Chương 10:
Tịch Quyên
27/06/2024
“Con đâu có tìm phiền phức! con nào dám tìm con trai bảo bối nhất của mẹ gây phiền phức! mẹ nói muốn cùng nhau ăn cơm, không phải con cũng ngoan ngoãn tới sao? như vậy còn chưa đủ sao?!”
“Trương Tâm Vân, chú ý ngữ khí của con. Ta dạy con như thế nào? làm gì có tiểu thư khuê các nào nói chuyện như con chứ?”
“Con cũng không phải tiểu thư khuê các! Con không có một người cha giàu có, mẹ cũng đừng nâng cao con lên như vậy. Con hiểu rất rõ, từ trước tới giờ chưa bao giờ mơ mộng hão huyền.” không để ý tới khuôn mặt đã ửng hồng vì tức giận của mẹ, lớp trang điểm đậm kia cũng không thể che dấu được. Cô cúi đầu, không thể nào chuyên tâm xem phim. Tuy rằng ngoài miệng cô có thói quen chống đối mẹ của cô nhưng vẫn là ngoãn ngồi chờ người anh trưởng huyết thống cao quý hơn cô rất nhiều đại giá quang lâm, cho dù trong lòng có bao nhiêu sự không tình nguyện.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp rất hiểu tính cách của cô con gái nhà mình, không phải trời sinh đã nổi loạn mà là do tới thời kỳ phản nghịch của tuổi thanh thiếu niên, mỗi ngày không làm trái ngược lời trưởng bối, không tranh luận thì toàn thân sẽ không thoải mái. Mắng cũng không có tác dụng, càng mắng cô ấy càng phản nghịch, chỉ có thể để tùy ý cô. Đợi lớn thêm chút nữa, hiểu chuyện rồi sẽ tốt hơn một chút, hiện giờ càng mắng con gái càng phản kháng. Mắng cô ngoài việc tức giận làm tổn hại tới chính mình mà mắng con gái cũng không ngoan được, cho nên trực tiếp nói hai câu liền thôi.
Hơn nữa hiện giờ đang ở bên ngoài, hôm nay không dễ dàng gì mới hẹn được con trai ra ngoài ăn cơm, người phụ nữ trung niên xinh đẹp không muốn bởi vì con gái mà phá hỏng mất tâm trạng vui vẻ của một ngày.
Con trai của bà là niềm kiêu hãnh của bà, anh là toàn bộ niềm hi vọng, là tất cả của bà.
Trong mắt người phụ nữ, con trai của bà có vô số ưu điểm: anh ưu tú, xuất sắc, là người nổi bật trong số nhuững người thanh niên mà bà từng thấy, nên phải được đứng ở vị trí cao nhất, để người đời phải ngước mặt nhìn lên!
Chỉ đáng tiếc, bà không cho anh được một xuất thân tốt, rõ ràng là thiên chi kiêu tử…
“Mẹ, Tâm Vân”
Chính vào lúc bà đang nhịn không được mà lâm vào suy nghĩ cảm thấy ấm ức cho con trai thì người bọn họ đợi hai mươi phút, đúng 12 giờ đã tới. Giọng nói lộ vẻ lãnh đạm truyền tới, người phụ nữ lập tức hồi thần, trên mặt mang theo nụ cười, vội vàng đứng lên, cho con trai một cái ôm, cười nói:
“Tiểu Chiếu, con tới rồi!”
Thân thể của con trai bà hơi hơi ngả về phía sau, tuy rằng tiếp nhận cái ôm của mẹ, nhưng rất nhanh liền đỡ mẹ ngồi về vị trí, biểu tình trên mặt thả nhiên, vẫn duy trì nụ cười lịch sự.
“Hai người tới rất lâu rồi phải không?”
“Không lâu, không lâu. Chúng ta cũng vừa mới tới. Tới đây, con muốn ăn gì, ăn món gì chất lượng một chút, đừng để bị đói!”
Từ lúc con trai tới, người phụ nữ trong mắt chỉ còn nhìn thấy con trai, những việc khác cũng không để ý tới nữa, bao gồm cả cô gái nhỏ mặt không biểu tình ở một bên kia, cô hiển nhiên đã quen với việc bị lãng quên.
“Tâm Vân gọi món chưa?” người đàn ông tên Trương Chiếu, sau khi tiếp nhận thực đơn mẹ của anh ta đưa tới, nhưng cũng không lập tức gọi món, ngược lại hỏi em gái.
“Anh gọi trước đi, anh gọi xong tôi sẽ gọi.” Trương Tâm Vân bĩu môi, có chút quái gở nói.
Trương Chiếu thản nhiên nhìn cô ấy một cái, không nói gì, tùy ý gọi món.
“Món của tôi giống con trai tôi.” Không cần người phục vụ hỏi, người phụ nữ trực tiếp nói.
“Vị tiểu thư này thì sao?” Người phục vụ đang định đưa thực đơn qua.
“Nó cũng ăn như vậy, không cần hỏi nữa. Mau đem đồ ăn lên đi, thời gian của con trai tôi rất trân quý, nó rất bận, không có thời gian rảnh để đợi món ăn.” Người phụ nữ khua tay, đẩy người phục vụ đi, cũng không nhìn con gái lấy một cái, cười với con trai nói: “Tiểu Chiếu, con về nước cũng sắp được ba tháng rồi, có nhiều ông ty muốn con tới làm việc như vậy trong lòng con đã có quyết định gì chưa? Hay con muốn tự mình gây dựng sự nghiệp? nếu là như vậy cũng không tồi, bất kể con dự định mở công ty gì cũng đều không có vấn đề, tiền hay người con cũng đều không thiếu.” ngữ khí tin tưởng mười phần, thậm chí còn tới mức thái quá, ngay cả con trai và con gái của bà đều phải liếc nhìn bà một cái, ý vị trong ánh mắt đó khó có thể nói lên lời
“Trương Tâm Vân, chú ý ngữ khí của con. Ta dạy con như thế nào? làm gì có tiểu thư khuê các nào nói chuyện như con chứ?”
“Con cũng không phải tiểu thư khuê các! Con không có một người cha giàu có, mẹ cũng đừng nâng cao con lên như vậy. Con hiểu rất rõ, từ trước tới giờ chưa bao giờ mơ mộng hão huyền.” không để ý tới khuôn mặt đã ửng hồng vì tức giận của mẹ, lớp trang điểm đậm kia cũng không thể che dấu được. Cô cúi đầu, không thể nào chuyên tâm xem phim. Tuy rằng ngoài miệng cô có thói quen chống đối mẹ của cô nhưng vẫn là ngoãn ngồi chờ người anh trưởng huyết thống cao quý hơn cô rất nhiều đại giá quang lâm, cho dù trong lòng có bao nhiêu sự không tình nguyện.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp rất hiểu tính cách của cô con gái nhà mình, không phải trời sinh đã nổi loạn mà là do tới thời kỳ phản nghịch của tuổi thanh thiếu niên, mỗi ngày không làm trái ngược lời trưởng bối, không tranh luận thì toàn thân sẽ không thoải mái. Mắng cũng không có tác dụng, càng mắng cô ấy càng phản nghịch, chỉ có thể để tùy ý cô. Đợi lớn thêm chút nữa, hiểu chuyện rồi sẽ tốt hơn một chút, hiện giờ càng mắng con gái càng phản kháng. Mắng cô ngoài việc tức giận làm tổn hại tới chính mình mà mắng con gái cũng không ngoan được, cho nên trực tiếp nói hai câu liền thôi.
Hơn nữa hiện giờ đang ở bên ngoài, hôm nay không dễ dàng gì mới hẹn được con trai ra ngoài ăn cơm, người phụ nữ trung niên xinh đẹp không muốn bởi vì con gái mà phá hỏng mất tâm trạng vui vẻ của một ngày.
Con trai của bà là niềm kiêu hãnh của bà, anh là toàn bộ niềm hi vọng, là tất cả của bà.
Trong mắt người phụ nữ, con trai của bà có vô số ưu điểm: anh ưu tú, xuất sắc, là người nổi bật trong số nhuững người thanh niên mà bà từng thấy, nên phải được đứng ở vị trí cao nhất, để người đời phải ngước mặt nhìn lên!
Chỉ đáng tiếc, bà không cho anh được một xuất thân tốt, rõ ràng là thiên chi kiêu tử…
“Mẹ, Tâm Vân”
Chính vào lúc bà đang nhịn không được mà lâm vào suy nghĩ cảm thấy ấm ức cho con trai thì người bọn họ đợi hai mươi phút, đúng 12 giờ đã tới. Giọng nói lộ vẻ lãnh đạm truyền tới, người phụ nữ lập tức hồi thần, trên mặt mang theo nụ cười, vội vàng đứng lên, cho con trai một cái ôm, cười nói:
“Tiểu Chiếu, con tới rồi!”
Thân thể của con trai bà hơi hơi ngả về phía sau, tuy rằng tiếp nhận cái ôm của mẹ, nhưng rất nhanh liền đỡ mẹ ngồi về vị trí, biểu tình trên mặt thả nhiên, vẫn duy trì nụ cười lịch sự.
“Hai người tới rất lâu rồi phải không?”
“Không lâu, không lâu. Chúng ta cũng vừa mới tới. Tới đây, con muốn ăn gì, ăn món gì chất lượng một chút, đừng để bị đói!”
Từ lúc con trai tới, người phụ nữ trong mắt chỉ còn nhìn thấy con trai, những việc khác cũng không để ý tới nữa, bao gồm cả cô gái nhỏ mặt không biểu tình ở một bên kia, cô hiển nhiên đã quen với việc bị lãng quên.
“Tâm Vân gọi món chưa?” người đàn ông tên Trương Chiếu, sau khi tiếp nhận thực đơn mẹ của anh ta đưa tới, nhưng cũng không lập tức gọi món, ngược lại hỏi em gái.
“Anh gọi trước đi, anh gọi xong tôi sẽ gọi.” Trương Tâm Vân bĩu môi, có chút quái gở nói.
Trương Chiếu thản nhiên nhìn cô ấy một cái, không nói gì, tùy ý gọi món.
“Món của tôi giống con trai tôi.” Không cần người phục vụ hỏi, người phụ nữ trực tiếp nói.
“Vị tiểu thư này thì sao?” Người phục vụ đang định đưa thực đơn qua.
“Nó cũng ăn như vậy, không cần hỏi nữa. Mau đem đồ ăn lên đi, thời gian của con trai tôi rất trân quý, nó rất bận, không có thời gian rảnh để đợi món ăn.” Người phụ nữ khua tay, đẩy người phục vụ đi, cũng không nhìn con gái lấy một cái, cười với con trai nói: “Tiểu Chiếu, con về nước cũng sắp được ba tháng rồi, có nhiều ông ty muốn con tới làm việc như vậy trong lòng con đã có quyết định gì chưa? Hay con muốn tự mình gây dựng sự nghiệp? nếu là như vậy cũng không tồi, bất kể con dự định mở công ty gì cũng đều không có vấn đề, tiền hay người con cũng đều không thiếu.” ngữ khí tin tưởng mười phần, thậm chí còn tới mức thái quá, ngay cả con trai và con gái của bà đều phải liếc nhìn bà một cái, ý vị trong ánh mắt đó khó có thể nói lên lời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.