Chương 4: TRẢ HẾT CHO NGƯƠI
Yên Miểu
12/08/2020
Lục Hoài Khởi, Lục đô đốc.
Cả Lương thành đều đồn rằng hắn tâm ngoan thủ lạt, hãm hại người khác không nương tay, bách tính nhìn thấy hắn như thấy quỷ dữ từ A Tu La, mà đối với bá quan văn võ trong triều thì sự tồn tại của Lục Hoài Khởi cũng kinh khủng như thế
Tây Hán Đô đốc Lưu Trực là lão nhân từng hầu hạ đương kim Hoàng thượng khi chưa đăng cơ, được sủng ái đến mức có thể ngồi kiệu do hoàng đế ngự tứ đi thẳng đến trước tẩm cung của hoàng đế nhưng từ sau khi Lục Hoài Khởi xuất hiện, chỉ vài năm ngắn ngủi đã thay thế địa vị của Lưu Trực trong lòng hoàn gđế. Tây Hán Đô đốc Lưu Trực từng không ai bì nổi nay phải lưu lạc tới mức chủ động đầu nhập vào phe của Hoàng hậu và Thái tử mới thoát khỏi tình cảnh bị Lục Hoài Khởi trừ bỏ
Nếu có thể, Trầm Kính Phong thực sự không muốn phân tranh với Lục Hoài Khởi ngay trong phủ Đô đốc. Đắc tội Lục Hoài Khởi, nhất là khi bàn về tâm cơ và thủ đoạn thì hắn đều không phải là đối thủ của Lục Hoài Khởi, hắn tuyệt đối không có trái cây ngon để ăn
Trầm Thanh Lê rốt cuộc có thể hô hấp, ngẩng đầu nhìn Lục Hoài Khởi, thấy hắn chắp hai tay sau lưng, khóe môi mang theo ý cười đi vào khách phòng. Hắn tuy là một hoạn quan nhưng dáng người cao ngất, khí vũ hiên ngang, oai phong lẫm liệt như một tướng quân. Khi hắn đứng trước mặt Trầm Kính Phong, làm cho Trầm Kính Phong trở nên thấp bé hơn
Trầm Kính Phong chắp tay, ngoài cười nhưng trong không cười, cẩn thận nói với Lục Hoài Khởi “Lục đô đốc, bản công nghe nói nữ nhi mà mình đã nhập liệm một năm trước lại lần nữa xuất hiện nên mới tới chỗ ngươi kiểm chứng, quả thật là nữ nhi của bản công. Hiện bản công cần mang nàng về An quốc công phủ, nếu có quấy rầy đến Lục đô đốc, thỉnh Lục đô đốc đại lượng. Bản công ở đây giải thích với ngài”
An quốc công dù có Hoàng hậu là chỗ dựa nhưng vẫn sợ vị Đông Hán Đô đốc có thể một tay che trời này
“An quốc công, ngươi đúng là trong ngoài không đồng nhất ah. Nếu vừa rồi Lục đô đốc không xuất hiện, dân nữ đã bị ngươi bóp chết rồi. Quốc công gia như ngươi lại chạy tới chỗ Lục đô đốc giết người, vốn đã không để Lục đô đốc vào mắt, nếu hôm nay dân nữ thực sự chết ở Đô đốc phủ, An quốc công chuẩn bị đổ tội danh giết người lên ai?Lục đô đốc sao? haha, cũng đúng, dù sao dân nữ là chết trong phủ Lục đô đốc, hạ nhân nơi đây đều là người của Lục đô đốc, sẽ làm chứng cho hắn nên Hình bộ chắc chắn sẽ không tin, đến lúc đó Lục đô đốc hẳn sẽ phải cõng tội danh giết người thay An quốc công. An quốc công ngay cả Lục đô đốc cũng tính kế, miệng lại muốn thỉnh Lục đô đốc đại lượng tha thứ cho sở tác sở vi của ngươi hôm nay? thật nực cười” Trầm Thanh Lê ngữ điệu lạnh thấu xương, chậm rãi nói
Hình bộ thượng thư thuộc phe của Hoàng hậu, vốn có mâu thuẫn với Đông Hán, luôn tìm mọi cách nắp thóp của Lục Hoài Khởi. Trầm Kính Phong và Lục Hoài Khởi đều là lão hồ ly chốn quan trường, mà quan viên làm việc luôn chú trọng lợi ích, nếu không có xung đột lợi ích thì mọi người còn hòa khí ngoài mặt thế nhưng Trầm Thanh Lê vừa lên tiếng đã muốn ly gián quan hệ của hai lão hồ ly này. Nàng là đang muốn nói với Lục Hoài Khởi: An quốc công không nể mặt ngươi như vậy, nếu hôm nay Lục Hoài Khởi ngươi nhường nhịn hắn, để hắn mang nàng đi, sau này cả Lương kinh còn ai nhìn hắn vào mắt?
Lục Hoài Khởi môi mỏng mũi thẳng, mày kiếm như mực, đôi mắt hồ ly câu hồn híp lại, nhìn thoáng qua Trầm Thanh Lê. Tiểu cô nương này xoay chuyển đầu óc thật nhanh, vài câu đã châm ngòi quan hệ của hắn và An quốc công
Ánh mắt Trầm Thanh Kiểu chợt lóe lên, chau mày, nhu nhược tiến lên nói với Trầm Thanh Lê “Nhị muội, sao ngươi có thể chửi phụ thân chúng ta như vậy?Lục đô đốc là trọng thần mà Hoàng thượng xem trọng, phụ thân sao có thể tính kế Lục đô đốc chứ?Thiên hạ không có cha mẹ không đúng, phụ thân chúng ta vừa rồi bị lời của ngươi chọc giận chứ làm sao có thể thực sự giết chết ngươi. Ngươi nghe tỷ tỷ một câu, đừng cố chấp mà náo loạn với cha nữa, về nhà đi” nàng không hề chỉ trích Trầm Thanh Lê tiếng nào nhưng lại làm cho người ta có cảm giác Trầm Thanh Lê bất hiếu với trưởng bối, tính cách bướng bỉnh…
Trầm Thanh Kiểu dịu dàng nói mấy lời hiền hậu nhưng thế càng làm Trầm Kính Phong vừa lòng
Trầm Thanh Lê ngước cặp mắt lạnh lùng thâm u nhìn Trầm Thanh Kiểu, nhếch miệng cười trào phúng, kết hợp với gương mặt bị lửa thiêu làm cho nụ cười này trở nên âm trầm khủng bố “Đại tiểu thư, vừa rồi dân nữ nói đã tự tiến cử mình hầu hạ chăn gối, làm thiếp cho Lục đô đốc, ngươi đã nói dân nữ hạ lưu nên mới làm thiếp cho hoạn quan, cho thấy Đại tiểu thư cũng không xem Lục đô đốc ra gì, bây giờ trước mặt Lục đô đốc cần gì nói những lời lấy lòng như thế?”
Lời này làm cho Trầm Kính Phong và Trầm Thanh Kiểu cùng thay đổi sắc mặt. Nói như vậy, chẳng phải Trầm Thanh Lê đang châm ngòi quan hệ của cha con bọn họ với Lục Hoài Khởi sao?
Trầm Kính Phong hận vì vừa rồi đã không bóp chết nghiệt chủng Trầm Thanh Lê kia, giữ nàng lại đúng là phiền toái
Trầm Thanh Kiểu đưa mắt nhìn Lục Hoài Khởi, đôi con ngươi màu khói ngấn lệ “Nhị muội, ngươi sao lại nói như vậy? Lục đô đốc là trọng thần triều đình, sao ta có thể khinh thị hắn chứ” nói xong bật khóc, dáng vẻ ủy khuất cực điểm như là bị Trầm Thanh Lê oan uổng
Bạc môi Lục Hoài Khởi cong lên lạnh lùng, ý tứ không rõ. Hắn đột nhiên cảm thấy từ lúc Trầm Thanh Lê tự tiến cử hầu hạ chăn gối, làm thiếp cho hắn thì tiểu cô nương này đã tính kế cả hắn lẫn cha con An quốc công. Nhưng mà nàng có mưu đồ gì?
Lục Hoài Khởi cười tà tứ, nhìn Trầm Kính Phong “An quốc công, bản giám chỉ là một hoạn quan, xuất thân không tốt, cha mẹ cũng không có thể lực để sinh cho bản giám một muội muội lợi hại, không giống An quốc công ngài có hoàng hậu muội muội để dựa vào. Chậc, chậc, An quốc công thực sự có phúc ah”
Trầm Kính Phong biết hôm nay đã đắc tội với Lục Hoài Khởi, sau này thế nào cũng bị hắn kiếm cớ gây sự
“Có điều…”Lục Hoài Khởi hứng thú nhìn thoáng qua Trầm Thanh Lê “nếu Trầm Thanh Lê là nữ nhi của Quốc công gia, Bản Giám trèo cao không nổi, Quốc công gia vẫn nên mang Nhị tiểu thư về phủ đi” hắn không thích bị người tính kế, nhất là người tính kế là tiểu cô nương còn chưa cập kê, vả lại hắn cũng đột nhiên nảy sinh ác ý, muốn biết nếu hắn không phối hợp, hôm nay Trầm Thanh Lê sẽ dùng cách nào để thoát hiểm. Vì thế hắn chỉ yên lặng chờ xem kịch vui
Lục Hoài Khởi để hắn mang người đi làm cho Trầm Kính Phong vô cùng kinh ngạc, sau khi có phản ứng liền dùng ánh mắt âm ngoan dò xét Trầm Thanh Lê. Đợi hắn mang nàng về phủ sẽ khiến nàng không có ngày lành
Khóe miệng của Trầm Thanh Kiểu cũng giương lên
Trầm Kính Phong tiến lên, muốn kéo Trầm Thanh Lê đi. Ngay lúc đó chủy thủ sắc bé như nước lộ ra khỏi ống tay áo của nàng khiến hắn đơ người, bàn tay vươn lên giữa không trung phải dừng lại
Trầm Thanh Lê ánh mắt kiệt ngạo “An quốc công, ngươi muốn mang ta trở về chỉ vì cảm thấy nữ nhi như ta làm mất mặt Quốc công phủ, nếu đã vậy, chúng ta kết thúc đi. Từ nay về sau, Trầm Thanh Lê ta cùng An quốc công ngươi và An quốc công phủ không còn bất kỳ quan hệ nào nữa. Về phần máu của ngươi chảy lên người ta…”ánh mắt của nàng lóe lên, chủy thủ trên tay đã vạch lên cổ tay trái một cái “ngươi xem thử hôm nay ta phải chảy bao nhiêu máu mới đủ để trả lại cho ngươi, ta nhất định sẽ trả đủ cho ngươi”
Thanh âm kiên quyết cương liệt
Lục Hoài Khởi cũng phải chau mày, cô nương này đối với bản thân mình cũng đủ nhẫn tâm
Cả Lương thành đều đồn rằng hắn tâm ngoan thủ lạt, hãm hại người khác không nương tay, bách tính nhìn thấy hắn như thấy quỷ dữ từ A Tu La, mà đối với bá quan văn võ trong triều thì sự tồn tại của Lục Hoài Khởi cũng kinh khủng như thế
Tây Hán Đô đốc Lưu Trực là lão nhân từng hầu hạ đương kim Hoàng thượng khi chưa đăng cơ, được sủng ái đến mức có thể ngồi kiệu do hoàng đế ngự tứ đi thẳng đến trước tẩm cung của hoàng đế nhưng từ sau khi Lục Hoài Khởi xuất hiện, chỉ vài năm ngắn ngủi đã thay thế địa vị của Lưu Trực trong lòng hoàn gđế. Tây Hán Đô đốc Lưu Trực từng không ai bì nổi nay phải lưu lạc tới mức chủ động đầu nhập vào phe của Hoàng hậu và Thái tử mới thoát khỏi tình cảnh bị Lục Hoài Khởi trừ bỏ
Nếu có thể, Trầm Kính Phong thực sự không muốn phân tranh với Lục Hoài Khởi ngay trong phủ Đô đốc. Đắc tội Lục Hoài Khởi, nhất là khi bàn về tâm cơ và thủ đoạn thì hắn đều không phải là đối thủ của Lục Hoài Khởi, hắn tuyệt đối không có trái cây ngon để ăn
Trầm Thanh Lê rốt cuộc có thể hô hấp, ngẩng đầu nhìn Lục Hoài Khởi, thấy hắn chắp hai tay sau lưng, khóe môi mang theo ý cười đi vào khách phòng. Hắn tuy là một hoạn quan nhưng dáng người cao ngất, khí vũ hiên ngang, oai phong lẫm liệt như một tướng quân. Khi hắn đứng trước mặt Trầm Kính Phong, làm cho Trầm Kính Phong trở nên thấp bé hơn
Trầm Kính Phong chắp tay, ngoài cười nhưng trong không cười, cẩn thận nói với Lục Hoài Khởi “Lục đô đốc, bản công nghe nói nữ nhi mà mình đã nhập liệm một năm trước lại lần nữa xuất hiện nên mới tới chỗ ngươi kiểm chứng, quả thật là nữ nhi của bản công. Hiện bản công cần mang nàng về An quốc công phủ, nếu có quấy rầy đến Lục đô đốc, thỉnh Lục đô đốc đại lượng. Bản công ở đây giải thích với ngài”
An quốc công dù có Hoàng hậu là chỗ dựa nhưng vẫn sợ vị Đông Hán Đô đốc có thể một tay che trời này
“An quốc công, ngươi đúng là trong ngoài không đồng nhất ah. Nếu vừa rồi Lục đô đốc không xuất hiện, dân nữ đã bị ngươi bóp chết rồi. Quốc công gia như ngươi lại chạy tới chỗ Lục đô đốc giết người, vốn đã không để Lục đô đốc vào mắt, nếu hôm nay dân nữ thực sự chết ở Đô đốc phủ, An quốc công chuẩn bị đổ tội danh giết người lên ai?Lục đô đốc sao? haha, cũng đúng, dù sao dân nữ là chết trong phủ Lục đô đốc, hạ nhân nơi đây đều là người của Lục đô đốc, sẽ làm chứng cho hắn nên Hình bộ chắc chắn sẽ không tin, đến lúc đó Lục đô đốc hẳn sẽ phải cõng tội danh giết người thay An quốc công. An quốc công ngay cả Lục đô đốc cũng tính kế, miệng lại muốn thỉnh Lục đô đốc đại lượng tha thứ cho sở tác sở vi của ngươi hôm nay? thật nực cười” Trầm Thanh Lê ngữ điệu lạnh thấu xương, chậm rãi nói
Hình bộ thượng thư thuộc phe của Hoàng hậu, vốn có mâu thuẫn với Đông Hán, luôn tìm mọi cách nắp thóp của Lục Hoài Khởi. Trầm Kính Phong và Lục Hoài Khởi đều là lão hồ ly chốn quan trường, mà quan viên làm việc luôn chú trọng lợi ích, nếu không có xung đột lợi ích thì mọi người còn hòa khí ngoài mặt thế nhưng Trầm Thanh Lê vừa lên tiếng đã muốn ly gián quan hệ của hai lão hồ ly này. Nàng là đang muốn nói với Lục Hoài Khởi: An quốc công không nể mặt ngươi như vậy, nếu hôm nay Lục Hoài Khởi ngươi nhường nhịn hắn, để hắn mang nàng đi, sau này cả Lương kinh còn ai nhìn hắn vào mắt?
Lục Hoài Khởi môi mỏng mũi thẳng, mày kiếm như mực, đôi mắt hồ ly câu hồn híp lại, nhìn thoáng qua Trầm Thanh Lê. Tiểu cô nương này xoay chuyển đầu óc thật nhanh, vài câu đã châm ngòi quan hệ của hắn và An quốc công
Ánh mắt Trầm Thanh Kiểu chợt lóe lên, chau mày, nhu nhược tiến lên nói với Trầm Thanh Lê “Nhị muội, sao ngươi có thể chửi phụ thân chúng ta như vậy?Lục đô đốc là trọng thần mà Hoàng thượng xem trọng, phụ thân sao có thể tính kế Lục đô đốc chứ?Thiên hạ không có cha mẹ không đúng, phụ thân chúng ta vừa rồi bị lời của ngươi chọc giận chứ làm sao có thể thực sự giết chết ngươi. Ngươi nghe tỷ tỷ một câu, đừng cố chấp mà náo loạn với cha nữa, về nhà đi” nàng không hề chỉ trích Trầm Thanh Lê tiếng nào nhưng lại làm cho người ta có cảm giác Trầm Thanh Lê bất hiếu với trưởng bối, tính cách bướng bỉnh…
Trầm Thanh Kiểu dịu dàng nói mấy lời hiền hậu nhưng thế càng làm Trầm Kính Phong vừa lòng
Trầm Thanh Lê ngước cặp mắt lạnh lùng thâm u nhìn Trầm Thanh Kiểu, nhếch miệng cười trào phúng, kết hợp với gương mặt bị lửa thiêu làm cho nụ cười này trở nên âm trầm khủng bố “Đại tiểu thư, vừa rồi dân nữ nói đã tự tiến cử mình hầu hạ chăn gối, làm thiếp cho Lục đô đốc, ngươi đã nói dân nữ hạ lưu nên mới làm thiếp cho hoạn quan, cho thấy Đại tiểu thư cũng không xem Lục đô đốc ra gì, bây giờ trước mặt Lục đô đốc cần gì nói những lời lấy lòng như thế?”
Lời này làm cho Trầm Kính Phong và Trầm Thanh Kiểu cùng thay đổi sắc mặt. Nói như vậy, chẳng phải Trầm Thanh Lê đang châm ngòi quan hệ của cha con bọn họ với Lục Hoài Khởi sao?
Trầm Kính Phong hận vì vừa rồi đã không bóp chết nghiệt chủng Trầm Thanh Lê kia, giữ nàng lại đúng là phiền toái
Trầm Thanh Kiểu đưa mắt nhìn Lục Hoài Khởi, đôi con ngươi màu khói ngấn lệ “Nhị muội, ngươi sao lại nói như vậy? Lục đô đốc là trọng thần triều đình, sao ta có thể khinh thị hắn chứ” nói xong bật khóc, dáng vẻ ủy khuất cực điểm như là bị Trầm Thanh Lê oan uổng
Bạc môi Lục Hoài Khởi cong lên lạnh lùng, ý tứ không rõ. Hắn đột nhiên cảm thấy từ lúc Trầm Thanh Lê tự tiến cử hầu hạ chăn gối, làm thiếp cho hắn thì tiểu cô nương này đã tính kế cả hắn lẫn cha con An quốc công. Nhưng mà nàng có mưu đồ gì?
Lục Hoài Khởi cười tà tứ, nhìn Trầm Kính Phong “An quốc công, bản giám chỉ là một hoạn quan, xuất thân không tốt, cha mẹ cũng không có thể lực để sinh cho bản giám một muội muội lợi hại, không giống An quốc công ngài có hoàng hậu muội muội để dựa vào. Chậc, chậc, An quốc công thực sự có phúc ah”
Trầm Kính Phong biết hôm nay đã đắc tội với Lục Hoài Khởi, sau này thế nào cũng bị hắn kiếm cớ gây sự
“Có điều…”Lục Hoài Khởi hứng thú nhìn thoáng qua Trầm Thanh Lê “nếu Trầm Thanh Lê là nữ nhi của Quốc công gia, Bản Giám trèo cao không nổi, Quốc công gia vẫn nên mang Nhị tiểu thư về phủ đi” hắn không thích bị người tính kế, nhất là người tính kế là tiểu cô nương còn chưa cập kê, vả lại hắn cũng đột nhiên nảy sinh ác ý, muốn biết nếu hắn không phối hợp, hôm nay Trầm Thanh Lê sẽ dùng cách nào để thoát hiểm. Vì thế hắn chỉ yên lặng chờ xem kịch vui
Lục Hoài Khởi để hắn mang người đi làm cho Trầm Kính Phong vô cùng kinh ngạc, sau khi có phản ứng liền dùng ánh mắt âm ngoan dò xét Trầm Thanh Lê. Đợi hắn mang nàng về phủ sẽ khiến nàng không có ngày lành
Khóe miệng của Trầm Thanh Kiểu cũng giương lên
Trầm Kính Phong tiến lên, muốn kéo Trầm Thanh Lê đi. Ngay lúc đó chủy thủ sắc bé như nước lộ ra khỏi ống tay áo của nàng khiến hắn đơ người, bàn tay vươn lên giữa không trung phải dừng lại
Trầm Thanh Lê ánh mắt kiệt ngạo “An quốc công, ngươi muốn mang ta trở về chỉ vì cảm thấy nữ nhi như ta làm mất mặt Quốc công phủ, nếu đã vậy, chúng ta kết thúc đi. Từ nay về sau, Trầm Thanh Lê ta cùng An quốc công ngươi và An quốc công phủ không còn bất kỳ quan hệ nào nữa. Về phần máu của ngươi chảy lên người ta…”ánh mắt của nàng lóe lên, chủy thủ trên tay đã vạch lên cổ tay trái một cái “ngươi xem thử hôm nay ta phải chảy bao nhiêu máu mới đủ để trả lại cho ngươi, ta nhất định sẽ trả đủ cho ngươi”
Thanh âm kiên quyết cương liệt
Lục Hoài Khởi cũng phải chau mày, cô nương này đối với bản thân mình cũng đủ nhẫn tâm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.