Gã Thợ Săn Cứng Đầu Mỗi Ngày Dụ Dỗ Ta Sinh Nhãi Con

Chương 33:

Hạnh Nhi Toan

21/11/2024

“Tỷ tỷ, ở đây có quần mặc kèm không? Chúng ta còn phải làm việc, mặc váy không tiện.” Mộ Cửu Nguyệt cười nói.

Người phụ nữ trung niên hơi ngẩn ra, nhưng lại ngọt ngào trong lòng khi được gọi một tiếng “tỷ tỷ.”

“Bên này có hai bộ vải thô may sẵn, đều là quần. Chỉ là... kích cỡ có hơi rộng một chút.”

Mộ Cửu Nguyệt lật xem, thấy quần hơi rộng nhưng cũng chẳng sao. Thời tiết đang nóng, mặc đồ rộng lại càng mát mẻ.

“Tỷ tỷ, buôn bán ở tiệm vải này thế nào? Người mua quần áo may sẵn có nhiều không?” Nàng không vội hỏi giá, mà vừa lật xem vải bông vừa hỏi chuyện phiếm.

Người phụ nữ trung niên đáp, giọng có chút kiêng dè: “Cũng tàm tạm, người mua quần áo may sẵn cũng không ít.”

Nhìn thái độ của bà, Mộ Cửu Nguyệt cười thầm, biết bà đã nghi ngờ không chừng nàng là người của cửa tiệm đối thủ phái tới dò la.

“Tỷ tỷ, ngươi có muốn mở rộng việc kinh doanh không? Tiểu muội có một ý tưởng, nếu tỷ hứng thú, ta có thể chia sẻ.”

Người phụ nữ trung niên lập tức cảnh giác, ánh mắt đánh giá Mộ Cửu Nguyệt từ đầu đến chân. Một lúc sau, bà mới chậm rãi hỏi: “Ngươi muốn nói gì?”

Mộ Cửu Nguyệt cười rạng rỡ: “Tỷ tỷ quả nhiên là người làm việc lớn, vừa nghe đã hiểu ý ta ngay.”

Nàng ghé sát, cười nói: “Ta có thể đưa tỷ một kế hoạch điều chỉnh cách kinh doanh. Sau đó, ta chỉ cần một phần nhỏ lợi nhuận, cỡ một thành, thế nào?”

Người phụ nữ trung niên lập tức cau mày, mặt lạnh lại: “Tiểu muội à, khẩu khí của ngươi lớn quá đấy. Chỉ là đưa ra hai cái ý tưởng mà đã muốn lấy một thành lợi nhuận, ngươi coi tỷ tỷ là kẻ ngốc sao?”

Mộ Cửu Nguyệt vẫn tươi cười, ghé sát tai bà thì thầm vài câu.



Vẻ mặt người phụ nữ trung niên liên tục biến đổi, trầm tư rất lâu. Cuối cùng, bà vẫn lắc đầu: “Một thành là quá nhiều. Đây chỉ là tiệm vải nhỏ ở một trấn nhỏ, mỗi tháng bán được bao nhiêu quần áo chứ?”

Mộ Cửu Nguyệt nhún vai, cười nói: “Xem ra, chúng ta tỷ muội đúng là có duyên mà không có phận. Thôi vậy. À, tỷ tỷ, ta mua hai bộ quần áo may sẵn, thêm một thước vải bông mịn, tỷ tặng ta một đôi giày thêu, có được không?”

Người phụ nữ trung niên còn đang suy nghĩ, theo bản năng liền đáp: “Được, ngươi cứ chọn đi.”

Mộ Cửu Nguyệt mỉm cười, nhanh chóng chọn một đôi giày thêu vừa ý, sau đó yêu cầu bà cắt thêm một thước vải bông. Nàng thoải mái rời khỏi, để lại người phụ nữ trung niên đứng đó, mặt mày vẫn ngẩn ngơ vì không hiểu sao mình vừa đồng ý một cách dễ dàng như vậy.

Đến lúc trả tiền, người phụ nữ trung niên như bừng tỉnh, liếc nhìn Mộ Cửu Nguyệt, giọng không nhịn được mà trách: “Tiểu muội, ngươi lừa ta đúng không?”

Đầu tiên là tung mấy lời “có thể có ích” để làm bà dao động, sau đó còn tranh thủ xin tặng thêm đồ. Đây rõ ràng là tính toán từ trước rồi.

“Tỷ tỷ, ngươi không cần phải nói với ta rằng ngươi không hứng thú với những ý tưởng kia. Cứ chờ ta đi rồi, ngươi thử áp dụng xem, còn chẳng cần trả cho ta một thành nào.” Mộ Cửu Nguyệt tỏ vẻ hiểu rõ tâm lý đối phương, cười bình thản.

Người phụ nữ trung niên nhìn nàng một lúc, rồi cả hai cùng bật cười.

“Được rồi, coi như tỷ nhận ngươi làm muội muội.” Người phụ nữ cười nói, không chấp nhặt nữa, chỉ thu của Mộ Cửu Nguyệt 300 văn, coi như nửa bán nửa tặng.

Đến khi rời khỏi cửa hàng vải, Tống Mai Hương vẫn còn ngẩn người. Đây là lần đầu tiên nàng thấy có người mua đồ theo cách này.

“Nhưng mà, vẫn là đắt quá.” Tống Mai Hương lẩm bẩm.

Mộ Cửu Nguyệt cũng cảm thấy hơi đắt, nhưng với nàng thì vẫn đáng giá. Theo như nàng tính, một thước vải bố thô giá khoảng 5 văn, còn vải bông tốt hơn thì khoảng 8 văn một thước. Để may một bộ quần áo ít nhất cũng cần hơn một trượng vải, tính ra cũng tốn vài chục văn. Chưa kể phải mất công cắt, may, rồi còn phải tỉ mẩn từng mũi kim. Với nàng, mua sẵn vẫn tiện hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gã Thợ Săn Cứng Đầu Mỗi Ngày Dụ Dỗ Ta Sinh Nhãi Con

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook