Ngôn TìnhTiểu thuyếtQuan TrườngTruyện NgượcNữ CườngĐiền VănCổ Đại
Dịch giả: Phi Thăng
185,950
Hoàn Thành
21:26:15 01/11/2024
Gả Vào Cao Môn
Tên Hán việt: Giá cao môn
Văn án
Lục Lân là công tử Thượng Thư phủ, tướng mạo tuấn tú, ngọc thụ quỳnh chi. Hắn vốn nên có một mối nhân duyên mỹ mãn nhưng lại bị một cô nương nông thôn cầm tín vật tìm tới cửa vào năm hai mươi tuổi. Lúc này tổ phụ Lục gia mới nhớ đã từng đính hôn ước cho tôn tử.
Lục Lân cưới nữ tử nông thôn kia theo lời tổ phụ.
Hắn đương nhiên không thích nàng, thậm chí là có phần chán ghét nàng, ba năm làm phu thê không hề có tình cảm gì.
Vốn tưởng rằng nàng hao tổn tâm cơ đạt được vinh hoa phú quý như bây giờ chắc chắn sẽ không buông tay, lại không ngờ tới khi hắn nói với nàng muốn cưới nữ nhi của lão sư làm bình thê, nàng trả lời rằng bọn họ hãy hòa ly.
Mặc dù hắn có phần ngoài ý muốn nhưng cũng như trút được gánh nặng, hắn đã đồng ý. Mà nàng cầm thư phóng thê rời đi, từ nay về sau không hề xuất hiện trước mặt hắn nữa.
*
Bốn năm sau, con đường làm quan của Lục Lân không thuận lợi, từ kinh thành giáng chức tới An Lục làm huyện lệnh.
Ở nơi đó, hắn gặp nữ đại phu Thi Uyển được xưng là "Tiểu Y Tiên", mới nhớ tới mình cùng nàng đã là phu thê ba năm, cũng nhớ tới quê hương của nàng ở An Lục.
Nhưng nàng hoàn toàn khác với nữ tử nông cạn vô tri mà lòng dạ bất chính trong trí nhớ kia, nàng xinh đẹp, thông minh, thiện lương, nụ cười thường nở trên môi, như gió xuân trêu chọc trái tim hắn.
Hắn cảm thấy cái trấn nhỏ này cũng không tệ như vậy, cũng có lòng muốn đón nàng về kinh thành.
Suy nghĩ thật lâu, hắn bèn tỏ rõ tâm ý với nàng.
Nàng lại mỉm cười, vừa phơi thảo dược bên cạnh vừa tùy ý nói: "Lục đại nhân quý tộc nhà cao cửa rộng, thân phận chúng ta cách xa nên không thích hợp đâu.”
*
Bảy năm trước, Thi Uyển từng không biết tự lượng sức mình, mơ mộng hão huyền yêu một người.
Hắn là danh môn công tử, mà nàng chỉ là một thôn nữ hương dã từ trong núi đi ra, biết rõ hai người cách biệt như mây và bùn nhưng trong lòng vẫn ôm lòng ăn may muốn gả cho người mình không thể chạm tới.
Khi đó nàng còn trẻ, cho rằng một bụng tình yêu của mình sẽ có thể được đáp lại, mãi đến khi bị hiện thực làm tổn thương đến thương tích đầy mình, nàng mới nhận rõ sự vô tri của mình, giấc mộng của nàng không phải là mộng mà là một câu chuyện cười.
【Truy thê hỏa táng trường, 1v1, he 】
Couple: Thi đại phu dịu dàng vs Lục tri huyện ẩn nhẫn, trước ngược nữ sau ngược nam, truy thê hỏa táng trường.
Nam chính giai đoạn trước chó như vậy, nên không theo đuổi được vợ nhanh vậy đâu, điên cuồng bị ngược cả trăm chương mới có cơ hội ngóc đầu lên. Mặt khác, nam chính không có tình cảm nam nữ đối với nữ phụ, hai người phần nhiều là thưởng thức lẫn nhau.
Câu chuyện về hành trình nữ chính thành danh trên sự nghiệp, nam chính cũng từng bước hồi kinh, thăng quan chống đỡ môn hộ.
Ủng hộ 700 linh thạch để mua combo truyện Gả Vào Cao Môn (Rẻ hơn 7.2% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Gả Vào Cao Môn
Danh sách chương truyện Gả Vào Cao Môn
- Chương 211 - Người phương nào
- Chương 212 - Thục Phi
- Chương 213 - Ngã Bên Sườn Dốc
- Chương 214 - Nhà Họ Là Cao Môn
- Chương 215 - Là Ngươi Hại Con Ta
- Chương 216 - Ở Khách Điếm
- Chương 217 - Tâm Địa Nàng Tốt Nhất
- Chương 218 - Thuê Nhà
- Chương 219 - Mời Đến Phủ
- Chương 220 - Gương Vỡ
- Chương 221 - Nguyên Tiêu Ở Kinh Thành
- Chương 222 - Có Khi Nào Là Hắn...
- Chương 223 - Khảo Hạch
- Chương 224 - Năm Trăm Lượng
- Chương 225 - Muốn Cưỡng Cầu
- Chương 226 - Ta Không Muốn Tiêu Hao Vô Ích
- Chương 227 - Mưa Lớn
- Chương 228 - Trấn An Sứ
- Chương 229 - Chạy Trối Chết
- Chương 230 - Cứ Quyết Định Như Vậy Đi
- Chương 231 - Về Thăm Nàng
- Chương 232 - Ngày Mai Cùng Nhau Đón Tết Trùng Dương Nhé
- Chương 233 - Nàng Lại Muốn Đổi Ý Ư
- Chương 234 - Nàng Không Thích Hắn Chạm Vào Nàng Sao
- Chương 235 - Đi Ngắm Bạch Quả Với Ai
- Chương 236 - Nàng Nên Hỏi Hắn Mà Không Nên Im Lặng
- Chương 237 - Trâm Tử Ngọc
- Chương 238 - Đến Cửa Cầu Hôn
- Chương 239 - Du Ngoạn
- Chương 240 - Hắn Nào Có Nhiều Thời Gian Rảnh Như Thế