Chương 1162: Kế hoạch kim thân đời tiếp theo
Thần Đồng
23/08/2013
Tiên Vũ Tề tộc đuổi giết Diệp Phàm, dẫn theo một đám người cùng theo tới lúc này lần lượt ra mặt quả thật khiến Diệp Phàm giật mình. Hắn không nhìn về phía “Thần” cũng không để ý ánh mắt cừu hận của Tào gia mà nhìn về phía mấy người khác.
- Tổ tiên các ngươi đi lên con đường thí luyện mạnh nhất, cuối cùng định cư ở nơi này?
Đây là một tin tức long trời lở đất. Hắn từng mơ hồ nghe lão Thánh nhân của Kỳ Sĩ Phủ nói, năm tháng dài dòng như vậy tới nay người bước lên con đường này đại đa số máu nhuộm Vực ngoại mà cũng có một bộ phận nhỏ dừng lại ở nửa đường.
Ngày nay hắn gặp phải một đám người như vậy, trong lòng sao có thể không sợ hãi, mắt nhìn không chớp nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Những người khác đều lộ vẻ quái dị. Đây là người của chủ tinh Vĩnh Hằng Minh Vương nhất mạch, thế lực rất lớn, có lão gia hỏa pháp lực ngập trời tọa trấn, không thể trêu chọc. Đây là thế gia cổ xưa có thể có địa vị ngang nhau cùng Tào gia.
- Di nguyện của tổ tiên chúng ta là bước lên đường về, trở về cố hương, nhưng đáng tiếc đến chết đều không thể đạt thành tâm nguyện...Người của Minh Vương nhất mạch nói, vươn cành ô liu không gì rõ ràng hơn.
Diệp Phàm không cùng bọn họ nói chuyện, chỉ là bước đầu hiểu biết một cái bí mật. Bắc Đẩu Cổ Tinh Vực rất đặc biệt, đó là địa phương Đại đế cổ đều muốn truy tìm, dường như ngoại trừ truyền tống trận đài nguyên thủy như Ngũ Sắc Tế Đàn ngoại giới rất khó tìm kiếm cùng tiến vào.
- Chúng ta thăm dò rất nhiều năm cũng không thể bước lên đường về, không thể xác định tọa độ.
Dựa theo bọn họ phỏng đoán, muốn tiến vào trong vùng tinh vực đó, có lẽ chỉ có thể dựa vào đánh bậy đánh bạ, không cách nào đo lường ra, dường như bao phủ sương mù cực kỳ thần bí.
Diệp Phàm tâm động, thật sự muốn cùng bộ tộc Minh Vương đi một chuyến, hắn có rất nhiều chuyện muốn biết. Về con đường phía truóc, về mười mấy vạn năm trước, về chủ tinh Vĩnh Hằng nhưng cuối cùng lại đều bỏ ý niệm đó, cần cẩn thận đối mặt.
Nhiều năm như vậy, bộ tộc Minh Vương khẳng định sớm bị đồng hóa, từ việc bọn họ ỷ lại mẫu hạm và chiến hạm là có thể thấy được một phần.
Diệp Phàm ngoái đầu nhìn lại lại thấy được chiếc Cổ Kính trong tay Phạm Trụ, trong lòng thở dài, phải đi một chuyến. Liên quan đến đại tiểu nguyệt, đầm rồng hang hổ phía trước cũng phải xông vào.
Đương nhiên hắn cũng không phải rất lo sợ. Bức đến tuyệt địa, hoàn toàn liều mạng chạy trốn vẫn là có hy vọng.
Hắn xoay người lại nhìn về phía “Thần”, uyển chuyển tỏ vẻ có thể cân nhắc gia nhập, chỉ là ngày nay cần đi Phạm tộc xử lý một số việc, cho hắn thời gian.
Rồi sau đó, hắn đối với bộ tộc Minh Vương khách khí tỏ lòng biết ơn, nói xong việc tất sẽ đi một chuyến.
Hết thảy chẳng qua là thuận thế mà thôi. Hai tổ chức này nếu có ý với hắn tất sẽ tạo áp lực đối với Thiên Đường, làm cho bọn họ có lòng kiêng kị, không dám động thủ.
Trên thực tế Phạm tộc cũng không muốn làm quá tuyệt, bởi vì bất diệt kim thân đời thứ nhất còn sống có giá trị lớn hơn một cỗ thi thể rất nhiều.
Chỉ có Tào gia trong mắt phun lửa lại cũng không dám tới gần. Ngày nay Diệp Phàm trở thành đối tượng các nơi lôi kéo, bọn họ hiện tại Vực ngoại ra tay khẳng định không chiếm được tiện nghi.
Tề gia giải thích một phen, cố gắng mọi cách đều không cách nào làm Diệp Phàm theo bọn họ rời đi, nhiều nhất cũng chỉ làm dịu quan hệ mà thôi, không khỏi có chút thất vọng.
Nhưng điều này cũng không có cách nào. Là Tề Vân lấy oán trả ơn trước, phái chủ chiến lại đuổi giết sau, thật sự là có chút quá phận và không phúc hậu.
Một hồi giằng co khẩn trương và đại chiến cứ như vậy hạ màn, khói bụi tan hết, khẩn trương không còn, mọi người nhìn thấy một vẻ hòa khí.
Diệp Phàm sẽ đi Thiên Đường. Thần, Minh Vương tộc đều phát ra thanh âm, không tính là uy hiếp nhưng cũng là một loại cảnh cáo ngầm. Phạm tộc nếu dám gây bất lợi với hắn, sẽ dẫn phát lửa giận của bọn họ.
Cho dù là Thánh nhân Phạm Vân Thông đối với tổ chức Thần này cũng vô cùng kiêng kị, bởi vì không chỉ từng phát sinh một lần sự kiện Đồ Thánh, đều là thành viên của Thần làm được.
Diệp Phàm nguyên bản là đối tượng bị đuổi giết ngày nay lại trở thành một loại thể chất mạnh nhất trong mắt bọn họ, phân biệt không tiếc mọi giá muốn để hắn gia nhập vào phe mình, trước sau chuyển biến to lớn khiến mọi người cảm thán.
Thiên Đường chỉ là tiểu thế giới do một vị thánh hiền thượng cổ mở ra mà thôi, cùng một hành tinh nhỏ giao hòa, diễn biến trở thành một nơi tịnh thổ, không coi là sinh mệnh nguyên tinh chân chính.
Lại tới nơi này, cùng lần trước khác nhau rất lớn. Diệp Phàm trở thành khách quý, mà không phải là một khách khanh dốc sức với tộc này, bị người tôn kính.
Đương nhiên, rất nhiều người đều ngoan ngoãn chào hỏi, trong lòng hận không thể lột da hắn. Lần trước hắn đại náo ở nơi này, đại sát tứ phương khiến rất nhiều con cháu tộc này đều bất mãn.
Nhưng là ngày nay khác nhau rất lớn, xưa đâu bằng nay, ngay cả Phạm Trụ đều rất khách khí với hắn mà không phải cao cao tại thượng, ngay cả tuyệt đại giai nhân Phạm Tiên đều phải khuôn mặt tươi cười đón chào, về phần nội tâm nghĩ gì thì không thể biết được.
- Tiểu tử kia hủy của chúng ta mấy chiếc công cụ chiến tranh Cổ Thánh, còn cướp đi hạt giống ngũ sắc bí lực của thần minh chúng ta, ngày nay được tôn làm thượng khách. Chết tiệt!
Có người khó chịu nhưng muốn đứng ra lại bị cao thủ trong tối chú ý hết thảy lập tức trấn áp, làm cho bọn họ không nên gây chuyện.
Không hề nghi ngờ, điều này làm cho rất nhiều người rất nghẹn khuất, muốn cùng ùa lên giáo huấn Diệp Phàm mà không thể, chỉ có thể giương mắt nhìn.
- Cái gì? Phạm Tiên đều có khả năng sẽ gả cho hắn. Đây không phải là thật, nhất định là ảo giác.
- Ta muốn giết tiểu tử kia. Hắn tài gì đức gì muốn cùng tiên châu tộc ta thông hôn?
Khi nghe được tin tức này, rất nhiều người trẻ tuổi đứng ngồi không yên. Kẻ cướp bóc của Thiên Đường không phải đều họ Phạm, Phạm Tiên đối với bọn họ mà nói chính là nữ thần trong mộng.
- Trấn áp!
Đối với xôn xao như vậy, Phạm Trụ chỉ nói hai chữ này. Ngày nay muốn lôi kéo Diệp Phàm tự nhiên không có khả năng để một số người trẻ tuổi xúc động mà hỏng đại sự.
Diệp Phàm tới đây còn không đồng ý gì, chỉ hỏi bí mật Cổ Kính, rốt cục là người phương nào để lại, có lời gì để lại hay không.
- Tám năm trước, một khổ tu sĩ kinh diễm đi tới vùng tinh vực này của chúng ta. Hắn ở trong vũ trụ cùng một con sinh vật không biết đại chiến một hồi, thân bị thương nặng.
Diệp Phàm ánh mắt lập lòe, hắn thông qua lời kể của Phạm Trụ, biết đó tuyệt đối là Cơ Hạo Nguyệt không thể nghi ngờ, khi nhìn thấy bức họa của hắn lại càng tin chắc.
- Đáng tiếc, tu sĩ kinh diễm kia không ở lại lâu, khi ta tới hắn đã biến mất...
Cơ Hạo Nguyệt từ trong tinh không mang đến một loại khoáng vật thần tính, để lại một bộ phận nhỏ, cùng bản tộc trao đổi một chiếc cơ giáp Cổ Thánh. Hắn rất cảnh giác, nguyên bản nói là muốn ở lại, gia nhập Thiên Đường nhưng giây lát liền biến mất.
Phạm Trụ có chút xấu hổ, không nói tỉ mỉ nhưng là nghĩ tới Cơ Hạo Nguyệt phòng bị bọn họ như thế không phải không có đạo lý.
- Hắn để lại lời nói gì?Diệp Phàm hỏi.
- Đều khắc lên chiếc Cổ Kính này.Phạm Trụ vì biểu đạt thành ý, đem vật phỏng chế Hư Không Kính đưa ra, ở mặt trái có khắc mấy hàng chữ nhỏ, đúng thật là chữ của Cơ Hạo Nguyệt.
- Ta ở trên đường gặp phải trọng thương, lui lại dưỡng thương.
- Chủ tinh Vĩnh Hằng không cho qua, thần bí mênh mông, tiến hóa dịch có thể gia tốc cảnh giới tăng lên, đáng giá ở lại một đoạn thời gian.
- Để ý thành viên của Thần, không giới hạn trong vùng tinh vực này.
- Trên thiên lộ có người đi săn, chuyên môn nhằm vào người thí luyện mạnh nhất, cực kỳ nguy hiểm.
...
Đây là chín tin tức quý giá, khiến Diệp Phàm chấn động trong lòng. Cơ Hạo Nguyệt để lại manh mối đối với người đi sau trọng yếu phi thường. Diệp Phàm nghiêm túc xem xong, trầm mặc một hồi.
Tám năm rồi, không biết hiện nay Cơ Hạo Nguyệt thế nào? Hắn hẳn là ở nơi này tăng lên rất nhanh, cảnh giới nhanh chóng tăng trưởng, bằng không sẽ không đề nghị người đi sau dừng chân, lấy đến tiến hóa dịch.
Nhưng dù vậy, Cơ Hạo Nguyệt cũng ở trên đường về phía trước bị thương nặng, chạy trốn dưỡng thương, có thể nghĩ mà biết gian nguy bao nhiêu.
- Cổ Kính này các ngươi lấy được từ chỗ nào?
- Là ở một nơi di tích, tương truyền Vạn Thanh từng ở đó tắm rửa, tên là Trường Thanh Đàm.PhạmTrụ có chút mất tự nhiên nói.
Đây cũng không phải là Cơ Hạo Nguyệt giao cho bọn họ, là khi tộc này tìm kiếm tung tích khổ tu sĩ kinh diễm mà được đến, cùng lời nói trước đây của Phạm Trụ có chút không khớp.
Phạm Trụ vì để hắn tin, đem người năm đó tham dự tìm tòi gọi tới, để cho hắn xem thức hải, nhìn thấy quá trình như thế nào lấy được chiếc Cổ Kính này.
Diệp Phàm không nói thêm, nghiêm túc suy nghĩ một phen. Đường lên trời quả nhiên gian nan, không biết ngày sau sẽ gặp được hay không.
- Diệp huynh có thể cân nhắc gia nhập Thiên Đường hay không...Phạm Trụ uyển chuyển nói, hy vọng hắn gia nhập, ám chỉ Phạm Tiên có thể gả cho hắn.
Ở vùng tinh vực này, Phạm Tiên không thể nghi ngờ là một trong những nữ nhân xinh đẹp nhất, cùng Tề Manh đặt sánh vai, tuyệt đại khuynh thành, là một viên tiên châu rực rỡ.
Diệp Phàm uyển chuyển từ chối. Ngày nay hắn sao quan tâm nhiều như vậy, chỉ là nghĩ như thế nào lấy được tiến hóa dịch mạnh nhất, nhanh chóng tăng cảnh giới rồi sau đó đuổi tới con đường phía trước.
Hắn biết rõ, ở trên cổ lộ thí luyện mạnh nhất này, có lẽ cần chiến lực cấp Thánh nhân, nếu không một đường xông tới chỉ có uổng mạng.
- Hắn ở rể hay không cùng ta không quan hệ, không nên liên lụy đến ta.Phạm Tiên mơ hồ nghe được tin tức, cần phải “Hy sinh” nàng thì lập tức tìm đến một vị lão tổ, tỏ vẻ nàng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
- Cũng may, lấy chết chống lại, sao có thể ả cho tên tiểu tử khốn kiếp kia chứ.Rất nhiều người trẻ tuổi thở phào một cái.
- Phạm Tiên tâm cao khí ngạo, có giấc mộng, cho dù người này cường đại mấy chăng nữa thì sao chứ? Không lọt vào pháp nhãn của nàng.
Những ngày qua Phạm tộc đối với Diệp Phàm lôi kéo bằng mọi cách, nói bọn họ đang tìm khoáng vật thần tính, tương lai có lẽ có thể tinh luyện ra tiến hóa dịch giai đoạn thứ tư.
Nhưng mà Diệp Phàm biết được lần trước tinh luyện tiến hóa dịch giai đoạn thứ ba tích lũy của tộc này gần như hao hết, không còn lại bao nhiêu. Nếu muốn tinh luyện bảo dịch giai đoạn thứ tư trong truyền thuyết, không có mấy ngàn năm chỉ sợ là không được.
Không chỉ nói bọn họ, mặc dù là chủ tinh Vĩnh Hằng cũng ít có thế lực có nắm chắc nói có thể tinh luyện ra.
Diệp Phàm muốn rời di, Phạm tộc kéo dài, nhưng thành viên bên ngoài của Thần cùng bộ tộc Minh Vương đều từng cảnh cáo, bọn họ bảo vệ Diệp Phàm, muốn mời tới chơi.
- Ta xem hắn rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Dứt khoát giết chết hắn, chúng ta chiếm được căn nguyên kim thân bất diệt, đem thi thể tặng cho Tào gia, cùng gánh vác.
- Không sai. Tào gia mấy ngày nay gây áp lực quá lớn với chúng ta, còn tiếp tục như vậy sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Có phái cấp tiến kêu gào, muốn động thủ với Diệp Phàm.
- Không được. So với thành viên của Thần, áp lực của Tào gia còn không tính là gì. Tổ chức thần bí kia, tay của bọn họ vươn thật dài đó, phi thường khủng bố.Phạm Trụ lắc đầu.
- Có thể cho hắn rời đi, nhưng là trước đó phải lấy được thứ chúng ta muốn.Một lão già híp mắt, lộ ra hai luồng sáng lạnh.
Có người không hiểu. Không giết chết hắn làm sao lấy được máu màu vàng, sao có thể hòa vào trong huyết mạch Phạm tộc?
Lão nhân giải thích, có thể đưa đến một số nữ nhân của Phạm tộc, sinh ra một số hậu đại bất diệt kim thân. Nếu đám người này trưởng thành, giá trị không thể đo lường.
- Không sai. Đó chính là bất diệt kim thân đời thứ hai, chỉ cần mấy người đủ để quét ngang tinh vực này, cuối cùng kim huyết sẽ dung nhập Phạm tộc chúng ta, đều cho tộc ta sử dụng.Một lão nhân khác gật đầu.
Cuối cùng Phạm tộc trở mặt, xuất động Cổ Thánh đem Diệp Phàm giam lỏng, muốn chiếm được thần tính truyền thừa bất diệt của hắn.
Diệp Phàm nghiến răng. Phạm tộc cũng thật đủ độc, các loại dược vật gần như bao phủ chỗ ở của hắn, kích thích thú tính bản năng nguyên thủy, muốn cho hắn đi vào khuôn khổ.
Một số nữ nhân xinh đẹp xuất hiện, mỗi người dáng người cao gầy, xinh đẹp động lòng người, dụng ý rõ ràng, bắt hắn để lại hậu đại.
Diệp Phàm sa sầm mặt, vận chuyển huyền công hóa giải toàn bộ các loại dược tính, đối với hắn tác dụng không lớn.
- Ngươi tốt nhất thành thật một chút, đừng ép chúng ta lấy máu, gien của ngươi. Đến lúc đó cưỡng chế xúc tiến quá trình, ngươi cũng không có cách nào.Có người cảnh cáo.
- Đem những hạng “dong chi tục phấn” này đi hết cho ta. Nếu muốn sinh ra hậu đại của ta, đem Phạm Tiên của tộc các ngươi mời đến còn tàm tạm.Diệp Phàm giọng mỉa mai.
Bùng!
Trước màn hình lớn, Phạm Tiên cũng nhìn tình huống tiến triển, tức giận thân thể run lên, đứng bật dậy nói:- Đáng giận, kiêu ngạo quá mức. Chúng ta đi mạnh mẽ lấy thần huyết màu vàng của hắn.
- Tổ tiên các ngươi đi lên con đường thí luyện mạnh nhất, cuối cùng định cư ở nơi này?
Đây là một tin tức long trời lở đất. Hắn từng mơ hồ nghe lão Thánh nhân của Kỳ Sĩ Phủ nói, năm tháng dài dòng như vậy tới nay người bước lên con đường này đại đa số máu nhuộm Vực ngoại mà cũng có một bộ phận nhỏ dừng lại ở nửa đường.
Ngày nay hắn gặp phải một đám người như vậy, trong lòng sao có thể không sợ hãi, mắt nhìn không chớp nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Những người khác đều lộ vẻ quái dị. Đây là người của chủ tinh Vĩnh Hằng Minh Vương nhất mạch, thế lực rất lớn, có lão gia hỏa pháp lực ngập trời tọa trấn, không thể trêu chọc. Đây là thế gia cổ xưa có thể có địa vị ngang nhau cùng Tào gia.
- Di nguyện của tổ tiên chúng ta là bước lên đường về, trở về cố hương, nhưng đáng tiếc đến chết đều không thể đạt thành tâm nguyện...Người của Minh Vương nhất mạch nói, vươn cành ô liu không gì rõ ràng hơn.
Diệp Phàm không cùng bọn họ nói chuyện, chỉ là bước đầu hiểu biết một cái bí mật. Bắc Đẩu Cổ Tinh Vực rất đặc biệt, đó là địa phương Đại đế cổ đều muốn truy tìm, dường như ngoại trừ truyền tống trận đài nguyên thủy như Ngũ Sắc Tế Đàn ngoại giới rất khó tìm kiếm cùng tiến vào.
- Chúng ta thăm dò rất nhiều năm cũng không thể bước lên đường về, không thể xác định tọa độ.
Dựa theo bọn họ phỏng đoán, muốn tiến vào trong vùng tinh vực đó, có lẽ chỉ có thể dựa vào đánh bậy đánh bạ, không cách nào đo lường ra, dường như bao phủ sương mù cực kỳ thần bí.
Diệp Phàm tâm động, thật sự muốn cùng bộ tộc Minh Vương đi một chuyến, hắn có rất nhiều chuyện muốn biết. Về con đường phía truóc, về mười mấy vạn năm trước, về chủ tinh Vĩnh Hằng nhưng cuối cùng lại đều bỏ ý niệm đó, cần cẩn thận đối mặt.
Nhiều năm như vậy, bộ tộc Minh Vương khẳng định sớm bị đồng hóa, từ việc bọn họ ỷ lại mẫu hạm và chiến hạm là có thể thấy được một phần.
Diệp Phàm ngoái đầu nhìn lại lại thấy được chiếc Cổ Kính trong tay Phạm Trụ, trong lòng thở dài, phải đi một chuyến. Liên quan đến đại tiểu nguyệt, đầm rồng hang hổ phía trước cũng phải xông vào.
Đương nhiên hắn cũng không phải rất lo sợ. Bức đến tuyệt địa, hoàn toàn liều mạng chạy trốn vẫn là có hy vọng.
Hắn xoay người lại nhìn về phía “Thần”, uyển chuyển tỏ vẻ có thể cân nhắc gia nhập, chỉ là ngày nay cần đi Phạm tộc xử lý một số việc, cho hắn thời gian.
Rồi sau đó, hắn đối với bộ tộc Minh Vương khách khí tỏ lòng biết ơn, nói xong việc tất sẽ đi một chuyến.
Hết thảy chẳng qua là thuận thế mà thôi. Hai tổ chức này nếu có ý với hắn tất sẽ tạo áp lực đối với Thiên Đường, làm cho bọn họ có lòng kiêng kị, không dám động thủ.
Trên thực tế Phạm tộc cũng không muốn làm quá tuyệt, bởi vì bất diệt kim thân đời thứ nhất còn sống có giá trị lớn hơn một cỗ thi thể rất nhiều.
Chỉ có Tào gia trong mắt phun lửa lại cũng không dám tới gần. Ngày nay Diệp Phàm trở thành đối tượng các nơi lôi kéo, bọn họ hiện tại Vực ngoại ra tay khẳng định không chiếm được tiện nghi.
Tề gia giải thích một phen, cố gắng mọi cách đều không cách nào làm Diệp Phàm theo bọn họ rời đi, nhiều nhất cũng chỉ làm dịu quan hệ mà thôi, không khỏi có chút thất vọng.
Nhưng điều này cũng không có cách nào. Là Tề Vân lấy oán trả ơn trước, phái chủ chiến lại đuổi giết sau, thật sự là có chút quá phận và không phúc hậu.
Một hồi giằng co khẩn trương và đại chiến cứ như vậy hạ màn, khói bụi tan hết, khẩn trương không còn, mọi người nhìn thấy một vẻ hòa khí.
Diệp Phàm sẽ đi Thiên Đường. Thần, Minh Vương tộc đều phát ra thanh âm, không tính là uy hiếp nhưng cũng là một loại cảnh cáo ngầm. Phạm tộc nếu dám gây bất lợi với hắn, sẽ dẫn phát lửa giận của bọn họ.
Cho dù là Thánh nhân Phạm Vân Thông đối với tổ chức Thần này cũng vô cùng kiêng kị, bởi vì không chỉ từng phát sinh một lần sự kiện Đồ Thánh, đều là thành viên của Thần làm được.
Diệp Phàm nguyên bản là đối tượng bị đuổi giết ngày nay lại trở thành một loại thể chất mạnh nhất trong mắt bọn họ, phân biệt không tiếc mọi giá muốn để hắn gia nhập vào phe mình, trước sau chuyển biến to lớn khiến mọi người cảm thán.
Thiên Đường chỉ là tiểu thế giới do một vị thánh hiền thượng cổ mở ra mà thôi, cùng một hành tinh nhỏ giao hòa, diễn biến trở thành một nơi tịnh thổ, không coi là sinh mệnh nguyên tinh chân chính.
Lại tới nơi này, cùng lần trước khác nhau rất lớn. Diệp Phàm trở thành khách quý, mà không phải là một khách khanh dốc sức với tộc này, bị người tôn kính.
Đương nhiên, rất nhiều người đều ngoan ngoãn chào hỏi, trong lòng hận không thể lột da hắn. Lần trước hắn đại náo ở nơi này, đại sát tứ phương khiến rất nhiều con cháu tộc này đều bất mãn.
Nhưng là ngày nay khác nhau rất lớn, xưa đâu bằng nay, ngay cả Phạm Trụ đều rất khách khí với hắn mà không phải cao cao tại thượng, ngay cả tuyệt đại giai nhân Phạm Tiên đều phải khuôn mặt tươi cười đón chào, về phần nội tâm nghĩ gì thì không thể biết được.
- Tiểu tử kia hủy của chúng ta mấy chiếc công cụ chiến tranh Cổ Thánh, còn cướp đi hạt giống ngũ sắc bí lực của thần minh chúng ta, ngày nay được tôn làm thượng khách. Chết tiệt!
Có người khó chịu nhưng muốn đứng ra lại bị cao thủ trong tối chú ý hết thảy lập tức trấn áp, làm cho bọn họ không nên gây chuyện.
Không hề nghi ngờ, điều này làm cho rất nhiều người rất nghẹn khuất, muốn cùng ùa lên giáo huấn Diệp Phàm mà không thể, chỉ có thể giương mắt nhìn.
- Cái gì? Phạm Tiên đều có khả năng sẽ gả cho hắn. Đây không phải là thật, nhất định là ảo giác.
- Ta muốn giết tiểu tử kia. Hắn tài gì đức gì muốn cùng tiên châu tộc ta thông hôn?
Khi nghe được tin tức này, rất nhiều người trẻ tuổi đứng ngồi không yên. Kẻ cướp bóc của Thiên Đường không phải đều họ Phạm, Phạm Tiên đối với bọn họ mà nói chính là nữ thần trong mộng.
- Trấn áp!
Đối với xôn xao như vậy, Phạm Trụ chỉ nói hai chữ này. Ngày nay muốn lôi kéo Diệp Phàm tự nhiên không có khả năng để một số người trẻ tuổi xúc động mà hỏng đại sự.
Diệp Phàm tới đây còn không đồng ý gì, chỉ hỏi bí mật Cổ Kính, rốt cục là người phương nào để lại, có lời gì để lại hay không.
- Tám năm trước, một khổ tu sĩ kinh diễm đi tới vùng tinh vực này của chúng ta. Hắn ở trong vũ trụ cùng một con sinh vật không biết đại chiến một hồi, thân bị thương nặng.
Diệp Phàm ánh mắt lập lòe, hắn thông qua lời kể của Phạm Trụ, biết đó tuyệt đối là Cơ Hạo Nguyệt không thể nghi ngờ, khi nhìn thấy bức họa của hắn lại càng tin chắc.
- Đáng tiếc, tu sĩ kinh diễm kia không ở lại lâu, khi ta tới hắn đã biến mất...
Cơ Hạo Nguyệt từ trong tinh không mang đến một loại khoáng vật thần tính, để lại một bộ phận nhỏ, cùng bản tộc trao đổi một chiếc cơ giáp Cổ Thánh. Hắn rất cảnh giác, nguyên bản nói là muốn ở lại, gia nhập Thiên Đường nhưng giây lát liền biến mất.
Phạm Trụ có chút xấu hổ, không nói tỉ mỉ nhưng là nghĩ tới Cơ Hạo Nguyệt phòng bị bọn họ như thế không phải không có đạo lý.
- Hắn để lại lời nói gì?Diệp Phàm hỏi.
- Đều khắc lên chiếc Cổ Kính này.Phạm Trụ vì biểu đạt thành ý, đem vật phỏng chế Hư Không Kính đưa ra, ở mặt trái có khắc mấy hàng chữ nhỏ, đúng thật là chữ của Cơ Hạo Nguyệt.
- Ta ở trên đường gặp phải trọng thương, lui lại dưỡng thương.
- Chủ tinh Vĩnh Hằng không cho qua, thần bí mênh mông, tiến hóa dịch có thể gia tốc cảnh giới tăng lên, đáng giá ở lại một đoạn thời gian.
- Để ý thành viên của Thần, không giới hạn trong vùng tinh vực này.
- Trên thiên lộ có người đi săn, chuyên môn nhằm vào người thí luyện mạnh nhất, cực kỳ nguy hiểm.
...
Đây là chín tin tức quý giá, khiến Diệp Phàm chấn động trong lòng. Cơ Hạo Nguyệt để lại manh mối đối với người đi sau trọng yếu phi thường. Diệp Phàm nghiêm túc xem xong, trầm mặc một hồi.
Tám năm rồi, không biết hiện nay Cơ Hạo Nguyệt thế nào? Hắn hẳn là ở nơi này tăng lên rất nhanh, cảnh giới nhanh chóng tăng trưởng, bằng không sẽ không đề nghị người đi sau dừng chân, lấy đến tiến hóa dịch.
Nhưng dù vậy, Cơ Hạo Nguyệt cũng ở trên đường về phía trước bị thương nặng, chạy trốn dưỡng thương, có thể nghĩ mà biết gian nguy bao nhiêu.
- Cổ Kính này các ngươi lấy được từ chỗ nào?
- Là ở một nơi di tích, tương truyền Vạn Thanh từng ở đó tắm rửa, tên là Trường Thanh Đàm.PhạmTrụ có chút mất tự nhiên nói.
Đây cũng không phải là Cơ Hạo Nguyệt giao cho bọn họ, là khi tộc này tìm kiếm tung tích khổ tu sĩ kinh diễm mà được đến, cùng lời nói trước đây của Phạm Trụ có chút không khớp.
Phạm Trụ vì để hắn tin, đem người năm đó tham dự tìm tòi gọi tới, để cho hắn xem thức hải, nhìn thấy quá trình như thế nào lấy được chiếc Cổ Kính này.
Diệp Phàm không nói thêm, nghiêm túc suy nghĩ một phen. Đường lên trời quả nhiên gian nan, không biết ngày sau sẽ gặp được hay không.
- Diệp huynh có thể cân nhắc gia nhập Thiên Đường hay không...Phạm Trụ uyển chuyển nói, hy vọng hắn gia nhập, ám chỉ Phạm Tiên có thể gả cho hắn.
Ở vùng tinh vực này, Phạm Tiên không thể nghi ngờ là một trong những nữ nhân xinh đẹp nhất, cùng Tề Manh đặt sánh vai, tuyệt đại khuynh thành, là một viên tiên châu rực rỡ.
Diệp Phàm uyển chuyển từ chối. Ngày nay hắn sao quan tâm nhiều như vậy, chỉ là nghĩ như thế nào lấy được tiến hóa dịch mạnh nhất, nhanh chóng tăng cảnh giới rồi sau đó đuổi tới con đường phía trước.
Hắn biết rõ, ở trên cổ lộ thí luyện mạnh nhất này, có lẽ cần chiến lực cấp Thánh nhân, nếu không một đường xông tới chỉ có uổng mạng.
- Hắn ở rể hay không cùng ta không quan hệ, không nên liên lụy đến ta.Phạm Tiên mơ hồ nghe được tin tức, cần phải “Hy sinh” nàng thì lập tức tìm đến một vị lão tổ, tỏ vẻ nàng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
- Cũng may, lấy chết chống lại, sao có thể ả cho tên tiểu tử khốn kiếp kia chứ.Rất nhiều người trẻ tuổi thở phào một cái.
- Phạm Tiên tâm cao khí ngạo, có giấc mộng, cho dù người này cường đại mấy chăng nữa thì sao chứ? Không lọt vào pháp nhãn của nàng.
Những ngày qua Phạm tộc đối với Diệp Phàm lôi kéo bằng mọi cách, nói bọn họ đang tìm khoáng vật thần tính, tương lai có lẽ có thể tinh luyện ra tiến hóa dịch giai đoạn thứ tư.
Nhưng mà Diệp Phàm biết được lần trước tinh luyện tiến hóa dịch giai đoạn thứ ba tích lũy của tộc này gần như hao hết, không còn lại bao nhiêu. Nếu muốn tinh luyện bảo dịch giai đoạn thứ tư trong truyền thuyết, không có mấy ngàn năm chỉ sợ là không được.
Không chỉ nói bọn họ, mặc dù là chủ tinh Vĩnh Hằng cũng ít có thế lực có nắm chắc nói có thể tinh luyện ra.
Diệp Phàm muốn rời di, Phạm tộc kéo dài, nhưng thành viên bên ngoài của Thần cùng bộ tộc Minh Vương đều từng cảnh cáo, bọn họ bảo vệ Diệp Phàm, muốn mời tới chơi.
- Ta xem hắn rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Dứt khoát giết chết hắn, chúng ta chiếm được căn nguyên kim thân bất diệt, đem thi thể tặng cho Tào gia, cùng gánh vác.
- Không sai. Tào gia mấy ngày nay gây áp lực quá lớn với chúng ta, còn tiếp tục như vậy sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Có phái cấp tiến kêu gào, muốn động thủ với Diệp Phàm.
- Không được. So với thành viên của Thần, áp lực của Tào gia còn không tính là gì. Tổ chức thần bí kia, tay của bọn họ vươn thật dài đó, phi thường khủng bố.Phạm Trụ lắc đầu.
- Có thể cho hắn rời đi, nhưng là trước đó phải lấy được thứ chúng ta muốn.Một lão già híp mắt, lộ ra hai luồng sáng lạnh.
Có người không hiểu. Không giết chết hắn làm sao lấy được máu màu vàng, sao có thể hòa vào trong huyết mạch Phạm tộc?
Lão nhân giải thích, có thể đưa đến một số nữ nhân của Phạm tộc, sinh ra một số hậu đại bất diệt kim thân. Nếu đám người này trưởng thành, giá trị không thể đo lường.
- Không sai. Đó chính là bất diệt kim thân đời thứ hai, chỉ cần mấy người đủ để quét ngang tinh vực này, cuối cùng kim huyết sẽ dung nhập Phạm tộc chúng ta, đều cho tộc ta sử dụng.Một lão nhân khác gật đầu.
Cuối cùng Phạm tộc trở mặt, xuất động Cổ Thánh đem Diệp Phàm giam lỏng, muốn chiếm được thần tính truyền thừa bất diệt của hắn.
Diệp Phàm nghiến răng. Phạm tộc cũng thật đủ độc, các loại dược vật gần như bao phủ chỗ ở của hắn, kích thích thú tính bản năng nguyên thủy, muốn cho hắn đi vào khuôn khổ.
Một số nữ nhân xinh đẹp xuất hiện, mỗi người dáng người cao gầy, xinh đẹp động lòng người, dụng ý rõ ràng, bắt hắn để lại hậu đại.
Diệp Phàm sa sầm mặt, vận chuyển huyền công hóa giải toàn bộ các loại dược tính, đối với hắn tác dụng không lớn.
- Ngươi tốt nhất thành thật một chút, đừng ép chúng ta lấy máu, gien của ngươi. Đến lúc đó cưỡng chế xúc tiến quá trình, ngươi cũng không có cách nào.Có người cảnh cáo.
- Đem những hạng “dong chi tục phấn” này đi hết cho ta. Nếu muốn sinh ra hậu đại của ta, đem Phạm Tiên của tộc các ngươi mời đến còn tàm tạm.Diệp Phàm giọng mỉa mai.
Bùng!
Trước màn hình lớn, Phạm Tiên cũng nhìn tình huống tiến triển, tức giận thân thể run lên, đứng bật dậy nói:- Đáng giận, kiêu ngạo quá mức. Chúng ta đi mạnh mẽ lấy thần huyết màu vàng của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.