Già Thiên

Chương 886: Thiên Đình Huyết Sát

Thần Đồng

07/11/2013

- ?

Tất cả đại địch đều cả kinh kêu lên. Khí tức của Đại đế cổ tràn ngập ra. Đây là sát trận của Đại đế Nhân tộc, khiến mọi người đều khiếp sợ.

Mọi người ở nơi này đều có dự cảm không tốt, kinh hồn lạc phách, cảm thấy tai ương ngập trời sắp sửa giáng xuống. Lúc này đã không còn đường lui nữa, bị đại trận bao phủ bát hoang lục hợp rồi.

Sát khí trắng xóa mênh mông, từng cây trụ khí xuyên thấu cả thiên địa, hóa thành một sát hải hỗn độn. Không ai có thể xuyên qua, khó có thể phá vây.

- Đừng lo. Từ xưa tới nay trừ Đại đế Nhân tộc ra thì không ai có thể bày Đế văn không sứt mẻ. Đây chỉ là một góc mà thôi, khó có thể giết chết chúng ta.

Một tu sĩ cao tuổi hét lớn, khiến tâm tình mọi người ổn định lại.

Từ xưa tới nay chưa ai bố trí được sát trận trọn vẹn của Đại đế sao? Không có ai. Chỉ cần là sát trận không trọn vẹn cũng đã chẳng có cơ hội đi ra rồi.

Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lóe sáng, vung tay một cái. Một luồng sát khí từ trong trận pháp của Vô Thủy bay ra, xoẹt một tiếng liền đánh tan xác lão già kia.

- Nhiều người như vậy cùng vận chuyển Thánh binh truyền thừa thì trận văn có lợi hại mấy cũng sẽ bị chém thành bột mịn. Chúng ta tập trung lại, giết Thánh thể thì nơi này tất nhiên sẽ được giải phong.

Có người khác hét lớn.

Đại đế sau khi chết, trên đời không còn khả năng xuất hiện sát trận không sứt mẻ của Đại đế. Nghĩ thông suốt điều này, tất cả mọi người đều không còn e ngại nữa.

- Ta giết.

Người hộ đạo của Thần nữ của Địa Ngục và Thần tử Nhân Thế Gian cùng nhau thúc dục cốt tháp năm tầng, muốn giết sạch đám người Diệp Phàm.

Ngọn tháp này trắng nõn mượt mà, xương cốt quý báu nhất. Thánh nhân sau khi hóa đạo, toàn bộ xương cốt đều hóa thành tro, chỉ còn để lại thanh thánh cốt đại đạo cứng rắn nhất.

Cái tháp này hợp từ đạo cốt tinh hoa của năm vị Sát Thánh, trải qua muôn vàn thử thách, được Thánh nhân viễn cổ tế luyện qua năm tháng vô tận, cuối cùng mới thành hình, hóa thành Địa Ngục Trấn Hồn Tháp, là thần trân thế gian hiếm có.

Nó tỏa ra sát khí như từ Cửu U, bao phủ toàn bộ năm tầng, chống lại sát trận của Vô Thủy, hóa thành một thần linh bất hủ đánh xuống, lực sát thương lớn vô cùng, vượt quá sức tưởng tượng, bao phủ toàn bộ đám người Diệp Phàm.

Ầm!

Đột nhiên một cây quyền trượng màu vàng vọt lên cao, đại biểu cho ý chí của thiên địa. Sát khí cuồn cuộn như sóng thần sôi trào, khiến cả chư thiên đều run sợ.

- Đó là...

Rất nhiều người nơi này hết hồn hết vía. Thần trượng này có một loại sát khí khủng bố tới cực đoan, khiến rất nhiều sát thủ đều nơm nớp lo sợ.

Đây là quyền trượng của Thiên Đình, lần đầu tiên phát ra thánh uy vô thượng. Dưới sự thúc dục của sát trận Vô Thủy, nó đã hoàn toàn tỉnh giấc.

Ngày thường không ai có thể thúc dục nó, bởi vì cấp bậc của nó rất cao, không giống với binh khí khác. Nếu không có thực lực tương ứng thì khó có thể khiến nó có chút sinh cơ nào.

Ngày nay lại không giống như vậy. Sát trận của Vô Thủy kinh thiên hạ. Bị kích thích và vận chuyển bởi sát khí này, cây quyền trượng này tỏa sáng rực rỡ, hiện ra tại thế gian giống như sắp khiến thây chất đầy núi, máu chảy thành sông, làm tất cả linh hồn của các sinh linh đều lạnh lẽo.

- Đã bao nhiêu năm, rốt cục lại có thể thấy Thần khí của Thiên Đình tỏa sáng kỳ dị, xuất thế ngang trời rồi...

Tề La kích động tới run rẩy.

- Đây là ... Quyền trượng viễn cổ vô thượng của Thiên Đình sao?

Người của hai đại Sát Thủ Thần Triều kêu lên sợ hãi, nghĩ tới những năm tháng đáng sợ kia.

- Không, đây là quyền trượng của Thiên Đình ngày này, trừng phạt các ngươi đó.

Diệp Phàm rống to, thúc dục Vô Thủy sát trận, khống chế quyền trượng màu vàng trấn áp cổ tháp.

Ở thời đại xa xôi kia, Thiên Đình trấn áp cả hai Sát Thủ Thần Triều, là điện phủ sát thủ đệ nhất thiên hạ chân chính, khiến Nhân Thế Gian và Địa Ngục không thể không bái phục, bị chèn ép trong không biết bao nhiêu vạn năm.

- Ngươi... Có được nó từ đâu?

Người của hai đại Sát Thủ Thần Triều run rẩy nói. Năm đó Thiên Đình bị hủy diệt có rất nhiều quan hệ với bọn họ.

- Nó bay tới tay ta.

Diệp Phàm thúc dục quyền trượng vô thượng quét ngang tới. Vô số sát thủ trở thành huyết vụ ngay lập tức. cổ tháp cũng không thể ngăn cản, ù ù rung động, cảm thấy run rẩy.

- Hắn đã lập giáo lại chỉ có một mình. Thiên Đình chỉ có một người sao?

Rất nhiều người nhớ tới chuyện này liền giật mình một cái.

- Không, ta đã lập giáo, là chúa tể Thiên Đình.



Diệp Phàm hét lớn, sau đó lại nói:

- Cũng không đúng, phải nói là Thần Đình hiện này, không phải là Sát Thủ Thần Triều mà là Thiên Đình chân chính.

Quyền trượng của Thiên Đình sau khi sống lại có lực sát thương chấn nhiếp chín tầng trời mười tầng đất, sát khí mờ mịt mênh mông cuồn cuộn, giống như sông biển mãnh liệt tràn tới, nơi nơi đi qua cường địch đều trở thành bùn máu. Khí tức hỗn độn tràn ra.

Vút.

Nó đánh thẳng vào Trấn Hồn Tháp của Địa Ngục, khiến đạo cốt màu trắng kêu ù ù như sấm. Một tầng huyết quang tràn ra. Pháp tắc tinh hoa nhất của năm Sát Thánh hiện ra, hóa thành năm luồng sáng thần trật tự, chém về phía trước.

- Thật sự là bảo bối tốt, có thể xưng là thứ được Sát Thánh yêu thích, nhất định phải đoạt lấy.

Giọng nói của Tề La run rẩy, trịnh trọng nhắc nhở Diệp Phàm.

Quyền trượng của Thiên Đình dưới sự thúc dục của Vô Thủy sát trận trở nên dũng mãnh không thể đỡ, như có sinh mệnh, tỏa ra tinh hoa của thiên địa, khí hỗn độn không ngừng bốc lên, vài lần đánh Trấn Hồn Tháp của Địa Ngục rơi xuống, trời sụp đất lở, nhưng sắp sửa bị phá hủy tới nơi rồi.

- Không được rồi. Cây quyền trượng này có sát khí đệ nhất và thần văn đại đạo trời sinh của Thiên Đình, là tự nhiên mà thành, sau đó lại được chuẩn đế dùng tâm huyết nuôi dưỡng, lại từng được Sát Thánh các đời tế luyện, quá mức cường đại rồi.

Người của Sát Thủ Thần Triều không thể ngăn cản.

Ầm!

Quyền trượng của Thiên Đình nhoáng lên một cái, vẽ ra kim quang vạn thế, quét ngang tới, đánh văng Địa Ngục Trấn Hồn Tháp, khiến nó mất liên hệ với những người kia.

- Chư vị đạo hữu không ra tay thì còn đợi tới khi nào. Hợp lực giết hắn, lao ra khỏi nơi này, bằng không thì không còn đường sống đâu.

Một vị Giới chủ của Nhân Thế Gian rống to.

Giết!

Trong phút chốc, tiếng hô giết vang vọng rung trời. Các loại binh khí đạo tắc đều xuất hiện, đồng loạt đối phó với Vô Thủy sát trận nhưng giống như là lao đầu vào chịu chết vậy. Cả một vùng tu sĩ hóa thành hài cốt thi thể, trở thành những tia máu.

- A...

Dưới chín tòa sát trận, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai.

Ầm!

Bát Bộ Ma Bi giáng xuống, tám chữ lớn trên mặt lóe sáng, tỏa ra thần năng kinh người. Đây là cấm khí do hai vị Tổ Vương tự tay tế luyện thành, có uy lực lớn tới mức thần kỳ.

Hư không chấn động. Sát khí của Vô Thủy cũng không thể đánh nát nó. Trên mặt tấm bia này có khắc tám cổ phù của Bất Tử Thiên Hoàng, là để kỷ niệm những người chết trận trong bát bộ, có một loại đạo lực không hiểu nổi, có thể dẫn động thiên địa tự nhiên.

- Ô ô...

Tiếng âm phong gào thét giận dữ. Tám ký hiệu trên tấm bia đá thông minh, cũng không hiểu là mượn loại lực lượng nào tới, toàn thân đen nhánh, đạo văn tỏa ra chấn nát hư không.

- Đây là một cấm khí cường đại, phải dùng Thánh binh truyền thừa diệt nó.

Đại hắc cẩu âm thầm nói. Lệ Thiên và Yến Nhất Tịch hợp lực thúc dục Thần Nữ Lô đặt trong sát trận của Vô Thủy Đại đế, khiến nó tỉnh giấc.

Thần Nữ Lô phóng lên cao, hóa thành một luồng sáng, phóng đại lên rất nhanh. Được Vô Thủy sát trận trợ giúp, lúc này nó đã cường thịnh tới cực điểm, va chạm với Bát Bộ Ma Bi.

Ầm!

Tấm bia này bị đánh vỡ ngay lập tức, đá vụn văng tung tóe. Tám cổ phù tan biến, tạo thành tám hắc động, hóa thành một luồng lốc xoáy năng lượng rồi biến mất.

Diệp Phàm vung tay. Thần Nữ Lô bay lên không trung, tỏa ra hỏa diễm ngập trời. Người khống chế Bát Bộ Ma Bi bị thiêu rụi ngay tức khắc, chỉ còn lại hai người chưa chết bởi thực lực quá khiếp người. Nhưng bọn họ cũng không thể né tránh được sát trận, lập tức bị đánh thành mưa máu.

Mọi người góc của Vô Thủy sát trận có lẽ không vây được nhiều người như vậy nhưng chín tòa sát trận cùng xuất hiện lại có thể khiến thiên địa quỷ thần kinh hãi, thế gian run rẩy, mười phương đều có thể bị giết.

Sát thủ chết vô số thành cả vùng. Vô số cường giả bị đánh nát, tan thành tro bụi. Cả Thiên Đoạn Sơn Mạch này có có thể tìm thấy sinh mạng, giống như lúa bị liềm gặt, không ngừng ngã xuống. Máu tươi đầm đìa, thây chất thành núi, mỗi một giây đều có rất nhiều sinh mạng mất đi.

Hai đại Thần triều mất đi Địa Ngục Trấn Hồn Tháp, dưới chín toàn sát trận giống như hùng ưng mất đi đôi cánh, nửa bước khó đi, gặp phải nguy cơ rất lớn.

Khóe miệng Diệp Phàm mang theo một tia cười lạnh. Hắn lấy Vạn Thương Cung ra, bắt đầu lựa chọn bắn giết. Thân thể hắn vô song, giương bảo cung ra thì trong khoảnh khắc liền có lực lượng mênh mông từ Vô Thủy sát trận tràn tới, tiến vào dây cung. Lực lượng này không biết tăng lên khủng bố tới bao nhiêu lần.

Phụt!

Một vị sát thủ cao tuổi trúng tên tại mi tâm, hét to một tiếng, hóa thành một vùng mưa máu, chết không thể chết hơn.

- Mau, chúng ta tế ra thần tắc, dùng trật tự thần liên gạt bỏ hắn.

Có cường giả trảm đạo kêu lên, đồng thời ra tay, điên cuồng giết tới.

Diệp Phàm liếc một cái liền thấy Thần nữ Địa Ngục. Lúc này toàn thân nàng là máu, tóc tai bù xù, được người bảo vệ tả xung hữu đột, định phá vây mà ra.



- Chính là ngươi. Sau trận chiến này Địa Ngục không còn Thần nữ nữa.

Diệp Phàm lạnh lùng nói, Vạn Thương Cung trong tay tỏa ra hào quang rực rỡ. Dây cung xuất hiện một mũi tên ánh sáng.

U u...

Một tiếng thét dài vang vọng vòm trời, chiếu sáng khắp cả Thiên Đoạn Sơn Mạch, giống như một ngôi sao chổi lao qua. Đuôi tên rất rực rỡ, ngưng tụ lực lượng của Vô Thủy sát trận.

Một người hộ đạo của Thần nữ Địa Ngục tiến lên, dùng hết khí lực hóa giải. Bảo thuẫn bị đánh nát, đạo tắc cũng tan tành, khó có thể ngăn cản nổi. Thân thể hắn lập tức bị xuyên thủng, nổ tung thành máu.

- Không, trưởng lão.

Thần nữ Địa Ngục kêu to, đôi mắt tràn ngập vẻ thù hận, nhìn về phía Diệp Phàm, liều mạng phá vây.

- Còn muốn đi sao?

Diệp Phàm tiếp tục giương cung, thu thập lực lượng của sát trận, toàn thần phát ra kim quang vạn trượng, giống như một vầng mặt trời chiếu rọi khắp Thiên Đoạn Sơn Mạch.

Ông.

Mũi thần tiễn thứ hai bắn ra, kéo theo sát khí ngập trời, phát ra từng luồng âm thanh như sóng lớn vỗ bờ, thanh thế rất lớn, ngay cả những đám mây ở phương xa cũng bị đánh tan. Vòm trời cũng như nổ tung.

- A...

Một vị hộ đạo khác của Thần nữ Địa Ngục ra ngăn cản cũng vẫn tan xương nát thịt như cũ. Uy lực của thần tiễn vô cùng, chỉ cần ở trong Vô Thủy sát trận thì quả thực có thể sát thần thí phật.

- Hôm nay nếu ta còn sống thì sẽ khiến người phải trả giá bằng máu gấp mười lần, thề không đội trời chung với ngươi.

Thần nữ Địa Ngục phát lời thề độc, gương mặt xinh đẹp tràn ngập oán độc, sát khí ngập trời.

- Ngươi không có hy vọng sống sót đâu. Hôm nay vĩnh viễn bị xóa tên khỏi thế gian thôi.

Diệp Phàm liên tục giương cung. Từng mũi thần tiễn xuyên thấu vòm trời, bắn chết toàn bộ mấy người hộ đạo bên cạnh nàng.

- A... Không.

Thần nữ Địa Ngục tóc tai rối bời kêu to, nhưng cũng không thay đổi được điều gì.

Diệp Phàm giương cung bắn ra mũi tên cuối cùng.

Lúc này thân thể hắn hút vào một lượng lớn sát khí, tụ nạp vào trong mũi tên. Thân thể hắn giống như do hoàng kim luyện thành, sát khí kinh thế.

Phụt!

Thần Nữ Lô Địa Ngục kêu lên thảm thiết. Mũi tên bắn tới xuyên thủng thân thể nàng, khiến nó nổ tung. Xương cốt màu trắng và thịt vụn văng khắp nơi.

Nơi nơi đều là tiếng chém giết rung trời. Đại chiến sinh tử nhưng mọi người vẫn bị cảnh tượng này rung động. Tất cả như ngừng lại.

- Còn cả ngươi.

Diệp Phàm tìm thấy trong biển người sát thủ Thần tử của Nhân Thế Gian, ánh mắt lạnh lùng, sát khí tràn ra, lại một lần nữa giương cung.

- Không.

Rất nhiều người kêu to nhưng căn bản không thể ngăn cản nổi.

Hoa máu tươi đẹp nở rộ. Người hộ đạo của Thần tử Nhân Thế Gian trước sau bị bắn chết cả, không ai có thể sống sót. Hắn giống như sói bị thương, hú dài một tiếng, đôi mắt đầy thù hận.

Thần nữ và Thần tử của hai đại Thần triều đều vì giết chư vương mà sinh, cường đại vô cùng, nhưng trong Vô Thủy sát trận thì đều trở thành sơn dương chờ làm thịt.

- Ngươi cũng chuẩn bị lên đường đi.

Diệp Phàm ra tay vô tình.

Phụt!

Vẻ mặt của Thần tử của Nhân Thế Gian tràn ngập vẻ dữ tợn, tràn ngập vẻ không cam lòng, sát khí bốc lên tận trời nhưng cũng không thể thay đổi được kết cục. Mi tâm của hắn có một đóa hoa máu nở rộ, bị một mũi tên ánh sáng đi vào, xuyên ra từ phía sau nào, mang theo hoa máu và óc trắng.

Màu đỏ và máu trắng hòa trộn với nhau, giống như hoa đào nở rộ, chỉ là tràn ngập hương vị huyết tinh.

- A...

Hắn phát ra tiếng rống dài thê lương cuối cùng, sau đó toàn thân nổ tung, hình thần câu diêt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Già Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook