Chương 1109: Tiến hóa dịch huyết mạch mạnh nhất
Thần Đồng
10/10/2013
- Ngươi... Làm càn!
Nữ nhân con ngươi màu tím mày liễu thật dựng thẳng, mắt hạnh trợn tròn xoe, trên cơ thể trong suốt như dương chi ngọc sinh ra một màu ửng đỏ, đây hoàn toàn là tức giận, một tên dân bản xứ dám kiềm chế nàng, xem nàng trở thành chiến sủng.
“Keng, keng!”
Thần liên sáng lạn như một chuỗi Hồng mã não quấn quanh trên cần cổ như thiên nga, Diệp Phàm dùng sức kéo dẫn nàng theo, trở thành tù binh, nói:
- Làm càn còn ở phía sau!
Thiếu nữ con ngươi màu tím lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té dài trên mặt đất. Đây là một loại bạc đãi khó có thể tưởng tượng, bị con mồi bắt ngược lại, hơn nữa đối đãi như vậy khiến nàng vừa thẹn vừa giận.
“Âm!”
Kim Cương Trác bị Hắc Tiễn bắn bay đi lại đảo ngược quay về, hóa thành lớn như cái thớt sáng loáng, nhẹ nhàng chấn một cái khiến cho hư không mai một. Thánh khí này thật xứng với cái tên của nó.
“Keng!”
Diệp Phàm dùng Hắc Tiễn vạch ngang, ô quang đầy trời đánh cho Kim Cương Trác bay tung ra ngoài, nhưng mà uy thế của nó lại càng khủng bố hơn, trong vòng tròn hóa thành một cái hắc động thôn phệ vạn vật, muốn hút Diệp Phàm vào trong. Bên trong phi thuyền các loại dụng cụ đều biến thành bụi bậm, chìm sâu vào trong đó.
Diệp Phàm nhảy dựng trong lòng, Kim Cương Trác này thật đúng là giống như thần uy của Lão Tử, chẳng lẽ vị Chuẩn đế của Trung Quốc cổ này đã từng xuất hiện ở quốc gia Vĩnh Hằng?
Hắn có ý định dùng Hắc Tiễn bắn vào trong, nhưng lại sợ thật sự bị cái hắc động cắn nuốt. Thánh khí quyết đấu quá mức mãnh liệt, động một cái sẽ nổ nát một địa vực.
“Ầm ầm!”
Hắn dùng miếng đinh đồng xanh lấp ngay miêng hắc động, nó không có khả năng nuốt được Tiên Đỉnh này, Kim Cương Trác hơn phân nửa sẽ tự tan vỡ. Kim Cương Trác quả nhiên lợi hại, ngay lập tức tránh né.
“Boong boong...”
Nhưng vang lên một tràng tiếng kim loại va chạm êm tai, Kim Cương Trác đột nhiên phân giải, hóa thành một mảng hào quang sáng lạn, chìm sâu vào trên người nữ nhân con ngươi màu tím đang bị Diệp Phàm khống chế.
Bên ngoài thân nàng hiện lên điểm điểm sáng bóng, Kim Cương Trác phân giải rồi lại kết hợp, hóa thành một giáp trụ thần bí bao bọc toàn thân nàng bên trong đó, biến thành một hình người kim loại màu trắng bạc.
Kim Cương Trác nhìn như rất nhỏ, nhưng lúc này kết hợp lại thể tích khác xa trước đó, đây là một khối kim loại hình người, so với chiến giáp bình thường dày hơn rất nhiều lần.
“Âm!”
Lực lượng của nữ nhân con ngươi màu tím cũng không biết cường đại thêm gấp bao nhiêu lần, nàng giãy thoát trói buộc của Diệp Phàm, vung lên nắm tay màu bạc đánh tới phía trước, lực đạo có khả năng sánh với Thánh khí.
“Đây là? Thánh khí còn có thể biến hình trở thành Thánh Y ư?” Diệp Phàm kinh ngạc, lộ ra dị sắc, hệ thống tu sĩ này thật đúng là khiến người ta không phán đoán được.
Hắn dùng Hắc Tiễn ngăn chống lại hào quang của Thánh Y phát ra, tiến hành phản kích. Ngày nay thân thể hắn có thể so với Thánh nhân, mặc dù đối phương mặc vào Thánh Y đều không sợ, nắm tay màu vàng đánh cho kim loại hình người trắng bạc kia kêu leng keng vang động.
Xa xa mọi người đều kinh hãi, đây còn là một khối thân thể sao, có thể so với kim loại hình người cấp Thánh, trình độ vững chắc đã đạt tới mức cực kỳ khủng bố.
“Ầm ầm!”
Nữ nhân con ngươi màu tím toàn thân bọc trong Thánh Y kim loại, tạm thời tự bảo vệ mình, nàng ta bắt đầu vận chuyển đại đạo thần ngân phát ra các loại thánh quang, muốn đánh chết tươi Diệp Phàm. Đây là uy lực của Thánh khí.
Diệp Phàm mới vừa bắt giữ nàng, cũng không muốn nàng lập tức liền lật lại thế cờ. Cảm nhận được một cỗ khí tức mãnh liệt đáng sợ, hắn không có động tác gì khác, cầm trong tay miếng đỉnh đồng xanh ném tới trên người nàng, quan trọng nhất là làm cho nàng ta tách ra.
“Ầm!”
Cách quá gần, tất nhiên không cách nào tránh né!
Lục Đinh hạ xuống, Thánh Y trắng bạc kia liền xuất hiện vết rách, sau đó tan rã, chấn cho nữ nhân con ngươi màu tím văng ra, ngân quang chớp động, “keng” một tiếng vang nhỏ, một lần nữa hóa thành một cái Kim Cương Trác không sứt mẻ.
Quang hoa sáng lạn nhoáng lên một cái, nó chìm sâu vào trong cơ thể nữ nhân, từ đó biến mất không thấy.
Cách đó không xa, khí tức khủng bố ngập trời, một quái vật lớn vọt tới muốn nghĩ cách cứu viện nữ nhân con ngươi màu tím, đây là một người khổng lồ bằng kim loại cao tới mười trượng, cầm trong tay thanh đại kiếm bổ thẳng xuống đầu Diệp Phàm.
Diệp Phàm thật kinh ngạc, trong cơ thể người khổng lồ kim loại kia ngồi một thanh niên tóc bạc trắng, là hắn đang khống chế người khổng lồ kim loại này tản ra một luồng Thánh uy.
“Keng!”
Cự kiếm bổ tới, Diệp Phàm dùng nắm tay đón đỡ, phát ra một chuỗi đốm lửa, chấn cho người khổng lồ mười trượng bật lui lại. Ngay sau đó, hắn phóng vọt tới trước, liên tiếp vung nắm tay đánh cho thanh cự kiếm kia cong vòng, rồi gãy đoạn.
- Chiến giáp Bán Thánh này là luyện khí đến mức tận cùng kết hợp cùng khoa học kỹ thuật mà luyện chế thành, lại ngay cả một lát cũng không thể ngăn chống được hắn ư?
- Không hổ là kim thân bất diệt trong truyền thuyết, thân thể lực thật là đáng sợ, kim thân mạnh hơn cả Thần Y cùng cơ giáp, bản thân hắn chính là một vũ khí cường đại!
Xa xa, người trung niên tóc màu vàng rối tung kia khiếp sợ lẩm bẩm.
“Ầm!”
Theo Diệp Phàm tung quyền, người máy khổng lồ cao mười trượng này bị hắn đánh thủng lỗ chỗ, hoàn toàn hư hỏng, ngay sau đó tan rã, vỡ nát tan tành.
Chiến giáp cấp Bán Thánh cũng không ngăn được thân thể hắn, bị Diệp Phàm bẻ gãy nghiền nát, đánh cho nó thành một đống sắt vụn lẫn lộn.
“Ầm ầm!”
Người trung niên tóc vàng khống chế chiến giáp mạnh nhất trong phi thuyền xuất hiện, đây là kết tinh giữa đạo khí cùng trí tuệ khoa học kỹ thuật, người kim loại vô cùng cường đại, tương đương với Thần linh ẩn chứa trong phi thuyền Thánh khí.
Nó có chiều cao sáu trượng không tính là cao lớn lắm, cả vật thể vàng óng ánh sáng lạn, tuy có kim thân sáu trượng nhưng ý nghĩa cũng không phải là Phật từ bi, tay phải cầm một cây hoàng kim chiến mâu, tay trái cầm hoàng kim cổ thuẫn, thánh uy mênh mông cuồn cuộn, thổi quét thập phương.
- Đây là ta Thánh giáp thông thiên của quốc gia Vĩnh Hằng nghiên cứu chế tạo ra, để xem ngươi làm thế nào phá giải!
Người trung niên tóc vàng khống chế kim thân sáu trượng, cầm chiến mâu màu vàng đâm nát hư không đánh tới phía trước, còn hoàng kim cổ thuẫn trong tay cũng không phải dùng để phòng ngự, mà là dùng để công kích.
Hắn tin tưởng vững chắc, Diệp Phàm dù có thân thể cường đại mấy đi nữa, đồng thời nắm giữ tàn khí của Thần minh cổ đại, cũng không phải đối thủ của hắn, bởi vì thông qua quan sát hắn đã nhìn ra Thần minh cổ đại này là pháp khí nứt nẻ di lưu lại, cũng không có phát ra thần tắc, điều này chẳng khác nào như tuyên cáo: nó chính là một kiện vũ khí lạnh chắc chắn, không phải là Tiên bảo tối khủng bố!
- Thân ta mặc Thánh giáp thông thiên có thể phát ra thánh uy, có được đại đạo thần ngân, để xem ngươi làm thế nào ngăn cản!
Chiến mâu màu vàng xuyên thủng thiên địa, hoàng kim cổ thuẫn ép sụp đổ hư không, kim thân sáu trượng tuy rằng so với thường nhân khổng lồ không ít, nhưng động tác vẫn nhanh chóng linh hoạt, nhanh đến mức làm cho người ta hoa cả mắt.
Diệp Phàm lấy ra Thánh linh thạch thai, cũng giống như mặc vào Thánh Y, hắn không có làm thành thánh giáp, mà diễn biến nó ra pháp tắc Thánh nhân, vì vậy chân thân nhập chủ vào bên trong Thánh linh thạch thai.
Người trung niên tóc vàng đương trường liền biến sắc, không nghĩ tới đối phương cũng có giáp trụ cấp Thánh nhân, ở bên trong phi thuyền này thật sự rất nguy hiểm, hắn không dám thi triển ra hết tay chân.
“Ầm!”
Khiến hắn càng cảm thấy khủng bố chính là, Diệp Phàm giơ lên miếng đỉnh đồng xanh đập xuống, càng khủng bố hơn nhiều so với chiến mâu màu vàng cùng hoàng kim cổ thuẫn của hắn.
Chiến đấu ở bên trong phi thuyền giống như là đánh giáp lá cà, kết quả không hề trì hoãn, kim thân sáu trượng thiếu chút nữa bị Diệp Phàm đánh cho hỏng mất, người trung niên tóc vàng khống chế “Thần linh” ẩn chứa trong phi thuyền Thánh khí chật vật chạy trốn.
Những người khác lớp chết, lớp bị thương, lớp chạy trốn, không còn có năng lực chống cự.
- Buông ta ra!
Nữ nhân con ngươi màu tím giãy giụa kịch liệt, thần tắc bắn ra bốn phía toàn thân đều phát sáng, ngọc thể thon dài như là bị bao phủ dưới ánh trăng, một mảng trắng nổn dịu dàng.
Thế giới bọn họ chủ tu pháp tắc, đối với hiểu biết về đại đạo có chỗ độc đáo, lực công kích cường đại siêu cấp sau khi kết hợp cùng khoa học kỹ thuật trở thành một hệ thống không thể lường được.
“Keng!”
Nhưng mà, ở cùng cảnh giới trảm đạo Diệp Phàm gần như là vô địch, không ai có thể làm gì được hắn, nhất là khi đối chiến cận thân, bất luận kẻ nào đều phải nuốt hận.
Nữ nhân con ngươi màu tím mới vừa động, hắn chỉ là phóng ra một dây thần liên, ngay lập tức nàng ta kêu khẽ một tiếng, thân mình mềm nhũn ra, ngã xuống, các loại thần tắc biến mất.
“Bùng!”
Diệp Phàm liền kéo ngược nàng ta lại bên cạnh nam nhân tóc tím. Hai tay thủ lĩnh đều trở thành tù binh.
Phi thuyền to như vậy đều trống rỗng, ngoại trừ hai người này, những người khác không phải chạy trốn thì bị giết, Diệp Phàm nhìn hai người chằm chằm, chuẩn bị sưu tìm thần thức bọn họ.
Tận cuối hư không, trong kim thân sáu trượng người trung niên tóc vàng cùng một ít người đều sắc mặt trắng bệch. Kim thân bất diệt cường đại như vậy, vốn tưởng rằng là một hồi phúc duyên, kết quả không ngờ gặp phải tai họa bực này.
Mấy chục năm trước, bọn họ ở Vực ngoại gặp phải một sinh vật khủng bố, đại chiến đến sụp đổ tinh vực, hoàng kim Thần linh bên trong phi thuyền cấp Thánh đều bị thương nặng, phải rơi xuống cổ tinh này, thật vất vả chữa trị phi thuyền. Ngày nay không nghĩ tới lại gặp phải một hồi đại nạn.
- Dân bản xứ này, giống như người “cô tâm ngạo” năm đó, may mà tai nạn phát sinh trước thời hạn một bước, bằng không tương lai ắt sẽ có một trường hạo kiếp!
Một người run giọng nói.
Những người khác đều thần sắc trắng bệch, ở quốc gia Vĩnh Hằng hễ nhắc tới ba chữ “cô tâm ngạo” này, rất nhiều người đều phải biến sắc. Người dân bản xứ đó cũng là một trong thể chất mạnh nhất vũ trụ, lợi dụng tài nguyên của họ tăng tiến vùn vụt, cuối cùng nghịch thiên đánh giết đi ra ngoài, dẫn phát lên một hồi đại náo động ở quốc gia Vĩnh Hằng.
- May mắn là Thần linh ẩn chứa trong phi thuyền cấp Thánh lần này hư hao không lớn, không giống lần trước như vậy. Ngày nay, mặc dù vứt bỏ thân tàu thật lớn kia cũng không coi là tuyệt vọng.
Có người thở dài.
Người khổng lồ hoàng kim sáu trượng này là quý báu nhất trên phi thuyền, chỉ cần còn có nó thì hết thảy an toàn. Bên trong đạo ngân hạch tâm đều ẩn chứa Thần linh hoàng kim, một khi tìm được tài liệu thích hợp liền có thể tạo ra một chiếc phi thuyền cấp Thánh khác.
Đừng nhìn nó chỉ cao có sáu trượng, nhưng nó có pháp tắc không gian đáng sợ nhất, có năng lực như hạt cải chứa cả vòm trời, trốn tới nhiều người như vậy tất cả đều ở bên trong nó, vẫn còn rất trống trải.
- Nhưng mà, hai vị điện hạ bị bọn họ bắt được phiền toái lớn rồi! Chúng ta phải nghĩ cách cứu viện chứ?
Một nam nhân tóc lam nhíu mày nói.
Bọn họ biết rõ sự cường thế của Thiên Vũ Vương ở quốc gia Vĩnh Hằng, hai người con của hắn nếu có gì sơ xuất, bọn họ cả đời này sẽ không còn hy vọng, tất nhiên sẽ bị xử tử.
- Không sao, hai vị điện hạ không phải tướng số chết yểu, chỉ cần nguyên thần không việc gì, có thể bất cứ lúc nào phục chế ra một khối thân thể.
Nam nhân trung niên tóc vàng nói.
Đột nhiên, hắn lập tức biến sắc dường như nhớ tới điều gì, nói:
- Hòng rồi! Vật quý báu nhất vẫn còn ở trên phi thuyền, không có mang theo ra!
Hắn dùng sức vò đầu bức tóc, thấp giọng rít gào, có vẻ vô cùng thống khổ, sau đó xụi lơ tại chỗ dường như bị rút đi linh hồn.
Những người khác cũng đều ngẩn người, tiếp theo cùng nhau kêu to, tất cả đều đầy vẻ tiếc nuối, hối hận không ngừng dậm chân đấm ngực như cha mẹ chết.
- Chúng ta trăm cay nghìn đắng lưu lạc trong vũ trụ hắc ầm cô quạnh nhiều năm như vậy, rốt cục gom đủ các loại khoáng vật cùng cổ dược thần bí luyện ra Tiến hóa dịch huyết mạch mạnh nhất, cuối cùng... lại mất sạch rồi!
- A...
Một đám người đều kêu to, lo âu cùng phẫn nộ. Hai vị điện hạ nếu chết đi, cùng lắm thì bọn họ không trở về quốc gia Vĩnh Hằng là được, nhưng loại Tiến hóa dịch huyết mạch mạnh nhất này nếu là mất đi chỉ sợ cả đời này đều không có khả năng tinh luyện ra lần nữa.
Nữ nhân con ngươi màu tím mày liễu thật dựng thẳng, mắt hạnh trợn tròn xoe, trên cơ thể trong suốt như dương chi ngọc sinh ra một màu ửng đỏ, đây hoàn toàn là tức giận, một tên dân bản xứ dám kiềm chế nàng, xem nàng trở thành chiến sủng.
“Keng, keng!”
Thần liên sáng lạn như một chuỗi Hồng mã não quấn quanh trên cần cổ như thiên nga, Diệp Phàm dùng sức kéo dẫn nàng theo, trở thành tù binh, nói:
- Làm càn còn ở phía sau!
Thiếu nữ con ngươi màu tím lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té dài trên mặt đất. Đây là một loại bạc đãi khó có thể tưởng tượng, bị con mồi bắt ngược lại, hơn nữa đối đãi như vậy khiến nàng vừa thẹn vừa giận.
“Âm!”
Kim Cương Trác bị Hắc Tiễn bắn bay đi lại đảo ngược quay về, hóa thành lớn như cái thớt sáng loáng, nhẹ nhàng chấn một cái khiến cho hư không mai một. Thánh khí này thật xứng với cái tên của nó.
“Keng!”
Diệp Phàm dùng Hắc Tiễn vạch ngang, ô quang đầy trời đánh cho Kim Cương Trác bay tung ra ngoài, nhưng mà uy thế của nó lại càng khủng bố hơn, trong vòng tròn hóa thành một cái hắc động thôn phệ vạn vật, muốn hút Diệp Phàm vào trong. Bên trong phi thuyền các loại dụng cụ đều biến thành bụi bậm, chìm sâu vào trong đó.
Diệp Phàm nhảy dựng trong lòng, Kim Cương Trác này thật đúng là giống như thần uy của Lão Tử, chẳng lẽ vị Chuẩn đế của Trung Quốc cổ này đã từng xuất hiện ở quốc gia Vĩnh Hằng?
Hắn có ý định dùng Hắc Tiễn bắn vào trong, nhưng lại sợ thật sự bị cái hắc động cắn nuốt. Thánh khí quyết đấu quá mức mãnh liệt, động một cái sẽ nổ nát một địa vực.
“Ầm ầm!”
Hắn dùng miếng đinh đồng xanh lấp ngay miêng hắc động, nó không có khả năng nuốt được Tiên Đỉnh này, Kim Cương Trác hơn phân nửa sẽ tự tan vỡ. Kim Cương Trác quả nhiên lợi hại, ngay lập tức tránh né.
“Boong boong...”
Nhưng vang lên một tràng tiếng kim loại va chạm êm tai, Kim Cương Trác đột nhiên phân giải, hóa thành một mảng hào quang sáng lạn, chìm sâu vào trên người nữ nhân con ngươi màu tím đang bị Diệp Phàm khống chế.
Bên ngoài thân nàng hiện lên điểm điểm sáng bóng, Kim Cương Trác phân giải rồi lại kết hợp, hóa thành một giáp trụ thần bí bao bọc toàn thân nàng bên trong đó, biến thành một hình người kim loại màu trắng bạc.
Kim Cương Trác nhìn như rất nhỏ, nhưng lúc này kết hợp lại thể tích khác xa trước đó, đây là một khối kim loại hình người, so với chiến giáp bình thường dày hơn rất nhiều lần.
“Âm!”
Lực lượng của nữ nhân con ngươi màu tím cũng không biết cường đại thêm gấp bao nhiêu lần, nàng giãy thoát trói buộc của Diệp Phàm, vung lên nắm tay màu bạc đánh tới phía trước, lực đạo có khả năng sánh với Thánh khí.
“Đây là? Thánh khí còn có thể biến hình trở thành Thánh Y ư?” Diệp Phàm kinh ngạc, lộ ra dị sắc, hệ thống tu sĩ này thật đúng là khiến người ta không phán đoán được.
Hắn dùng Hắc Tiễn ngăn chống lại hào quang của Thánh Y phát ra, tiến hành phản kích. Ngày nay thân thể hắn có thể so với Thánh nhân, mặc dù đối phương mặc vào Thánh Y đều không sợ, nắm tay màu vàng đánh cho kim loại hình người trắng bạc kia kêu leng keng vang động.
Xa xa mọi người đều kinh hãi, đây còn là một khối thân thể sao, có thể so với kim loại hình người cấp Thánh, trình độ vững chắc đã đạt tới mức cực kỳ khủng bố.
“Ầm ầm!”
Nữ nhân con ngươi màu tím toàn thân bọc trong Thánh Y kim loại, tạm thời tự bảo vệ mình, nàng ta bắt đầu vận chuyển đại đạo thần ngân phát ra các loại thánh quang, muốn đánh chết tươi Diệp Phàm. Đây là uy lực của Thánh khí.
Diệp Phàm mới vừa bắt giữ nàng, cũng không muốn nàng lập tức liền lật lại thế cờ. Cảm nhận được một cỗ khí tức mãnh liệt đáng sợ, hắn không có động tác gì khác, cầm trong tay miếng đỉnh đồng xanh ném tới trên người nàng, quan trọng nhất là làm cho nàng ta tách ra.
“Ầm!”
Cách quá gần, tất nhiên không cách nào tránh né!
Lục Đinh hạ xuống, Thánh Y trắng bạc kia liền xuất hiện vết rách, sau đó tan rã, chấn cho nữ nhân con ngươi màu tím văng ra, ngân quang chớp động, “keng” một tiếng vang nhỏ, một lần nữa hóa thành một cái Kim Cương Trác không sứt mẻ.
Quang hoa sáng lạn nhoáng lên một cái, nó chìm sâu vào trong cơ thể nữ nhân, từ đó biến mất không thấy.
Cách đó không xa, khí tức khủng bố ngập trời, một quái vật lớn vọt tới muốn nghĩ cách cứu viện nữ nhân con ngươi màu tím, đây là một người khổng lồ bằng kim loại cao tới mười trượng, cầm trong tay thanh đại kiếm bổ thẳng xuống đầu Diệp Phàm.
Diệp Phàm thật kinh ngạc, trong cơ thể người khổng lồ kim loại kia ngồi một thanh niên tóc bạc trắng, là hắn đang khống chế người khổng lồ kim loại này tản ra một luồng Thánh uy.
“Keng!”
Cự kiếm bổ tới, Diệp Phàm dùng nắm tay đón đỡ, phát ra một chuỗi đốm lửa, chấn cho người khổng lồ mười trượng bật lui lại. Ngay sau đó, hắn phóng vọt tới trước, liên tiếp vung nắm tay đánh cho thanh cự kiếm kia cong vòng, rồi gãy đoạn.
- Chiến giáp Bán Thánh này là luyện khí đến mức tận cùng kết hợp cùng khoa học kỹ thuật mà luyện chế thành, lại ngay cả một lát cũng không thể ngăn chống được hắn ư?
- Không hổ là kim thân bất diệt trong truyền thuyết, thân thể lực thật là đáng sợ, kim thân mạnh hơn cả Thần Y cùng cơ giáp, bản thân hắn chính là một vũ khí cường đại!
Xa xa, người trung niên tóc màu vàng rối tung kia khiếp sợ lẩm bẩm.
“Ầm!”
Theo Diệp Phàm tung quyền, người máy khổng lồ cao mười trượng này bị hắn đánh thủng lỗ chỗ, hoàn toàn hư hỏng, ngay sau đó tan rã, vỡ nát tan tành.
Chiến giáp cấp Bán Thánh cũng không ngăn được thân thể hắn, bị Diệp Phàm bẻ gãy nghiền nát, đánh cho nó thành một đống sắt vụn lẫn lộn.
“Ầm ầm!”
Người trung niên tóc vàng khống chế chiến giáp mạnh nhất trong phi thuyền xuất hiện, đây là kết tinh giữa đạo khí cùng trí tuệ khoa học kỹ thuật, người kim loại vô cùng cường đại, tương đương với Thần linh ẩn chứa trong phi thuyền Thánh khí.
Nó có chiều cao sáu trượng không tính là cao lớn lắm, cả vật thể vàng óng ánh sáng lạn, tuy có kim thân sáu trượng nhưng ý nghĩa cũng không phải là Phật từ bi, tay phải cầm một cây hoàng kim chiến mâu, tay trái cầm hoàng kim cổ thuẫn, thánh uy mênh mông cuồn cuộn, thổi quét thập phương.
- Đây là ta Thánh giáp thông thiên của quốc gia Vĩnh Hằng nghiên cứu chế tạo ra, để xem ngươi làm thế nào phá giải!
Người trung niên tóc vàng khống chế kim thân sáu trượng, cầm chiến mâu màu vàng đâm nát hư không đánh tới phía trước, còn hoàng kim cổ thuẫn trong tay cũng không phải dùng để phòng ngự, mà là dùng để công kích.
Hắn tin tưởng vững chắc, Diệp Phàm dù có thân thể cường đại mấy đi nữa, đồng thời nắm giữ tàn khí của Thần minh cổ đại, cũng không phải đối thủ của hắn, bởi vì thông qua quan sát hắn đã nhìn ra Thần minh cổ đại này là pháp khí nứt nẻ di lưu lại, cũng không có phát ra thần tắc, điều này chẳng khác nào như tuyên cáo: nó chính là một kiện vũ khí lạnh chắc chắn, không phải là Tiên bảo tối khủng bố!
- Thân ta mặc Thánh giáp thông thiên có thể phát ra thánh uy, có được đại đạo thần ngân, để xem ngươi làm thế nào ngăn cản!
Chiến mâu màu vàng xuyên thủng thiên địa, hoàng kim cổ thuẫn ép sụp đổ hư không, kim thân sáu trượng tuy rằng so với thường nhân khổng lồ không ít, nhưng động tác vẫn nhanh chóng linh hoạt, nhanh đến mức làm cho người ta hoa cả mắt.
Diệp Phàm lấy ra Thánh linh thạch thai, cũng giống như mặc vào Thánh Y, hắn không có làm thành thánh giáp, mà diễn biến nó ra pháp tắc Thánh nhân, vì vậy chân thân nhập chủ vào bên trong Thánh linh thạch thai.
Người trung niên tóc vàng đương trường liền biến sắc, không nghĩ tới đối phương cũng có giáp trụ cấp Thánh nhân, ở bên trong phi thuyền này thật sự rất nguy hiểm, hắn không dám thi triển ra hết tay chân.
“Ầm!”
Khiến hắn càng cảm thấy khủng bố chính là, Diệp Phàm giơ lên miếng đỉnh đồng xanh đập xuống, càng khủng bố hơn nhiều so với chiến mâu màu vàng cùng hoàng kim cổ thuẫn của hắn.
Chiến đấu ở bên trong phi thuyền giống như là đánh giáp lá cà, kết quả không hề trì hoãn, kim thân sáu trượng thiếu chút nữa bị Diệp Phàm đánh cho hỏng mất, người trung niên tóc vàng khống chế “Thần linh” ẩn chứa trong phi thuyền Thánh khí chật vật chạy trốn.
Những người khác lớp chết, lớp bị thương, lớp chạy trốn, không còn có năng lực chống cự.
- Buông ta ra!
Nữ nhân con ngươi màu tím giãy giụa kịch liệt, thần tắc bắn ra bốn phía toàn thân đều phát sáng, ngọc thể thon dài như là bị bao phủ dưới ánh trăng, một mảng trắng nổn dịu dàng.
Thế giới bọn họ chủ tu pháp tắc, đối với hiểu biết về đại đạo có chỗ độc đáo, lực công kích cường đại siêu cấp sau khi kết hợp cùng khoa học kỹ thuật trở thành một hệ thống không thể lường được.
“Keng!”
Nhưng mà, ở cùng cảnh giới trảm đạo Diệp Phàm gần như là vô địch, không ai có thể làm gì được hắn, nhất là khi đối chiến cận thân, bất luận kẻ nào đều phải nuốt hận.
Nữ nhân con ngươi màu tím mới vừa động, hắn chỉ là phóng ra một dây thần liên, ngay lập tức nàng ta kêu khẽ một tiếng, thân mình mềm nhũn ra, ngã xuống, các loại thần tắc biến mất.
“Bùng!”
Diệp Phàm liền kéo ngược nàng ta lại bên cạnh nam nhân tóc tím. Hai tay thủ lĩnh đều trở thành tù binh.
Phi thuyền to như vậy đều trống rỗng, ngoại trừ hai người này, những người khác không phải chạy trốn thì bị giết, Diệp Phàm nhìn hai người chằm chằm, chuẩn bị sưu tìm thần thức bọn họ.
Tận cuối hư không, trong kim thân sáu trượng người trung niên tóc vàng cùng một ít người đều sắc mặt trắng bệch. Kim thân bất diệt cường đại như vậy, vốn tưởng rằng là một hồi phúc duyên, kết quả không ngờ gặp phải tai họa bực này.
Mấy chục năm trước, bọn họ ở Vực ngoại gặp phải một sinh vật khủng bố, đại chiến đến sụp đổ tinh vực, hoàng kim Thần linh bên trong phi thuyền cấp Thánh đều bị thương nặng, phải rơi xuống cổ tinh này, thật vất vả chữa trị phi thuyền. Ngày nay không nghĩ tới lại gặp phải một hồi đại nạn.
- Dân bản xứ này, giống như người “cô tâm ngạo” năm đó, may mà tai nạn phát sinh trước thời hạn một bước, bằng không tương lai ắt sẽ có một trường hạo kiếp!
Một người run giọng nói.
Những người khác đều thần sắc trắng bệch, ở quốc gia Vĩnh Hằng hễ nhắc tới ba chữ “cô tâm ngạo” này, rất nhiều người đều phải biến sắc. Người dân bản xứ đó cũng là một trong thể chất mạnh nhất vũ trụ, lợi dụng tài nguyên của họ tăng tiến vùn vụt, cuối cùng nghịch thiên đánh giết đi ra ngoài, dẫn phát lên một hồi đại náo động ở quốc gia Vĩnh Hằng.
- May mắn là Thần linh ẩn chứa trong phi thuyền cấp Thánh lần này hư hao không lớn, không giống lần trước như vậy. Ngày nay, mặc dù vứt bỏ thân tàu thật lớn kia cũng không coi là tuyệt vọng.
Có người thở dài.
Người khổng lồ hoàng kim sáu trượng này là quý báu nhất trên phi thuyền, chỉ cần còn có nó thì hết thảy an toàn. Bên trong đạo ngân hạch tâm đều ẩn chứa Thần linh hoàng kim, một khi tìm được tài liệu thích hợp liền có thể tạo ra một chiếc phi thuyền cấp Thánh khác.
Đừng nhìn nó chỉ cao có sáu trượng, nhưng nó có pháp tắc không gian đáng sợ nhất, có năng lực như hạt cải chứa cả vòm trời, trốn tới nhiều người như vậy tất cả đều ở bên trong nó, vẫn còn rất trống trải.
- Nhưng mà, hai vị điện hạ bị bọn họ bắt được phiền toái lớn rồi! Chúng ta phải nghĩ cách cứu viện chứ?
Một nam nhân tóc lam nhíu mày nói.
Bọn họ biết rõ sự cường thế của Thiên Vũ Vương ở quốc gia Vĩnh Hằng, hai người con của hắn nếu có gì sơ xuất, bọn họ cả đời này sẽ không còn hy vọng, tất nhiên sẽ bị xử tử.
- Không sao, hai vị điện hạ không phải tướng số chết yểu, chỉ cần nguyên thần không việc gì, có thể bất cứ lúc nào phục chế ra một khối thân thể.
Nam nhân trung niên tóc vàng nói.
Đột nhiên, hắn lập tức biến sắc dường như nhớ tới điều gì, nói:
- Hòng rồi! Vật quý báu nhất vẫn còn ở trên phi thuyền, không có mang theo ra!
Hắn dùng sức vò đầu bức tóc, thấp giọng rít gào, có vẻ vô cùng thống khổ, sau đó xụi lơ tại chỗ dường như bị rút đi linh hồn.
Những người khác cũng đều ngẩn người, tiếp theo cùng nhau kêu to, tất cả đều đầy vẻ tiếc nuối, hối hận không ngừng dậm chân đấm ngực như cha mẹ chết.
- Chúng ta trăm cay nghìn đắng lưu lạc trong vũ trụ hắc ầm cô quạnh nhiều năm như vậy, rốt cục gom đủ các loại khoáng vật cùng cổ dược thần bí luyện ra Tiến hóa dịch huyết mạch mạnh nhất, cuối cùng... lại mất sạch rồi!
- A...
Một đám người đều kêu to, lo âu cùng phẫn nộ. Hai vị điện hạ nếu chết đi, cùng lắm thì bọn họ không trở về quốc gia Vĩnh Hằng là được, nhưng loại Tiến hóa dịch huyết mạch mạnh nhất này nếu là mất đi chỉ sợ cả đời này đều không có khả năng tinh luyện ra lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.