Giấc Mộng Của Anh, Chính Là Em
Chương 18
Ninh Mông
05/07/2013
Lôi Ti Ti rơi lệ login.
Thiệt là, đứa bé này muốn rống một tiếng: “Tôi không có ngất đi” sao?
Vừa lên mạng cô lại bị đưa đến phòng cưới tối đen. Tim Lôi Ti Ti đập mạnh, quỷ thần xui khiến điều chỉnh thị giác.
Con ngươi màu đen của Giang gia xuất hiện ở trong tầm mắt, còn có màn che khẽ phập phồng phía sau anh.
Bọn họ vẫn còn đang... Làm?
Lôi Ti Ti thẹn thùng, ngàn vạn ngôn ngữ hóa thành im lặng tuyệt đối.
Rất nhanh, Giang gia liền trả lời cô: “Nương tử yên tâm, lần này vi phu nhất định dịu dàng một chút.”
Rõ là…… Gọi người là nương tử cũng nghiện sao >///<
Lôi Ti Ti oán thầm, nhưng mà trên mặt lại hiện lên hai đám mây hồng nhỏ: “Em mất NET rồi, đây là công ty mạng gì = =“
Tín hiệu net đáng thương, lại bị vu oan lần nữa rồi.
Giang gia: “Nương tử sẽ không để cho vi phu vườn không nhà trống, vi phu biết.”
Lôi Ti Ti rơi lệ: Giang gia này sao lại diễn trò làm gì?! ><
Tấm màn động phòng hạnh phúc vén lên...
Mặt của Lôi Ti Ti sắp cháy rồi...
Cũng may trò chơi còn có một chút xíu nhân tính, không có trực tiếp truyền ra hai người làm sao vén chăn, làm sao mặc y phục, làm sao... Nếu không cô sẽ chảy máu mũi mà chết T_T
Nhưng, bộ dạng trần truồng của Giang gia, thật là muốn xem a... >///<...
Sắc nữ Lôi Ti Ti đỏ mặt ra phòng cưới.
Cô lập tức bị kinh hãi, thật... Thật là nhiều người.
Đám dân dâm cười bỉ ổi: Ti Ti, chúng tôi tới quan tâm cô...
Tề Thiên Đại Thẩm: “Ti Ti, sao cô lại ngất đi? Có phải chủ tịch quá vĩ đại hay không?”
Thỉnh Đằng Đằng: “Nói gì đi chứ!”
Lôi Ti Ti vui vẻ, Thỉnh Đằng Đằng thật có nghĩa khí >V<
Thỉnh Đằng Đằng: “Lão đại chỉ có thể lớn, làm sao lại WEI (mạnh)?!”
Hiện trường lập tức bay ra tiếng cười ám muội, Lôi Ti Ti rơi lệ: “Nào có...”
Thỉnh Đằng Đằng nhất quyết không tha: “Vậy chị dâu rốt cuộc có cảm giác gì?”
Lôi Ti Ti nghẹn đỏ mặt: “Ai gả thì biết!”
Nhất Vĩ Độ Giang: “Nương tử yên tâm. Trừ em ra, anh sẽ không cho người thứ hai biết.”
Ý tứ của anh, chẳng lẽ là... Chỉ lấy mình mình? Kinh!
Một tay run, Lôi Ti Ti bi kịch.
Cô đặt lên kỹ năng mới...
Kỹ năng mới gọi là vân phiên vũ phúc...
Hệ thống thông báo: “Phỉ Ngã Lôi Ti chưa thỏa mãn dục vọng, yêu kiều một tiếng, khó nhịn áp đảo Nhất Vĩ Độ Giang.”
Trước khi động phòng lần nữa, một bóng dáng dưới góc trái màn ảnh xông vào tầm mắt của cô.
Nam tử mặc một bộ áo dài xanh sáng, nghiêng cầm cây cung dài ba thước, chính là Yên Vũ Nhâm Bình Sinh.
Sau khi động phòng, Lôi Ti Ti cũng rất ít đến phòng luyện tập. Việc học và tập luyện rất nặng, huống chi nơi đó đối với cô mà nói, cũng coi như thương tâm mà?
Lưu Chiêu Chiêu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nắm lấy lỗ tai của cô: “Cậu xem cậu một chút, cậu đã làm hại Giang gia!”
Trên màn ảnh, nam tử mặc áo đen đứng chắp tay, ở trong hoa rơi dày đặc, bóng dáng cao ngất tuấn dật của anh, lộ ra một sự vắng lạnh cô đơn không nói nên lời.
Lưu Chiêu Chiêu điều chỉnh thị giác, trên màn hình chậm rãi nhảy ra một hàng chữ: “Đào Hoa Uyên”.
Lòng của Lôi Ti Ti tựa hồ bị cái gì đụng, hơi hơi đau.
Cô bĩu môi: “Mình lên ngay.”
Bây giờ hai người đang ở phòng máy trường học, lại có phần mềm vô địch Ngụy Dịch viết, xông qua tường lửa của internet? Dễ dàng >V<
Không khéo chính là, Lôi Ti Ti còn chưa có login, Giang gia đã logout rồi. Lôi Ti Ti nhìn Đào Hoa Uyên trống trải, trong lòng cũng trống rỗng.
Lại nói, Giang gia thật ra thì rất chăm sóc cô?
Quyết đấu với Yên Vũ, giết chết Truyền Thuyết Ca (sau đó Lưu Chiêu Chiêu nói cho cô biết), chiến đấu liên tục, giải vây cho mình trong hôn lễ của Yên Vũ, bảo tứ đại cao thủ tặng mình trang bị...
Chẳng lẽ anh ấy yêu thích mình? Ý nghĩ này làm Lôi Ti Ti sợ hết hồn.
Người đàn ông thối này thích bêu xấu mình nhất, làm sao có thể? Huống chi, nếu như không có Thiên Nữ Vũ Y đó, bọn họ cũng sẽ không kết hôn mà? Người âm hiểm này, thật không muốn thiếu anh ta quá nhiều. Lôi Ti Ti quyết định phủi sạch với Giang gia.
Nhưng anh ấy tặng mình nhiều đồ như vậy, tặng anh ấy cái gì tốt đây?
Người nghèo Lôi Ti Ti vuốt vuốt mái tóc, khổ não.
Nơi nào có khó khăn, nơi đó có NPC (Non Player Character - nhân vật thuộc trò chơi, không do người chơi khống chế).
NPC bộ dáng thương nhân bước đi thong thả đến trước mặt cô: “Ơ, tiểu cô nương, sao cô cô đơn một mình ở chỗ nào? Tôi thấy ánh mắt cô ngây ngốc, ấn đường tối đen, không tốt, chẳng lẽ cô là giày rách trong truyền thuyết?”
Thương nhân từ từ quay ngược lại mấy bước.
Lôi Ti Ti rơi lệ: chẳng lẽ NPC cũng biết cô bị Giang gia phá sao? T_T
NPC sờ sờ bụng tròn vo: “Cô nương chớ sợ, chỗ này của tôi có một khóa đồng tâm (ổ khóa hình trái tim hoặc có khắc hình trái tim). Chỉ cần cô khắc tên tuổi tướng công của cô lên, cô có thể cùng anh ấy nắm tay...”
Lôi Ti Ti động lòng: “Bao nhiêu tiền?” Dùng khóa đồng tâm hối lộ Giang gia đi. Người đó thật rất thích diễn kịch mà.
NPC lắc lư ngón tay: “Năm vạn vàng.”
Năm vạn vàng, đó chính là 50 đồng! Trò chơi này thật là làm thịt người không nháy mắt, nhiều tiền như vậy có thể mua thẻ game ><
Lôi Ti Ti mở túi ra, trợn mắt hốc mồm: má ơi, tại sao có thể có nhiều tiền như vậy... Lôi Ti Ti run rẩy đếm một chút, một số không, hai số không, ba số không... Sáu số? Lôi Ti Ti đếm một lần nữa, vẫn là sáu số sáu số a!
Cô véo Lưu Chiêu Chiêu: “Chiêu Chiêu!! Chiêu Chiêu!!! Mình phát tài phát tài!!”
Lưu Chiêu Chiêu khi dễ: “Cậu mới biết? Đây là thù lao =., =“ Lưu Chiêu Chiêu oán thầm: Lôi Ti Biên (Lesbian) thúi, cậu xác định cậu không đả kích mình sao?
Lôi Ti Ti nghĩ cũng phải: Chiêu Chiêu thiếu món Thiên Nữ Vũ Y đã bị Giang gia lừa gạt như vậy, xong đời T_T cô nhận 1000 RMB của anh ta, chẳng phải là...
Hình ảnh lập tức bật ra từ trong đầu cô: Giang gia trần thân trên, trái Thanh Long phải Bạch Hổ, giữa là một con Chuột Mickey, trong tay cầm một con dao gọt trái cây, mặt bỉ ổi: “Anh nên chém em hay là ăn em đây? Oa ha ha ha ha...”
Lôi Ti Ti bị hù sợ, vội vàng nấm mua. Sau đó chọn loại chữ hơi cổ, khắc tên tuổi hai người lên.
Khóa đồng tâm, thật có thể vĩnh kết đồng tâm sao? Trong lòng của Lôi Ti Ti, dâng lên mong đợi nho nhỏ.
Lôi Ti Ti mua xong, lại chạy đến Hoàng Tuyền Bích Lạc luyện cấp. Nơi này hàng năm sương mù lượn lờ, dòng sông đưa tình chảy qua dãy núi trùng điệp, hai bờ sông nở đầy hoa bỉ ngạn đỏ rực[1].
Lôi Ti Ti thật vất vả kéo được con quái, lại bị cướp đi. Kẻ cướp mặc một bộ áo xanh, hai mắt linh khí bức người, là một muội muội tộc Nhân Ngư. Lôi Ti Ti lặng yên, lại kéo một con quái. Mượi muội Nhân Ngư lại cướp. Lôi Ti Ti giận, chịu đựng không có phát tác. Cô quá tiểu bạch, cô cũng từng cướp quái của người khác, cho nên... Không đủ sức lực ><
Vậy mà muội muội Nhân Ngư lại cướp nữa. Lôi Ti Ti hoàn toàn nổi giận: “Muội muội cô có ý tứ gì?”
Thương Hải Minh Châu: “Hả, đây không phải là Phỉ Ngã Lôi Ti sao? Nhân yêu (les)... Rất nổi tiếng.”
Người đến không có ý tốt. Lưu Chiêu Chiêu đưa đầu tới: “Tiện nữ nhân này một phe với Hương Hương công chúa! Mẹ nó, cô dám khiêu khích tôi?! Lão nương tôi, lão nương tôi...!”
Lôi Ti Ti âm hiểm cười: “Làm nhiệm vụ liên hoàn của cậu đi. Không phải là một con “Heo” khác sao? Hừ.”
Phỉ Ngã Lôi Ti: “Làm sao so được với cô, bạn học ‘ heo ’ Minh thân ái ~ heo đực nhà cô có khỏe không ^^”
Thương Hải Minh Châu: “Nhân yêu thối!”
Phỉ Ngã Lôi Ti: “Tôi là nhân yêu thì sao, Giang gia chính là yêu thích tôi, tôi cũng rất khổ não.”
Lôi Ti Ti đổ mồ hôi, Giang gia tôi thật xin lỗi ngài, tôi không phải cố ý lấy anh làm vũ khí sử dụng.
Người đã từng cuồng nhiệt theo Giang gia đảng bị thương: “Đó là anh ta có mắt không tròng!”
Lôi Ti Ti mừng rỡ: “Lại dám vũ nhục phu quân tôi? Xem tên!”
Giết chết người nha, muốn ra binh phải có lý do chính đáng >V<
Sự thật chứng minh, heo đực và heo Minh (Minh trong Thương Hải Minh Châu) quả nhiên là một ổ, kỹ thuật pk đều thê thảm không nỡ nhìn.
Heo Minh orz trên mặt đất kêu gào: “Mi chờ, ta gọi tỷ phu ta!”
Cả sở thích gọi tỷ phu cũng tương tự như thế, 囧.
Khi vị tỷ phu này ra sân, Lôi Ti Ti im lặng triệt để: Vô Tình Tiện Khách a –|||
Vô Tình Kiếm Khách nhìn nữ tử áo trắng rất đắc ý: Nhóc con, lần này còn không thu mi?! Nghĩ hắn tốn N lần RMB mua bộ tranh bị lấp lánh ánh vàng này, nghĩ hắn ngày ngày đứng ở trên web chờ Giang gia logout Lôi Ti Biên login, nghĩ hắn...
hắn rốt cuộc vô sỉ cỡ nào, mới có thể kiên trì ý tưởng “Giết sạch Lôi Ti Ti” tới cùng?
Vô Tình Kiếm Khách giết vui sướng, Lôi Ti Ti không ngừng tuôn ra trang bị.
Khi khóa đồng tâm rơi ra, lòng của cô hung hăng kéo. Khóa vàng nho nhỏ, chạm khắc tên tuổi của anh và cô, sẽ phải biến mất như vậy? Cô không cần, kiên quyết không cần —— điềm xấu, 囧.
Lôi Ti Ti mở kỷ xảo ra, tìm[Tự Tuyệt Gân Mạch], đó là tự sát. Như vậy cô có thể sống lại, lại chạy tới cầm khóa vàng, sẽ kịp chứ?
Trước khi Lôi Ti Ti tự sát, chợt ánh sáng tăng vọt trong màn hình, oanh một tiếng, Vô Tình Kiếm Khách bị bắn đi ra.
Lôi Ti Ti vui mừng: là Giang gia?!
Hình ảnh chậm rãi hiện ra. Dôi mắt dịu dàng, sống mũi tuấn tú, một bộ áo lam, hoa văn Phượng Hoàng như ẩn như hiện —— người chơi, Yên Vũ Nhâm Bình sinh.
Thương Hải Minh Châu: “Yên Vũ, anh đối với tỷ tỷ Tố Thủ Lấy Cầm thế sao?”
Yên Vũ vung tay áo: “Vậy thì thế nào?!”
Lôi Ti Ti được sống lại vội vàng nhặt khóa vàng lên, Yên Vũ dịu dàng nói: “Không có chuyện gì chứ?”
Lôi Ti Ti lắc đầu, tâm đột nhiên căng thẳng.
Không nhìn lầm, người đàn ông tới trễ hơn Yên Vũ một bước lại xoay người rời đi, là Nhất Vĩ Độ Giang?
Giang gia... Hiểu lầm?
Thiệt là, đứa bé này muốn rống một tiếng: “Tôi không có ngất đi” sao?
Vừa lên mạng cô lại bị đưa đến phòng cưới tối đen. Tim Lôi Ti Ti đập mạnh, quỷ thần xui khiến điều chỉnh thị giác.
Con ngươi màu đen của Giang gia xuất hiện ở trong tầm mắt, còn có màn che khẽ phập phồng phía sau anh.
Bọn họ vẫn còn đang... Làm?
Lôi Ti Ti thẹn thùng, ngàn vạn ngôn ngữ hóa thành im lặng tuyệt đối.
Rất nhanh, Giang gia liền trả lời cô: “Nương tử yên tâm, lần này vi phu nhất định dịu dàng một chút.”
Rõ là…… Gọi người là nương tử cũng nghiện sao >///<
Lôi Ti Ti oán thầm, nhưng mà trên mặt lại hiện lên hai đám mây hồng nhỏ: “Em mất NET rồi, đây là công ty mạng gì = =“
Tín hiệu net đáng thương, lại bị vu oan lần nữa rồi.
Giang gia: “Nương tử sẽ không để cho vi phu vườn không nhà trống, vi phu biết.”
Lôi Ti Ti rơi lệ: Giang gia này sao lại diễn trò làm gì?! ><
Tấm màn động phòng hạnh phúc vén lên...
Mặt của Lôi Ti Ti sắp cháy rồi...
Cũng may trò chơi còn có một chút xíu nhân tính, không có trực tiếp truyền ra hai người làm sao vén chăn, làm sao mặc y phục, làm sao... Nếu không cô sẽ chảy máu mũi mà chết T_T
Nhưng, bộ dạng trần truồng của Giang gia, thật là muốn xem a... >///<...
Sắc nữ Lôi Ti Ti đỏ mặt ra phòng cưới.
Cô lập tức bị kinh hãi, thật... Thật là nhiều người.
Đám dân dâm cười bỉ ổi: Ti Ti, chúng tôi tới quan tâm cô...
Tề Thiên Đại Thẩm: “Ti Ti, sao cô lại ngất đi? Có phải chủ tịch quá vĩ đại hay không?”
Thỉnh Đằng Đằng: “Nói gì đi chứ!”
Lôi Ti Ti vui vẻ, Thỉnh Đằng Đằng thật có nghĩa khí >V<
Thỉnh Đằng Đằng: “Lão đại chỉ có thể lớn, làm sao lại WEI (mạnh)?!”
Hiện trường lập tức bay ra tiếng cười ám muội, Lôi Ti Ti rơi lệ: “Nào có...”
Thỉnh Đằng Đằng nhất quyết không tha: “Vậy chị dâu rốt cuộc có cảm giác gì?”
Lôi Ti Ti nghẹn đỏ mặt: “Ai gả thì biết!”
Nhất Vĩ Độ Giang: “Nương tử yên tâm. Trừ em ra, anh sẽ không cho người thứ hai biết.”
Ý tứ của anh, chẳng lẽ là... Chỉ lấy mình mình? Kinh!
Một tay run, Lôi Ti Ti bi kịch.
Cô đặt lên kỹ năng mới...
Kỹ năng mới gọi là vân phiên vũ phúc...
Hệ thống thông báo: “Phỉ Ngã Lôi Ti chưa thỏa mãn dục vọng, yêu kiều một tiếng, khó nhịn áp đảo Nhất Vĩ Độ Giang.”
Trước khi động phòng lần nữa, một bóng dáng dưới góc trái màn ảnh xông vào tầm mắt của cô.
Nam tử mặc một bộ áo dài xanh sáng, nghiêng cầm cây cung dài ba thước, chính là Yên Vũ Nhâm Bình Sinh.
Sau khi động phòng, Lôi Ti Ti cũng rất ít đến phòng luyện tập. Việc học và tập luyện rất nặng, huống chi nơi đó đối với cô mà nói, cũng coi như thương tâm mà?
Lưu Chiêu Chiêu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nắm lấy lỗ tai của cô: “Cậu xem cậu một chút, cậu đã làm hại Giang gia!”
Trên màn ảnh, nam tử mặc áo đen đứng chắp tay, ở trong hoa rơi dày đặc, bóng dáng cao ngất tuấn dật của anh, lộ ra một sự vắng lạnh cô đơn không nói nên lời.
Lưu Chiêu Chiêu điều chỉnh thị giác, trên màn hình chậm rãi nhảy ra một hàng chữ: “Đào Hoa Uyên”.
Lòng của Lôi Ti Ti tựa hồ bị cái gì đụng, hơi hơi đau.
Cô bĩu môi: “Mình lên ngay.”
Bây giờ hai người đang ở phòng máy trường học, lại có phần mềm vô địch Ngụy Dịch viết, xông qua tường lửa của internet? Dễ dàng >V<
Không khéo chính là, Lôi Ti Ti còn chưa có login, Giang gia đã logout rồi. Lôi Ti Ti nhìn Đào Hoa Uyên trống trải, trong lòng cũng trống rỗng.
Lại nói, Giang gia thật ra thì rất chăm sóc cô?
Quyết đấu với Yên Vũ, giết chết Truyền Thuyết Ca (sau đó Lưu Chiêu Chiêu nói cho cô biết), chiến đấu liên tục, giải vây cho mình trong hôn lễ của Yên Vũ, bảo tứ đại cao thủ tặng mình trang bị...
Chẳng lẽ anh ấy yêu thích mình? Ý nghĩ này làm Lôi Ti Ti sợ hết hồn.
Người đàn ông thối này thích bêu xấu mình nhất, làm sao có thể? Huống chi, nếu như không có Thiên Nữ Vũ Y đó, bọn họ cũng sẽ không kết hôn mà? Người âm hiểm này, thật không muốn thiếu anh ta quá nhiều. Lôi Ti Ti quyết định phủi sạch với Giang gia.
Nhưng anh ấy tặng mình nhiều đồ như vậy, tặng anh ấy cái gì tốt đây?
Người nghèo Lôi Ti Ti vuốt vuốt mái tóc, khổ não.
Nơi nào có khó khăn, nơi đó có NPC (Non Player Character - nhân vật thuộc trò chơi, không do người chơi khống chế).
NPC bộ dáng thương nhân bước đi thong thả đến trước mặt cô: “Ơ, tiểu cô nương, sao cô cô đơn một mình ở chỗ nào? Tôi thấy ánh mắt cô ngây ngốc, ấn đường tối đen, không tốt, chẳng lẽ cô là giày rách trong truyền thuyết?”
Thương nhân từ từ quay ngược lại mấy bước.
Lôi Ti Ti rơi lệ: chẳng lẽ NPC cũng biết cô bị Giang gia phá sao? T_T
NPC sờ sờ bụng tròn vo: “Cô nương chớ sợ, chỗ này của tôi có một khóa đồng tâm (ổ khóa hình trái tim hoặc có khắc hình trái tim). Chỉ cần cô khắc tên tuổi tướng công của cô lên, cô có thể cùng anh ấy nắm tay...”
Lôi Ti Ti động lòng: “Bao nhiêu tiền?” Dùng khóa đồng tâm hối lộ Giang gia đi. Người đó thật rất thích diễn kịch mà.
NPC lắc lư ngón tay: “Năm vạn vàng.”
Năm vạn vàng, đó chính là 50 đồng! Trò chơi này thật là làm thịt người không nháy mắt, nhiều tiền như vậy có thể mua thẻ game ><
Lôi Ti Ti mở túi ra, trợn mắt hốc mồm: má ơi, tại sao có thể có nhiều tiền như vậy... Lôi Ti Ti run rẩy đếm một chút, một số không, hai số không, ba số không... Sáu số? Lôi Ti Ti đếm một lần nữa, vẫn là sáu số sáu số a!
Cô véo Lưu Chiêu Chiêu: “Chiêu Chiêu!! Chiêu Chiêu!!! Mình phát tài phát tài!!”
Lưu Chiêu Chiêu khi dễ: “Cậu mới biết? Đây là thù lao =., =“ Lưu Chiêu Chiêu oán thầm: Lôi Ti Biên (Lesbian) thúi, cậu xác định cậu không đả kích mình sao?
Lôi Ti Ti nghĩ cũng phải: Chiêu Chiêu thiếu món Thiên Nữ Vũ Y đã bị Giang gia lừa gạt như vậy, xong đời T_T cô nhận 1000 RMB của anh ta, chẳng phải là...
Hình ảnh lập tức bật ra từ trong đầu cô: Giang gia trần thân trên, trái Thanh Long phải Bạch Hổ, giữa là một con Chuột Mickey, trong tay cầm một con dao gọt trái cây, mặt bỉ ổi: “Anh nên chém em hay là ăn em đây? Oa ha ha ha ha...”
Lôi Ti Ti bị hù sợ, vội vàng nấm mua. Sau đó chọn loại chữ hơi cổ, khắc tên tuổi hai người lên.
Khóa đồng tâm, thật có thể vĩnh kết đồng tâm sao? Trong lòng của Lôi Ti Ti, dâng lên mong đợi nho nhỏ.
Lôi Ti Ti mua xong, lại chạy đến Hoàng Tuyền Bích Lạc luyện cấp. Nơi này hàng năm sương mù lượn lờ, dòng sông đưa tình chảy qua dãy núi trùng điệp, hai bờ sông nở đầy hoa bỉ ngạn đỏ rực[1].
Lôi Ti Ti thật vất vả kéo được con quái, lại bị cướp đi. Kẻ cướp mặc một bộ áo xanh, hai mắt linh khí bức người, là một muội muội tộc Nhân Ngư. Lôi Ti Ti lặng yên, lại kéo một con quái. Mượi muội Nhân Ngư lại cướp. Lôi Ti Ti giận, chịu đựng không có phát tác. Cô quá tiểu bạch, cô cũng từng cướp quái của người khác, cho nên... Không đủ sức lực ><
Vậy mà muội muội Nhân Ngư lại cướp nữa. Lôi Ti Ti hoàn toàn nổi giận: “Muội muội cô có ý tứ gì?”
Thương Hải Minh Châu: “Hả, đây không phải là Phỉ Ngã Lôi Ti sao? Nhân yêu (les)... Rất nổi tiếng.”
Người đến không có ý tốt. Lưu Chiêu Chiêu đưa đầu tới: “Tiện nữ nhân này một phe với Hương Hương công chúa! Mẹ nó, cô dám khiêu khích tôi?! Lão nương tôi, lão nương tôi...!”
Lôi Ti Ti âm hiểm cười: “Làm nhiệm vụ liên hoàn của cậu đi. Không phải là một con “Heo” khác sao? Hừ.”
Phỉ Ngã Lôi Ti: “Làm sao so được với cô, bạn học ‘ heo ’ Minh thân ái ~ heo đực nhà cô có khỏe không ^^”
Thương Hải Minh Châu: “Nhân yêu thối!”
Phỉ Ngã Lôi Ti: “Tôi là nhân yêu thì sao, Giang gia chính là yêu thích tôi, tôi cũng rất khổ não.”
Lôi Ti Ti đổ mồ hôi, Giang gia tôi thật xin lỗi ngài, tôi không phải cố ý lấy anh làm vũ khí sử dụng.
Người đã từng cuồng nhiệt theo Giang gia đảng bị thương: “Đó là anh ta có mắt không tròng!”
Lôi Ti Ti mừng rỡ: “Lại dám vũ nhục phu quân tôi? Xem tên!”
Giết chết người nha, muốn ra binh phải có lý do chính đáng >V<
Sự thật chứng minh, heo đực và heo Minh (Minh trong Thương Hải Minh Châu) quả nhiên là một ổ, kỹ thuật pk đều thê thảm không nỡ nhìn.
Heo Minh orz trên mặt đất kêu gào: “Mi chờ, ta gọi tỷ phu ta!”
Cả sở thích gọi tỷ phu cũng tương tự như thế, 囧.
Khi vị tỷ phu này ra sân, Lôi Ti Ti im lặng triệt để: Vô Tình Tiện Khách a –|||
Vô Tình Kiếm Khách nhìn nữ tử áo trắng rất đắc ý: Nhóc con, lần này còn không thu mi?! Nghĩ hắn tốn N lần RMB mua bộ tranh bị lấp lánh ánh vàng này, nghĩ hắn ngày ngày đứng ở trên web chờ Giang gia logout Lôi Ti Biên login, nghĩ hắn...
hắn rốt cuộc vô sỉ cỡ nào, mới có thể kiên trì ý tưởng “Giết sạch Lôi Ti Ti” tới cùng?
Vô Tình Kiếm Khách giết vui sướng, Lôi Ti Ti không ngừng tuôn ra trang bị.
Khi khóa đồng tâm rơi ra, lòng của cô hung hăng kéo. Khóa vàng nho nhỏ, chạm khắc tên tuổi của anh và cô, sẽ phải biến mất như vậy? Cô không cần, kiên quyết không cần —— điềm xấu, 囧.
Lôi Ti Ti mở kỷ xảo ra, tìm[Tự Tuyệt Gân Mạch], đó là tự sát. Như vậy cô có thể sống lại, lại chạy tới cầm khóa vàng, sẽ kịp chứ?
Trước khi Lôi Ti Ti tự sát, chợt ánh sáng tăng vọt trong màn hình, oanh một tiếng, Vô Tình Kiếm Khách bị bắn đi ra.
Lôi Ti Ti vui mừng: là Giang gia?!
Hình ảnh chậm rãi hiện ra. Dôi mắt dịu dàng, sống mũi tuấn tú, một bộ áo lam, hoa văn Phượng Hoàng như ẩn như hiện —— người chơi, Yên Vũ Nhâm Bình sinh.
Thương Hải Minh Châu: “Yên Vũ, anh đối với tỷ tỷ Tố Thủ Lấy Cầm thế sao?”
Yên Vũ vung tay áo: “Vậy thì thế nào?!”
Lôi Ti Ti được sống lại vội vàng nhặt khóa vàng lên, Yên Vũ dịu dàng nói: “Không có chuyện gì chứ?”
Lôi Ti Ti lắc đầu, tâm đột nhiên căng thẳng.
Không nhìn lầm, người đàn ông tới trễ hơn Yên Vũ một bước lại xoay người rời đi, là Nhất Vĩ Độ Giang?
Giang gia... Hiểu lầm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.