Chương 1670: Khoảng cách thế hệ
Lạc Thanh Du
28/05/2021
Anh sợ thảm kịch giữa mẹ ruột anh và Linh Trang lại diễn ra một lần nữa.
Nhưng anh không hề biết, trên thế giới này còn có một cách nói gọi là khoảng cách thế hệ.
Bác Danh dường như nhìn ra được sự lo lắng của Chiến Hàn Quân, bà chủ động là rõ những nghỉ ngờ của anh: “Hàn Quân à, Linh Trang đã biết rõ thân phận của bà rồi. Tới nỗi thân phận của con, cũng là chính miệng con bé nói cho bà biết.
Chiến Hàn Quân há hốc mồm.
€ó một bông hoa hạnh phúc đang nở trong lòng anh, Linh Trang lại hiểu rõ anh như vậy, dường như cô còn hiểu rõ anh hơn cả bản thân anh nữa.
“Vậy sao? Vậy cô ấy có nói với bà, bà… đã gián tiếp đem lại những bi kịch cho cuộc đời của cô ấy không?” Giọng điệu của Chiến Hàn Quân không hề ấm áp, ngược lại còn mang theo chút lạnh lùng.
Khuôn mặt tươi cười nhiệt tình của Bác Danh ngay lập tức trở nên buồn bã và cô đơn, bà ấy nói: “Có thể để bà ngồi xuống nói không”
“Bà cứ tự nhiên” Quan hệ giữa Bác Danh và Chiến Hàn Quân khách khí một cách lạ thường.
Bác Danh ngồi xuống ghế sô pha, Chiến Hàn Quân đi rót cho bà một tách trà. Bác Danh uống một ngụm trà rồi thở dài nói: “Chuyện gì Linh Trang cũng nói bà nghe. Bà biết hết, bà xin lỗi các con”
‘Đáy mắt Chiến Hàn Quân tràn ra những giọt nước mắt đau đớn, anh nghẹn ngào nói: “Con là con cháu của nhà họ Chiến, những khó khăn của bản thân con không thể than phiền. Nhưng con thương xót cho Linh Trang, từ một cô tiểu thư lá ngọc cành vàng, đã bị liên lụy vào những âm mưu dơ bẩn của nhà họ.
Chiến chúng ta. Linh Trang đã từng chết… Chỉ cần nghĩ đến cô gái ngây thơ trong sáng nhưng lại phải gánh chịu quá nhiều tội lỗi thay cho mình, thì con lại cảm thấy rất đau lòng vì cô ấy”
Bác Danh nói: “Bà biết con cũng không dễ dàng gì”
Khoảng thời gian này, mỗi ngày Bác Danh đều nhìn thấy Chiến Hàn Quân chăm sóc cho.
Linh Trang từng li từng tí, nhìn thấy hỉ nộ ái ố của anh hoàn toàn bị thu hút bởi Linh Trang, nếu Linh Trang có hành vi tự hại mình và ngược đãi bản thân, thì anh ấy sẽ kêu gào rất đau lòng.
Bác Danh biết Linh Trang chính là mạng sống của Chiến Hàn Quân.
“Bệnh của Linh Trang, bà có thể trị” Bác Danh nói.
à ấy cảm thấy, Linh Trang khỏe lại thì Chiến Hàn Quân sẽ vui vẻ hơn.
Chiến Hàn Quân im lặng suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, dường như anh đã suy nghĩ cặn kẽ, mới yếu ớt nói: “Con không muốn Linh Trang làm chuột bạch của bà”
Bác Danh trợn mắt không nói nên lời “Trang thiết bị của bà rất hoàn thiện?”
“Vậy thì đem nó cống hiến cho đất nước đi”
Bác Danh lại một lần nữa không nói nên lời.
“Hàn Quân. Con cũng biết rằng bà có thành quả nghiên cứu của riêng mình, điều đó có nghĩa là gì?” Bác Danh cảm thấy răng bà phải nhắc nhở Chiến Hàn Quân, để anh đối mặt với kết quả nghiên cứu của bà.
Đôi đồng tử mờ nhạt của Chiến Hàn Quân ánh lên một tia sáng lạnh lẽo: “Trong mắt của bà, điều đó có nghĩa là của cải, tài nguyên.
Trong mắt con, điều đó có nghĩa là tai họa.
Con chỉ muốn nói cho bà biết, con muốn của cải, con có thể lợi dụng trí tuệ sáng tạo của bản thân mình. Của cải của con con, có thể để chúng tự dùng đôi bàn tay tạo ra. Con không cần của tổ tiên để lại”
Bác Danh tổn thương nói: “Vốn dĩ bà nghĩ, phân thành quả nghiên cứu của bà thành mấy phần, rồi chia riêng cho con cháu. Không ngờ rằng, con lại không xem trọng nó”
Chiến Hàn Quân nói: “Vậy thì hãy đóng góp phần của con cho đất nước. Con hy vọng là thành quả y tế của bà có thể cứu được nhiều bệnh nhân, có thể cứu sống được nhiều gia đình khỏi bệnh tật giày vò. Đây, xem như là một việc tốt mà con làm để cầu nguyện cho Linh Trang”
Bác Danh không nói nên lời.
Phải biết rằng thành quả nghiên cứu của bà, có biết bao nhiêu người muốn. Bất kì kỹ thuật nào, cũng đều có người trả giá cao để mua. Người có tiền mời bà xem bệnh, dù chỉ phí tư vấn cao đi chăng nữa, thì ai cũng muốn có được kỹ thuật này, điều đó có nghĩa là thế hệ tương lai sẽ không có gì phải lo lắng nữa.
Suy nghĩ của Bác Danh có hơi hạn hẹp, tấm lòng không rộng rãi bằng Chiến Hàn Quân. Bà ấy liền rơi vào trạng thái do dự.
Chiến Hàn Quân nâng khóe môi, cuộc sống càng nhiều thăng trầm, cũng gặp qua vô số phụ nữ, thì mới biết được Linh Trang của anh quý giá đến nhường nào.
Linh Trang có vẻ ngoài yếu đuối của người phụ nữ, nhưng cũng có tấm lòng rộng mở với tất cả mọi người.
Nhưng anh không hề biết, trên thế giới này còn có một cách nói gọi là khoảng cách thế hệ.
Bác Danh dường như nhìn ra được sự lo lắng của Chiến Hàn Quân, bà chủ động là rõ những nghỉ ngờ của anh: “Hàn Quân à, Linh Trang đã biết rõ thân phận của bà rồi. Tới nỗi thân phận của con, cũng là chính miệng con bé nói cho bà biết.
Chiến Hàn Quân há hốc mồm.
€ó một bông hoa hạnh phúc đang nở trong lòng anh, Linh Trang lại hiểu rõ anh như vậy, dường như cô còn hiểu rõ anh hơn cả bản thân anh nữa.
“Vậy sao? Vậy cô ấy có nói với bà, bà… đã gián tiếp đem lại những bi kịch cho cuộc đời của cô ấy không?” Giọng điệu của Chiến Hàn Quân không hề ấm áp, ngược lại còn mang theo chút lạnh lùng.
Khuôn mặt tươi cười nhiệt tình của Bác Danh ngay lập tức trở nên buồn bã và cô đơn, bà ấy nói: “Có thể để bà ngồi xuống nói không”
“Bà cứ tự nhiên” Quan hệ giữa Bác Danh và Chiến Hàn Quân khách khí một cách lạ thường.
Bác Danh ngồi xuống ghế sô pha, Chiến Hàn Quân đi rót cho bà một tách trà. Bác Danh uống một ngụm trà rồi thở dài nói: “Chuyện gì Linh Trang cũng nói bà nghe. Bà biết hết, bà xin lỗi các con”
‘Đáy mắt Chiến Hàn Quân tràn ra những giọt nước mắt đau đớn, anh nghẹn ngào nói: “Con là con cháu của nhà họ Chiến, những khó khăn của bản thân con không thể than phiền. Nhưng con thương xót cho Linh Trang, từ một cô tiểu thư lá ngọc cành vàng, đã bị liên lụy vào những âm mưu dơ bẩn của nhà họ.
Chiến chúng ta. Linh Trang đã từng chết… Chỉ cần nghĩ đến cô gái ngây thơ trong sáng nhưng lại phải gánh chịu quá nhiều tội lỗi thay cho mình, thì con lại cảm thấy rất đau lòng vì cô ấy”
Bác Danh nói: “Bà biết con cũng không dễ dàng gì”
Khoảng thời gian này, mỗi ngày Bác Danh đều nhìn thấy Chiến Hàn Quân chăm sóc cho.
Linh Trang từng li từng tí, nhìn thấy hỉ nộ ái ố của anh hoàn toàn bị thu hút bởi Linh Trang, nếu Linh Trang có hành vi tự hại mình và ngược đãi bản thân, thì anh ấy sẽ kêu gào rất đau lòng.
Bác Danh biết Linh Trang chính là mạng sống của Chiến Hàn Quân.
“Bệnh của Linh Trang, bà có thể trị” Bác Danh nói.
à ấy cảm thấy, Linh Trang khỏe lại thì Chiến Hàn Quân sẽ vui vẻ hơn.
Chiến Hàn Quân im lặng suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, dường như anh đã suy nghĩ cặn kẽ, mới yếu ớt nói: “Con không muốn Linh Trang làm chuột bạch của bà”
Bác Danh trợn mắt không nói nên lời “Trang thiết bị của bà rất hoàn thiện?”
“Vậy thì đem nó cống hiến cho đất nước đi”
Bác Danh lại một lần nữa không nói nên lời.
“Hàn Quân. Con cũng biết rằng bà có thành quả nghiên cứu của riêng mình, điều đó có nghĩa là gì?” Bác Danh cảm thấy răng bà phải nhắc nhở Chiến Hàn Quân, để anh đối mặt với kết quả nghiên cứu của bà.
Đôi đồng tử mờ nhạt của Chiến Hàn Quân ánh lên một tia sáng lạnh lẽo: “Trong mắt của bà, điều đó có nghĩa là của cải, tài nguyên.
Trong mắt con, điều đó có nghĩa là tai họa.
Con chỉ muốn nói cho bà biết, con muốn của cải, con có thể lợi dụng trí tuệ sáng tạo của bản thân mình. Của cải của con con, có thể để chúng tự dùng đôi bàn tay tạo ra. Con không cần của tổ tiên để lại”
Bác Danh tổn thương nói: “Vốn dĩ bà nghĩ, phân thành quả nghiên cứu của bà thành mấy phần, rồi chia riêng cho con cháu. Không ngờ rằng, con lại không xem trọng nó”
Chiến Hàn Quân nói: “Vậy thì hãy đóng góp phần của con cho đất nước. Con hy vọng là thành quả y tế của bà có thể cứu được nhiều bệnh nhân, có thể cứu sống được nhiều gia đình khỏi bệnh tật giày vò. Đây, xem như là một việc tốt mà con làm để cầu nguyện cho Linh Trang”
Bác Danh không nói nên lời.
Phải biết rằng thành quả nghiên cứu của bà, có biết bao nhiêu người muốn. Bất kì kỹ thuật nào, cũng đều có người trả giá cao để mua. Người có tiền mời bà xem bệnh, dù chỉ phí tư vấn cao đi chăng nữa, thì ai cũng muốn có được kỹ thuật này, điều đó có nghĩa là thế hệ tương lai sẽ không có gì phải lo lắng nữa.
Suy nghĩ của Bác Danh có hơi hạn hẹp, tấm lòng không rộng rãi bằng Chiến Hàn Quân. Bà ấy liền rơi vào trạng thái do dự.
Chiến Hàn Quân nâng khóe môi, cuộc sống càng nhiều thăng trầm, cũng gặp qua vô số phụ nữ, thì mới biết được Linh Trang của anh quý giá đến nhường nào.
Linh Trang có vẻ ngoài yếu đuối của người phụ nữ, nhưng cũng có tấm lòng rộng mở với tất cả mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.