Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 116: Bị nhìn thấu (6)
Nhất thế Phong Lưu
11/12/2013
Thiên địa vạn vật, ai có thể nói tối cường.Chỉ có từ cái loại này nẩy mầm, tự thân nó cũng sẽ tạo ra đc một lực lượng lớn hơn gấp mấy lần ban đầu.
Như ở sa mạc kia.Hay tại nơi băng tuyết.Nó vẫn cứng rắn oanh oanh liệt liệt mà sinh trưởng.Đây là một loại lực lượng mà không gì có thể so sánh .
Nó đã được thiên địa giao với vẻ bên ngoài mang điểm nhu nhược nhưng bên trong lại là lực lượng cường hãn nhất.
“Cỏ cây không phải là không thể không công kích, chỉ nhìn ngươi như thế nào vận dụng lực lượng như vậy, vũ kỹ hữu hình, sinh trưởng vô hình, lấy vô hình khống chế hữu hình.” Mộc Hoàng thanh âm thực trầm.
Phong Vân không phải là người ngu ngốc, chỉ cần có người chỉ điểm dạy bảo nàng, thì nàng sẽ làm tốt.
Lúc này được Mộc Hoàng thâm thúy chỉ điểm cho, Phong Vân đột nhiên như được khai sáng.
Công kích trăm lần, ai nói cỏ cây không thể công kích được cơ chứ .
“Mộc Mộc, ngươi giỏi quá.” Phong Vân mặt mày hưng phấn , quay đầu ôm lấy Mộc Hoàng ,thưởng cho hắn một cái hôn.
Mộc Hoàng hai con mắt đen lại, nháy mắt lại có điểm đỏ lên, bên trong ánh sáng lưu chuyển, là một mảnh sáng loá.
“Chống đỡ cho ta.” Phong Vân không nghĩ nhiều, vừa hôn xong hai tay tùy ý đặt ở bên cạnh người
Nhắm mắt lại, lấy tiểu thực vây quanh cỏ cây,cùng cỏ cây trao đổi .
Mộc Hoàng ở một bên thấy vậy, Phong Vân thực sự là tín nhiệm hắn, cư nhiên lại chắc chắn như thế.Lập tức không nói thêm cái gì, chậm rãi đưa tay lên, đem tinh lực của hắn đánh tới cửu cấp thiên nữ thú.
Như ở sa mạc kia.Hay tại nơi băng tuyết.Nó vẫn cứng rắn oanh oanh liệt liệt mà sinh trưởng.Đây là một loại lực lượng mà không gì có thể so sánh .
Nó đã được thiên địa giao với vẻ bên ngoài mang điểm nhu nhược nhưng bên trong lại là lực lượng cường hãn nhất.
“Cỏ cây không phải là không thể không công kích, chỉ nhìn ngươi như thế nào vận dụng lực lượng như vậy, vũ kỹ hữu hình, sinh trưởng vô hình, lấy vô hình khống chế hữu hình.” Mộc Hoàng thanh âm thực trầm.
Phong Vân không phải là người ngu ngốc, chỉ cần có người chỉ điểm dạy bảo nàng, thì nàng sẽ làm tốt.
Lúc này được Mộc Hoàng thâm thúy chỉ điểm cho, Phong Vân đột nhiên như được khai sáng.
Công kích trăm lần, ai nói cỏ cây không thể công kích được cơ chứ .
“Mộc Mộc, ngươi giỏi quá.” Phong Vân mặt mày hưng phấn , quay đầu ôm lấy Mộc Hoàng ,thưởng cho hắn một cái hôn.
Mộc Hoàng hai con mắt đen lại, nháy mắt lại có điểm đỏ lên, bên trong ánh sáng lưu chuyển, là một mảnh sáng loá.
“Chống đỡ cho ta.” Phong Vân không nghĩ nhiều, vừa hôn xong hai tay tùy ý đặt ở bên cạnh người
Nhắm mắt lại, lấy tiểu thực vây quanh cỏ cây,cùng cỏ cây trao đổi .
Mộc Hoàng ở một bên thấy vậy, Phong Vân thực sự là tín nhiệm hắn, cư nhiên lại chắc chắn như thế.Lập tức không nói thêm cái gì, chậm rãi đưa tay lên, đem tinh lực của hắn đánh tới cửu cấp thiên nữ thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.