Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 57: Không tính là nụ hôn đầu tiên (3)
Nhất thế Phong Lưu
11/12/2013
Gần trong gang tấc,hai người áp sát nhau,không kịp phản ứng , đóa hoa uốn éo, hai phiến lá cây mạnh mẽ duỗi thân ra, ngăn trở hai cánh
hoa.Giống như một cái đứa nhỏ thân thủ che khuất hai mắt bình thường.
Đồng thời thân hình co rụt lại, một lần nữa thu nhỏ lại thành một cái cây, lá cây chế trụ trên cổ tay Phong Vân.Xong rồi, xong rồi, Phong Vân thật sự không muốn nó gặp phải phiền toái , hy vọng nó trốn mau.
Không phải là lỗi của nó, trùng hợp chính là xảy ra cùng lúc mọi người đến, A men.Này là một câu tôn giáo mà Phong Vân học.Do cửa đột nhiên được mở ra vì vậy đã nhìn thấy hết tình huống ở trong phòng, Phong Dương khóe miệng khẽ nhếch.
-“Này, Phong Vân ngươi cư nhiên lại thích dạng này, ha ha, quấy rầy, quấy rầy, các ngươi tiếp tục,tiếp tục a.” Từng bước lùi về phía sau, Phong Dương thân thủ phản ứng rất nhanh mau chóng đóng cửa phòng.
-“Uy, không phải nói sẽ giới thiệu linh sư đệ đệ Phong Vân cho chúng ta sao,làm sao mà không đi vào ?” bên ngoài cửa phòng vang lên một chuỗi thanh âm.
-“Thời gian không thích hợp, Phong Vân đang ở cùng hắn thê tử tiến hành thân thiết trao đổi.”
-“Ác!”thanh âm cao lên mấy độ.
-“Nha.” thanh âm giảm xuống.
-“Không thể tưởng được Phong Vân đệ đệ tuổi còn nhỏ, mà sắc tính…… Hắc hắc……”
-“Nhỏ giọng, nhỏ giọng thôi……”
Trong phòng đang chăm chú lắng nghe,cuối cùng những âm thanh ám muội bên ngoài cùng với tiếng bước chân đã đi xa, Phong Vân cùng Mộc Hoàng nhất tề cùng đen mặt.
-“Ngươi còn không buông ra.” mặt Phong Vân đen lại, uốn éo cái đầu, đầu đau nhức, đè thấp thanh âm hung tợn nói.
Mộc Hoàng mặt nhăn mày nhíu, buông hai tay ra.Hắn nghiêm mặt nhìn Phong Vân ly khai khỏi sự ôm ấp, hùng hổ bắt đầu mắng lá cây tiểu thực.
Mộc Hoàng cúi đầu nhìn nhìn hai tay của mình.
Cái cảm giác vừa rồi……
Cũng không có gì là ghê tởm .
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, ngoài cửa sổ hoa rơi lả tả.
Đầy vườn sắc xuân, lời đồn đãi cũng được truyền đi một cách thần tốc.
Đến ban đêm,thì cả Lai Nhân học viện ai lấy đều biết .
Vì thế, Phong Vân cùng Mộc Hoàng mới đến Lai Nhân học viện ngày đầu tiên, đã có một cái danh phận là làm những việc không đàng hoàng, chơi bời lêu lổng, sắc dục huân tâm…… vân vân.
Đồng thời thân hình co rụt lại, một lần nữa thu nhỏ lại thành một cái cây, lá cây chế trụ trên cổ tay Phong Vân.Xong rồi, xong rồi, Phong Vân thật sự không muốn nó gặp phải phiền toái , hy vọng nó trốn mau.
Không phải là lỗi của nó, trùng hợp chính là xảy ra cùng lúc mọi người đến, A men.Này là một câu tôn giáo mà Phong Vân học.Do cửa đột nhiên được mở ra vì vậy đã nhìn thấy hết tình huống ở trong phòng, Phong Dương khóe miệng khẽ nhếch.
-“Này, Phong Vân ngươi cư nhiên lại thích dạng này, ha ha, quấy rầy, quấy rầy, các ngươi tiếp tục,tiếp tục a.” Từng bước lùi về phía sau, Phong Dương thân thủ phản ứng rất nhanh mau chóng đóng cửa phòng.
-“Uy, không phải nói sẽ giới thiệu linh sư đệ đệ Phong Vân cho chúng ta sao,làm sao mà không đi vào ?” bên ngoài cửa phòng vang lên một chuỗi thanh âm.
-“Thời gian không thích hợp, Phong Vân đang ở cùng hắn thê tử tiến hành thân thiết trao đổi.”
-“Ác!”thanh âm cao lên mấy độ.
-“Nha.” thanh âm giảm xuống.
-“Không thể tưởng được Phong Vân đệ đệ tuổi còn nhỏ, mà sắc tính…… Hắc hắc……”
-“Nhỏ giọng, nhỏ giọng thôi……”
Trong phòng đang chăm chú lắng nghe,cuối cùng những âm thanh ám muội bên ngoài cùng với tiếng bước chân đã đi xa, Phong Vân cùng Mộc Hoàng nhất tề cùng đen mặt.
-“Ngươi còn không buông ra.” mặt Phong Vân đen lại, uốn éo cái đầu, đầu đau nhức, đè thấp thanh âm hung tợn nói.
Mộc Hoàng mặt nhăn mày nhíu, buông hai tay ra.Hắn nghiêm mặt nhìn Phong Vân ly khai khỏi sự ôm ấp, hùng hổ bắt đầu mắng lá cây tiểu thực.
Mộc Hoàng cúi đầu nhìn nhìn hai tay của mình.
Cái cảm giác vừa rồi……
Cũng không có gì là ghê tởm .
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, ngoài cửa sổ hoa rơi lả tả.
Đầy vườn sắc xuân, lời đồn đãi cũng được truyền đi một cách thần tốc.
Đến ban đêm,thì cả Lai Nhân học viện ai lấy đều biết .
Vì thế, Phong Vân cùng Mộc Hoàng mới đến Lai Nhân học viện ngày đầu tiên, đã có một cái danh phận là làm những việc không đàng hoàng, chơi bời lêu lổng, sắc dục huân tâm…… vân vân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.