Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 42: Thật sự là phế vật ?(6)
Nhất thế Phong Lưu
11/12/2013
Mộc Hoàng lần đầu tiên thấy có điểm đáng kinh ngạc.Ngay trong lúc Mộc Hoàng còn đang kinh ngạc này, hắn lại bị nhị thẩm của Phong Vân che
khuất tầm mắt, nên không có thấy được tiểu thực xanh biếc kia, đang bắt
đầu hơi hơi biến sắc, thân thể nó căng như một dây cung, giống như Phong Vân đang cướp đoạt năng lực ngũ cấp của Phong Lang vậy.
Bóng đêm mê say, gió mát như nước.
-“Phanh.” Bất quá, gần như là trong nháy mắt, chỉ nghe một tiếng gãy lanh lảnh vang lên.
Phong Vân nhị thẩm liền ra một đòn vuốt sói khác, nhưng bị Phong Vân chặt đứt ngay tức thì.Cùng trong khoảnh khắc đó , một đòn bắn vào Phong Lang , một tiếng kêu lên.Phong Lang hoàn toàn biến mất sau lưng nhị thẩm Phong Vân.
Nhị thẩm thân thể mềm nhũn, hoàn toàn bất động, không dám tin nhìn Phong Vân.Phong Vân nhìn thoáng qua móng vuốt sói trong tay, năm ngón tay nhẹ nhàng sờ, móng vuốt sói cứng như sắt liền biến thành bột phấn rơi xuống.
-“Ngươi…… Ngươi……”
“Nhị thẩm thực kinh ngạc? Chưa gì mà đã kinh ngạc như vậy ? Vậy tiếp theo thì nên thừa nhận như thế nào đây?” Phong Vân vỗ vỗ đầu, nói chậm rì rì.
Đồng thời, cùng với lời nói của nàng, Lưu Vân chậm rãi đi đến.Một phong thư ném đến trước mặt nhị thẩm.Trên bao thư kia ghi lại rõ ràng hành vi của nhà mẹ đẻ nàng,các tội trạng của Tề Đại tướng quân cùng thư từ nàng và Liêu quý phi vẫn thường xuyên thông đồng qua lại với nhau.Nhưng là, đây không phải vấn đề chính.
Bóng đêm mê say, gió mát như nước.
-“Phanh.” Bất quá, gần như là trong nháy mắt, chỉ nghe một tiếng gãy lanh lảnh vang lên.
Phong Vân nhị thẩm liền ra một đòn vuốt sói khác, nhưng bị Phong Vân chặt đứt ngay tức thì.Cùng trong khoảnh khắc đó , một đòn bắn vào Phong Lang , một tiếng kêu lên.Phong Lang hoàn toàn biến mất sau lưng nhị thẩm Phong Vân.
Nhị thẩm thân thể mềm nhũn, hoàn toàn bất động, không dám tin nhìn Phong Vân.Phong Vân nhìn thoáng qua móng vuốt sói trong tay, năm ngón tay nhẹ nhàng sờ, móng vuốt sói cứng như sắt liền biến thành bột phấn rơi xuống.
-“Ngươi…… Ngươi……”
“Nhị thẩm thực kinh ngạc? Chưa gì mà đã kinh ngạc như vậy ? Vậy tiếp theo thì nên thừa nhận như thế nào đây?” Phong Vân vỗ vỗ đầu, nói chậm rì rì.
Đồng thời, cùng với lời nói của nàng, Lưu Vân chậm rãi đi đến.Một phong thư ném đến trước mặt nhị thẩm.Trên bao thư kia ghi lại rõ ràng hành vi của nhà mẹ đẻ nàng,các tội trạng của Tề Đại tướng quân cùng thư từ nàng và Liêu quý phi vẫn thường xuyên thông đồng qua lại với nhau.Nhưng là, đây không phải vấn đề chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.