Quyển 12 - Chương 4: Cực Kỳ Điên Cuồng
Khô Lâu Tinh Linh
20/04/2013
Anh hùng là truyền thuyết, một truyền thuyết bất bại, thất bại tức là chết. Đây là tiêu chuẩn anh hùng trong lòng tất vả mọi người, và Ceasar đang dần đạt tới những điều này. Nhưng muốn làm “Anh hùng” thì phải vượt qua chính mình, nếu sợ thất bại thì thất bại sẽ ở ngay phía trước, Ceasar không sợ thất bại vì từ nhỏ hắn đã thật bại vô số lần, hắn không phải là anh hùng hàng kiểng mà là kẻ đã trải qua thiên chuy bách luyện hàng thật giá thật.
Trận chiến Ceasar Đại đế và công chúa Clara có nhiều điểm cần nói. Trận đấu không kịch liệt nhưng ma pháp mà đôi bên thể hiện lại khiến mọi người đại khai nhãn giới. Mọi người vô cùng mong chờ trận đấu tiếp theo để tìm tuyển thủ có thể cân sức với Cearsa. Hiển nhiên, trình độ mà Caersa biểu hiện đã vượt qua những người khác một khoảng cách lớn.
Đương nhiên người ngoài thì tỉnh táo còn kẻ trong cuộc thì vẫn hy vọng. Các tuyển thủ còn lại đều có thiên phú vượt trội, thực lực phi phàm. Bọn họ không cho rằng mình không có phần thắng, chiêu thức mạnh không có nghĩa là chắn chắn giành thắng lợi, còn nhiều yếu tố có thể quyết định thành bại lắm.
Vốn Ceasar muốn lưu lại để xem trận đấu giữa Lilith và Thương Nguyệt nhưng lại bị Clara trừng phạt bằng cách bắt hắn nấu ăn cho nàng… Thật là không còn thiên lý, tại nàng dùng sức quá độ nhưng lỗi thì vẫn là do hắn, ai bảo Clara quá đáng yêu chứ.
Vòng 1/16 sẽ có hai trận mỗi ngày, sáng một chiều một. Hơn nữa qua trận vừa rồi thì võ đài không cách nào sử dụng được nữa, nhìn bề ngoài thì không có vấn đề gì nhưng đá ở trong đã bị nguyên tố xâm nhập và ăn mòn hết, bây giờ võ đài giống như một miếng đậu hũ non, chạm vào là tan ngay.
- Promets, Ceasar còn là triệu hoán sư nữa hả, Hồng Long to thật, ngay cả Hồng Long Vương cũng không lớn bằng, e rằng chỉ riêng nó cũng đủ bình định chúng ta.
Rodman trề môi nói, càng tiếp xúc với Ceasar nhiều càng không thấu được, càng cảng thấy sợ. Đôi khi hắn tự hỏi kẻ này có phải là yêu quái ngàn năm đội lốt người không?
Promets vừa được thần binh nên rất mãn nguyện, hai mắt tràn đầy ngọn lửa khao khát chiến đấu, tuy nhiên khi xem xong trận đấu thì ngọn lửa này lại tắt ngấm. Nói thật, trận đấu cỡ này thà không xem thì tốt hơn, lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng, nếu là hắn thì không biết có thể đỡ nổi ma pháp bậc này hay không, đáng sợ nhất không phải là điều này mà là việc đối phương thể hiện một hình ảnh hoàn toàn khác, điều này mới thực sự đả kích nghiêm trọng đến lòng tự tin của người khác.
- Người này có vô số bí mật, chẳng lạ gì nữa, nếu hắn thực sự tiếp tục triệu hoán cự long thì chúng ta cứ bỏ cuộc là xong.
- Ặc ặc, lời này mà cũng có thể phát ra từ miệng ngươi, thật không thể nào tin được.
Promets cũng cười:
- Cũng vậy thôi, trước kia quả là ếch ngồi đáy giếng, sau này phải thay đổi mới được. Chú ý đối thủ của ngươi đi, những kẻ bên cạnh Ceasar đều là phần tử nguy hiểm, tên Địch Địch kia nổi danh hạ thủ tàn bạo, ngươi cẩn thận kẻo bị phế đó.
- Mịa, đừng đả kích ta thế chứ, giải quyết thằng nhóc con đó thì còn có cơ hội, trái lại số ngươi mới “tốt” kìa, đụng phải loại như Solomon.
Rodman thật sự hâm mộ. Dù sao hiện tại thì giải đấu đã tiến vào giai đoạn “Thần Binh Đại Chiến”, những kẻ không có thần binh như Solomon chẳng khác nào cá nằm trên thớt, trừ khi hắn ẩn tàng thực lực như Ceasar.
Khán giả bắt đầu tụm năm tụm bảy lại nghỉ ngơi hoặc ăn uống, tiếng nghị luận vang khắp hòn đảo, mặc dù hơi phải chịu khổ một chút nhưng được thưởng thức những trận đấu ở đẳng cấp này thì cũng đáng. Lúc này Ceasar đang ngồi bên cạnh công chúa Clara phục vụ bữa ăn cho nàng. Thị nữ thiếp thân của công chúa là Đóa Đóa đang nấp sau cánh cửa cười trộm. Trước kia nàng còn không cho là đúng nhưng hiện tại chỉ có thể bội phục ánh mắt của công chúa, chẳng những ngoại hình đẹp trai đến mê cả người, tài năng lại có một không hai trong Hải Tộc. Dạng “tài sắc vẹn toàn” này có thể xứng đôi với công chúa… Có điều sao người này vẫn chưa bị “dụ” hả ta?
Đóa Đóa thực sự sốt ruột thay cho công chúa, khó có được thời cơ tốt chỉ hai người ở chung với nhau thế này, nàng không muốn có người phá hỏng cơ hội của công chúa, cũng may vương hậu cũng hiểu, xem ra việc thành công chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Trên đời này có đàn ông nào có thể chống lại mị lực của công chúa sao!?
Đóa Đóa thực sự không nghĩ ra kẻ nào!
- Nhị ca, mụi muốn ăn cái này, cái kia nữa…
Thật là bận rộn mà, cũng may ngồi tiếp Clara ăn cũng không phải là chuyện khổ sở gì… Trong mắt người ngoài còn là phúc phận lớn là đằng khác.
Ở bên noài, trận đấu khác vẫn tiếp tục tiến hành, người xếp thứ hai trên bảng xếp hạng, thiếu nữ thiên tài của Cá Heo tộc Lilith VS Giáp tộc Thương Nguyệt. Tuyển thủ Thương Nguyệt cũng không có điểm gì gây chú ý, chỉ là sau khi mọi người cho rằng hắn sẽ bị loại thì hắn lại nghiễm nhiên lọt vào vòng mười sáu người mạnh nhất, tuy nhiên dù hắn có may mắn thế nào thì cũng phải dừng bước ở đây, đối mặt với Lilith, người đứng thứ hai trên bảng xếp hạng thì xác suất chiến thắng của hắn gần bằng không, không thể không nói rằng trận đấu này là trận được quan tâm ít nhất trong tám trận, tuy nhiên người xem cũng không ít, chỉ là vắng mặt những nhân vật quan trọng.
Giáp tộc Thương Nguyệt có diện mạo bình thường, nhìn sao cũng giống một binh lính bình thường, hơn nữa tiếng tăm của người này cũng không nhiều lắm không thể nói là khiêm tốn hay ngạo mạn gì cả.
Lilith lên đài, hoàn cảnh hai người cũng có phần giống nhau, có thể vào vòng 1/16 thì không thể hoài nghi thực lực của họ. Nhưng những khán giả không mong chờ gì nhiều ở trận này vì cả hai đều thắng rất âm thầm, tuy nhiên dù sao Lilith cũng có vầng hào quang của người xếp thứ hai trong danh sách các cao thủ trẻ tuổi, dù không làm người ta chú ý thì cũng chẳng ai dám coi thương nàng.
Tuy nhiên nhìn qua thì có vẻ Lilith không đem thần binh theo, chẳng lẽ nàng tự tin tuyệt đối vậy sao?
Hai tuyển thủ thượng đài, trận đấu bắt đầu.
Lilith mỉm cười, nghiêm túc thi lễ, Thương Nguyệt ở phía đối diện cũng hành lễ theo nghi thức của Giáp tộc. Chiến sĩ của Giáp tộc thực ra cũng không khác gì chiến các binh sĩ cấp thấp, chỉ có một điểm hơn duy nhất là là có giáp xác toàn thân, nhưng cũng vì thế mà hạn chế khả năng linh hoạt của họ. Có một quan điểm cho rằng bọn họ là một trong những Hải Tộc chưa tiến hóa hoàn toàn, sống trong tầng chót của Hải Tộc, trong lịch sử cũng không có nhân vật nổi tiếng nào liên quan đến Giáp tộc, tuy nhiên tính tình của Giáp tộc rất tốt, có thể nói là một trong những tộc trung kiên và khổ lao nhất. Việc Thương Nguyệt có thể vào vòng 1/16 có thể xem là việc bất ngờ nhất, giành được vinh quang về cho đông đảo quần chúng Giáp tộc, trước kia nhiều lắm thì bọn họ vẫn chỉ chỉ bàng quan với sự kiện thế này nhưng hiện tại lại có cảm giác đồng hành cùng những trận chiến của đồng bào, cho dù có thua cũng chẳng sao, dù gì tiến được tới đây cũng là hay lắm rồi.
Tình hình hiện tại đã khiến họ cực kỳ thỏa mãn.
Trậng đấu đã bắt đầu, Lilith cũng không khách khí mà phát động công công kích trước với tốc độ không nhanh cũng không chậm về phía Thương Nguyệt. Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn kia chính là bàn tay tử thần, nghe nói sóng công kích của nàng đã tới mức đại thành, nếu ở gần một chút thì lục phủ ngũ tạng có thể bị chấn nát.
Thương Nguyệt vẫn trong bộ dạng Giáp tộc hơi khom người rồi từ từ tiến về phía Lilith, điểm đáng chú ý duy nhất là trảm mã đao trong tay của Thương Nguyệt lớn gấp mười lần loại mà nhân loại sử dụng, trong rất có khí thế, tuy nhiên Giáp tộc có thể sử dụng loại vũ khí cỡ này được sao?
Cá Heo tộc không để những trọng hình binh khí thế này vào mắt, một chút lợi thế về hình thể không đủ để nói nên điều gì.
Cự ly giữa hai người kéo gần lại, Lilith đột nhiên bật thẳng tới, ba tàn ảnh đồng thời xuất hiện, hơn nữa cả ba đều lao về phía trảm mã đao của Thương Nguyệt.
Phải biết rằng khi Cá Heo tộc gặp bất cứ điều gì không may thì mọi người đều ủng hộ.
Thương Nguyệt không hề do dự, trảm mã đao chém thẳng về phía tàn ảnh ở giữa, Lilith cũng phản ứng trong nháy mắt, lách qua như một cơn gió rồi vỗ một chưởng vào trảm mã đao.
Sóng công kích quả nhiên khác thường, chưởng ấn va chạm với trảm mã đao to lớn vậy nhưng cũng không bị gì, binh khí trong tay của Thương Nguyệt khẽ lung lay… Nhưng cũng không có kết cục xấu như trong tưởng tượng, trảm mã đao quét ngang tạo thành thế Hoành Tảo Thiên Quân có uy cực cực lớn, Lilth không thể không tạm ẩn vào Phong Mang.
Sau khi đẩy lui Lilith, Thương Nguyệt không tiếp tục công kích mà gồng mạnh đến nỗi người rung lên bần bật để đẩy ngoại lực ra ngoài, một tầng sóng gợn phát ra rồi mắt lóe sáng vài lần… hiển nhiên không bị gì.
Lần này có người trúng sóng công kích mà không hề hấn gì khiến cho Lilith hơi kinh ngạc, trực giác nói cho nàng biết trận đấu này sẽ không đơn giản như trong dự tính.
Lần này Thương Nguyệt xuất thủ trước, hắn rống một tiếng rồi chém mạnh trảm mã đao xuống, lực lượng cường đại ép mạnh qua võ đài rồi tiến thẳng tới Lilith, Lilith cũng không chịu trận mà lách người tránh một cách nhẹ nhàng. Ngay khi vừa bắt đầu di chuyển thì nàng mới phát hiện Thương Nguyệt đã chặn đường di chuyển của nàng tự lúc nào, hắn giơ đại đao chém xuống,… Chiếu theo tốc độ di chuyển của bản thân thì nàng sẽ tới nơi ngay lúc đại đao chém xuống, quả thực là lao đầu vào chịu chết.
Tốc độ đáng sợ, khả năng phán đoán kinh khủng!
Ngay trong chớp mắt đòn công kích kia tới nơi thì công kích sóng âm của Lilith cũng phát động, hơn nữa cũng thể hiện năng lực xuất phàm, dao động của sóng âm không chỉ khiến thế chém củatrảm mã đao chậm lại mà ngay cả Thương Nguyệt cũng khựng lại một nhịp, nhân cơ hội này, Lilith lấy công thay thủ, song chưởng đồng thời tung ra.
“Oong..”
Một tiếng nổ lớn vang lên, chấn động thông qua trảm mã đao trên tay Thương Nguyệt truyền tới phía sau, nhưng quái sự đột nhiên phát sinh, dao động dồn dập truyền đến tới chuôi đao thì chỉ phát ra một tiếng nổ nhỏ xíu, hiển nhiên là đã bị triệt tiêu gần hết, Thương Nguyệt cũng bước tới với tốc độ cực nhanh rồi đá thẳng vào giữa người Lilith. Lilith bị đá mạnh ra ngoài, trảm mã đao cũng theo sát bên cạnh… tuyệt đối không có chút gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, sóng công kích của Cá Heo tộc vốn có thể sánh vai với Long Đấu Khí không còn hiệu quả vào lúc này!
Chỉ trong chớp mắt mà Lilith đã gặp phải nguy cơ lớn nhất từ khi giải đấu bắt đầu, cái tên chiến sĩ giáp tộc đúng là giả tôm để ăn cá mà.. Tốc độ thế này thì tuyệt đối khó mà gặp được, trong khi Lilith còn chưa kịp phản ửng thì trảm mã đao đã từ trên trời giáng xuống, so với lần trước thì càng nguy hiểm hơn, khoảng cách qua gần nên cho dù có sử dụng sóng âm cũng không kịp.
Ai có thể nghĩ được diễn biến của trận đấu thay đổi đến mức này chứ!?
Không có ai… Có lẽ ngay cả Thương Nguyệt cũng vậy.
Lilith vừa bị ép văng lên trời thì lại khẽ mỉm cười, thân mình đột nhiên biến mất tại chỗ rồi xuất hiện ngay sau lưng Thương Nguyệt, song chưởng được tung ra hai lần liên tiếp, nhưng các đòn tấn công của nàng chỉ đánh vào khoảng không, Thương Nguyệt đã xoay người né sang một bên, quét trảm trảm mã đao về phía sau rồi chỉa vào đầu Lilith một lần nữa.
Hai người nhanh chóng tách ra nhưng một tia chớp. Nhìn qua thì từ đầu đến cuối chỉ thay đổi vị trí cho nhau, cả hai đều đứng ngay vị trí lúc đầu của đối thủ.
Khán giá há hốc mồm nhìn nhau, biển ạ, đây là đấu pháp gì vậy, mấy con tôm lợi hại như thế từ bao giờ!? Tốc độ có thể sánh với cá heo, sức mạnh đủ để chống lại sóng âm công kích… Sao gần đây nhiều chủng tộc có cá thể biến dị gen thế này hả biển.
Nhưng đây chỉ là những điều mà người thường thấy còn cao thủ thực sự thì khác, có nhìn thế nào đi nữa thì lộ số chiêu thức của tên họ nhà tôm này cũng giống kiếm thuật của nhân loại, Hải Tộc không có thói quen sử dụng kiếm pháp tinh tế như vậy, hơn nữa chỉ cần từ chi tiết nhỏ vừa rồi là có thế thấy rõ tài nghệ kiếm pháp của hắn đã đạt tới cảnh giới phi thường.
Lilith cừa rất vui vẻ, đối thủ càng mạnh thì nàng càng mừng, tài nằng của người này có thể để nàng làm nóng người, vẻ nhàm chán trước trận đấu đã biến mất hoàn toàn.
Lilith khẽ dặm nhẹ chân lên mặt đất, Thương Nguyệt phía đối diện rùng mình lách ngang qua, ngay vị trí hắn vừa đứng xuất hiện một cái hố lớn, đá dăm văng đầy trời. Lilith ẩn trong đám toái thạch không ngừng dặm chân, những vụ nổ mạnh liên tiếp xuất hiện ở khắp nơi trên vũ trên vũ đài, chỗ nào cũng nhằm vào vị trí của Thương Nguyệt vừa đứng. Thương Nguyệt phải liên lục di chuyển để né tránh, chỉ cần chậm một nhịp thì sẽ bị vướng vào vụ nổ do sóng công kích gây ra. Lilith tuyệt không tin là trên đời này có cơ thể nào không bị ảnh hưởng của sóng công kích, vấn đề là hướng công kích lúc trước không đúng mà thôi. Nếu như không thể dùng sóng công kích được thì nàng cũng khỏi tần tiếp tục thi đấu nữa.
Trong khu vực dành cho tuyển thủ, Caio trợn mắt há hốc mồm:
- Địch Địch, dùng chân cũng có thể phóng được sóng công kích, hơn nữa lại còn xa như vậy… Chắc đây Cách Sơn Đả Ngưu gì gì đấy mà sếp từng nói tới. Có thể tấn công cách không, nếu chỉ né chân thôi thì cũng chuyển hộ khẩu tới Tây Thiên, Biển ạ!
Địch Địch cũng sùng bái ra mặt:
- Bà chị này thật lợi hại, công lực thâm hậu hơn ta nhiều, lại còn có thể phát sóng công kích thông qua bất cứ bộ phận nào trên cơ thể, hơn nữa loại công kích tâm xa này phải có thiên phú, không phải cứ công lực mạnh là được!
Bây giờ Caio đã hiểu tại sao Lilith lại được xếp hạng cao như vậy, mỗi bước chân đều có thể bức đối thủ chỉ có thể né tranh mà thôi, cả người chỗ nào cũng có thể phát sóng công kích thì khác gì một con nhím không ai dám chạm vào!? Nếu là Ceasa thì còn có thể bay lên… Bất hạnh nhất là ma pháp sư có khả năng di chuyển kém, hơn nữa lực lượng truyền từ dưới đất lên lại khó phòng bị, thật lợi hại, thật là niềm tự hào của biển cả.
Kỳ thật Thương Nguyệt ở trên đài cũng không chật vật như người khác tưởng, đòn công kích mạnh nhưng không đánh trúng được đối thủ thì cũng vô dụng, hơn nữa tốn nhiều sức tạo sóng công kích nhưng lại không có ý nghĩa gì. Tuy nhiên khi thấy Lilth tấn công liên tục nhưng sắc mặt lại càng thoải mái, dự vào kinh nghiệm, Thương Nguyệt nhận ra một vấn đề là đối phương cũng không lãng phí sức lực nhiều lắm.
Trảm mã đao chém mạnh xuống đất, đánh nổ một đợt sóng công kích.
- Hi hi, thông minh thật, chú em là người đầu tiên nhìn thấu chiêu này của chị đấy!
Thương Nguyệt thản nhiên quét mụi trảm mã đao trên mặt đất, coi như không có chuyện gì mà thờ ơ nói:
- Tí tài vặt, có hàng họ gì ngon thì lôi hết ra đi.
Lilith vỗ tay, ra vẻ rất hứng thú, tên Giáp tộc này thật khác đồng loại, bất quá nàng cũng không hành động gì cả. Trận đấu này sẽ không kết thúc dễ dàng.
Hai tay được duỗi thẳng ra, vân sóng phát ra không ngừng ở mũi bàn tay, mật độ sóng từ từ tăng lên rồi tập hợp lại thành một sóng cầu có vân màu Hoàng Kim trên tay Lilith.
Vân sóng tỏa ra!
Sóng hạ xuống tay Lilith rồi bay về phía Thương Nguyệt, khi được nửa đường thì đột nhiên dao động mạnh, năng lượng tinh thuần công kích với tốc độ mà Thương Nguyệt khó có thể tưởng tượng được. Thương Nguyệt cũng né được trong nháy mắt, tuy nhiên tụ sóng cầu bay ngoặt lại một vòng rồi lại bám sát vào lưng hắn, còn Lilith thì nhàn nhã đứng chơi ở bên cạnh.
Thương Nguyệt vung trảm mã đao lao về phía Lilith, điển hình cho đấu pháp đồng quy vu tận, hơn nữa hắn vẫn chú ý sau lưng, không để tụ sóng cầu cực kỳ khó chơi kia phát huy tác dụng, không cẩn thận thì lại tự hại mình.
Lilith cười nhạt, thủ thế đợi, nếu đã tới mức này thì trận đấu cũng tới hồi kết thúc.
Thương Nguyệt đang lao tới bỗng chém mạnh trảm mã đao, một trận cuồng phong với vô số kình khí nhắm thẳng vào Lilith.
Loạn Phong Không Liệt Trảm! (Xôi: Chém gió đại pháp!:dai ca:)
Chỉ trong tích tắc, hơn mười luồng kình khí bắn thẳng vào Lilth, mặc dù không phải là đấu khí gì nhưng lực lượng thuần túy xé trời lao tới kia cũng có lực sát thương rất lớn, Lilith không ngờ đối thủ lại có lực lượng cỡ này.
Nhưng khi đánh chiêu này ra thì Thương Nguyệt cũng bị chậm lại, vấn đề ở chỗ là tụ sóng cấu đã gần trong gang tấc, trừ phi là tiêu thất trong hư không hoặc sử dụng thuấn di thì không có hy vọng thoát. Lilith phía bên kia cũng tương tự, đối mặt với hơn mười luồng Liệt Không Kiếm khí, dù nàng có di chuyển như thế nào thì cũng chạm vài ba luồng, nếu đổi lại là Cự Kình tộc thì còn có thể thử một chút, nhưng ẻo lả như Cá Heo tộc thì chắc chắn sẽ bị chém nát bấy.
Không ai nghĩ tới tình huống lưỡng bại câu thương, cả hai cùng chết này!
Lilith trong hiểm cảnh không chút hoang mang, vẫn không thủ thế gì mà ngược lại cả người lắc lư, trong rất giống tư thế ngửa cổ chờ chết, tuy nhiên điều này không có khả năng!
Một lồng sóng có vân màu phấn hồng bao phủ cả người nàng lại, dao động sóng không khuếch tán mà co lại sát cơ thể của nàng rồi xoay tròn hình thành một xoáy không gian, các luồng kiếm khí bá đạo đề lách khỏi Lilith rồi đi ra phía sau.
Mà Thương Nguyệt ở bên kia cũng không chật vật chút nào, rõ ràng là tụ sóng cầu truyền vào trong người hắn… nhưng cũng không gây ra chấn động nào, hắn chỉ chỉa trảm mã đao xuống đất một cái, ngay sau đó mặt đất nổ mạnh tạo thành một cái hố lớn.
Cả hai đứa thật là biến thái!
Cả đám khán giả trợn mắt há hốc mồm, Cá Heo tộc có dạng sóng phòng ngự này ư, có thể chuyển hóa phương thức tấn công thuần túy cũng sang phòng ngự sao!?
Mà cái tên Thương Nghuyệt kia lại càng kinh khủng, tõ ràng tụ sóng cầu xuyên qua áo giáp trồi truyền vào người hắn, ngay cả Cự Kình tộc mà bị thế thì coi nhưng cũng xong, vậy mà hắn lại không hề hấn chi, như thể chỉ hắn chỉ làm đường dẫn để truyền sóng công kích xuống đất mà thôi.
Giỡn sao hả biển!
Kỹ thuật phòng ngự của cả hai nghe đến rợn người!
Lúc này mọi người đều chú ý đến đôi tay của Lilith, trên đó lóe lên hào quang màu đỏ nhạt, một đôi bao tay gần trong suốt, cũng là thần binh của Cá Heo tộc- Bao tay hủy diệt Seira.
Sức mạnh của thần binh quả thật khó có thể tưởng tượng được, Lilith được bảo phủ hoàn toàn trong trường sóng này, trường sóng này có khả năng phòng thủ mọi công kích vật lý, trừ khi sức mạnh của đối phương vượt quá khả năng chịu đựng của thần binh, đối với năng lượng thuần túy thì khả năng phòng ngự này càng hoàn hảo, nó có thể thông qua việc chuyển hóa năng lượng tấn công để phản công ngược lại đối phương, nếu như đến cảnh giới cao nhất thì có khả năng phản xạ mọi công kích trở lại, thậm chí còn có thể không chế phương hướng.
Lilith đã dùng đến thần binh thì hẳn là muốn kết thúc trận đấu, đương nhiên phòng ngự chỉ là mở màn. Nàng phất hai tay lên, hai tụ sóng cầu màu hồng phấn xuất hiện trên tay nàng, sau đó Lilithlại phẩy tay một cái, hai tụ sóng cầu liền trôi bập bềnh bên cạnh nàng. Tuy nhiên Lilith lại cảm thấy khó chịu vì sóng công kích vốn luôn hiệu quả của mình lại không có tác dụng.
Thoạt nhìn thì Lilith không suy sét lợi hại đến mức đó nhưng thực sự thì khác, nàng đang tưởng tượng một cách sợ hãi, sóng công kích của nàng mạnh hơn Địch Địch nhiều, hơn nữa trình độ sử dụng đã đến mức xuất thần nhập hóa, chỉ có thể nói là do cái tên Thương Nguyệt này thực là cổ quái quá đi, không ngờ hắn có thể sử dụng thân thể để dẫn sóng ra ngoài, thực là chuyện chưa nghe thấy bao giờ, vì vậy Lilith mới không thể không sử dụng thần binh.
Nếu cơ thể hắn có thể dẫn được sóng thì Lilith sẽ cho hắn cơ hội dẫn thoải mái.
Sóng âm từ người Lilith phát ra ầm ầm, nhưng chúng cũng không phóng vào Thương Nguyệt mà hoàn toàn cộng hưởng với những vân sóng trên không trung, tụ sóng cầu đang tĩnh lặng bỗng dao động mạnh lên, nhìn bề ngoài thì không yên lặng nữa mà dao động súc thế không ngừng.
Lilith bước nhanh về phía Thương Nguyệt, hai tụ sóng âm trên người nàng cũng không phải là đồ kiểng mà thuộc loại vũ khí có thể công phòng toàn diện, là một pháo đài đa năng làm cho ai thấy cũng sinh ra cảm giác không thể hạ thủ thành công.
Nhưng Thương Nguyệt cũng không nghĩ nhiều như thế, Lilith vừa cất bước thì hắn cũng xách trảm mã đao bổ tới.
Khiến người ta giật mình chính là Lilith cũng không phòng ngự gì mà để trảm mã đao thoải mái chém xuống.
“Xoẹt”
Trảm mã đao bị bật ngược lại còn nhanh hơn lúc chém xuống, Thương Nguyệt cũng lập tức dùng bàn tay trái áp vào lưỡi đao, ngay lúc này thì hai tụ sóng cầu một trái một phải ép tới nơi.
“Ầm…”
Hai tụ sóng cầu va mạnh vào người Thương Nguyệt nhưng không nhập vào, cũng không nổ mạnh mà giống như hai quả cầu sắt đánh hắn bay thẳng lên trời.
Hai tụ sóng cầu sau khi tấn công thì liền quay trở về bên cạnh Lilith rồi dao động phập phồng diêu diêu chiến chiến.
Mọi người há hốc mồm… Chơi kiểu này cũng được sao!? Gặp phải đối thủ thế này thì chỉ có nước cắn răng nằm ngửa ra cho nó muốn làm gì thì làm!
Lilith cũng ngạc nhiên vì vừa rồi cũng không làm trảm mã đao gãy được, có khả năng ngăn cản trường sóng công kích thì chắc chắn không phải là vũ khí bình thường.
Thương Nguyệt rớt thẳng từ trên không xuống, đá vụn văng khắp nơi, trên mặt đất lại lộ có thêm một hỗ lõm hình chảo. Hắn quỳ rạp trên mặt đất, gần như không thở nổi, xem ra đòn vừa rồi đã làm hắn mất khả năng phản kháng, còn sống được là may lắm rồi.
Mọi người đều nghĩ rằng trận này chắn chắn đã kết thúc, thi nhân bụi Shakespeare cũng chuẩn bị lên đài tuyên bố trận đấu kết thúc. Bỗng nhiên Thương Nguyệt ở trong lòng hố bỗng đứng lên như thể chưa có việc gì, hắn vặn người vài cái cho đá vụn rơi xuống rồi chậm rãi rút trảm mã đao cắm trong đất lên.
- Được lắm em gái!
Choáng… Không lẽ bây giờ mới thực sự bắt đầu.:00:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.