Quyển 4 - Chương 10: Thần Mạt Rệp Phụ Thể
Khô Lâu Tinh Linh
20/04/2013
Cả đám người mãi mới chịu tản đi, tất cả đều muốn biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, về phần kẻ phế thải như Corarisa sớm đã bị lãng quên. Tên khổng lồ này rốt cuộc là chủng tộc nào? Tại sao lại làm vậy với Caesar…? Huống chi còn có thể thưởng thức sắc đẹp của hai vị công chúa, ai mà muốn đi kia chứ ?
Nhóm Elena rốt cuộc cũng chen được vào :
- Caesar đồng học, bạn không bị gì chứ ?
Có thể thấy được cho dù Clara luôn thích nghịch ngợm nhưng dưới tình huống này không thể không duy trì một chút vẻ đoan trang của công chúa, chỉ là bất quá thanh âm run rẩy đã bán đứng các nàng, đại khái có lẽ do quan tâm quá sẽ dễ loạn chăng? Cũng may xung quanh hết sức ồn ào, những người khác cũng không chú ý đến chi tiết ấy.
- Cảm ơn sự quan tâm của công chúa điện hạ, đây là một trận chiến không tồi, hắn rất mạnh!
Caesar cười vỗ vỗ bụng tên khổng lồ. Kỳ thật, câu chuyện tên khổng lồ nói cho hắn, hắn một câu cũng không hiểu, cũng chỉ đoán được đại khái.
- Chúc mừng Caesar đồng học, lại có thêm một kẻ tùy tùng hùng mạnh.
- Ồ, chẳng lẽ công chúa Elena biết lai lịch của hắn?
Elena gật đầu ưu nhã, cười nói :
- Nếu Caesar đồng học muốn biết, chúng ta có thể tìm một cơ hội để nói chuyện, lúc đó xin cũng mang theo vị tiên sinh này đến cùng.
Trong giá trị quan của Elena, vương tộc và bình dân không khác nhau về mặt bản chất, cũng chính vì điểm đó mà sự ủng hộ đối với Elena rất rộng rãi, vì việc này không thể giả vờ là được, ở trong những vấn đề chi tiết sẽ thể hiện ra, ví như nếu là một người khác thì quyết sẽ không dùng cách xưng hô lễ phép để nói với một kẻ mà vừa rồi vẫn còn là một tên nô lệ.
- Vậy thì làm phiền công chúa điện hạ rồi.
- Đấu khí của Caesar đồng học lại tiến bộ lớn, thật là xuất chúng.
Roger tán dương, về điểm này thật sự hắn không có ý gì khác, thiên phú của Caesar thì cũng thôi, Hải Long Tộc không cần ganh tỵ với bất kỳ ai khác, nhưng loại tốc độ tiến bộ này quả thật khiến người ta run rẩy trong lòng.
- Đâu có, còn có nhiều chỗ chưa được, hi vọng Roger đồng học không tiếc công chỉ dạy.
- Đâu có, đâu có, Caesar đồng học khách khí rồi.
Hai tên bắt đầu những câu khách sáo nhàm chán, ngoại giao luôn phải có quy củ ứng phó. Bất quá bây giờ Caesar đã không phải kẻ vô danh tiểu tốt như xưa, trong lòng mọi người thì Caesar cũng không hề thua kém gì vị Hải Long Tộc điện hạ này.
Mà qua trận đánh vừa rồi kế hoạch vũ khí bí mật của hiệu trưởng đại nhân coi như vứt xó, đương nhiên món nợ này phải ghi trên đầu tên Corarisa ngu xuẩn .
Caesar dẫn theo tên khổng lồ về tới nơi ở của mình, bọn Caio đương nhiên cũng cùng đi, Clara và Elena cũng rất muốn chung vui, đáng tiếc là thân phận không cho phép. Hơn nữa, chỉ cần có bọn họ ở đâu thì đám đông tuyệt đối sẽ không chịu tản ra, bất đắc dĩ hai người chỉ đành ngược đường về cung.
Trên xe.
- Elena muội muội, cô Isa kia hình như rất quen thuộc với bọn họ, bọn họ có quan hệ gì chứ?
Clara xụ cái miệng nhỏ nhắn của mình mà hỏi, nếu không phải người đông thì nàng đã sớm nổi cơn rồi, cô ả kia không ngờ dám động tay động chân với Caesar, quan hệ hình như không bình thường.
Elena bật cười, thật là... cái xã hội gì đây kia chứ, bạn gái chính thức như nàng còn chưa ghen còn người khác ghen bậy thì có cả đống.
- Isa, Caio, Triết Biệt ba người bọn họ đều quen biết nhau trong quá trình mạo hiểm, là bạn bè thân thiết.
- Hình như Elena muội muội hiểu rất rõ thì phải nhỉ?
Xỉu, máu ghen của cô nàng này cũng ghê gớm thật, đã đến mức dấm bay đầy trời rồi. Hóa ra chàng Bối Bối ngốc chẳng ai để ý kia cũng có sức hút đến vậy, sau này phải quản kĩ hơn mới được.
- À…, việc này cũng không phải là bí mật, ai cũng biết cả mà.
- Thật không, phải kiếm cơ hội nào tra hỏi hắn một phen mới được.
Clara lầm bầm, tay ngọc tùy ý phất phơ vòng ngọc, thể hiện tâm trạng không yên của chủ nhân.
- Vào cửa từ từ, cẩn thận cửa, nếu làm hư nó thì hiệu trưởng chắc chắn sẽ liều mạng với ta.
Tên khổng lồ ngô nghê gật đầu, vất vả mãi mới chen được vào. Xem ra lại phải cải tạo cửa rồi, may mà bên trong cũng đủ rộng rãi, mặc dù hiệu trưởng đại nhân tương đối lùn nhưng lại thích xây dựng một ít kiến trúc rộng rãi cao lớn dễ nhận thấy. Nghe nói trên đất liền có một chủng tộc người lùn, chiều cao chỉ bằng một nửa nhân loại, nhưng mà nơi bọn họ ở dù là người khổng lồ cũng thừa rộng rãi.
- Ừm… ngươi tên là gì, để chúng ta tiện xưng hô.
- Demia… Amada… Beaky… Batistuta.
Hiển nhiên là hắn dùng phiên âm mà hoàn thành, nói cũng không rõ ràng lắm, cả tên dài dằng dặc, dài đến nỗi suýt khiến Caio ngủ gục.
- Ờ ờ... được rồi, vậy bọn ta gọi ngươi là Batistuta nhé, một cái tên rất có uy lực.
Batistuta có vẻ hơi ngượng nghịu gãi đầu, từ khi hắn đến thế giới này, nhận được chỉ có đòn roi và nô dịch, cho đến giờ chưa ai từng đối xử với hắn như vậy. Đức Vua quả nhiên là Vua, chỉ ý của Thần không bao giờ sai.
- Choáng, tên mắc toi này còn biết mắc cỡ, đầu nhi, thua ngươi luôn rồi đó.
- Caio đồng học, chú ý miệng lưỡi của ngươi đó, rảnh như vậy không bằng nghiên cứu làm sao múa cây phủ của ngươi cho tốt, còn ra vẻ xưng cái gì mà hi vọng của Xà Âu Tộc, theo ta xem ra…
- Thôi, Isa đại tiểu thư, câu phía sau không cần nói tiếp nữa.
- Isa, cô tha cho Caio đi, bị cô oanh tạc liên tục như vậy thiên tài cũng biến thành xuẩn tài rồi.
- Thấy không, vẫn là đầu nhi hiểu được ta.
- Batis, ba vị này là bạn bè của ta, cũng là bạn bè ngươi, Isa, Caio, Triết Biệt, đều là những người hết sức thú vị đó.
Isa ngọt ngào cầm tay Batis… chính xác là cầm ngón tay, về phần Caio đồng học, không nhịn được muốn cùng tên kia đấu sức, đáng tiếc hắn hết sức hậm hực, mặt đỏ bừng cả mà đối phương vẫn không có một chút phản ứng.
Xem ra ngoài biển có biển, trên người còn người, những lời này không sai chút nào.
- Hôm nay như vậy, chúng ta hẳn là nên uống một chén chứ nhỉ?
Isa hưng phấn đề nghị.
- Khục khục, Isa đồng học, thục nữ phải chú ý cho có vẻ thục nữ.
- C…a…i…o, ngươi muốn chết phải không???
Ù … oàng, bốp bịch chát xoảng!
Caesar khóc không ra nước mắt, xem kiểu này lại phải cùng đàm phán với hiệu trưởng nữa rồi, xỉu mất. Chẳng lẽ thần mạt rệp coi trọng hắn hay sao? Cứ khiến cho hắn nợ nần chồng chất vậy nè.
Chủng tộc nào cũng vậy, tốc độ truyền bá của tin vỉa hè tuyệt đối khó có thể hình dung được, có những khi thậm chí còn vượt cả tốc độ tư duy, tưởng tượng. Vốn chỉ là một ít chuyện tầm phào, trải qua sửa sang, biên tập thêm mắm dặm muối thì lập tức trở thành một câu chuyện truyền kỳ hấp dẫn.
Mà nhân vật chính trong câu chuyện truyền kỳ ấy là Caesar đồng học của chúng ta.
Đại ma pháp sư nhưng lại có được đấu khí hùng mạnh, đây là một sự kết hợp đáng sợ đến thế nào kia chứ, lại thêm một dây những trận chiến đấu được tuyển chọn, Caesar muốn không nổi danh cũng khó. Thương thay cho Long kỵ sĩ Shidiraya đã thành vật hi sinh, bị các câu chuyện bóp méo không còn ra giống gì nữa, dù sao đây là truyền thuyết của Hải Tộc, thông thường nhân loại cũng chẳng có kết quả gì tốt.
Sáu đại cao thủ thế hệ trẻ hiện tại đều của năm vương tộc, sự xuất hiện của Caesar đã bổ sung sự thiếu vắng của bình dân, mặc dù rất nhiều người mang thái độ hoài nghi, nhưng không thể nghi ngờ, Caesar vẫn là người tiếp cận gần nhất với thế hệ cao thủ đỉnh cao trẻ tuổi.
Caesar căn bản không quan tâm đối với việc xưng hô cái gì mà cao thủ mới xuất hiện, việc hắn quan tâm là cái túi tiền rỗng của mình. Khi Batis, Caio, Caesar, Triết Biệt, Isa bốn người ngồi vào bàn, thân là chủ nhân như Caesar, cùng thân là thục nữ như Isa rốt cuộc đã té xỉu.
Sức ăn của Caio và Triết Biệt đã kinh khủng gần bằng Hải yêu, bản thân Caesar đồng học cũng chẳng phải hiền lành gì, nhưng mà vừa chứng kiến được sức chứa của Batis huynh đệ, toàn bộ đều chấp nhận bó tay, thật sự là quá mạnh mẽ.
Dùng từ gió cuốn mây tan để hình dung cũng không hề khoa trương, tên mắc dịch Caio chuyện gì cũng muốn so kè người khác một phen, liều mạng ăn.Triết Biệt đồng học mặc dù không có hứng thú đối với loại cạnh tranh nhàm chán này, nhưng khi chứng kiến hai tên biến thái kia cũng khiến hắn thêm thèm ăn, sức ăn ít nhất cũng tăng thêm hai mươi phần trăm.:018:
Caesar không nói nên lời, tiền ăn một tháng đã bị đám lưu manh này nuốt sạch:runintears:, nhưng nếu như không tham chiến thì cái bụng rỗng sẽ biểu tình, hắn liền cũng bất chấp hình tượng gì mà lao vào cuộc chiến ăn uống điên cuồng đó.
Nhìn bốn tên nam nhân khủng bố đó, Isa hơi có ý định lùi lại… Đây còn là ăn cơm sao, cho dù là một loài động vật kỳ quái mà nhân loại nuôi tên là con heo, bản lĩnh gớm ghê nhất của nó là ăn, nhưng sợ rằng thấy bốn tên trước mắt cũng muốn bái sư học nghệ.:061:
Đồ ăn chất đống như núi cuối cùng đã trống trơn, Batis suýt chút nữa cả cái bàn cũng gặm nốt. Cả đám không có một chút hình tượng nằm trên bàn thở, hoàn toàn không coi Isa là phụ nữ, mà trên thực tế bọn Caesar cũng đều coi nàng như anh em cả.
- Batis, ăn no chưa?
Batistuta miễn cưỡng gật đầu, vỗ vỗ cái bụng còn chưa căng tròn của mình. Caesar mồ hôi rơi đầm đìa, thảm nhất không phải là không một xu dính túi, mà là loại người nợ nần chồng chất lại còn nuôi một cái tàu há mồm này, xem ra phải quay về nghề cũ, đi làm công trả nợ.
Bọn Caesar cũng biết Isa rất giàu, nhưng tiền của phụ nữ là do nam nhân làm ra, Caio vương tử đồng học vốn hẳn cũng rất là nhiều tiền, nhưng bởi vì tên mắc toi này chống đối ý muốn của ông bô hắn mà nhảy vào học viện Tiều Thạch, bởi vậy đã bị bỏ mặc cho tự sinh tự diệt, kết quả Caesar lại có thêm một cái tàu há mồm … Triết Biệt đồng học đi đến đâu thì ăn ở đó. Vấn đề là hắn thường thích tụ tập với bọn Caesar.
Trời cao ơi, tại sao xung quanh con toàn là loại bạn bè này thế, Caesar thân là đại ca, bắt đầu vì tương lai mà suy tính, chắc phải đi mạo hiểm giả công hội nghe ngóng xem có nhiệm vụ thích hợp không, dù sao lũ kia cũng là điển hình của bọn da trâu sức voi, chứ cứ ngồi không mà ăn là không ổn rồi.
- Batis, chúng ta vận động một chút cho tiêu cơm nhé?
Caio vuốt bụng đề nghị, từ khi thấy thực lực của Batis, tên này vẫn ngứa ngáy trong lòng, hơn nữa lại thấy Batis chính là loại giống hắn, xông thẳng chém thẳng, không giống vẻ hoa hòe hoa sói của lão Đại, mỗi lần đều không thể tận hứng.
Batis hiển nhiên cũng nhìn thấy Chân không Chiến Phủ Ganado của Caio, mặc dù hơi chút đơn thuần, bất quá đối với đấu võ cũng có sự ham thích trời sinh.
Sắc mặt của Caesar đồng học lại biến thành khó coi:
- Không được, kiên quyết không được… Các ngươi muốn tỉ võ cũng phải rời khỏi phòng của ta, không, bất cứ kiến trúc gì cũng phải cách xa một trăm thước, càng xa càng tốt… Bà nội nó, mỗi lần phá hư đồ công cũng đều tính nợ lên đầu ta cả.
Mọi người cười rống rên, ngay cả kẻ không thích nói cười như Triết Biệt cũng không khỏi rung rung người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.