Hàm Răng Ngọt Ngào
Đánh giá: 8.5/10 từ 17 lượt
Hàm Răng Ngọt Ngào - Đang tiến hành - Bất Chỉ Thị Khỏa Thái
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này
Gần đây mạng xã hội trong nước đang thịnh hành trò chơi tự sát “Cá voi xanh”.
Tham gia trò chơi Cá voi xanh, người chơi cần phải hoàn thành 50 nhiệm vụ đã quy định khiến người khác cảm thấy đau đớn.
Nhiệm vụ cuối cùng là tự sát.
Nhiệm vụ đầu tiên là, rời giường vào lúc 4 giờ 20 phút.
Vì thế, “4 giờ 20 phút gọi tôi dậy” đã trở thành ám hiệu của trò chơi này.
***
Rạng sáng 12 giờ, nam sinh ở phòng 417 còn chưa ngủ.
Nguyễn Kiều cũng chưa ngủ, cô nghe phòng 417 cách vách đang chơi mạt chược cả đêm, vừa nghe bọn họ đánh mạt chược, vừa nghe cuộc trò chuyện về trò chơi “Cá voi xanh” rất hot gần đây.
“Kẻ ngu ngốc nào phát minh ra trò chơi này vậy, cười chết ha ha ha ha.”
“Mẹ nó, ai mà 4 giờ 20 phút đánh thức tớ, tớ sẽ trở tay phang một trái bomb, dạy hắn cái gì là tư tưởng Mác-Lê nin, Mao gia gia.”
“Ha ha ha ha Thành ca is rio lợi hại, còn biết chủ nghĩa Mác, ôi ôi ôi ù rồi ù rồi, tám vạn, phỗng tám vạn phỗng tám vạn!”
“Phỗng mẹ cậu chứ phỗng, phỗng cả đêm nay rồi! Còn chưa thấy ai lợi hại như cậu!”
……
Nguyễn Kiều nhíu mày, trở mình.
Cách vách lại truyền đến giọng nam lười biếng khác, “Tớ cũng ù rồi.”
“Đạo Minh Tự, cậu âm thầm làm chuyện lớn hả, vẫn còn cùng một màu (*) mà!”
(*) Thuật ngữ dùng trong mạt chược.
Nguyễn Kiều nhắm hai mắt hít sâu một hơi.
…… Bỏ đi, nhịn một chút đi.
Cũng may hôm nay dừng mạt chược cũng xem như còn sớm, hơn một giờ, phòng 417 liền vắng lặng không có tiếng động.
Nguyễn Kiều buồn ngủ lên đến cực điểm, phòng ngủ cách vách dần dần yên tĩnh, rốt cuộc cô cũng có thể mơ màng tiến vào giấc mộng.
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này
Gần đây mạng xã hội trong nước đang thịnh hành trò chơi tự sát “Cá voi xanh”.
Tham gia trò chơi Cá voi xanh, người chơi cần phải hoàn thành 50 nhiệm vụ đã quy định khiến người khác cảm thấy đau đớn.
Nhiệm vụ cuối cùng là tự sát.
Nhiệm vụ đầu tiên là, rời giường vào lúc 4 giờ 20 phút.
Vì thế, “4 giờ 20 phút gọi tôi dậy” đã trở thành ám hiệu của trò chơi này.
***
Rạng sáng 12 giờ, nam sinh ở phòng 417 còn chưa ngủ.
Nguyễn Kiều cũng chưa ngủ, cô nghe phòng 417 cách vách đang chơi mạt chược cả đêm, vừa nghe bọn họ đánh mạt chược, vừa nghe cuộc trò chuyện về trò chơi “Cá voi xanh” rất hot gần đây.
“Kẻ ngu ngốc nào phát minh ra trò chơi này vậy, cười chết ha ha ha ha.”
“Mẹ nó, ai mà 4 giờ 20 phút đánh thức tớ, tớ sẽ trở tay phang một trái bomb, dạy hắn cái gì là tư tưởng Mác-Lê nin, Mao gia gia.”
“Ha ha ha ha Thành ca is rio lợi hại, còn biết chủ nghĩa Mác, ôi ôi ôi ù rồi ù rồi, tám vạn, phỗng tám vạn phỗng tám vạn!”
“Phỗng mẹ cậu chứ phỗng, phỗng cả đêm nay rồi! Còn chưa thấy ai lợi hại như cậu!”
……
Nguyễn Kiều nhíu mày, trở mình.
Cách vách lại truyền đến giọng nam lười biếng khác, “Tớ cũng ù rồi.”
“Đạo Minh Tự, cậu âm thầm làm chuyện lớn hả, vẫn còn cùng một màu (*) mà!”
(*) Thuật ngữ dùng trong mạt chược.
Nguyễn Kiều nhắm hai mắt hít sâu một hơi.
…… Bỏ đi, nhịn một chút đi.
Cũng may hôm nay dừng mạt chược cũng xem như còn sớm, hơn một giờ, phòng 417 liền vắng lặng không có tiếng động.
Nguyễn Kiều buồn ngủ lên đến cực điểm, phòng ngủ cách vách dần dần yên tĩnh, rốt cuộc cô cũng có thể mơ màng tiến vào giấc mộng.