Chương 86: Cố Hàm - Trang Bảo : Hàm Hàm là của Bảo Bảo!
Hoa lan trắng
22/06/2020
Từ hôm đó trở đi, tối nào Trang Bảo cũng ôm gấu bông qua ngủ chung với Cố Hàm. Mang tiếng đem gấu ôm ngủ thôi chứ thực ra đêm nào em gấu cũng lẽ loi một mình. Có khi còn cho xuống hẳn nền đất lạnh giá nằm luôn. Bởi vì bây giờ đối với Trang Bảo thì Cố Hàm là cái gối ôm tốt nhất.
Cố Hàm có hứa là sẽ đưa Trang Bảo đi công viên chơi. Đáng lẽ đợt sinh nhật cậu có thể đi được rồi. Ai ngờ giữa chừng gặp một chuyện rắc rối đành hoãn lại. Nhân cơ hội nay là ngày cuối tuần, Cố Hàm không có lịch trực nên quyết định hôm nay dẫn Trang Bảo đi chơi luôn. Anh dậy sớm đi vệ sinh cá nhân trước, lúc quay lại giường thì lay lay Trang Bảo dậy: " Bảo Bảo ơi, sáng rồi em mau dậy đi. Dậy còn thay đồ đẹp nữa lát anh đưa em đi công viên chơi. "
Cậu nằm uống éo người, miệng " ưm ưm " mấy tiếng. Nghe tới câu đi công viên chơi cậu bậc người dậy, còn chút say ke, dụi dụi mắt hỏi anh lại cho chắc: " Hàm Hàm nói thiệt hả? Bảo Bảo được đi công viên chơi? Anh nói lại lần nữa đi! "
Anh gật đầu, cười cười xoa đầu Trang Bảo: " Ừm. Anh nói thật đó, mau đi đánh răng, thay đồ đi. Anh ở phòng này chờ em. "
Trang Bảo hớn hở, lao nhanh xuống giường nhảy tưng tưng la lớn: " Hoan hô! Bảo Bảo được đi chơi. Yea yea! "
Anh thấy cậu vui vẻ vậy làm mình cũng được vui lây. Anh khua khua tay, cười nói: " Được rồi. Em đừng nhảy nữa, mau về thay đồ đi. Em chuẩn bị càng sớm thì đi chơi càng lâu. "
Cậu chạy ra khỏi phòng, nói với lại: " Bảo Bảo biết rồi! Ha ha! Mình bận gì cho đẹp đây ta. Là lá la! "
Cố Hàm thay đồ xong chợt nhớ tới hai bóng đèn đường là Cố Minh và Trang Tinh. Anh mà không dẫn tụi nó theo thể nào tụi nó cũng nằm ăn vạ cho coi. Anh nghĩ nghĩ rồi qua phòng anh cả Cố Diễm gõ cửa. Người mở cửa lại là Trang Duy, ngó ngó một chút rồi hỏi anh: " Cố Hàm! Em sáng sớm qua kiếm vợ chồng anh có chuyện gì không? "
Anh gật đầu nói: " Hai vợ chồng anh cả hôm nay rãnh không? Em có chuyện cần nhờ! "
Trang Duy lắc đầu: " Không có. Nay anh không có xô diễn còn Cố Diễm thì chủ nhật nên ở nhà. Em cần giúp gì, nói đi xem anh có giúp được không? "
Anh gãi gãi đầu: " À là chuyện của hai nhóc, con của Cố Ngạo đấy. Hơn tuần rồi tụi nó ru rú trong nhà hoài tội nghiệp lắm. Anh rãnh vậy thì sẵn bữa nay dẫn chúng cùng con anh đi đâu chơi đi. Mua cho tụi nó thêm ít bánh kẹo, không có cha với baba tụi nó ở đây nên hai nhóc ngại xin mọi người lắm. "
Trang Duy nghe có vẻ hợp lý, gật gật đầu đồng ý: " Ừm. Em nói đúng lắm, cái này anh sơ xót quá. Anh phải thay mặt Trang Dụ chăm sóc hai đứa nó thật tốt mới được. Vậy sẵn anh chở Trang Bảo đi cùng luôn. Nghe nói em ấy thích đi chơi lắm mà. "
Cố Hàm quên mất tiêu, anh đành nói dối anh dâu vậy: " Trang Bảo hình như bị bệnh rồi. Lát em đưa cậu ấy đến bệnh viện khám rồi sẵn đưa đi chơi luôn. Anh không cần lo lắng đâu. "
" Ừ. Em nhớ chăm sóc Trang Bảo cho cẩn thận. Anh thấy Trang Bảo thân với em hơn mà. Có gì báo cho anh biết một tiếng. "
" Dạ. Em biết rồi. Không còn việc gì nữa em đi trước. Anh cả và anh dâu đi chơi vui vẻ. "
Cố Hàm nói rồi chạy nhanh về phòng mình. Anh mừng thầm trong lòng: ' Đại công cáo thành. Hắc hắc. Hai bóng đèn kia cuối cùng đã giải quyết xong. Bây giờ mình chỉ việc đưa Bảo Bảo yêu dấu đi chơi. Tận hưởng không gian riêng tư của hai người. Bảo Bảo ơi, anh tới đây. "
Lúc anh về phòng mình thì Trang Bảo vừa lúc thay đồ xong chạy đến. Cậu cười tít mắt, cầm tay anh lắc qua lắc lại: " Hàm Hàm, Bảo Bảo thay đồ xong rồi. Anh nhìn xem có đẹp không? Này là tiểu Dụ mua cho em đó. Em chưa mặc lần nào hết. "
Anh khóac vai cậu kéo đi, sủng nịch nói: " Bảo Bảo của anh đẹp trai lắm. Em là người đẹp trai và đáng yêu nhất trong lòng anh. Đi nào, lát em muốn chơi gì anh chiều em tất. Chúng ta chụp thêm nhiều hình làm kỉ niệm ha! "
Cậu thuận thế đi theo anh, sung sướng nói: " Được a! Bảo Bảo thích chụp nhiều hình với Hàm Hàm lắm. Bảo Bảo sẽ đem nó cất thiệt kĩ trong vali. Hihi khi nào không có Hàm Hàm ở nhà, em sẽ lấy ra coi! "
Đi xuống cầu thang, hai nhóc con tiểu Minh, tiểu Tinh xông ra chặn đường: " Chú Bảo và chú Hàm đi đâu đây. Khai mau, dám đi chơi bỏ tụi con ở nhà moịt mình đúng không? Hai chú không nói rõ ràng đừng hòng đi đâu hết. "
Trang Bảo ấp a ấp úng không biết nói cái gì thì anh em Hiếu, Hòa chạy tới kêu hai nhóc con: Tiểu Minh, tiểu Tinh mau đi thay đồ. Bữa nay cha và baba tụi anh dẫn bốn đứa mình đi chơi đó. Tụi em mau theo anh về phòng thay đồ đẹp mau. "
Hai nhóc mắt sáng trưng cuốn quýt chạy theo hai anh lớn về phòng: " Ồ yea! Đi chơi đi chơi. Hai nhóc chạy giữa chừng quay đầu lại nói: " Tạm tha cho hai chú lần này. Hai chú coi chừng tụi con đó. Hứ. "
Trang Bảo thở phào, vuốt vuốt ngực: " May quá. Nếu không Bảo Bảo chết chắc với hai đứa nó rồi. Đi chơi với Hàm Hàm mà sao khó quá vậy a? "
Cố Hàm nhéo nhéo má cậu: " Không sao đâu. Anh chuẩn bị từ trước rồi, em cứ yên tâm đi chơi với anh. Tụi nó là do anh nhờ anh cả dẫn đi chơi đó. Em thấy anh có thông minh hôn. Hắc hắc! "
Trang Bảo gật đầu lia lịa: " Anh thông minh lắm. Hàm Hàm của em là nhất. Đi đi, đi chơi thôi! "
Tới công viên, hai người đi dạo một vòng, anh mua cho cậu cái bánh bao ăn lót dạ thay bữa sáng. Đi qua xích đu, Trang Bảo chỉ chỉ: " Bảo Bảo muốn chơi xích đu. "
" Được! Em ngồi, anh đẩy cho! ".
Trang Bảo chạy nhanh đến ngồi, Cố Hàm từ đằng sau dịnh xích đu nói: " Em ngồi cho vững vào, anh đẩy đó! "
" Ừm! Bảo Bảo dịnh chắc rồi! Anh đẩy đi! ".
Cố Hàm bắt đầu đẩy xích đu, Trang Bảo thích thú đung đuea hai chân, miệng la lớn: " Ha ha! Vui quá! Hàm Hàm đẩy nhanh nữa lên. Qua cao quá, ha ha. Nhanh nữa, nhanh nữa! "
Anh đẩy xích đu một hồi lâu mồ hôi thấm ướt cả lưng. Trang Bảo chơi xong tót xuống, kéo anh lại ghế xích đu ngòi chung: " Hàm Hàm mệt rồi. Mau ngồi với Bảo Bảo nè. Để Bảo Bảo lau mồ hôi cho. "
Cậu đưa tay lên lau từng mảng mồ hôi trên trán Cố Hàm. Lau lau mấy cái Cố Hàm nắm lấy tay Trang Bảo mắt đối mắt với cậu. Anh dần tiếng gần về phía Trang Bảo hôn xuống. Cậu cũng nhắm mắt lại tận hưởng cái hôn của anh. Hôn rồi, ai nấy mặt đỏ lựng lên vì xấu hỗ. Cậu ngó ngang ngó dọc coi có ai nhìn thấy không. Ai lỡ họ mà thấy chắc cậu mắc cỡ chết mất. Cố Hàm đứng dậy kéo cậu đứng lên theo: " Em ăn kem không? Bên kia có bán kìa. Anh mua cho em ha, đi theo anh. "
Cậu gật đầu, mỉm cười nói: " Có! Em muốn ăn kem trà xanh và kem chocola. "
" Ừm! Vậy anh mua cho em hai cây luôn! Em chờ chút anh mua ngay! "
Cố Hàm để Trang Bảo đứng gần đó, mình lại phía xe kem mua. Mấy cô gái xung quanh thấy người gì đâu đẹp trai mà phong độ quá chừng. Máu mê trai nổi lên, mấy cô xúm xụm lại anh: " Anh gì đó ơi! Cho tụi em biết tên đi. Anh làm nghề gì, ở đâu? Cho tụi em số điện thoại nữa! Tối tối tụi em nhắn tin cho anh chơi ha! "
Cố Hàm bất chợt bị một đám con gái vây quanh, kem còn chưa lấy nữa làm sao mà đi được. Anh gượng cười cười cho qua, không nói không rằng gì hết. Trang Bảo đứng gần đó lại nghĩ anh mê gái đẹp quên mình luôn rồi. Cậu tự nhiên thấy lưỡi mình chua lè chua lét như chanh vậy. Máu nóng phừng phừng trong lòng cậu trỗi dậy cấp tốc 100°c. Cậu lao vào đám con gái đáng ghét đó, nắm lấy tay anh rồi hướng mấy ẻm quát lớn: " Mấy cô cút đi hết cho tôi. Mấy cô không được giành Hàm Hàm của tôi nha. Hàm Hàm có chủ rồi, được tôi đóng gói niêm phong đàng hoàng. Mấy cô đừng hòng cướp anh ấy đi nha. Mấy cô xem đi, tui và Hàm Hàm có đồng hồ đôi đó nga. Mấy cô có hôn? Hứ! "
Mấy ẻm trố mắt nhìn hai cái đồng hồ y chang nhau. Máu hủ của mấy ẻm trỗi dậy cấp tốc. Bệnh mê trai có đầu thai mới hết a. Trai đẹp không ăn được chứ ngắm được mà. Mấy cô hối lỗi: " Cho tụi em xin lỗi nha. Tại tụi em không biết ảnh là hoa đã có chủ rồi. Để bù đắp cho hai người, tụi em chụp hình giùm hai anh ha. Hai anh đứng làm kiểu đi. Tụi em chụp dùm cho! "
Trang Bảo nhiệt độ coi như giảm xuống chút đỉnh, cậu mặt nhăn nhó nói: " Thôi khỏi. Coi như mấy cô biết điều. Tụi tui lát tự chụp được a. Mấy cô đừng ở đó nhân cơ hội lấy trộm số điện thoại của Hàm Hàm nha. Hàm Hàm chúng ta đi! "
Anh sững sốt với hành động đột ngột của cậu nên chết đứng nãy giờ. Anh hoàn hồn lại,thấy kem có rồi liền trả tiền cầm hai cây kem theo cậu đi: " Được! Chúng ra đi! Kem nè, Bảo Bảo ăn đi! "
Trang Bảo cầm mỗi tay một cây kem, cùng anh đi chỗ khác bỏ mặt lại mấy cô ẻm mê trai thèm nhỏ dãi. Mấy cô tiếc hùi hụi, công nhận không gì qua mắt được vợ người ta a. Hazz đành kiếm trai khác vậy!
Cố Hàm vừa nghĩ vừa mừng rối rít. Bảo Bảo là đang ghen sao? Ôi vui quá xá là vui. Bảo Bảo ăn giấm chua của mình. Ha ha.
Trái với tâm hồn như nở hoa của Cố Hàm. Trang Bảo mặt bí xị, gặm nhắm hai cây kem cho đỡ tức. Suốt dọc đường không thèm nói với Cố Hàm tiếng nào. Ai kêu Hàm Hàm dám mê gái bỏ cậu làm chi.
Cố Hàm phát hiện cậu không vui, tiến nhanh hơn đứng chắn trước mặt cậu. Anh vịn vai, nhìn chằm chằm vào mặt cậu hỏi: " Bảo Bảo giận anh hả? Sao em không nói tiếng nào hết vậy? "
Cậu nghiên mặt qua chỗ khác, lầm bầm nói: " Bảo Bảo không có giận. Tại Bảo Bảo đang ăn kem! "
Cói Hàm lắc đầu, quay mặt cậu qua: " Bảo Bảo giận anh rồi. Anh xin lỗi làm em lo lắng. Anh đâu có thích mấy cô gái đó đâu. Cũng may nhờ có Bảo Bảo cứu anh ra đó mấy thôi anh bị kẹt trong đó luôn rồi! Bảo Bảo đừng giận anh mà. Cho anh xin lỗi em đi! Nha! "
Trang Bảo mắt đỏ đỏ lên, miệng dính đầy kem mếu máu nói: " Hàm Hàm không thích mấy cô ấy tại sao lại cười với mấy cổ làm chi. Bảo Bảo không cho phép Hàm Hàm cười với người khác như vậy. Hàm Hàm là của Bảo Bảo. "
Anh cười tươi, gật đầu nói: " Anh đây là người của Bảo Bảo. Anh không cười với người lạ nữa được chưa. Mà cho dù anh có cười với họ chỉ là cho có thôi, đâu có thật sự vui bằng khi cười với Bảo Bảo. "
Anh lại hôn xuống, liếm đi mấy vết kem quanh miệng cậu: " Bây giờ em tin anh chưa? Anh không có hôn môi ai ngoài em đâu! "
Trang Bảo hít hít mũi: " Em tạm tin Hàm Hàm lần này đó. Em bây giờ phạt anh phải cõng em chạy vòng vòng công viên chơi. "
Anh khom người xuống: " em ăn kem rồi thì leo lên đi. Anh đáng chịu phạt! "
Trang Bảo ăn kem xong bổ nhào lên người anh. Cố Hàm cõng cậu đứng dậy chạy nhanh về phía trước. Trang Bảo hớn hở giơ một tay lên hoan hô, la hét.
Hai người ăn chơi tới tối mới vè nhà. Trên tay Cố Hàm còn đem về túi lớn túi nhỏ quần áo, bánh kẹo cho cậu. Hai người hi hi ha ha về phòng mình. Hên là hai nhóc con đi chơi cũng được một đống đồ kha khá vì vậy không có qua quấy rối anh và cậu. Trang Bảo lôi cái valy ra cất vào mấy tấm hình bữa nay cậu chụp cùng anh. Quần áo đẹp cậu treo trong tủ đồ chờ đợt sau đi chơi với Hàm Hàm lấy ra bận.
Cất giấu đồ kĩ càng rồi Trang Bảo tắm rữa sạch sẽ xong ôm gấu bông qua bên phòng Cố Hàm ngủ tiếp. Hai người ôm hôn nhau ngủ thẳng giấc ngon lành. Còn chú gấu bông lại một mình cô dơn chiếc bóng với sàn nhà lạnh lẽo trong đêm khuya thanh vắng.
Cố Hàm có hứa là sẽ đưa Trang Bảo đi công viên chơi. Đáng lẽ đợt sinh nhật cậu có thể đi được rồi. Ai ngờ giữa chừng gặp một chuyện rắc rối đành hoãn lại. Nhân cơ hội nay là ngày cuối tuần, Cố Hàm không có lịch trực nên quyết định hôm nay dẫn Trang Bảo đi chơi luôn. Anh dậy sớm đi vệ sinh cá nhân trước, lúc quay lại giường thì lay lay Trang Bảo dậy: " Bảo Bảo ơi, sáng rồi em mau dậy đi. Dậy còn thay đồ đẹp nữa lát anh đưa em đi công viên chơi. "
Cậu nằm uống éo người, miệng " ưm ưm " mấy tiếng. Nghe tới câu đi công viên chơi cậu bậc người dậy, còn chút say ke, dụi dụi mắt hỏi anh lại cho chắc: " Hàm Hàm nói thiệt hả? Bảo Bảo được đi công viên chơi? Anh nói lại lần nữa đi! "
Anh gật đầu, cười cười xoa đầu Trang Bảo: " Ừm. Anh nói thật đó, mau đi đánh răng, thay đồ đi. Anh ở phòng này chờ em. "
Trang Bảo hớn hở, lao nhanh xuống giường nhảy tưng tưng la lớn: " Hoan hô! Bảo Bảo được đi chơi. Yea yea! "
Anh thấy cậu vui vẻ vậy làm mình cũng được vui lây. Anh khua khua tay, cười nói: " Được rồi. Em đừng nhảy nữa, mau về thay đồ đi. Em chuẩn bị càng sớm thì đi chơi càng lâu. "
Cậu chạy ra khỏi phòng, nói với lại: " Bảo Bảo biết rồi! Ha ha! Mình bận gì cho đẹp đây ta. Là lá la! "
Cố Hàm thay đồ xong chợt nhớ tới hai bóng đèn đường là Cố Minh và Trang Tinh. Anh mà không dẫn tụi nó theo thể nào tụi nó cũng nằm ăn vạ cho coi. Anh nghĩ nghĩ rồi qua phòng anh cả Cố Diễm gõ cửa. Người mở cửa lại là Trang Duy, ngó ngó một chút rồi hỏi anh: " Cố Hàm! Em sáng sớm qua kiếm vợ chồng anh có chuyện gì không? "
Anh gật đầu nói: " Hai vợ chồng anh cả hôm nay rãnh không? Em có chuyện cần nhờ! "
Trang Duy lắc đầu: " Không có. Nay anh không có xô diễn còn Cố Diễm thì chủ nhật nên ở nhà. Em cần giúp gì, nói đi xem anh có giúp được không? "
Anh gãi gãi đầu: " À là chuyện của hai nhóc, con của Cố Ngạo đấy. Hơn tuần rồi tụi nó ru rú trong nhà hoài tội nghiệp lắm. Anh rãnh vậy thì sẵn bữa nay dẫn chúng cùng con anh đi đâu chơi đi. Mua cho tụi nó thêm ít bánh kẹo, không có cha với baba tụi nó ở đây nên hai nhóc ngại xin mọi người lắm. "
Trang Duy nghe có vẻ hợp lý, gật gật đầu đồng ý: " Ừm. Em nói đúng lắm, cái này anh sơ xót quá. Anh phải thay mặt Trang Dụ chăm sóc hai đứa nó thật tốt mới được. Vậy sẵn anh chở Trang Bảo đi cùng luôn. Nghe nói em ấy thích đi chơi lắm mà. "
Cố Hàm quên mất tiêu, anh đành nói dối anh dâu vậy: " Trang Bảo hình như bị bệnh rồi. Lát em đưa cậu ấy đến bệnh viện khám rồi sẵn đưa đi chơi luôn. Anh không cần lo lắng đâu. "
" Ừ. Em nhớ chăm sóc Trang Bảo cho cẩn thận. Anh thấy Trang Bảo thân với em hơn mà. Có gì báo cho anh biết một tiếng. "
" Dạ. Em biết rồi. Không còn việc gì nữa em đi trước. Anh cả và anh dâu đi chơi vui vẻ. "
Cố Hàm nói rồi chạy nhanh về phòng mình. Anh mừng thầm trong lòng: ' Đại công cáo thành. Hắc hắc. Hai bóng đèn kia cuối cùng đã giải quyết xong. Bây giờ mình chỉ việc đưa Bảo Bảo yêu dấu đi chơi. Tận hưởng không gian riêng tư của hai người. Bảo Bảo ơi, anh tới đây. "
Lúc anh về phòng mình thì Trang Bảo vừa lúc thay đồ xong chạy đến. Cậu cười tít mắt, cầm tay anh lắc qua lắc lại: " Hàm Hàm, Bảo Bảo thay đồ xong rồi. Anh nhìn xem có đẹp không? Này là tiểu Dụ mua cho em đó. Em chưa mặc lần nào hết. "
Anh khóac vai cậu kéo đi, sủng nịch nói: " Bảo Bảo của anh đẹp trai lắm. Em là người đẹp trai và đáng yêu nhất trong lòng anh. Đi nào, lát em muốn chơi gì anh chiều em tất. Chúng ta chụp thêm nhiều hình làm kỉ niệm ha! "
Cậu thuận thế đi theo anh, sung sướng nói: " Được a! Bảo Bảo thích chụp nhiều hình với Hàm Hàm lắm. Bảo Bảo sẽ đem nó cất thiệt kĩ trong vali. Hihi khi nào không có Hàm Hàm ở nhà, em sẽ lấy ra coi! "
Đi xuống cầu thang, hai nhóc con tiểu Minh, tiểu Tinh xông ra chặn đường: " Chú Bảo và chú Hàm đi đâu đây. Khai mau, dám đi chơi bỏ tụi con ở nhà moịt mình đúng không? Hai chú không nói rõ ràng đừng hòng đi đâu hết. "
Trang Bảo ấp a ấp úng không biết nói cái gì thì anh em Hiếu, Hòa chạy tới kêu hai nhóc con: Tiểu Minh, tiểu Tinh mau đi thay đồ. Bữa nay cha và baba tụi anh dẫn bốn đứa mình đi chơi đó. Tụi em mau theo anh về phòng thay đồ đẹp mau. "
Hai nhóc mắt sáng trưng cuốn quýt chạy theo hai anh lớn về phòng: " Ồ yea! Đi chơi đi chơi. Hai nhóc chạy giữa chừng quay đầu lại nói: " Tạm tha cho hai chú lần này. Hai chú coi chừng tụi con đó. Hứ. "
Trang Bảo thở phào, vuốt vuốt ngực: " May quá. Nếu không Bảo Bảo chết chắc với hai đứa nó rồi. Đi chơi với Hàm Hàm mà sao khó quá vậy a? "
Cố Hàm nhéo nhéo má cậu: " Không sao đâu. Anh chuẩn bị từ trước rồi, em cứ yên tâm đi chơi với anh. Tụi nó là do anh nhờ anh cả dẫn đi chơi đó. Em thấy anh có thông minh hôn. Hắc hắc! "
Trang Bảo gật đầu lia lịa: " Anh thông minh lắm. Hàm Hàm của em là nhất. Đi đi, đi chơi thôi! "
Tới công viên, hai người đi dạo một vòng, anh mua cho cậu cái bánh bao ăn lót dạ thay bữa sáng. Đi qua xích đu, Trang Bảo chỉ chỉ: " Bảo Bảo muốn chơi xích đu. "
" Được! Em ngồi, anh đẩy cho! ".
Trang Bảo chạy nhanh đến ngồi, Cố Hàm từ đằng sau dịnh xích đu nói: " Em ngồi cho vững vào, anh đẩy đó! "
" Ừm! Bảo Bảo dịnh chắc rồi! Anh đẩy đi! ".
Cố Hàm bắt đầu đẩy xích đu, Trang Bảo thích thú đung đuea hai chân, miệng la lớn: " Ha ha! Vui quá! Hàm Hàm đẩy nhanh nữa lên. Qua cao quá, ha ha. Nhanh nữa, nhanh nữa! "
Anh đẩy xích đu một hồi lâu mồ hôi thấm ướt cả lưng. Trang Bảo chơi xong tót xuống, kéo anh lại ghế xích đu ngòi chung: " Hàm Hàm mệt rồi. Mau ngồi với Bảo Bảo nè. Để Bảo Bảo lau mồ hôi cho. "
Cậu đưa tay lên lau từng mảng mồ hôi trên trán Cố Hàm. Lau lau mấy cái Cố Hàm nắm lấy tay Trang Bảo mắt đối mắt với cậu. Anh dần tiếng gần về phía Trang Bảo hôn xuống. Cậu cũng nhắm mắt lại tận hưởng cái hôn của anh. Hôn rồi, ai nấy mặt đỏ lựng lên vì xấu hỗ. Cậu ngó ngang ngó dọc coi có ai nhìn thấy không. Ai lỡ họ mà thấy chắc cậu mắc cỡ chết mất. Cố Hàm đứng dậy kéo cậu đứng lên theo: " Em ăn kem không? Bên kia có bán kìa. Anh mua cho em ha, đi theo anh. "
Cậu gật đầu, mỉm cười nói: " Có! Em muốn ăn kem trà xanh và kem chocola. "
" Ừm! Vậy anh mua cho em hai cây luôn! Em chờ chút anh mua ngay! "
Cố Hàm để Trang Bảo đứng gần đó, mình lại phía xe kem mua. Mấy cô gái xung quanh thấy người gì đâu đẹp trai mà phong độ quá chừng. Máu mê trai nổi lên, mấy cô xúm xụm lại anh: " Anh gì đó ơi! Cho tụi em biết tên đi. Anh làm nghề gì, ở đâu? Cho tụi em số điện thoại nữa! Tối tối tụi em nhắn tin cho anh chơi ha! "
Cố Hàm bất chợt bị một đám con gái vây quanh, kem còn chưa lấy nữa làm sao mà đi được. Anh gượng cười cười cho qua, không nói không rằng gì hết. Trang Bảo đứng gần đó lại nghĩ anh mê gái đẹp quên mình luôn rồi. Cậu tự nhiên thấy lưỡi mình chua lè chua lét như chanh vậy. Máu nóng phừng phừng trong lòng cậu trỗi dậy cấp tốc 100°c. Cậu lao vào đám con gái đáng ghét đó, nắm lấy tay anh rồi hướng mấy ẻm quát lớn: " Mấy cô cút đi hết cho tôi. Mấy cô không được giành Hàm Hàm của tôi nha. Hàm Hàm có chủ rồi, được tôi đóng gói niêm phong đàng hoàng. Mấy cô đừng hòng cướp anh ấy đi nha. Mấy cô xem đi, tui và Hàm Hàm có đồng hồ đôi đó nga. Mấy cô có hôn? Hứ! "
Mấy ẻm trố mắt nhìn hai cái đồng hồ y chang nhau. Máu hủ của mấy ẻm trỗi dậy cấp tốc. Bệnh mê trai có đầu thai mới hết a. Trai đẹp không ăn được chứ ngắm được mà. Mấy cô hối lỗi: " Cho tụi em xin lỗi nha. Tại tụi em không biết ảnh là hoa đã có chủ rồi. Để bù đắp cho hai người, tụi em chụp hình giùm hai anh ha. Hai anh đứng làm kiểu đi. Tụi em chụp dùm cho! "
Trang Bảo nhiệt độ coi như giảm xuống chút đỉnh, cậu mặt nhăn nhó nói: " Thôi khỏi. Coi như mấy cô biết điều. Tụi tui lát tự chụp được a. Mấy cô đừng ở đó nhân cơ hội lấy trộm số điện thoại của Hàm Hàm nha. Hàm Hàm chúng ta đi! "
Anh sững sốt với hành động đột ngột của cậu nên chết đứng nãy giờ. Anh hoàn hồn lại,thấy kem có rồi liền trả tiền cầm hai cây kem theo cậu đi: " Được! Chúng ra đi! Kem nè, Bảo Bảo ăn đi! "
Trang Bảo cầm mỗi tay một cây kem, cùng anh đi chỗ khác bỏ mặt lại mấy cô ẻm mê trai thèm nhỏ dãi. Mấy cô tiếc hùi hụi, công nhận không gì qua mắt được vợ người ta a. Hazz đành kiếm trai khác vậy!
Cố Hàm vừa nghĩ vừa mừng rối rít. Bảo Bảo là đang ghen sao? Ôi vui quá xá là vui. Bảo Bảo ăn giấm chua của mình. Ha ha.
Trái với tâm hồn như nở hoa của Cố Hàm. Trang Bảo mặt bí xị, gặm nhắm hai cây kem cho đỡ tức. Suốt dọc đường không thèm nói với Cố Hàm tiếng nào. Ai kêu Hàm Hàm dám mê gái bỏ cậu làm chi.
Cố Hàm phát hiện cậu không vui, tiến nhanh hơn đứng chắn trước mặt cậu. Anh vịn vai, nhìn chằm chằm vào mặt cậu hỏi: " Bảo Bảo giận anh hả? Sao em không nói tiếng nào hết vậy? "
Cậu nghiên mặt qua chỗ khác, lầm bầm nói: " Bảo Bảo không có giận. Tại Bảo Bảo đang ăn kem! "
Cói Hàm lắc đầu, quay mặt cậu qua: " Bảo Bảo giận anh rồi. Anh xin lỗi làm em lo lắng. Anh đâu có thích mấy cô gái đó đâu. Cũng may nhờ có Bảo Bảo cứu anh ra đó mấy thôi anh bị kẹt trong đó luôn rồi! Bảo Bảo đừng giận anh mà. Cho anh xin lỗi em đi! Nha! "
Trang Bảo mắt đỏ đỏ lên, miệng dính đầy kem mếu máu nói: " Hàm Hàm không thích mấy cô ấy tại sao lại cười với mấy cổ làm chi. Bảo Bảo không cho phép Hàm Hàm cười với người khác như vậy. Hàm Hàm là của Bảo Bảo. "
Anh cười tươi, gật đầu nói: " Anh đây là người của Bảo Bảo. Anh không cười với người lạ nữa được chưa. Mà cho dù anh có cười với họ chỉ là cho có thôi, đâu có thật sự vui bằng khi cười với Bảo Bảo. "
Anh lại hôn xuống, liếm đi mấy vết kem quanh miệng cậu: " Bây giờ em tin anh chưa? Anh không có hôn môi ai ngoài em đâu! "
Trang Bảo hít hít mũi: " Em tạm tin Hàm Hàm lần này đó. Em bây giờ phạt anh phải cõng em chạy vòng vòng công viên chơi. "
Anh khom người xuống: " em ăn kem rồi thì leo lên đi. Anh đáng chịu phạt! "
Trang Bảo ăn kem xong bổ nhào lên người anh. Cố Hàm cõng cậu đứng dậy chạy nhanh về phía trước. Trang Bảo hớn hở giơ một tay lên hoan hô, la hét.
Hai người ăn chơi tới tối mới vè nhà. Trên tay Cố Hàm còn đem về túi lớn túi nhỏ quần áo, bánh kẹo cho cậu. Hai người hi hi ha ha về phòng mình. Hên là hai nhóc con đi chơi cũng được một đống đồ kha khá vì vậy không có qua quấy rối anh và cậu. Trang Bảo lôi cái valy ra cất vào mấy tấm hình bữa nay cậu chụp cùng anh. Quần áo đẹp cậu treo trong tủ đồ chờ đợt sau đi chơi với Hàm Hàm lấy ra bận.
Cất giấu đồ kĩ càng rồi Trang Bảo tắm rữa sạch sẽ xong ôm gấu bông qua bên phòng Cố Hàm ngủ tiếp. Hai người ôm hôn nhau ngủ thẳng giấc ngon lành. Còn chú gấu bông lại một mình cô dơn chiếc bóng với sàn nhà lạnh lẽo trong đêm khuya thanh vắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.