Chương 12
Nguyễn Nhật Thương
05/02/2022
Ái Linh sửng sốt quay người nhìn sang, Gia Kiên vốn đã xuất hiện ngay ở bên cạnh cô từ khi nào.
Anh chỉ nói 1 câu như vậy đã tắt ngang máy luôn, Ái Linh vội vã nói:
- Ông chủ…anh làm như vậy tôi làm sao giải thích được với chị Lina.
Gia Kiên nghe thế khẽ nhíu mày:
- Có gì cần phải giải thích sao?
- Sáng sớm chị ấy đến nhà đón tôi, tôi không ở nhà mà lại ở nhà anh, như vậy giải thích làm sao?
- Em chỉ cần nói ngủ lại ở nhà tôi, đơn giản vậy cần gì phải giải thích.
Ái Linh vẻ mặt khổ sở chắp tay lại:
- Ông chủ, để đến được với con đường này tôi đã phải chịu rất nhiều tai tiếng rồi, có thể nào làm ơn đừng gây thêm sóng gió nữa được không?
Gia Kiên nghe vậy nheo mắt lại:
- Ý em nói là tôi gây phiền cho em sao?
Ái Linh nhận ra cái sát khi lạnh toả ra từ người anh liền vội phân bua:
- Không phải, ông chủ, ý tôi là…..
Còn chưa kịp nói hết, Gia Kiên bỗng cúi người xuống bế vác cô lên vai mà quay đi.
Ái Linh thấy vậy có chút sợ mà vùng vẫy:
- Ông chủ, anh làm gì thế?
Ai ngờ vừa nói xong dứt câu, anh lại đánh xuống mông cô 1 cái rồi nói:
- Còn gọi 1 câu ông chủ nữa tôi sẽ đánh em 1 cái, lần thứ 2 đánh 2 cái, lần thứ 3 tôi sẽ dạy dỗ em trên giường.
- Nhưng mà ông chủ….
“Đét” “đét” còn không để cô nói hết anh đã xuống tay đánh luôn 2 cái, Ái Linh thấy vậy xem như ghi nhớ mà vội nói:
- Gia Kiên!
Nghe được 2 chữ ấy, anh khẽ mỉm cười, sau đó đem cô thả xuống giường.
Ái Linh liền ngồi lên nhưng ngay khi đó anh đã liền áp thân thể của mình sát lại vào cô, 2 tay chống xuống giường, mặt đối mặt:
- Được rồi, em có thể nói!
Ái Linh nghe vậy có chút dè chừng:
- Chuyện của chúng ta….có thể giấu không?
- Chuyện của chúng ta? Em muốn nói chuyện gì?
- Thì….thì là chuyện….tối qua.
- Chuyện tối qua? Hôm qua tôi thật sự uống rất say, không nhớ rõ chuyện tối qua là chuyện gì.
Ái Linh nhìn anh vẻ ấm ức, vào lúc này rồi anh còn đùa giỡn như vậy, nhưng cô cũng chẳng biết đáp lại sao đành đẩy anh ra:
- Anh không nhớ cũng chẳng sao, xem như là chưa xảy ra chuyện gì đi.
Nói rồi, cô toan đứng dậy, nhưng khi ấy Gia Kiên lại khẽ cười túm lấy cổ tay cô đẩy ngã nằm xuống giường, anh áp đảo ở thế trên thân cô, ánh mắt quỷ quyệt mà trả lời:
- Tôi quên nói với em 1 chuyện!
Nghe vậy, cô nghe nhíu mày khó hiểu, anh sau đó lại ghé mặt sát vào bên tai cô, giọng nói trầm ấm:
- Bánh hôm qua rất ngon, thơm, ngọt. Tôi rất muốn ăn nó nhiều lần nữa.
Ái Linh ngây ngốc lắng nghe 1 hồi, hôm qua anh đâu có ăn bánh ngoài việc chỉ quẹt 1 miếng kem sau đó…..nghĩ đến đấy, cô liền đỏ mặt, hiểu sâu xa được ý tứ trong câu nói của anh mà chống tay lên ngực cố đẩy anh ra:
- Anh muốn ăn thì tự đi mà làm.
- 1 mình tôi không làm được, phải cả em nữa.
- Hôm qua tôi vẫn làm được 1 mình đấy thôi.
Thấy cô vẫn cố giả vờ như không hiểu ý anh nói, Gia Kiên lại bỗng nhiên cầm tay cô kéo xuống áp vào thứ bên dưới bụng mình:
- Vậy em thử làm lại tôi xem!
Ái Linh lúc này phải nói kinh hãi tròn mắt, bàn tay cô cảm nhận được cái thứ gồ ghề ở nơi đó, gương mặt nóng bừng lên mà rụt tay lại rồi đẩy anh ra ngồi lên:
- HOÀNG GIA KIÊN, ANH BỆNH HOẠN THẬT ĐẤY!
Sau đó cô đứng đậy định bỏ đi nhưng anh lại đưa tay kéo cô ngồi trên đùi mình, vòng tay to lớn ôm lấy bờ eo nhỏ mà khẽ hướng ánh mắt mị tình lên nhìn cô:
- Tôi không hề bệnh hoạn, chỉ là tôi nghiện em rồi!
Cô nghe vậy lại sững sờ nhìn anh 1 hồi, sau đó có chút ngượng mà quay mặt đi.
- Anh làm như tôi là ma tuý vậy?
- Em không phải là ma tuý, vì ma tuý còn có thể cai được nhưng tôi chắc không cai được em. Càng ngày càng bị cuốn vào sâu hơn.
- Anh còn nói nữa thì tôi sẽ nghĩ anh đang bày tỏ với tôi đấy.
Gia Kiên nghe vậy khẽ cười:
- Em đừng nghĩ nữa bởi vì đúng là như vậy.
Cô ngỡ ngàng nhìn anh, trong giây lát lại không biết nói gì:
- Gia Kiên?!
- Thế nào? Người cũng đem ra làm quà rồi, tôi sẽ không cho em từ chối đâu.
- Nhưng mà…..anh….thật sự….thật lòng sao? Không phải chỉ là cảm hứng nhất thời?
- Tôi nói nhiều với em như vậy em vẫn nghĩ là tôi nhất thời? Vậy được, tôi sẽ công bố tin tức này ra bên ngoài, công khai với mọi người về tình cảm của tôi.
Nói rồi, anh lại với chiếc điện thoại, Ái Linn thấy vậy liền gàn lại:
- Anh điên sao? Bây giờ chưa đủ rối sao?
- Tôi nói rồi, trời có sập tôi cũng vẫn chống được cho em.
- Nhưng em không muốn!
- Nhưng tôi muốn em tin.
- Được rồi, em tin…..mặc dù….vẫn có hơi viển vông 1 chút.
Anh nghe vậy lại nhíu mày:
- Điểm nào viển vông?
- Em chỉ là 1 cô gái quá bình thường, cũng xem như là nhờ anh mới đi đến được hôm nay nhưng so với nhiều cô gái khác vây quanh anh, em thấy mình chỉ là 1 hạt cát nhỏ cạnh biển lớn thôi. Không nghĩ biển lại nhìn trúng hạt cát này.
- Cát là thứ mà ai cũng có thể dẫm chân lên, tôi không muốn em tự xem nhẹ bản thân như vậy. Bởi vì em là điề mà tôi muôn trân trọng.
Cô nhìn anh, nhìn sâu vào đôi mắt phượng ấy, thấy được rõ sự chân thành trong đó, có 1 chút xúc động mà đỏ hoe mắt.
- Gia Kiên!
- Sao thế? Không phải là vẫn thấy tôi nhất thời chứ?
Cô nghe vậy khẽ lắc đầu rồi nói:
- Em chỉ muốn nói….em có thể vẫn gọi anh bằng ông chủ được không?
Ngay câu đó, sắc mặt anh tối sầm xuống:
- Em đây là đang từ chối?
- Không phải, chỉ là thời điểm này em cảm thấy chúng ta không nên để lộ mối quan hệ này. Hiện tại, em đang vướng vào rất nhiều tin đồn không hay, nếu như công khai ra thì sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều thứ.
- Tôi đã nói tôi sẽ chống đỡ cho em!
- Gia Kiên, em muốn tự mình chứng minh năng lực, nếu như để anh là người chống lưng, như vậy mọi người sẽ không công nhận. Ước mơ của em là muốn làm 1 diễn viên, muốn được mọi người thừa nhận năng lực chứ không phải là dựa dẫm.
Anh nhìn cô, cũng hiểu tâm tình của cô lúc này, sau đó lên tiếng:
- Tôi chỉ chấp nhận cho em gọi như vậy lúc có người khác. Còn khi chỉ có riêng chúng ta, tuyệt đối không.
Vừa nghe vậy, cô liền cười:
- Được, vậy em đến công ty trước.
Nói rồi, cô liền đứng dậy nhưng Gia Kiên lại giữ lấy tay cô:
- Không được, em phải đi cùng tôi, tránh lặp lại chuyện lần trước.
- Nhưng đi cùng anh…..
- Tôi tự có cách dàn xếp.
Cô nghe vậy cũng đành phải thuận theo ý anh.
Bọn họ sau khi sở soạn xong thì cũng trở ra xe rồi rời khỏi nhà. Giữa đoạn đường, trợ lý Trần được anh sắp xếp đón cô, Ái Linh chuyển sang xe cậu ta sau đó cùng đi thẳng đến công ty.
Chiếc xe đi gần đến công ty, đã nhìn thấy 1 đám người đứng tụ tập ngay ngoài cổng, vệ sĩ phải vây lại để ngăn cản những người kích động.
Lúc này, xe của Gia Kiên dừng trước cổng, anh bước xuống đi lại phía bọn họ, mấy người trong số đó lên tiếng:
- Cùng là diễn viên của Hoàng Kim, tại sao lại có sự thiên vị nhiều như vậy?
- Chị Đoàn Dung dù thế nào cũng là 1 diễn viên hạng B. Công ty làm như vậy không phải quá đáng lắm sao?
- Mất vai diễn trong Hoa Khai Lệ không nhắc nữa nhưng ngay cả hợp đồng quảng cáo đã định sẵn cũng cướp mất của chị ấy, như vậy là không công bằng.
- Hoàng Kim muốn lăng xê người mới cũng không thể dùng cách cướp tài nguyên của người khác như vậy được.
Anh lắng nghe bọn họ nói sau đấy mới lên tiếng:
- Hoàng Kim có được ngày hôm nay không phải do may mắn, những gì tôi quyết định không phải không có nguyên do. Lát nữa sẽ có 1 livestream được đăng tải, Đoàn Dung sẽ lên tiếng về chuyện này, lúc đấy mọi thứ sẽ rõ.
Lời vừa dứt, xe của trợ lý Trần cũng dừng lại ngay phía sau, cậu ta bước xuống trước rồi đi lại mở cửa cho cô.
Ái Linh có phần căng thẳng hít 1 hơi sâu thở mạnh rồi sau đó mới bước ra ngoài.
Gia Kiên lúc này khẽ quay lại nhìn cô, rồi lại hướng đến đám người kia nói:
- Chú ý đến hành động và lời nói, góc này camera quay rất rõ từng người 1 đấy.
Nói rồi, anh cũng quay người đi vào trong, mà bọn họ lại có phần dè chừng nhìn đến vị trí đặt camera. Khi đấy, trợ lý Trần cũng đưa cô đi thẳng vào.
Lúc này, trong phòng họp của công ty, Đoàn Dung và cô cùng 2 trợ lý cũng đều có mặt,
Gia Kiên ngồi ở vị trí giữa, dáng vẻ điềm tĩnh mà nói:
- Trong thời gian nhanh nhất, 2 người hãy học thuộc những điều cần nói trên livestream đi, 30 phút nữa sẽ bắt đầu.
Đoàn Dung lúc này ra vẻ day dứt nhìn anh lên tiếng:
- Giám đốc, xin lỗi vì đã đem phiền phức đến cho anh. Nhưng bọn họ cũng chỉ là bất bình cho tôi thôi.
- Ý cô nói là công ty đang đối xử bất công với cô?
- À…không phải, ý tôi muốn nói họ như vậy cũng xuất phát từ lòng yêu mến tôi chứ không có mục đích xấu gì, mong Giám đốc không quá mạnh tay.
- Đó là fan của cô, cô phải tự quản lý. Nhưng nếu họ gây bất lợi cho Hoàng Kim hay bất kể ai thuộc quyền quản lý của Hoàng Kim, thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Khi đó, e là cô sẽ khó xử đấy.
Nghe vậy, trong lòng Đoàn Dung có chút lo sợ, nhưng ả vẫn cố cười:
- Giám đốc đừng lo, lát nữa trên livestream tôi sẽ giải thích tất cả
- Vậy thì tốt, trông chờ vào biểu hiện của cô rồi!
Dứt lời, Gia Kiên cũng đứng dậy hướng đến 2 quản lý:
- 2 người phụ trách hỗ trợ họ, đừng để ra sai sót nào.
Sau đó, anh cũng quay người trở ra ngoài, lúc này Ái Linh mới nhìn đến Đoàn Dung mà lên tiếng:
- Chị Đoàn Dung, mong chị không giận em, hôm đó em thật sự chỉ muốn diễ thử không ngờ đạo diễn Châu lại chọn. Còn về hợp đồng quảng cáo, giám đốc nói nếu như em không nhận thì khả năng sẽ rơi vào tay công ty khác, dù thế nào em cũng là người của Hoàng Kim, em không thể để xảy ra chuyện đó được. Nếu sau này, em được giữ tài nguyên nào, chỉ cần chị thích em sẽ chuyển sang cho chị, được không?
Đoàn Dung nghe vậy trong lòng không ngừng cay nghiệt, bàn tay ả ở dưới gầm bàn đã siết chặt lại nhưng vì sự có mặt của Lina, ả ta vẫn phải cười 1 cách nhã nhặn:
- Sao giận em được, về vai diễn cũng là do chị không làm đạo diễn Châu vừa ý. Còn chuyện hợp đồng quảng cáo cũng là do chị không quản lý fan của mình tốt nên mới ảnh hưởng đến bản thân. Em nói đúng, chúng ta dù thế nào cũng chung 1 công ty quản lý, em hay chị nhận cũng như nhau cả thôi mà. Được rồi, không nói nữa, mau đọc thuộc đi đến giờ rồi.
Ái Linh nghe vậy chỉ cười mà gật đầu, sau đó bọn họ cố nhồi nhét những thứ đã được sắp xếp cụ thể cho buổi livestream vào đầu mình.
Mọi thứ chuẩn bị ổn thoả, trước sóng livestream, Đoàn Dung hết mực tỏ ra thân thiện với cô, còn ôm ấp thể hiện tình cảm thắm thiết vô cùng.
Mọi thứ kết thúc xuôn xẻ như kế hoạch vạch ra, Đoàn Dung trở về phòng làm việc của mình, ả ta giận dữ ngồi xuống ghế mà gằn lên:
- Phải diễn vai chị em thân thiết với nó đúng là quá sức chịu đựng của chị mà.
An An nghe vậy liền đi lại phía ả:
- Chị đừng tức giận nữa, dù thế nào sắp tới đây nó cũng không được yên đâu.
Ả ta ánh mắt nham hiểm nhìn chằm chằm vào 1 khoảng không vô tận:
- Nhất định phải để nó nếm đủ những uất ức mà Đoàn Dung này phải nhẫn nhịn.
Ngày hôm sau, hợp đồng quay quảng cáo cũng được bắt đầu.
Ái Linh đi cùng với chị quản lý đến công ty Lovely để chuẩn bị cho cảnh quay.
Trong phòng hoá trang, Ái Linh vừa trang điểm vừa đọc kịch bản sau đó lại lên tiếng:
- Chị Lina, quảng cáo mỹ phẩm mà kịch bản cũng chăm chút về nội dung quá.
Nghe vậy, chị ta cũng trả lời:
- Thị trường bây giờ nhiều hãng cạnh tranh nhau, nội dung quảng cáo của bên nào hấp dẫn hơn thì đó là 1 lợi thế. Hơn nữa, bề nổi là muốn giới thiệu sản phẩm nhưng bên cạnh thì họ cũng muốn kiếm lợi nhuận từ quảng cáo, đó là lượng người xem. Nội dung hay có lượt view cao thì cũng giúp họ thu về được 1 khoản.
Ái Linh nghe vậy khẽ gật đầu 1 cái vẻ hiểu chuyện, rồi tiếp tục đọc kịch bản.
1 lúc sau, người của ekip đi vào:
- Đã chuẩn bị xong chưa, đạo diễn Bảo nói có thể quay rồi.
Nghe vậy, Ái Linh liền vội vàng trả lời:
- Được, tôi ra ngay luôn đây.
Sau khi dặm thêm vài lần phấn, cô cũng liền đứng dậy đi lại khu vực quay.
Lúc này, đạo diễn Bảo nhìn sang cô lên tiếng:
- Cô đã thuộc thoại chưa?
- Rồi, thưa đạo diễn.
- Vậy được, chúng ta bắt đầu. Cảnh đầu tiên là phân đoạn nữ chạy đến tỏ tình với chàng trai nhưng bị cậu ấy từ chối. Khi đó có mấy bạn gái đến chê cô xấu xí vì da sạm nám, nhiều mụn, phân đoạn này cô cần thể hiện cảm xúc bằng đôi mắt 1 chút, tổn thương, tủi thân, rồi xấu hổ…..hiểu không?
Ái Linh nghe vậy gật đầu 1 cái, đạo diễn lại nói:
- Được rồi, vào vị trí đi!
Sau đó, Ái Linh cũng lại khu vực diễn, máy quay bắt góc, chỉ đợi đạo diễn hô là cô bắt đầu nhập vai.
Bối cảnh không gian lớp học, cô gái có gương mặt da đen sạm, nổi những hạt mụn li ti, đôi mắt đeo 1 cặp kính dày cộm cầm theo 1 hộp quà nhỏ đi lại phía bàn trên, dáng vẻ có phần ngại ngùng đưa hộp quà cho nam sinh ngồi đấy:
- Nam, tớ thích cậu!
Chàng trai nghe vậy lại nhìn lên cô gái, vẻ mặt không 1 chút cảm xúc mà đứng dậy rời đi không nói 1 câu nào.
Cô ngây ngốc nhìn theo cậu ta, bàn tay bấu chặt vào hộp quà mà đôi mắt liền trở nên đỏ hoe.
Lúc ấy, vài nữ sinh trong lớp cười khẩy mà đi lại phía cô, ánh mắt soi xét nhìn 1 lượt rồi nói:
- Xấu xí như mày mà cũng đòi tỏ tình với Nam sao?
- Mày đã tự soi gương chưa?
- Mặt mày có bao giờ rửa không thế?
Cô bị những lời đả kích từ bọn họ làm cho sống mũi cay xè, bờ vai run lên, ánh mắt lộ rõ những tia xấu hổ mà quay người đi.
Bấ chợt khi ấy, 1 nữ sinh túm tóc giật mạnh lại khiến cô kinh ngạc, còn chưa hiểu chuyện gì đã bị người đó đẩy ngã va vào mạnh vào cạnh bàn, vừa lúc đấy đạo diễn Bảo lên tiếng:
- CẮT! Cảnh này chưa được, quay lại! Bắt đầu từ đoạn quay người đi nhé.
Flop lần 1.
Ái Linh có 1 chút đau ở vùng bên hạ sườn do va đập vào cạnh bàn, nhưng cô sau đó vẫn nhịn xuống rồi tiếp tục diễn lại.
Lần thứ 2 này, động tác của nữ sinh kia có phần mạnh hơn, cú đẩy khiến Ái Linh ngã cả xuống đất.
- CẮT! Đẩy mạnh quá rồi!
Lina lúc này đứng bên cạnh đạo diễn có chút lo lắng nói:
- Đạo diễn, tôi thấy cảnh đầu tiên là ổn rồi mà, có vẻ bạn diễn cùng làm quá thật rồi đấy.
Nghe vậy, đạo diễn Bảo cũng đáp lại:
- Tôi thấy cảnh đầu vẫn chưa đủ, cảnh 2 lại thừa quá. Thêm lần nữa xem sao.
Flop lần 2.
Ái Linh khi ấy cũng tự cảm nhận được có vẻ bạn diễn cùng cô cố ý, nhưng tuyệt nhiên cô cũng không dám lên tiếng.
Sau đó, vẫn tiếp tục 1 lần nữa diễn lại cảnh vừa rồi.
Lần này, cô có phòng bị hơn, đoạn bị túm tóc giật lại, cô chủ động lùi vài bước, sau đó cả người bị đẩy Ái Linh cũng nhanh nhẹn dùng tay chống lên bàn để cản lực, nhưng khi ấy hông cô bị vặn bỗng nhiên nhói lên 1 cảm giác đau, có lẽ lúc nãy bị va đập nên tổn thương nhẹ, Ái Linh khẽ cau mày 1 cái rồi cố nhịn xuống.
- CẮT! Lại!
Flop lần 3
Flop lần 4
Flop lần 5
Lần 6, 7, 8 rồi 9
Lina đứng bên cạnh cũng đã sốt ruột.
Cảnh quay thứ 10, Ái Linh đã có phần đuối sức hơn, sau khi đạo diễn hô cắt cô liền nhìn ông ta hỏi
- Đạo diễn, vậy được chưa?
Ông ta xem xét 1 hồi sau đó lại nhìn cô nói:
- Tôi thấy cảnh đầu vẫn tốt nhất, quyết định lấy cảnh đầu đi.
Ái Linh nghe vậy có 1 chút gượng gạo cười mà Lina có vẻ hơi khó chịu lên tiếng:
- Đạo diễn, sau mỗi lần quay ông có thể xem xét kỹ hơn được không? Diễn đi diễn lại rồi vẫn lấy cảnh đầu tiên.
Đạo diễn Bảo nghe thế nhìn lên chị ta:
- Không diễn thêm vài cảnh thì sao biết cái nào tốt nhất? Làm diễn viên thì phải chấp nhận những cảnh bị flop, mới diễn vài lần mà đã không chịu được rồi sao? Lần sau tôi đề nghị cô không nên có mặt trong ekip của tôi, làm ảnh hưởng đến quá trình quay.
- Ông…..!
Ái Linh thấy căng thẳng liền vội đi lại kéo chị ta rồi khẽ lắc đầu:
- Chị Lina, kệ đi, em không sao!
Chị ta nghe vậy thở hắt 1 cái rồi nói nhỏ với cô:
- Rõ ràng là họ cố tình.
- Em biết, nhưng hợp đồng đã ký rồi, phải cố quay cho xong.
Lúc này, đạo diễn Bảo lại lên tiếng:
- Còn 1 phân cảnh nữa là hôm nay có thể nghỉ, tôi nghĩ cô nên ra ngoài đi, đừng làm ảnh hưởng đến ekip.
Lina nghe vậy liền đáp trả:
- Tôi là quản lý của Ái Linh, tôi phải ở đây.
- Cô còn ở đây thì tôi không quay tiếp được.
Ái Linh lúc này giật nhẹ tay chị ta:
- Không sao, chị ra ngoài chờ em 1 lát, xong em sẽ ra.
- Ái Linh!
Cô mỉm cười gật đầu 1 cái, Lina sau đó có chút bực bội rồi miễn cưỡng quay người rời đi.Lúc đấy, vài bạn diễn nhìn cô cười đắc.
- Đạo diễn, chúng ta tiếp tục đi.
Anh chỉ nói 1 câu như vậy đã tắt ngang máy luôn, Ái Linh vội vã nói:
- Ông chủ…anh làm như vậy tôi làm sao giải thích được với chị Lina.
Gia Kiên nghe thế khẽ nhíu mày:
- Có gì cần phải giải thích sao?
- Sáng sớm chị ấy đến nhà đón tôi, tôi không ở nhà mà lại ở nhà anh, như vậy giải thích làm sao?
- Em chỉ cần nói ngủ lại ở nhà tôi, đơn giản vậy cần gì phải giải thích.
Ái Linh vẻ mặt khổ sở chắp tay lại:
- Ông chủ, để đến được với con đường này tôi đã phải chịu rất nhiều tai tiếng rồi, có thể nào làm ơn đừng gây thêm sóng gió nữa được không?
Gia Kiên nghe vậy nheo mắt lại:
- Ý em nói là tôi gây phiền cho em sao?
Ái Linh nhận ra cái sát khi lạnh toả ra từ người anh liền vội phân bua:
- Không phải, ông chủ, ý tôi là…..
Còn chưa kịp nói hết, Gia Kiên bỗng cúi người xuống bế vác cô lên vai mà quay đi.
Ái Linh thấy vậy có chút sợ mà vùng vẫy:
- Ông chủ, anh làm gì thế?
Ai ngờ vừa nói xong dứt câu, anh lại đánh xuống mông cô 1 cái rồi nói:
- Còn gọi 1 câu ông chủ nữa tôi sẽ đánh em 1 cái, lần thứ 2 đánh 2 cái, lần thứ 3 tôi sẽ dạy dỗ em trên giường.
- Nhưng mà ông chủ….
“Đét” “đét” còn không để cô nói hết anh đã xuống tay đánh luôn 2 cái, Ái Linh thấy vậy xem như ghi nhớ mà vội nói:
- Gia Kiên!
Nghe được 2 chữ ấy, anh khẽ mỉm cười, sau đó đem cô thả xuống giường.
Ái Linh liền ngồi lên nhưng ngay khi đó anh đã liền áp thân thể của mình sát lại vào cô, 2 tay chống xuống giường, mặt đối mặt:
- Được rồi, em có thể nói!
Ái Linh nghe vậy có chút dè chừng:
- Chuyện của chúng ta….có thể giấu không?
- Chuyện của chúng ta? Em muốn nói chuyện gì?
- Thì….thì là chuyện….tối qua.
- Chuyện tối qua? Hôm qua tôi thật sự uống rất say, không nhớ rõ chuyện tối qua là chuyện gì.
Ái Linh nhìn anh vẻ ấm ức, vào lúc này rồi anh còn đùa giỡn như vậy, nhưng cô cũng chẳng biết đáp lại sao đành đẩy anh ra:
- Anh không nhớ cũng chẳng sao, xem như là chưa xảy ra chuyện gì đi.
Nói rồi, cô toan đứng dậy, nhưng khi ấy Gia Kiên lại khẽ cười túm lấy cổ tay cô đẩy ngã nằm xuống giường, anh áp đảo ở thế trên thân cô, ánh mắt quỷ quyệt mà trả lời:
- Tôi quên nói với em 1 chuyện!
Nghe vậy, cô nghe nhíu mày khó hiểu, anh sau đó lại ghé mặt sát vào bên tai cô, giọng nói trầm ấm:
- Bánh hôm qua rất ngon, thơm, ngọt. Tôi rất muốn ăn nó nhiều lần nữa.
Ái Linh ngây ngốc lắng nghe 1 hồi, hôm qua anh đâu có ăn bánh ngoài việc chỉ quẹt 1 miếng kem sau đó…..nghĩ đến đấy, cô liền đỏ mặt, hiểu sâu xa được ý tứ trong câu nói của anh mà chống tay lên ngực cố đẩy anh ra:
- Anh muốn ăn thì tự đi mà làm.
- 1 mình tôi không làm được, phải cả em nữa.
- Hôm qua tôi vẫn làm được 1 mình đấy thôi.
Thấy cô vẫn cố giả vờ như không hiểu ý anh nói, Gia Kiên lại bỗng nhiên cầm tay cô kéo xuống áp vào thứ bên dưới bụng mình:
- Vậy em thử làm lại tôi xem!
Ái Linh lúc này phải nói kinh hãi tròn mắt, bàn tay cô cảm nhận được cái thứ gồ ghề ở nơi đó, gương mặt nóng bừng lên mà rụt tay lại rồi đẩy anh ra ngồi lên:
- HOÀNG GIA KIÊN, ANH BỆNH HOẠN THẬT ĐẤY!
Sau đó cô đứng đậy định bỏ đi nhưng anh lại đưa tay kéo cô ngồi trên đùi mình, vòng tay to lớn ôm lấy bờ eo nhỏ mà khẽ hướng ánh mắt mị tình lên nhìn cô:
- Tôi không hề bệnh hoạn, chỉ là tôi nghiện em rồi!
Cô nghe vậy lại sững sờ nhìn anh 1 hồi, sau đó có chút ngượng mà quay mặt đi.
- Anh làm như tôi là ma tuý vậy?
- Em không phải là ma tuý, vì ma tuý còn có thể cai được nhưng tôi chắc không cai được em. Càng ngày càng bị cuốn vào sâu hơn.
- Anh còn nói nữa thì tôi sẽ nghĩ anh đang bày tỏ với tôi đấy.
Gia Kiên nghe vậy khẽ cười:
- Em đừng nghĩ nữa bởi vì đúng là như vậy.
Cô ngỡ ngàng nhìn anh, trong giây lát lại không biết nói gì:
- Gia Kiên?!
- Thế nào? Người cũng đem ra làm quà rồi, tôi sẽ không cho em từ chối đâu.
- Nhưng mà…..anh….thật sự….thật lòng sao? Không phải chỉ là cảm hứng nhất thời?
- Tôi nói nhiều với em như vậy em vẫn nghĩ là tôi nhất thời? Vậy được, tôi sẽ công bố tin tức này ra bên ngoài, công khai với mọi người về tình cảm của tôi.
Nói rồi, anh lại với chiếc điện thoại, Ái Linn thấy vậy liền gàn lại:
- Anh điên sao? Bây giờ chưa đủ rối sao?
- Tôi nói rồi, trời có sập tôi cũng vẫn chống được cho em.
- Nhưng em không muốn!
- Nhưng tôi muốn em tin.
- Được rồi, em tin…..mặc dù….vẫn có hơi viển vông 1 chút.
Anh nghe vậy lại nhíu mày:
- Điểm nào viển vông?
- Em chỉ là 1 cô gái quá bình thường, cũng xem như là nhờ anh mới đi đến được hôm nay nhưng so với nhiều cô gái khác vây quanh anh, em thấy mình chỉ là 1 hạt cát nhỏ cạnh biển lớn thôi. Không nghĩ biển lại nhìn trúng hạt cát này.
- Cát là thứ mà ai cũng có thể dẫm chân lên, tôi không muốn em tự xem nhẹ bản thân như vậy. Bởi vì em là điề mà tôi muôn trân trọng.
Cô nhìn anh, nhìn sâu vào đôi mắt phượng ấy, thấy được rõ sự chân thành trong đó, có 1 chút xúc động mà đỏ hoe mắt.
- Gia Kiên!
- Sao thế? Không phải là vẫn thấy tôi nhất thời chứ?
Cô nghe vậy khẽ lắc đầu rồi nói:
- Em chỉ muốn nói….em có thể vẫn gọi anh bằng ông chủ được không?
Ngay câu đó, sắc mặt anh tối sầm xuống:
- Em đây là đang từ chối?
- Không phải, chỉ là thời điểm này em cảm thấy chúng ta không nên để lộ mối quan hệ này. Hiện tại, em đang vướng vào rất nhiều tin đồn không hay, nếu như công khai ra thì sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều thứ.
- Tôi đã nói tôi sẽ chống đỡ cho em!
- Gia Kiên, em muốn tự mình chứng minh năng lực, nếu như để anh là người chống lưng, như vậy mọi người sẽ không công nhận. Ước mơ của em là muốn làm 1 diễn viên, muốn được mọi người thừa nhận năng lực chứ không phải là dựa dẫm.
Anh nhìn cô, cũng hiểu tâm tình của cô lúc này, sau đó lên tiếng:
- Tôi chỉ chấp nhận cho em gọi như vậy lúc có người khác. Còn khi chỉ có riêng chúng ta, tuyệt đối không.
Vừa nghe vậy, cô liền cười:
- Được, vậy em đến công ty trước.
Nói rồi, cô liền đứng dậy nhưng Gia Kiên lại giữ lấy tay cô:
- Không được, em phải đi cùng tôi, tránh lặp lại chuyện lần trước.
- Nhưng đi cùng anh…..
- Tôi tự có cách dàn xếp.
Cô nghe vậy cũng đành phải thuận theo ý anh.
Bọn họ sau khi sở soạn xong thì cũng trở ra xe rồi rời khỏi nhà. Giữa đoạn đường, trợ lý Trần được anh sắp xếp đón cô, Ái Linh chuyển sang xe cậu ta sau đó cùng đi thẳng đến công ty.
Chiếc xe đi gần đến công ty, đã nhìn thấy 1 đám người đứng tụ tập ngay ngoài cổng, vệ sĩ phải vây lại để ngăn cản những người kích động.
Lúc này, xe của Gia Kiên dừng trước cổng, anh bước xuống đi lại phía bọn họ, mấy người trong số đó lên tiếng:
- Cùng là diễn viên của Hoàng Kim, tại sao lại có sự thiên vị nhiều như vậy?
- Chị Đoàn Dung dù thế nào cũng là 1 diễn viên hạng B. Công ty làm như vậy không phải quá đáng lắm sao?
- Mất vai diễn trong Hoa Khai Lệ không nhắc nữa nhưng ngay cả hợp đồng quảng cáo đã định sẵn cũng cướp mất của chị ấy, như vậy là không công bằng.
- Hoàng Kim muốn lăng xê người mới cũng không thể dùng cách cướp tài nguyên của người khác như vậy được.
Anh lắng nghe bọn họ nói sau đấy mới lên tiếng:
- Hoàng Kim có được ngày hôm nay không phải do may mắn, những gì tôi quyết định không phải không có nguyên do. Lát nữa sẽ có 1 livestream được đăng tải, Đoàn Dung sẽ lên tiếng về chuyện này, lúc đấy mọi thứ sẽ rõ.
Lời vừa dứt, xe của trợ lý Trần cũng dừng lại ngay phía sau, cậu ta bước xuống trước rồi đi lại mở cửa cho cô.
Ái Linh có phần căng thẳng hít 1 hơi sâu thở mạnh rồi sau đó mới bước ra ngoài.
Gia Kiên lúc này khẽ quay lại nhìn cô, rồi lại hướng đến đám người kia nói:
- Chú ý đến hành động và lời nói, góc này camera quay rất rõ từng người 1 đấy.
Nói rồi, anh cũng quay người đi vào trong, mà bọn họ lại có phần dè chừng nhìn đến vị trí đặt camera. Khi đấy, trợ lý Trần cũng đưa cô đi thẳng vào.
Lúc này, trong phòng họp của công ty, Đoàn Dung và cô cùng 2 trợ lý cũng đều có mặt,
Gia Kiên ngồi ở vị trí giữa, dáng vẻ điềm tĩnh mà nói:
- Trong thời gian nhanh nhất, 2 người hãy học thuộc những điều cần nói trên livestream đi, 30 phút nữa sẽ bắt đầu.
Đoàn Dung lúc này ra vẻ day dứt nhìn anh lên tiếng:
- Giám đốc, xin lỗi vì đã đem phiền phức đến cho anh. Nhưng bọn họ cũng chỉ là bất bình cho tôi thôi.
- Ý cô nói là công ty đang đối xử bất công với cô?
- À…không phải, ý tôi muốn nói họ như vậy cũng xuất phát từ lòng yêu mến tôi chứ không có mục đích xấu gì, mong Giám đốc không quá mạnh tay.
- Đó là fan của cô, cô phải tự quản lý. Nhưng nếu họ gây bất lợi cho Hoàng Kim hay bất kể ai thuộc quyền quản lý của Hoàng Kim, thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Khi đó, e là cô sẽ khó xử đấy.
Nghe vậy, trong lòng Đoàn Dung có chút lo sợ, nhưng ả vẫn cố cười:
- Giám đốc đừng lo, lát nữa trên livestream tôi sẽ giải thích tất cả
- Vậy thì tốt, trông chờ vào biểu hiện của cô rồi!
Dứt lời, Gia Kiên cũng đứng dậy hướng đến 2 quản lý:
- 2 người phụ trách hỗ trợ họ, đừng để ra sai sót nào.
Sau đó, anh cũng quay người trở ra ngoài, lúc này Ái Linh mới nhìn đến Đoàn Dung mà lên tiếng:
- Chị Đoàn Dung, mong chị không giận em, hôm đó em thật sự chỉ muốn diễ thử không ngờ đạo diễn Châu lại chọn. Còn về hợp đồng quảng cáo, giám đốc nói nếu như em không nhận thì khả năng sẽ rơi vào tay công ty khác, dù thế nào em cũng là người của Hoàng Kim, em không thể để xảy ra chuyện đó được. Nếu sau này, em được giữ tài nguyên nào, chỉ cần chị thích em sẽ chuyển sang cho chị, được không?
Đoàn Dung nghe vậy trong lòng không ngừng cay nghiệt, bàn tay ả ở dưới gầm bàn đã siết chặt lại nhưng vì sự có mặt của Lina, ả ta vẫn phải cười 1 cách nhã nhặn:
- Sao giận em được, về vai diễn cũng là do chị không làm đạo diễn Châu vừa ý. Còn chuyện hợp đồng quảng cáo cũng là do chị không quản lý fan của mình tốt nên mới ảnh hưởng đến bản thân. Em nói đúng, chúng ta dù thế nào cũng chung 1 công ty quản lý, em hay chị nhận cũng như nhau cả thôi mà. Được rồi, không nói nữa, mau đọc thuộc đi đến giờ rồi.
Ái Linh nghe vậy chỉ cười mà gật đầu, sau đó bọn họ cố nhồi nhét những thứ đã được sắp xếp cụ thể cho buổi livestream vào đầu mình.
Mọi thứ chuẩn bị ổn thoả, trước sóng livestream, Đoàn Dung hết mực tỏ ra thân thiện với cô, còn ôm ấp thể hiện tình cảm thắm thiết vô cùng.
Mọi thứ kết thúc xuôn xẻ như kế hoạch vạch ra, Đoàn Dung trở về phòng làm việc của mình, ả ta giận dữ ngồi xuống ghế mà gằn lên:
- Phải diễn vai chị em thân thiết với nó đúng là quá sức chịu đựng của chị mà.
An An nghe vậy liền đi lại phía ả:
- Chị đừng tức giận nữa, dù thế nào sắp tới đây nó cũng không được yên đâu.
Ả ta ánh mắt nham hiểm nhìn chằm chằm vào 1 khoảng không vô tận:
- Nhất định phải để nó nếm đủ những uất ức mà Đoàn Dung này phải nhẫn nhịn.
Ngày hôm sau, hợp đồng quay quảng cáo cũng được bắt đầu.
Ái Linh đi cùng với chị quản lý đến công ty Lovely để chuẩn bị cho cảnh quay.
Trong phòng hoá trang, Ái Linh vừa trang điểm vừa đọc kịch bản sau đó lại lên tiếng:
- Chị Lina, quảng cáo mỹ phẩm mà kịch bản cũng chăm chút về nội dung quá.
Nghe vậy, chị ta cũng trả lời:
- Thị trường bây giờ nhiều hãng cạnh tranh nhau, nội dung quảng cáo của bên nào hấp dẫn hơn thì đó là 1 lợi thế. Hơn nữa, bề nổi là muốn giới thiệu sản phẩm nhưng bên cạnh thì họ cũng muốn kiếm lợi nhuận từ quảng cáo, đó là lượng người xem. Nội dung hay có lượt view cao thì cũng giúp họ thu về được 1 khoản.
Ái Linh nghe vậy khẽ gật đầu 1 cái vẻ hiểu chuyện, rồi tiếp tục đọc kịch bản.
1 lúc sau, người của ekip đi vào:
- Đã chuẩn bị xong chưa, đạo diễn Bảo nói có thể quay rồi.
Nghe vậy, Ái Linh liền vội vàng trả lời:
- Được, tôi ra ngay luôn đây.
Sau khi dặm thêm vài lần phấn, cô cũng liền đứng dậy đi lại khu vực quay.
Lúc này, đạo diễn Bảo nhìn sang cô lên tiếng:
- Cô đã thuộc thoại chưa?
- Rồi, thưa đạo diễn.
- Vậy được, chúng ta bắt đầu. Cảnh đầu tiên là phân đoạn nữ chạy đến tỏ tình với chàng trai nhưng bị cậu ấy từ chối. Khi đó có mấy bạn gái đến chê cô xấu xí vì da sạm nám, nhiều mụn, phân đoạn này cô cần thể hiện cảm xúc bằng đôi mắt 1 chút, tổn thương, tủi thân, rồi xấu hổ…..hiểu không?
Ái Linh nghe vậy gật đầu 1 cái, đạo diễn lại nói:
- Được rồi, vào vị trí đi!
Sau đó, Ái Linh cũng lại khu vực diễn, máy quay bắt góc, chỉ đợi đạo diễn hô là cô bắt đầu nhập vai.
Bối cảnh không gian lớp học, cô gái có gương mặt da đen sạm, nổi những hạt mụn li ti, đôi mắt đeo 1 cặp kính dày cộm cầm theo 1 hộp quà nhỏ đi lại phía bàn trên, dáng vẻ có phần ngại ngùng đưa hộp quà cho nam sinh ngồi đấy:
- Nam, tớ thích cậu!
Chàng trai nghe vậy lại nhìn lên cô gái, vẻ mặt không 1 chút cảm xúc mà đứng dậy rời đi không nói 1 câu nào.
Cô ngây ngốc nhìn theo cậu ta, bàn tay bấu chặt vào hộp quà mà đôi mắt liền trở nên đỏ hoe.
Lúc ấy, vài nữ sinh trong lớp cười khẩy mà đi lại phía cô, ánh mắt soi xét nhìn 1 lượt rồi nói:
- Xấu xí như mày mà cũng đòi tỏ tình với Nam sao?
- Mày đã tự soi gương chưa?
- Mặt mày có bao giờ rửa không thế?
Cô bị những lời đả kích từ bọn họ làm cho sống mũi cay xè, bờ vai run lên, ánh mắt lộ rõ những tia xấu hổ mà quay người đi.
Bấ chợt khi ấy, 1 nữ sinh túm tóc giật mạnh lại khiến cô kinh ngạc, còn chưa hiểu chuyện gì đã bị người đó đẩy ngã va vào mạnh vào cạnh bàn, vừa lúc đấy đạo diễn Bảo lên tiếng:
- CẮT! Cảnh này chưa được, quay lại! Bắt đầu từ đoạn quay người đi nhé.
Flop lần 1.
Ái Linh có 1 chút đau ở vùng bên hạ sườn do va đập vào cạnh bàn, nhưng cô sau đó vẫn nhịn xuống rồi tiếp tục diễn lại.
Lần thứ 2 này, động tác của nữ sinh kia có phần mạnh hơn, cú đẩy khiến Ái Linh ngã cả xuống đất.
- CẮT! Đẩy mạnh quá rồi!
Lina lúc này đứng bên cạnh đạo diễn có chút lo lắng nói:
- Đạo diễn, tôi thấy cảnh đầu tiên là ổn rồi mà, có vẻ bạn diễn cùng làm quá thật rồi đấy.
Nghe vậy, đạo diễn Bảo cũng đáp lại:
- Tôi thấy cảnh đầu vẫn chưa đủ, cảnh 2 lại thừa quá. Thêm lần nữa xem sao.
Flop lần 2.
Ái Linh khi ấy cũng tự cảm nhận được có vẻ bạn diễn cùng cô cố ý, nhưng tuyệt nhiên cô cũng không dám lên tiếng.
Sau đó, vẫn tiếp tục 1 lần nữa diễn lại cảnh vừa rồi.
Lần này, cô có phòng bị hơn, đoạn bị túm tóc giật lại, cô chủ động lùi vài bước, sau đó cả người bị đẩy Ái Linh cũng nhanh nhẹn dùng tay chống lên bàn để cản lực, nhưng khi ấy hông cô bị vặn bỗng nhiên nhói lên 1 cảm giác đau, có lẽ lúc nãy bị va đập nên tổn thương nhẹ, Ái Linh khẽ cau mày 1 cái rồi cố nhịn xuống.
- CẮT! Lại!
Flop lần 3
Flop lần 4
Flop lần 5
Lần 6, 7, 8 rồi 9
Lina đứng bên cạnh cũng đã sốt ruột.
Cảnh quay thứ 10, Ái Linh đã có phần đuối sức hơn, sau khi đạo diễn hô cắt cô liền nhìn ông ta hỏi
- Đạo diễn, vậy được chưa?
Ông ta xem xét 1 hồi sau đó lại nhìn cô nói:
- Tôi thấy cảnh đầu vẫn tốt nhất, quyết định lấy cảnh đầu đi.
Ái Linh nghe vậy có 1 chút gượng gạo cười mà Lina có vẻ hơi khó chịu lên tiếng:
- Đạo diễn, sau mỗi lần quay ông có thể xem xét kỹ hơn được không? Diễn đi diễn lại rồi vẫn lấy cảnh đầu tiên.
Đạo diễn Bảo nghe thế nhìn lên chị ta:
- Không diễn thêm vài cảnh thì sao biết cái nào tốt nhất? Làm diễn viên thì phải chấp nhận những cảnh bị flop, mới diễn vài lần mà đã không chịu được rồi sao? Lần sau tôi đề nghị cô không nên có mặt trong ekip của tôi, làm ảnh hưởng đến quá trình quay.
- Ông…..!
Ái Linh thấy căng thẳng liền vội đi lại kéo chị ta rồi khẽ lắc đầu:
- Chị Lina, kệ đi, em không sao!
Chị ta nghe vậy thở hắt 1 cái rồi nói nhỏ với cô:
- Rõ ràng là họ cố tình.
- Em biết, nhưng hợp đồng đã ký rồi, phải cố quay cho xong.
Lúc này, đạo diễn Bảo lại lên tiếng:
- Còn 1 phân cảnh nữa là hôm nay có thể nghỉ, tôi nghĩ cô nên ra ngoài đi, đừng làm ảnh hưởng đến ekip.
Lina nghe vậy liền đáp trả:
- Tôi là quản lý của Ái Linh, tôi phải ở đây.
- Cô còn ở đây thì tôi không quay tiếp được.
Ái Linh lúc này giật nhẹ tay chị ta:
- Không sao, chị ra ngoài chờ em 1 lát, xong em sẽ ra.
- Ái Linh!
Cô mỉm cười gật đầu 1 cái, Lina sau đó có chút bực bội rồi miễn cưỡng quay người rời đi.Lúc đấy, vài bạn diễn nhìn cô cười đắc.
- Đạo diễn, chúng ta tiếp tục đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.