[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng
Chương 40: Khu Vui Chơi Và Thân Phận
Phượng Quỳ Lâu; Phượng Quỳ Huân
01/06/2021
EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Yuna
- o0o-
Hogair đầu tiên mang Lucius đến nhà của mình ở London, sau đó mới từ nơi đó lái xe đi công viên giải trí.
Hogair mở cửa xe cho Lucius "Lucius, ngồi ở đây." Sau đó hắn cũng vòng sang bên kia ngồi vào vị trí điều khiển, nhổm người sang cài dây an toàn cho Lucius, dù sao đang ở Muggle giới, cũng nên tuân thủ quy tắc an toàn giao thông của bọn họ. "Chú Ayer, đây là ôtô của Muggle sao ạ?" Lucius tò mò nhìn xung quanh. "Uhm, ta mới mua mấy tháng trước. Ta đã cải tạo nó từ chạy bằng xăng thành chạy bằng năng lượng phép thuật nên chắc chắn sẽ không có mùi xăng." Hogair nói. Hắn mới sáng lập ra một công ty nhỏ, tuyển vài phù thuỷ tốt nghiệp xuất sắc, chuyên cải tạo mấy cái thiết bị của Muggle thích hợp hơn cho phù thuỷ sử dụng, chẳng qua đối tượng nghiên cứu của công ty này hơi không hợp pháp lắm, cho nên hắn cũng chỉ đăng ký nó là một công ty luyện kim bình thường.
"Mùi xăng rất khó gửi sao ạ?" Lucius nghi hoặc hỏi. (không tiểu Lucy, nó thơm vl ấy)
"Đợi một lát nữa ra đường lớn thì con sẽ biết mùi xăng là mùi gì thôi, nó không quá thoải mái đâu." Hogair cười nói "Được rồi, ngồi yên nhé, không được ngọ nguậy, ta cần lái xe." Nói xong Hogair liền dùng phép thuật làm cho ôtô chạy, mặc dù hắn nói hắn sẽ lái xe, nhưng mà hắn không thích lái xe chút nào, cho nên hai tay hắn đặt ở vô-lăng đơn thuần là tạo nét, trên thực tế là hắn dùng phép thuật của hắn điều khiển ôtô chạy.
Lái xe hơn nửa tiếng mới đến khu vui chơi giải trí, mặt mũi của Lucius khi xuống xe đã tái mét, Hogair đút cho y miếng nước, lo lắng hỏi "Chưa hết say xe sao? Xe này ta đã cố tình cải tạo cho bớt xóc nảy, có lẽ con có thể chất đặc biệt dễ say xe đi."
"A, con ngồi lâu quá, khó chịu, ngồi cái này không giống như khi cưỡi chổi, ít ra khi cưỡi chổi con còn có thể điều khiển tốc độ." Lucius lấy khăn tay lau lau giọt nước vươn bên khoé miệng mình.
"Kỳ thật nó cũng có thể khống chế tốc độ, nhưng là con không điều khiển nên mới không khống chế được tốc độ của nó." Hogair đem xe đỗ xong, sau đó mới cầm tay Lucius dắt vào khu vui chơi.
"Ở đây nhiều người thật!" Lucius không tự nhiên nói, bên cạnh có rất nhiều người đang chỉ vào họ mà nói nhỏ, ánh mắt của mấy người đó cứ như đang xem thú lạ ấy.
"Nga, bọn họ nhìn thật giống người nổi tiếng!" Một nữ nhân hô, nàng rất thích người nổi tiếng.
"A, đây là người lái chiếc Bentley!" Một người đàn ông lớn tiếng kêu, người này cực kì yêu xe nha, tiếng kêu của người nọ cũng đã làm cho bạn gái cảu mình quay đầu lại tò mò nhìn hai người bọn họ.
"Nhân số của Muggle lúc nào cũng nhiều hơn phù thuỷ, nơi này lúc nào cũng tập trung rất nhiều người, có lẽ số Muggle ở đây bằng tổng số lượng phù thuỷ cả nước anh cộng lại đấy." Hogair làm lơ ánh mắt xung quanh, chỉ nắm tay Lucius hướng phòng vé đi đến.
Khi mua vé, Hogair đã chứng minh cho tất cả mọi người thấy cái sự giàu nứt đố đổ vách của hắn, tất cả vé hắn mua đều là vé VIP, cái này không cần phải xếp hàng chờ, cho nên Lucius của hắn hôm nay có thể chơi thoả thích rồi.
"Muốn chơi cái gì trước? Mấy cái như tàu hải tặc hay tàu lượng siêu tốc gì gì đó quá kích thích, chờ khi nào con khoẻ hơn chút rồi hẳn chơi nhé. Muốn thử vòng xoay ngựa gỗ không?" Hogair kiên nghị nói, chỉ vào cái vòng xoay ngựa gỗ cách đó không xa. (Là bớt say xe nha)
"Quá trẻ con!" Lucius thấy trên đó toàn là mấy đứa nhỏ 7, 8 tuổi.
"Thì sao, con cũng là trẻ con." Hogair vỗ vỗ vai Lucius nói.
"Con cảm thấy khu vui chơi giải trí ở Hẻm Xéo có thể thêm cái này vào, con sẽ nhờ ba làm cho con chơi!" Lucius vẫn lắc đầu, y không muốn cưỡi ngựa gổ cùng với mấy đứa nhỏ 7, 8 tuổi đâu.
"Được rồi, ta sẽ nói với Abra. Vậy con muốn chơi cái gì?" Thấy Lucius nhất định không chơi vòng xoay ngựa gỗ, Hogair đành phải hỏi.
Lucius kéo Hogair đi đến phía trước, vừa đi vừa xem xét xung quanh, cuối cùng đứng bên cạnh một cái đu quay.
"Muốn chơi cái này sao? Bánh xe này sẽ lên cao thật cao sau đó đột ngột hạ xuống, chúng ta có thể ngắm phong cảnh." Hogair giải thích nguyên lý trò chơi cho Lucius.
Lucius gật đầu, sau đó liền kéo Hogair lên.
Bánh xe bắt đầu khởi động, người dưới đất rất nhanh chóng liền trở thành những điểm đen nhỏ li ti.
"Cái này cũng không cao lắm a, mỗi lần con cưỡi chổi bay còn cao hơn như vầy cơ!"
"Nhưng Muggle không thể tự mình bay được, bọn họ chỉ có thể nhờ sự giúp đỡ của những thứ này để có thể tiếp cận với bầu trời. Họ không giống chúng ta, chúng ta là phù thuỷ, chúng ta được Merlin ban ân cho nên mới có thể có phép thuật cường đại, mới có thể tự mình bay lên trời mà không cần bất dụng cụ nào giúp đỡ." Hogair nói.
"Penny, Penny, chúng ta sắp lên tới đỉnh rồi a!" Âm thanh non nớt của một nữ hài tử từ buồng bên cạnh vang lên, làm cho Hogair và Lucius đồng loạt quay đầu sang nhìn, ba đứa nhỏ hai nữ một nam đang nói chuyện với nhau, tiếng nói là của nữ hài tử, cô bé có một mái tóc đỏ rực rỡ, mà bên cạnh nàng là một nữ hài khác tóc nâu, ánh mắt của cô bé đối với mọi thứ xung quanh rất trầm tĩnh nhưng lại nhịn không được mà dịu dàng, trái ngược với cô bé tóc đỏ đang rất kích động thì nam hài tóc đen đi chung với bọn họ thì lại trầm mặc, không nói gì.
"Lily, không được lộn xộn, rất nguy hiểm!" Cô bé tóc nâu nói.
"Penny, nơi này rất an toàn, Severus, lại đây xem nè, bên kia hình như có một con bồ câu đó!" Cô bé tóc đỏ nói với cậu bé duy nhất trong nhóm bọn họ.
Ba cái tên " Lily", " Penny", " Severus", làm cho Hogair nhớ đến kiếp trước của mình, nhớ đến mọi việc mình đã từng rải qua ở kiếp trước. Hắn cẩn thận quan sát khuôn mặt của cả ba người đối chiếu với những gương mặt trong trí nhớ của mình, bọn họ chính là mẹ, dì, và giáo sư độc dược của hắn ở kiếp trước, không phải sao. Chỉ khác là bây giờ bọn họ chỉ là những đứa trẻ.
"Chú Ayer, người biết bọn họ sao?" Nhìn đến biểu cảm kỳ quái trên gương mặt Hogair, Lucius nhịn không được hỏi.
"Không, ta không biết bọn họ!" Hogair quay đầu nói, hắn không cần biết kiếp trước như thế nào, nhưng bây giờ hắn chính là Hogair Harry Riddle Slytherin, hắn và bọn họ một chút quen biết cũng không có.
"Cô bé đó thật ồn ào a!" Lucius phê bình nói, nếu chú Ayer nói chú ấy không biết bọn họ, vậy y cũng không ngại mà trực tiếp phê bình.
"Haha, nữ hài tử hoạt bát một chút mới đáng yêu." Hogair cười nói, trong lòng nghĩ: Nếu hiện tại mà Serverus Snape xuất hiện chung với Lily vậy tức là nhà Snape đã phá sản nhỉ? Có lẽ, hắn nên tìm học muội Prince để nói chuyện, dù sao thì một thiên tài độc dược tương lai nhất định không thể bị phụ thân bạo lực gia đình, mà học muội Prince, một Slytherin có thể hèn mọn vì tình yêu nhưng nhất định không được quên mẫu thân trách nhiệm của mình!
Vốn dĩ khi Eileen Prince rời nhà trốn đi, hắn cũng đã có dự định thu nàng vào dưới trướng mình, dù sao thì một bậc thầy độc dược thì cực kỳ cực kỳ quý, có lẽ hắn cũng muốn thay đổi thời ấu thơ đau khổ của Severus Snape, nhưng mà hành tung của Eileen Prince quá bí ẩn, hắn không phát hiện ra chút dấu vết nào của nàng. Hiện tại Serverus Snape và Lily Evans xuất hiện cùng một chỗ như vầy, có nghĩa là học muội Prince của hắn và chồng mình đã phá sản, cho nên lúc này hắn chắc chắn có thể tìm được nàng. Là một Slytherin, trong mấy năm qua hắn đã thành thạo khả năng lợi dụng tất cả mọi điều kiện để đạt được lợi ích tối đa. Kiếp trước, Severus Snape vì bảo hộ hắn, bảo hộ con trai của người mình yêu mà chết. Hắn nợ Severus Snape rất nhiều, nếu kiếp trước hắn đã không thể trả đủ cho ngài ấy, vậy kiếp này hắn sẽ trả lại cho Severus Snape. Huống chi máu lai Prince sau này chắc chắn sẽ trở thành một bậc thầy độc dược đại tài.
"Một chút cũng không đáng yêu chút nào, quá ồn ào, ồn ào đến mức làm người khác cảm thấy phiền!" Lucius nói.
"Con trai phải thân sĩ với các cô gái, không nên tuỳ ý nói như vậy." Hogair quay đầu nhìn cô bé tóc đỏ bên kia.
"Lily, khống chế cho tốt cảm xúc của em, không cần lại làm mọi thứ lơ lửng! Sẽ bị người khác chú ý mất!" Cô bé tóc nâu khẩn trương nói.
"Cô ta cũng là phù thuỷ?" Lucius kinh ngạc nói:"Bất quá cũng chỉ là một Máu bùn mà thôi."
"Máu bùn? Lucius, cái này ai dạy con?Cái từ ngữ bẩn thỉu này có thể phát ra từ miệng của 1 đứa nhỏ, nó làm ta rất tức giận!" Hogair nghiêm khắc nhìn Lucius. "Máu bùn" là một tính từ vũ nhục cực kỳ nặng, hơn nữa nó còn phát ra từ miệng của Lucius làm cho hắn thực sự rất tức giận, từ khi nào đứa nhỏ do chính tay mình nuôi lớn có thể nói cái từ này.
"Chú Ayer, người không cần tức giận, con biết sai rồi?" Lucius run rẩy nhìn ánh mặt lạnh lẽo mà Hogair phóng cho mình, y cảm thấy chút uỷ khuất, sau đó lại lo lắng chú Ayer không để ý đến mình nữa mà vội vàng nói.
"Tốt, lần này ta không tức giận, nếu còn có lần sau..."
"Chắc chắn sẽ không có lần sau!" Lucius ngắt ngang, vội vàng nói.
"Ta nói cho con biết, chúng ta phải có phong độ thân sĩ đối với người khác giới, không nên tuỳ tiện phê bình người khác như vậy, cũng đừng nói mấy từ thô tục đó. Hơn nữa, phù thuỷ sinh sản rất khó khăn, thuần huyết đối với chúng ta bây giờ không hề quan trọng, bất kể xuất thân của phù thuỷ đó ra sao, cái chúng ta cần chú ý chính là ma lực của phù thuỷ đó, không phải là người ta có phải thuần huyết hay không. Đứa nhỏ kia là một phù thuỷ, như vậy nàng hoàn toàn giống chúng ta, tương lai nàng cũng sẽ sống ở thế giới phép thuật, cho nên không cần vì huyết thống mà bỏ qua người tài. Toàn bộ phù thuỷ ở Anh này khoảng mấy vạn người, nhưng đối với Muggle thì tổng dân số của phù thuỷ chúng ta chỉ bằng một cái thị trấn nhỏ của bọn họ thôi, phù thuỷ thuần huyết như con chỉ chiếm một phần nhỏ rất nhỏ trong mấy vạn người đấy, đa phần phù thuỷ bây giờ là Muggle-born hoặc là hỗn huyết, nếu bây giờ chúng ta ngay cả bọn họ cũng bài xích thì trước sau gì thế giới pháp thuật cũng diệt vong thôi, thậm chí có thể sẽ không một phù thuỷ nào sống được." Hogair lần đầu tiên nói cho Lucius cái nhìn của chính hắn về thuần huyết, quan niệm đó của Abraxas và những phù thuỷ kia đã hằn quá sâu vào đầu óc họ, thái độ của hắn chỉ có thể làm cho bọn họ không còn quá cực đoan như ngày xưa, nhưng hắn vẫn không thể nào xoá được cái quan niệm đó trong đầu của họ. Nhưng Lucius thì khác, y còn nhỏ, còn có thể thay đổi được.
"Nhưng mà, ba con nói rằng ngài cũng là một thuần huyết, tại sao ngài lại muốn chấp nhận phù thuỷ máu lai chứ?" Lucius nói.
"Không, ta lúc đầu cũng không phải là một thuần huyết, nếu con nghĩ rằng thuần huyết không bao gồm những gia tộc của Muggle. Mẹ của ta là một Gaunt nhưng nàng lại trở thành một pháo lép, mà cha ta là một Muggle, cho nên ta là một máu lai. Sau này ta lại vô tình thức tỉnh huyết thống vũ xà ở Hogwarts cho nên mới trở thành 'thuần huyết' trong suy nghĩ của mọi người, có lẽ là vì ta họ Slytherin, ai biết được" Hogair không hề ngại mà nói với Lucius thân phận của mình.
Từng câu từng chữ của hắn như một cây búa mà giáng từng cú thật mạnh vào đầu Lucius, làm y sợ ngây người, y thật sự không thể tưởng tưởng được thân phận của hắn chính là cái dạng này, hơn nữa quan niệm của chú Ayer thật khiêu chiến quan niệm của y!
"Sao vậy, không chấp nhận được sao?" Thấy Lucius trầm mặc, Hogair nhướng mày nói: "Vậy thôi, ta đưa con trở về."
"Chú Ayer, không cần, không cần, con chỉ là chưa suy nghĩ cẩn thận thôi, hiện tại chúng ta chơi tiếp đi!" Lucius bổ nhào vào người Hogair, ôm hắn nói "Hơn nữa con cũng không có nói vậy, người không được suy diễn lung tung."
"Được rồi bé ngoan, nếu chưa suy nghĩ ra thì chiều suy nghĩ tiếp, hiện tại chúng ta tiếp tục đi chơi nào!" Thấy hốc mắt Lucius đỏ lên, Hogair vội vàng an ủi.
"Uhm, con sẽ nghĩ kỹ." Lucius bảo đảm nói.
Hogair vỗ vỗ lưng Lucius, bế y đến trò chơi khác.
Tàu siêu tốc.
Thuyền hải tặc.
Đu quay.
Vòng xoay ngựa gỗ.
HẾT CHƯƠNG 40
Beta: Yuna
- o0o-
Hogair đầu tiên mang Lucius đến nhà của mình ở London, sau đó mới từ nơi đó lái xe đi công viên giải trí.
Hogair mở cửa xe cho Lucius "Lucius, ngồi ở đây." Sau đó hắn cũng vòng sang bên kia ngồi vào vị trí điều khiển, nhổm người sang cài dây an toàn cho Lucius, dù sao đang ở Muggle giới, cũng nên tuân thủ quy tắc an toàn giao thông của bọn họ. "Chú Ayer, đây là ôtô của Muggle sao ạ?" Lucius tò mò nhìn xung quanh. "Uhm, ta mới mua mấy tháng trước. Ta đã cải tạo nó từ chạy bằng xăng thành chạy bằng năng lượng phép thuật nên chắc chắn sẽ không có mùi xăng." Hogair nói. Hắn mới sáng lập ra một công ty nhỏ, tuyển vài phù thuỷ tốt nghiệp xuất sắc, chuyên cải tạo mấy cái thiết bị của Muggle thích hợp hơn cho phù thuỷ sử dụng, chẳng qua đối tượng nghiên cứu của công ty này hơi không hợp pháp lắm, cho nên hắn cũng chỉ đăng ký nó là một công ty luyện kim bình thường.
"Mùi xăng rất khó gửi sao ạ?" Lucius nghi hoặc hỏi. (không tiểu Lucy, nó thơm vl ấy)
"Đợi một lát nữa ra đường lớn thì con sẽ biết mùi xăng là mùi gì thôi, nó không quá thoải mái đâu." Hogair cười nói "Được rồi, ngồi yên nhé, không được ngọ nguậy, ta cần lái xe." Nói xong Hogair liền dùng phép thuật làm cho ôtô chạy, mặc dù hắn nói hắn sẽ lái xe, nhưng mà hắn không thích lái xe chút nào, cho nên hai tay hắn đặt ở vô-lăng đơn thuần là tạo nét, trên thực tế là hắn dùng phép thuật của hắn điều khiển ôtô chạy.
Lái xe hơn nửa tiếng mới đến khu vui chơi giải trí, mặt mũi của Lucius khi xuống xe đã tái mét, Hogair đút cho y miếng nước, lo lắng hỏi "Chưa hết say xe sao? Xe này ta đã cố tình cải tạo cho bớt xóc nảy, có lẽ con có thể chất đặc biệt dễ say xe đi."
"A, con ngồi lâu quá, khó chịu, ngồi cái này không giống như khi cưỡi chổi, ít ra khi cưỡi chổi con còn có thể điều khiển tốc độ." Lucius lấy khăn tay lau lau giọt nước vươn bên khoé miệng mình.
"Kỳ thật nó cũng có thể khống chế tốc độ, nhưng là con không điều khiển nên mới không khống chế được tốc độ của nó." Hogair đem xe đỗ xong, sau đó mới cầm tay Lucius dắt vào khu vui chơi.
"Ở đây nhiều người thật!" Lucius không tự nhiên nói, bên cạnh có rất nhiều người đang chỉ vào họ mà nói nhỏ, ánh mắt của mấy người đó cứ như đang xem thú lạ ấy.
"Nga, bọn họ nhìn thật giống người nổi tiếng!" Một nữ nhân hô, nàng rất thích người nổi tiếng.
"A, đây là người lái chiếc Bentley!" Một người đàn ông lớn tiếng kêu, người này cực kì yêu xe nha, tiếng kêu của người nọ cũng đã làm cho bạn gái cảu mình quay đầu lại tò mò nhìn hai người bọn họ.
"Nhân số của Muggle lúc nào cũng nhiều hơn phù thuỷ, nơi này lúc nào cũng tập trung rất nhiều người, có lẽ số Muggle ở đây bằng tổng số lượng phù thuỷ cả nước anh cộng lại đấy." Hogair làm lơ ánh mắt xung quanh, chỉ nắm tay Lucius hướng phòng vé đi đến.
Khi mua vé, Hogair đã chứng minh cho tất cả mọi người thấy cái sự giàu nứt đố đổ vách của hắn, tất cả vé hắn mua đều là vé VIP, cái này không cần phải xếp hàng chờ, cho nên Lucius của hắn hôm nay có thể chơi thoả thích rồi.
"Muốn chơi cái gì trước? Mấy cái như tàu hải tặc hay tàu lượng siêu tốc gì gì đó quá kích thích, chờ khi nào con khoẻ hơn chút rồi hẳn chơi nhé. Muốn thử vòng xoay ngựa gỗ không?" Hogair kiên nghị nói, chỉ vào cái vòng xoay ngựa gỗ cách đó không xa. (Là bớt say xe nha)
"Quá trẻ con!" Lucius thấy trên đó toàn là mấy đứa nhỏ 7, 8 tuổi.
"Thì sao, con cũng là trẻ con." Hogair vỗ vỗ vai Lucius nói.
"Con cảm thấy khu vui chơi giải trí ở Hẻm Xéo có thể thêm cái này vào, con sẽ nhờ ba làm cho con chơi!" Lucius vẫn lắc đầu, y không muốn cưỡi ngựa gổ cùng với mấy đứa nhỏ 7, 8 tuổi đâu.
"Được rồi, ta sẽ nói với Abra. Vậy con muốn chơi cái gì?" Thấy Lucius nhất định không chơi vòng xoay ngựa gỗ, Hogair đành phải hỏi.
Lucius kéo Hogair đi đến phía trước, vừa đi vừa xem xét xung quanh, cuối cùng đứng bên cạnh một cái đu quay.
"Muốn chơi cái này sao? Bánh xe này sẽ lên cao thật cao sau đó đột ngột hạ xuống, chúng ta có thể ngắm phong cảnh." Hogair giải thích nguyên lý trò chơi cho Lucius.
Lucius gật đầu, sau đó liền kéo Hogair lên.
Bánh xe bắt đầu khởi động, người dưới đất rất nhanh chóng liền trở thành những điểm đen nhỏ li ti.
"Cái này cũng không cao lắm a, mỗi lần con cưỡi chổi bay còn cao hơn như vầy cơ!"
"Nhưng Muggle không thể tự mình bay được, bọn họ chỉ có thể nhờ sự giúp đỡ của những thứ này để có thể tiếp cận với bầu trời. Họ không giống chúng ta, chúng ta là phù thuỷ, chúng ta được Merlin ban ân cho nên mới có thể có phép thuật cường đại, mới có thể tự mình bay lên trời mà không cần bất dụng cụ nào giúp đỡ." Hogair nói.
"Penny, Penny, chúng ta sắp lên tới đỉnh rồi a!" Âm thanh non nớt của một nữ hài tử từ buồng bên cạnh vang lên, làm cho Hogair và Lucius đồng loạt quay đầu sang nhìn, ba đứa nhỏ hai nữ một nam đang nói chuyện với nhau, tiếng nói là của nữ hài tử, cô bé có một mái tóc đỏ rực rỡ, mà bên cạnh nàng là một nữ hài khác tóc nâu, ánh mắt của cô bé đối với mọi thứ xung quanh rất trầm tĩnh nhưng lại nhịn không được mà dịu dàng, trái ngược với cô bé tóc đỏ đang rất kích động thì nam hài tóc đen đi chung với bọn họ thì lại trầm mặc, không nói gì.
"Lily, không được lộn xộn, rất nguy hiểm!" Cô bé tóc nâu nói.
"Penny, nơi này rất an toàn, Severus, lại đây xem nè, bên kia hình như có một con bồ câu đó!" Cô bé tóc đỏ nói với cậu bé duy nhất trong nhóm bọn họ.
Ba cái tên " Lily", " Penny", " Severus", làm cho Hogair nhớ đến kiếp trước của mình, nhớ đến mọi việc mình đã từng rải qua ở kiếp trước. Hắn cẩn thận quan sát khuôn mặt của cả ba người đối chiếu với những gương mặt trong trí nhớ của mình, bọn họ chính là mẹ, dì, và giáo sư độc dược của hắn ở kiếp trước, không phải sao. Chỉ khác là bây giờ bọn họ chỉ là những đứa trẻ.
"Chú Ayer, người biết bọn họ sao?" Nhìn đến biểu cảm kỳ quái trên gương mặt Hogair, Lucius nhịn không được hỏi.
"Không, ta không biết bọn họ!" Hogair quay đầu nói, hắn không cần biết kiếp trước như thế nào, nhưng bây giờ hắn chính là Hogair Harry Riddle Slytherin, hắn và bọn họ một chút quen biết cũng không có.
"Cô bé đó thật ồn ào a!" Lucius phê bình nói, nếu chú Ayer nói chú ấy không biết bọn họ, vậy y cũng không ngại mà trực tiếp phê bình.
"Haha, nữ hài tử hoạt bát một chút mới đáng yêu." Hogair cười nói, trong lòng nghĩ: Nếu hiện tại mà Serverus Snape xuất hiện chung với Lily vậy tức là nhà Snape đã phá sản nhỉ? Có lẽ, hắn nên tìm học muội Prince để nói chuyện, dù sao thì một thiên tài độc dược tương lai nhất định không thể bị phụ thân bạo lực gia đình, mà học muội Prince, một Slytherin có thể hèn mọn vì tình yêu nhưng nhất định không được quên mẫu thân trách nhiệm của mình!
Vốn dĩ khi Eileen Prince rời nhà trốn đi, hắn cũng đã có dự định thu nàng vào dưới trướng mình, dù sao thì một bậc thầy độc dược thì cực kỳ cực kỳ quý, có lẽ hắn cũng muốn thay đổi thời ấu thơ đau khổ của Severus Snape, nhưng mà hành tung của Eileen Prince quá bí ẩn, hắn không phát hiện ra chút dấu vết nào của nàng. Hiện tại Serverus Snape và Lily Evans xuất hiện cùng một chỗ như vầy, có nghĩa là học muội Prince của hắn và chồng mình đã phá sản, cho nên lúc này hắn chắc chắn có thể tìm được nàng. Là một Slytherin, trong mấy năm qua hắn đã thành thạo khả năng lợi dụng tất cả mọi điều kiện để đạt được lợi ích tối đa. Kiếp trước, Severus Snape vì bảo hộ hắn, bảo hộ con trai của người mình yêu mà chết. Hắn nợ Severus Snape rất nhiều, nếu kiếp trước hắn đã không thể trả đủ cho ngài ấy, vậy kiếp này hắn sẽ trả lại cho Severus Snape. Huống chi máu lai Prince sau này chắc chắn sẽ trở thành một bậc thầy độc dược đại tài.
"Một chút cũng không đáng yêu chút nào, quá ồn ào, ồn ào đến mức làm người khác cảm thấy phiền!" Lucius nói.
"Con trai phải thân sĩ với các cô gái, không nên tuỳ ý nói như vậy." Hogair quay đầu nhìn cô bé tóc đỏ bên kia.
"Lily, khống chế cho tốt cảm xúc của em, không cần lại làm mọi thứ lơ lửng! Sẽ bị người khác chú ý mất!" Cô bé tóc nâu khẩn trương nói.
"Cô ta cũng là phù thuỷ?" Lucius kinh ngạc nói:"Bất quá cũng chỉ là một Máu bùn mà thôi."
"Máu bùn? Lucius, cái này ai dạy con?Cái từ ngữ bẩn thỉu này có thể phát ra từ miệng của 1 đứa nhỏ, nó làm ta rất tức giận!" Hogair nghiêm khắc nhìn Lucius. "Máu bùn" là một tính từ vũ nhục cực kỳ nặng, hơn nữa nó còn phát ra từ miệng của Lucius làm cho hắn thực sự rất tức giận, từ khi nào đứa nhỏ do chính tay mình nuôi lớn có thể nói cái từ này.
"Chú Ayer, người không cần tức giận, con biết sai rồi?" Lucius run rẩy nhìn ánh mặt lạnh lẽo mà Hogair phóng cho mình, y cảm thấy chút uỷ khuất, sau đó lại lo lắng chú Ayer không để ý đến mình nữa mà vội vàng nói.
"Tốt, lần này ta không tức giận, nếu còn có lần sau..."
"Chắc chắn sẽ không có lần sau!" Lucius ngắt ngang, vội vàng nói.
"Ta nói cho con biết, chúng ta phải có phong độ thân sĩ đối với người khác giới, không nên tuỳ tiện phê bình người khác như vậy, cũng đừng nói mấy từ thô tục đó. Hơn nữa, phù thuỷ sinh sản rất khó khăn, thuần huyết đối với chúng ta bây giờ không hề quan trọng, bất kể xuất thân của phù thuỷ đó ra sao, cái chúng ta cần chú ý chính là ma lực của phù thuỷ đó, không phải là người ta có phải thuần huyết hay không. Đứa nhỏ kia là một phù thuỷ, như vậy nàng hoàn toàn giống chúng ta, tương lai nàng cũng sẽ sống ở thế giới phép thuật, cho nên không cần vì huyết thống mà bỏ qua người tài. Toàn bộ phù thuỷ ở Anh này khoảng mấy vạn người, nhưng đối với Muggle thì tổng dân số của phù thuỷ chúng ta chỉ bằng một cái thị trấn nhỏ của bọn họ thôi, phù thuỷ thuần huyết như con chỉ chiếm một phần nhỏ rất nhỏ trong mấy vạn người đấy, đa phần phù thuỷ bây giờ là Muggle-born hoặc là hỗn huyết, nếu bây giờ chúng ta ngay cả bọn họ cũng bài xích thì trước sau gì thế giới pháp thuật cũng diệt vong thôi, thậm chí có thể sẽ không một phù thuỷ nào sống được." Hogair lần đầu tiên nói cho Lucius cái nhìn của chính hắn về thuần huyết, quan niệm đó của Abraxas và những phù thuỷ kia đã hằn quá sâu vào đầu óc họ, thái độ của hắn chỉ có thể làm cho bọn họ không còn quá cực đoan như ngày xưa, nhưng hắn vẫn không thể nào xoá được cái quan niệm đó trong đầu của họ. Nhưng Lucius thì khác, y còn nhỏ, còn có thể thay đổi được.
"Nhưng mà, ba con nói rằng ngài cũng là một thuần huyết, tại sao ngài lại muốn chấp nhận phù thuỷ máu lai chứ?" Lucius nói.
"Không, ta lúc đầu cũng không phải là một thuần huyết, nếu con nghĩ rằng thuần huyết không bao gồm những gia tộc của Muggle. Mẹ của ta là một Gaunt nhưng nàng lại trở thành một pháo lép, mà cha ta là một Muggle, cho nên ta là một máu lai. Sau này ta lại vô tình thức tỉnh huyết thống vũ xà ở Hogwarts cho nên mới trở thành 'thuần huyết' trong suy nghĩ của mọi người, có lẽ là vì ta họ Slytherin, ai biết được" Hogair không hề ngại mà nói với Lucius thân phận của mình.
Từng câu từng chữ của hắn như một cây búa mà giáng từng cú thật mạnh vào đầu Lucius, làm y sợ ngây người, y thật sự không thể tưởng tưởng được thân phận của hắn chính là cái dạng này, hơn nữa quan niệm của chú Ayer thật khiêu chiến quan niệm của y!
"Sao vậy, không chấp nhận được sao?" Thấy Lucius trầm mặc, Hogair nhướng mày nói: "Vậy thôi, ta đưa con trở về."
"Chú Ayer, không cần, không cần, con chỉ là chưa suy nghĩ cẩn thận thôi, hiện tại chúng ta chơi tiếp đi!" Lucius bổ nhào vào người Hogair, ôm hắn nói "Hơn nữa con cũng không có nói vậy, người không được suy diễn lung tung."
"Được rồi bé ngoan, nếu chưa suy nghĩ ra thì chiều suy nghĩ tiếp, hiện tại chúng ta tiếp tục đi chơi nào!" Thấy hốc mắt Lucius đỏ lên, Hogair vội vàng an ủi.
"Uhm, con sẽ nghĩ kỹ." Lucius bảo đảm nói.
Hogair vỗ vỗ lưng Lucius, bế y đến trò chơi khác.
Tàu siêu tốc.
Thuyền hải tặc.
Đu quay.
Vòng xoay ngựa gỗ.
HẾT CHƯƠNG 40
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.