Quyển 1 - Chương 5: Oa! Đại mỹ nhân nha! !
Dã Cố Giai
22/03/2014
Đây là mẫu thân của thân thể này sao?
Oa , tuy rằng dung mạo nhìn không rõ lắm, nhưng mà tình huống nhận thức người thân này cũng quá kinh diễm , quá kích thích người đi. Không biết lão ba ta chưa từng gặp mặt kia thấy cảnh này hội có phản ứng gì.
Chỉ thấy qua tấm lụa trắng đang nhẹ nhàng lay động theo gió, có một nữ nhân dáng người thướt tha đang nằm nghiêm ở trong lòng của ha ba nam nhân( phát huy tinh thần tưởng tượng tối đa nào :U). Mà những nam nhân này dáng người thật sự tuyệt nha, ngươi hỏi ta làm sao mà biết được, O__o nhìn xem! Tuy rằng bị tấm lụa mỏng che khuất nhìn không rõ ràng lắm, nhưng ít nhất vẫn có thể xác định…ba nam nhân này..đều không có mặc quần áo (ặc). Hơn nữa bên ngoài tấm màn lụa đang ngồi hoặc nằm là một số mỹ nam áo quần chỉnh tề phong tư trác tuyệt . Trong đó có hai người nhìn rất quen mắt, tao hồ ly cùng với hắc y nam! Hắc hắc nhìn không ra a, ân ~~~ không sai không sai, đã sớm nhìn ra được bọn họ có thể là nam sủng của lão mẹ ta. Hai người nhìn lợi hại như vậy mà lại là nam sủng, vậy có thể thấy được lão mẹ ta không phải là một người bình thường chút nào.
Ách, đang muốn làm thế nào để mở miệng, bởi vì từ khi ta đi vào bên trong cửa này, khắp nơi đều im lặng không một tiếng động. Mấy chục mấy trăm ánh mắt cứ như vậy mà quan sát ta, thật là ngượng ngùng. Hơn nữa nơi này mấy chục người đều là mỹ nam ta chưa từng được nhìn thấy…thật là, bản thân phải có tiền đồ một chút. ( >__< bệnh mê trai tái phát)
“Ta…thật không có đang nằm mơ…Ngươi tỉnh lại thật rồi sao , nhiều năm như vậy…tốt rối…thật sự là quá tốt.” Một giọng nói mềm nhẹ từ bên trong màn lụa truyền đến, tựa hồ chất chứa một ít hỗn loạn. kích động , vui sướng cùng…..buồn bã.
“Cái kia….ta nghĩ các ngươi thật sự nhầm người rồi, ta không phải….ta vừa tỉnh lại thì đã đi đến nơi này….” Ta vội vàng giải thích, đùa sao nếu bây giờ không tự giác tự thú, chờ đến khi mỹ nhân lợi hại kia phát hiện sự thật, không đem ta ra phân thây mới là lạ.
Lời nói còn chưa dứt, đột nhiên nghe một trận âm thanh, sau đó là một luồng gió. Cả người ta liền bay lên trên không hướng màn lụa trắng đi tới, lao thẳng vòng một vòng tay ôm đầy hương thơm mê người. Ân~~~ thật là mềm mại quá a…cọ cọ, có hương vị của mẫn thân nha. Nhìn xung quanh xem, trong màn những mỹ nhân lõa thể đã không còn thấy bóng dáng…ai ~~~ thật đáng tiếc!.( nam nữ đều ăn….cái nhỏ nữ chính này. :@ sis ghen tị T___T)
“Yên nhi, ngươi đang nhìn cái gì ” âm thanh mềm nhẹ lại phát ra trên đỉnh đầu ta.
Ngẩng đầu lên thì thấy, oa! Thật kinh thế hãi tục nha, vì sao trên đời lại có một mỹ nhân khiến người ta kinh tâm động phách như vậy. Nữ tử này trên mặt là một đồ văn(*) kì quái, có chút giống như là Phạn văn. Chiếc cằm xinh đẹp nhẹ nhàng nhếch lên, đôi môi đỏ thắm mê người, kia ánh mắt mị hoặc khẽ nheo lại, tựa hồ có một sức mạnh lúc nào cũng có thể đem linh hồn của người ta câu dẫn. Nói tóm lại cách hóa trang của nàng dù khác thường nhưng lại không che dấu được hơi thở thần bí đang bao vây lấy cả người nữ nhân kia. Bốn chữ khuynh thành khuynh quốc không đủ để hình dung mỹ mạo của nàng. Trời ạ, nữ nhân vật này thật sự là mẫu thân của thân thể ta sao, thoạt nhìn không giống a…nàng trẻ tuổi như vậy…
(*đồ văn : hình vẽ, có thể nói là hình xăm cũng được , vì hình xăm này là do phép thuật tạo lên trên mặt nàng. Không phải vẽ :D ^^
*Chữ Phạn : Tiếng phạn, trong kinh phật á, ^^ là một cổ ngữ của Ấn Độ.)
“Yên nhi…”
“… Ta… Ta đang nhìn… Không phải, ta là nói ta không phải nữ nhi của ngươi, ta…”
“Ngươi đang trách ta đem ngươi bỏ mặc một mình trong duyên giới động kia cho nên không chịu tiếp nhận ta sao? Yên nhi, thật xin lỗi, nhưng nếu như không làm như vậy, ngươi có thể vĩnh viễn cũng không quay trở lại bên cạnh ta…”( ta yêu nhất Cung Chủ này trong truyện….vì sao á….bí mật coi tiếp đi mấy bé )
“Không phải, ta muốn nói, ta là từ một thế giới khác đến, không phải nơi này” Ta nhấn mạnh vào vị trí trái tim mình : “Nơi này không phải là nữ nhi của ngươi , ta là ta.”
Giây phút đó nàng cười đến vạn vật đều mất đi màu sắc, thật lâu thật lâu về sau ta vẫn nhớ rõ nụ cười lúc ấy : “Nữ nhi?” Nàng chậm rãi lắc đầu, tao nhã đến cực điểm….. “Từ lúc cái xác không kia được sinh ra…ta vẫn mãi chờ đợi đến lúc này….ta đã chờ nhiều năm như vậy, Yên nhi…Hoan nghênh ngươi trở về.”
Oa , tuy rằng dung mạo nhìn không rõ lắm, nhưng mà tình huống nhận thức người thân này cũng quá kinh diễm , quá kích thích người đi. Không biết lão ba ta chưa từng gặp mặt kia thấy cảnh này hội có phản ứng gì.
Chỉ thấy qua tấm lụa trắng đang nhẹ nhàng lay động theo gió, có một nữ nhân dáng người thướt tha đang nằm nghiêm ở trong lòng của ha ba nam nhân( phát huy tinh thần tưởng tượng tối đa nào :U). Mà những nam nhân này dáng người thật sự tuyệt nha, ngươi hỏi ta làm sao mà biết được, O__o nhìn xem! Tuy rằng bị tấm lụa mỏng che khuất nhìn không rõ ràng lắm, nhưng ít nhất vẫn có thể xác định…ba nam nhân này..đều không có mặc quần áo (ặc). Hơn nữa bên ngoài tấm màn lụa đang ngồi hoặc nằm là một số mỹ nam áo quần chỉnh tề phong tư trác tuyệt . Trong đó có hai người nhìn rất quen mắt, tao hồ ly cùng với hắc y nam! Hắc hắc nhìn không ra a, ân ~~~ không sai không sai, đã sớm nhìn ra được bọn họ có thể là nam sủng của lão mẹ ta. Hai người nhìn lợi hại như vậy mà lại là nam sủng, vậy có thể thấy được lão mẹ ta không phải là một người bình thường chút nào.
Ách, đang muốn làm thế nào để mở miệng, bởi vì từ khi ta đi vào bên trong cửa này, khắp nơi đều im lặng không một tiếng động. Mấy chục mấy trăm ánh mắt cứ như vậy mà quan sát ta, thật là ngượng ngùng. Hơn nữa nơi này mấy chục người đều là mỹ nam ta chưa từng được nhìn thấy…thật là, bản thân phải có tiền đồ một chút. ( >__< bệnh mê trai tái phát)
“Ta…thật không có đang nằm mơ…Ngươi tỉnh lại thật rồi sao , nhiều năm như vậy…tốt rối…thật sự là quá tốt.” Một giọng nói mềm nhẹ từ bên trong màn lụa truyền đến, tựa hồ chất chứa một ít hỗn loạn. kích động , vui sướng cùng…..buồn bã.
“Cái kia….ta nghĩ các ngươi thật sự nhầm người rồi, ta không phải….ta vừa tỉnh lại thì đã đi đến nơi này….” Ta vội vàng giải thích, đùa sao nếu bây giờ không tự giác tự thú, chờ đến khi mỹ nhân lợi hại kia phát hiện sự thật, không đem ta ra phân thây mới là lạ.
Lời nói còn chưa dứt, đột nhiên nghe một trận âm thanh, sau đó là một luồng gió. Cả người ta liền bay lên trên không hướng màn lụa trắng đi tới, lao thẳng vòng một vòng tay ôm đầy hương thơm mê người. Ân~~~ thật là mềm mại quá a…cọ cọ, có hương vị của mẫn thân nha. Nhìn xung quanh xem, trong màn những mỹ nhân lõa thể đã không còn thấy bóng dáng…ai ~~~ thật đáng tiếc!.( nam nữ đều ăn….cái nhỏ nữ chính này. :@ sis ghen tị T___T)
“Yên nhi, ngươi đang nhìn cái gì ” âm thanh mềm nhẹ lại phát ra trên đỉnh đầu ta.
Ngẩng đầu lên thì thấy, oa! Thật kinh thế hãi tục nha, vì sao trên đời lại có một mỹ nhân khiến người ta kinh tâm động phách như vậy. Nữ tử này trên mặt là một đồ văn(*) kì quái, có chút giống như là Phạn văn. Chiếc cằm xinh đẹp nhẹ nhàng nhếch lên, đôi môi đỏ thắm mê người, kia ánh mắt mị hoặc khẽ nheo lại, tựa hồ có một sức mạnh lúc nào cũng có thể đem linh hồn của người ta câu dẫn. Nói tóm lại cách hóa trang của nàng dù khác thường nhưng lại không che dấu được hơi thở thần bí đang bao vây lấy cả người nữ nhân kia. Bốn chữ khuynh thành khuynh quốc không đủ để hình dung mỹ mạo của nàng. Trời ạ, nữ nhân vật này thật sự là mẫu thân của thân thể ta sao, thoạt nhìn không giống a…nàng trẻ tuổi như vậy…
(*đồ văn : hình vẽ, có thể nói là hình xăm cũng được , vì hình xăm này là do phép thuật tạo lên trên mặt nàng. Không phải vẽ :D ^^
*Chữ Phạn : Tiếng phạn, trong kinh phật á, ^^ là một cổ ngữ của Ấn Độ.)
“Yên nhi…”
“… Ta… Ta đang nhìn… Không phải, ta là nói ta không phải nữ nhi của ngươi, ta…”
“Ngươi đang trách ta đem ngươi bỏ mặc một mình trong duyên giới động kia cho nên không chịu tiếp nhận ta sao? Yên nhi, thật xin lỗi, nhưng nếu như không làm như vậy, ngươi có thể vĩnh viễn cũng không quay trở lại bên cạnh ta…”( ta yêu nhất Cung Chủ này trong truyện….vì sao á….bí mật coi tiếp đi mấy bé )
“Không phải, ta muốn nói, ta là từ một thế giới khác đến, không phải nơi này” Ta nhấn mạnh vào vị trí trái tim mình : “Nơi này không phải là nữ nhi của ngươi , ta là ta.”
Giây phút đó nàng cười đến vạn vật đều mất đi màu sắc, thật lâu thật lâu về sau ta vẫn nhớ rõ nụ cười lúc ấy : “Nữ nhi?” Nàng chậm rãi lắc đầu, tao nhã đến cực điểm….. “Từ lúc cái xác không kia được sinh ra…ta vẫn mãi chờ đợi đến lúc này….ta đã chờ nhiều năm như vậy, Yên nhi…Hoan nghênh ngươi trở về.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.