Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh
Chương 43: Đô thị thấu thị dị năng 42
Thu Thiên Linh Âm
09/11/2019
Lâm Tuyết!
Không biết từ lúc nào Lâm Tuyết liền tỉnh lại.
Đứng giữa thức hải đầy hoa, hương thơm, chim hót đều không thể phân đi chút nào lực chú ý của Lâm Tuyết.
Tỉnh lại ở một nơi xa lạ, trước mặt lại đứng một nữ sinh xa lạ, không hiểu sao Lâm Tuyết chính là vô cùng bài xích người trước mặt. Một loại bản năng cho thấy nữ sinh trước mặt không phải người tốt!
Lâm Y Thần đang nhàn nhã tắm nắng, Lâm Tuyết vừa tỉnh liền bị kéo vào thức hải.
Mặt đối mặt với chính chủ vốn nên bị đoạt xá, nói thật cảm giác không tốt chút nào.
Lâm Y Thần sợ nhất chính là loại Tu la tràng này, cô chỉ là Newbie (người mới), thật sự hold không được đại trường hợp!
Nếu nói Lâm Y Thần xuyên qua vài lần có lẽ còn có biện pháp ứng đối, nhưng vạn sự luôn là có cái mở đầu, lần đầu tiên xuất đạo liền mặt đối mặt chính chủ, trước có Trần Minh áp tràng, sau có hệ thống tha chân, kiến thức lại không đủ, nói thật, Lâm Y Thần bối rối lắm biết không?
Chạy lại không chạy được dù sao địa bàn của người ta, hệ thống vô dụng không thể trông mong gì nó, bây giờ liền liều mạng mà lừa dối vậy.
Giờ phút quyết định sinh tử!
“Cô là ai?” Lâm Tuyết nhíu mày, người trước mắt thật kỳ quái.
Luôn có loại cảm giác cô ta vô cùng nguy hiểm chỉ là quay đầu liền cũng cảm giác thân thiết. Đương nhiên lúc này, Lâm Tuyết không biết nguyên nhân xảy ra ở tinh thần lực hai người cho nhau đồng hóa cắn nuốt, dù chỉ là một phần nhỏ nhưng lây dính hương vị cũng sẽ khiến người có chút liên hệ.
Lâm Y Thần tự nhiên cũng biết vấn đề này, dù sao hệ thống ngu xuẩn vô dụng nhưng kiến thức nó ít nhiều vẫn có một chút.
“Lâm Y Thần!” Lâm Y Thần nhìn Lâm Tuyết cười khẽ. “Một nhân cách khác!”
“Cái gì?” Lâm Tuyết giật mình.
“Lâm Tuyết, cô chẳng lẽ không biết chứ? Ký ức có phải luôn thiếu hụt nhưng lại không nhận ra vấn đề ở đâu?”
Ký chủ cố lên!
Hệ thống không biết moi đâu ra cái băng rôn đứng sau Lâm Tuyết cổ vũ tinh thần. Lâm Y Thần mặt mày khẽ rút, có nên may mắn Lâm Tuyết không nhìn thấy hệ thống không? Thật sự muốn phá công!
“Có một chút!” Lâm Tuyết chần chờ.
“Hắc, ba ba bị tai nạn, cô liền tạo ra tôi, bản thân lại trốn tránh một góc không dám đi đối mặt, một mình tôi chống chọi mưa mưa gió gió…” Lâm Y Thần nở nụ cười nguy hiểm tiến lại gần Lâm Tuyết khẽ vuốt ve gương mặt xinh đẹp mà bản thân nhìn đến không biết bao nhiêu lần trong gương.
“Tôi… không có…” Lâm Tuyết lùi lại phía sau, ánh mắt dao động.
Cô không yếu đuối đến vậy đi? Lâm Tuyết cảm thấy hơi mê mang.
“Có phải cảm thấy Hà Yến không đúng lắm?” Lâm Tuyết bị Lâm Y Thần hỏi có chút kinh ngạc mở to mắt. “Bởi vì Hà Yến cùng Trần Minh là một đôi nha!”
“Không đời nào!”
Lâm Tuyết đẩy ra Lâm Y Thần phủ nhận nói.
Trần Minh sao có thể là người yêu của Hà Yến được?
Rõ ràng là…
“Nghĩ không ra?”
Lâm Y Thần nhìn Lâm Tuyết ác ý tràn đầy cười nhạo.
Đừng nhìn Lâm Y Thần cùng Trần Minh yêu đương có bao nhiêu chủ động, bản chất đâu, đó chính là Lâm Tuyết tinh thần lực khống chế thân thể đồng hóa tinh thần của Lâm Y Thần tạo thành hệ quả. Lâm Tuyết bản thân vừa nhìn thấy Trần Minh liền giống thiêu thân lao đầu vào lửa, đâm chết cũng muốn đâm. Không khác Hà Yến là mấy, quả nhiên là bạn thân, càng thân sở thích tính cách càng giống.
Ngay cả khi cắn nuốt tinh thần của Lâm Y Thần, Lâm Tuyết cắn nuốt trước tiên cũng là những ký ức, tình cảm liên quan đến Trần Minh, những bộ phận khác của Lâm Y Thần Lâm Tuyết là tràn đầy ghét bỏ.
Cho nên nói, đôi lúc não tàn cũng có ưu điểm của não tàn, trong trường hợp của Lâm Y Thần, Lâm Tuyết ngu xuẩn chút, Lâm Y Thần liền có thể sống lâu mà an toàn hơn một chút.
“Trong khi cô trốn tránh ở trong góc, Hà Yến liền theo đuổi Trần Minh, hai người bọn họ ở bên nhau cũng hơn nửa năm rồi chứ? Chỉ là gần nhất cô cùng hắn tiếp xúc, sau đó lại được người ta cứu mạng mà thôi. Hôn ước cái gì có thể chia rẽ tình cảm giữa bọn họ sao? Hà yến chính là không muốn nhìn vẻ mặt giả mù sa mưa của cô mới trốn tránh đó!”
“Cô nói dối!”
Lâm Tuyết hét lên, thức hải cánh hoa vỡ tan.
[Ký chủ! Đừng khiêu khích cô ta!]
Hệ thống run rẩy nhắc nhở. Vị trí thức hải này không được tốt lắm, độ nguy hiểm đôi lúc có thể sánh ngang kẽ hở thời không, khiêu khích chủ nhà nhiều, chạy trời không khỏi nắng nha.
Lâm Y Thần cũng bị động tác của Lâm Tuyết dọa mặt mũi tái nhợt, nhưng giờ phút này là lúc có thể túng sao? Đương nhiên là không thể! Không khiêu khích chết càng mau nha!
“Tôi có nói dối hay không cô chẳng lẽ không biết sao?”
Đừng nói, Lâm Tuyết dù rằng yêu đương trong đầu toàn bùn nhão nhưng người ta ít nhiều cũng là tập trí tuệ cùng khí chất vào một thân nữ thần! Có rất nhiều chi tiết Lâm Tuyết hẳn là phát hiện chỉ là không muốn biết cùng không muốn truy cứu mà thôi.
Hiện tại vạch rõ tất nhiên là tốt hơn sau này phân giới hạn.
“Từ lần đầu tiên tiếp xúc với Trần Minh, Hà Yến đã vạch rõ giới hạn với cô rồi! Hiện tại các cô không còn là bạn nữa! Khuê mật cùng cắm dao chuyện cũng không ít chuyện này!”
…
Lâm Y Thần vẻ mặt nhợt nhạt mở mắt, lúc này mặt trời đã tiếp cận hoàng hôn, thiên địa nhuộm đẫm sắc màu cam nhạt chuếnh choáng. Lâm Y Thần đau đầu xoa thái dương, vừa giơ tay liền chạm đến tấm chăn mỏng.
Vừa nghĩ liền biết là ai đắp. Không uổng tiền thuê hộ sĩ!
Nhấm chút nước lọc, Lâm Y Thần quyết định sớm chết sớm siêu sinh. Nếu cứ kẹt giữa mấy người này, sau này chết cũng chưa chắc đã nhẹ nhàng gì.
Hệ thống nói hiện tại có thể rời khỏi thế giới này, chỉ chờ thời cơ bứt ra mà thôi. Thật sự không biết hệ thống đưa cô đến nơi này hành xác làm cái gì?
Nhiệm vụ không có, lợi ích cũng không, mạng nhỏ thiếu chút nữa cũng không còn.
Thời cơ thời cơ, ngươi ở đâu?
Bru uu…
Lý Giai?
Điện thoại không biết bị ai chuyển về chế độ im lặng lúc này rung lên, màn hình hiện lên cái tên quen thuộc.
Không biết từ lúc nào Lâm Tuyết liền tỉnh lại.
Đứng giữa thức hải đầy hoa, hương thơm, chim hót đều không thể phân đi chút nào lực chú ý của Lâm Tuyết.
Tỉnh lại ở một nơi xa lạ, trước mặt lại đứng một nữ sinh xa lạ, không hiểu sao Lâm Tuyết chính là vô cùng bài xích người trước mặt. Một loại bản năng cho thấy nữ sinh trước mặt không phải người tốt!
Lâm Y Thần đang nhàn nhã tắm nắng, Lâm Tuyết vừa tỉnh liền bị kéo vào thức hải.
Mặt đối mặt với chính chủ vốn nên bị đoạt xá, nói thật cảm giác không tốt chút nào.
Lâm Y Thần sợ nhất chính là loại Tu la tràng này, cô chỉ là Newbie (người mới), thật sự hold không được đại trường hợp!
Nếu nói Lâm Y Thần xuyên qua vài lần có lẽ còn có biện pháp ứng đối, nhưng vạn sự luôn là có cái mở đầu, lần đầu tiên xuất đạo liền mặt đối mặt chính chủ, trước có Trần Minh áp tràng, sau có hệ thống tha chân, kiến thức lại không đủ, nói thật, Lâm Y Thần bối rối lắm biết không?
Chạy lại không chạy được dù sao địa bàn của người ta, hệ thống vô dụng không thể trông mong gì nó, bây giờ liền liều mạng mà lừa dối vậy.
Giờ phút quyết định sinh tử!
“Cô là ai?” Lâm Tuyết nhíu mày, người trước mắt thật kỳ quái.
Luôn có loại cảm giác cô ta vô cùng nguy hiểm chỉ là quay đầu liền cũng cảm giác thân thiết. Đương nhiên lúc này, Lâm Tuyết không biết nguyên nhân xảy ra ở tinh thần lực hai người cho nhau đồng hóa cắn nuốt, dù chỉ là một phần nhỏ nhưng lây dính hương vị cũng sẽ khiến người có chút liên hệ.
Lâm Y Thần tự nhiên cũng biết vấn đề này, dù sao hệ thống ngu xuẩn vô dụng nhưng kiến thức nó ít nhiều vẫn có một chút.
“Lâm Y Thần!” Lâm Y Thần nhìn Lâm Tuyết cười khẽ. “Một nhân cách khác!”
“Cái gì?” Lâm Tuyết giật mình.
“Lâm Tuyết, cô chẳng lẽ không biết chứ? Ký ức có phải luôn thiếu hụt nhưng lại không nhận ra vấn đề ở đâu?”
Ký chủ cố lên!
Hệ thống không biết moi đâu ra cái băng rôn đứng sau Lâm Tuyết cổ vũ tinh thần. Lâm Y Thần mặt mày khẽ rút, có nên may mắn Lâm Tuyết không nhìn thấy hệ thống không? Thật sự muốn phá công!
“Có một chút!” Lâm Tuyết chần chờ.
“Hắc, ba ba bị tai nạn, cô liền tạo ra tôi, bản thân lại trốn tránh một góc không dám đi đối mặt, một mình tôi chống chọi mưa mưa gió gió…” Lâm Y Thần nở nụ cười nguy hiểm tiến lại gần Lâm Tuyết khẽ vuốt ve gương mặt xinh đẹp mà bản thân nhìn đến không biết bao nhiêu lần trong gương.
“Tôi… không có…” Lâm Tuyết lùi lại phía sau, ánh mắt dao động.
Cô không yếu đuối đến vậy đi? Lâm Tuyết cảm thấy hơi mê mang.
“Có phải cảm thấy Hà Yến không đúng lắm?” Lâm Tuyết bị Lâm Y Thần hỏi có chút kinh ngạc mở to mắt. “Bởi vì Hà Yến cùng Trần Minh là một đôi nha!”
“Không đời nào!”
Lâm Tuyết đẩy ra Lâm Y Thần phủ nhận nói.
Trần Minh sao có thể là người yêu của Hà Yến được?
Rõ ràng là…
“Nghĩ không ra?”
Lâm Y Thần nhìn Lâm Tuyết ác ý tràn đầy cười nhạo.
Đừng nhìn Lâm Y Thần cùng Trần Minh yêu đương có bao nhiêu chủ động, bản chất đâu, đó chính là Lâm Tuyết tinh thần lực khống chế thân thể đồng hóa tinh thần của Lâm Y Thần tạo thành hệ quả. Lâm Tuyết bản thân vừa nhìn thấy Trần Minh liền giống thiêu thân lao đầu vào lửa, đâm chết cũng muốn đâm. Không khác Hà Yến là mấy, quả nhiên là bạn thân, càng thân sở thích tính cách càng giống.
Ngay cả khi cắn nuốt tinh thần của Lâm Y Thần, Lâm Tuyết cắn nuốt trước tiên cũng là những ký ức, tình cảm liên quan đến Trần Minh, những bộ phận khác của Lâm Y Thần Lâm Tuyết là tràn đầy ghét bỏ.
Cho nên nói, đôi lúc não tàn cũng có ưu điểm của não tàn, trong trường hợp của Lâm Y Thần, Lâm Tuyết ngu xuẩn chút, Lâm Y Thần liền có thể sống lâu mà an toàn hơn một chút.
“Trong khi cô trốn tránh ở trong góc, Hà Yến liền theo đuổi Trần Minh, hai người bọn họ ở bên nhau cũng hơn nửa năm rồi chứ? Chỉ là gần nhất cô cùng hắn tiếp xúc, sau đó lại được người ta cứu mạng mà thôi. Hôn ước cái gì có thể chia rẽ tình cảm giữa bọn họ sao? Hà yến chính là không muốn nhìn vẻ mặt giả mù sa mưa của cô mới trốn tránh đó!”
“Cô nói dối!”
Lâm Tuyết hét lên, thức hải cánh hoa vỡ tan.
[Ký chủ! Đừng khiêu khích cô ta!]
Hệ thống run rẩy nhắc nhở. Vị trí thức hải này không được tốt lắm, độ nguy hiểm đôi lúc có thể sánh ngang kẽ hở thời không, khiêu khích chủ nhà nhiều, chạy trời không khỏi nắng nha.
Lâm Y Thần cũng bị động tác của Lâm Tuyết dọa mặt mũi tái nhợt, nhưng giờ phút này là lúc có thể túng sao? Đương nhiên là không thể! Không khiêu khích chết càng mau nha!
“Tôi có nói dối hay không cô chẳng lẽ không biết sao?”
Đừng nói, Lâm Tuyết dù rằng yêu đương trong đầu toàn bùn nhão nhưng người ta ít nhiều cũng là tập trí tuệ cùng khí chất vào một thân nữ thần! Có rất nhiều chi tiết Lâm Tuyết hẳn là phát hiện chỉ là không muốn biết cùng không muốn truy cứu mà thôi.
Hiện tại vạch rõ tất nhiên là tốt hơn sau này phân giới hạn.
“Từ lần đầu tiên tiếp xúc với Trần Minh, Hà Yến đã vạch rõ giới hạn với cô rồi! Hiện tại các cô không còn là bạn nữa! Khuê mật cùng cắm dao chuyện cũng không ít chuyện này!”
…
Lâm Y Thần vẻ mặt nhợt nhạt mở mắt, lúc này mặt trời đã tiếp cận hoàng hôn, thiên địa nhuộm đẫm sắc màu cam nhạt chuếnh choáng. Lâm Y Thần đau đầu xoa thái dương, vừa giơ tay liền chạm đến tấm chăn mỏng.
Vừa nghĩ liền biết là ai đắp. Không uổng tiền thuê hộ sĩ!
Nhấm chút nước lọc, Lâm Y Thần quyết định sớm chết sớm siêu sinh. Nếu cứ kẹt giữa mấy người này, sau này chết cũng chưa chắc đã nhẹ nhàng gì.
Hệ thống nói hiện tại có thể rời khỏi thế giới này, chỉ chờ thời cơ bứt ra mà thôi. Thật sự không biết hệ thống đưa cô đến nơi này hành xác làm cái gì?
Nhiệm vụ không có, lợi ích cũng không, mạng nhỏ thiếu chút nữa cũng không còn.
Thời cơ thời cơ, ngươi ở đâu?
Bru uu…
Lý Giai?
Điện thoại không biết bị ai chuyển về chế độ im lặng lúc này rung lên, màn hình hiện lên cái tên quen thuộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.