Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược

Chương 31:

Cẩm Chanh

21/05/2024

“Đúng vậy, ngay cả cha cũng không ngờ rằng chuyện này có thể thuận lợi như thế.” Cha Giang đi lên trước, vui mừng vỗ vai Giang Lê Thanh: “Đây đều là công lao của con, trước đó cha nói chuyện hơi nặng lời, Thanh Thanh tuyệt đối đừng để trong lòng.”

Giang Lê Thanh không nói gì, lặng lẽ thưởng thức nét mặt của hai mẹ con.

Mẹ Giang nói gì thì cũng là mẹ ruột cô, đương nhiên hy vọng nhà họ Giang có thể tốt hơn, biết nguy cơ đã được giải trừ thì cũng vui vẻ ra mặt.

Về phần Giang Nặc Nặc…

Ánh mắt cô ta đờ đẫn, sắc mặt hơi tái nhợt.

Giang Lê Thanh hiểu rõ bây giờ Giang Nặc Nặc rất khó chịu, nhưng không sao, sau này cô ta sẽ càng khó chịu hơn.

Sau khi đưa tiễn quản lý, Giang Lê Thanh ngoan ngoãn cầm lấy đống đồ kia.

Từ lúc về nhà, cô đã không được cha mẹ yêu thích, ban đầu cũng muốn bồi dưỡng tình cảm với bọn họ, cho nên dù không thích Giang Nặc Nặc nhưng lần nào cô cũng sẽ cùng đi dạo phố với bọn họ.

Có điều, dáng dấp cô không đẹp, màu da cũng tối, khi đi thử đồ, Giang Nặc Nặc lại thường chọn mấy món đồ không hợp với cô khiến cô mất mặt trước mọi người.

Dần dần, Giang Lê Thanh cũng cảm thấy xấu hổ, mẹ Giang cũng ngại ngùng, cuối cùng không dẫn cô đi ra ngoài nữa.

Còn về quần áo… đều là đồ Giang Nặc Nặc mượn danh nghĩa mua tặng chị gái để mua cho cô.

Đương nhiên, tất cả đều rất diêm dúa và khó coi, màu sắc thì lòe loẹt bảy sắc cầu vồng.



Nguyên một phòng quần áo nhưng không có một thứ nào cô có thể mặc, đến cuối cùng, thứ cô mặc đều là quần áo cũ mang từ nhà cha mẹ nuôi tới.

Bây giờ nghĩ lại, trước khi thức tỉnh, cô đúng là một nhóc đáng thương.

“Chỉ là… quà tặng như này cũng quá nhiều rồi…” Mẹ Giang thấy Giang Lê Thanh ngơ ngác, bèn nhỏ giọng nhắc nhở: “Có qua có lại, Thanh Thanh, con quả thật không hiểu chuyện, sao có thể đòi Triệu phu nhân tặng con nhiều đồ như vậy?”

Bà ta cũng không cảm thấy Triệu phu nhân tặng nhiều, mà là đáy lòng bà ta thấy Giang Lê Thanh không xứng.

Giang Lê Thanh thầm cười lạnh, nhưng vẻ mặt lại giả vờ vô tội: “Mẹ, con không hề đòi.”

Cô cắn cắn môi, ra vẻ khó xử: “Nhưng cô Triệu nghe nói ở nhà con không có quần áo mặc, cũng không có tiền tiêu vặt để xài, thấy con đáng thương nên mới mua cho con nhiều đồ như vậy, con không cản nổi…”

Vừa dứt lời, cha Giang đã kích động: “Nói bậy! Không phải tháng trước cha mới cho con tiền tiêu vặt sao? Hạn mức trong tấm thẻ kia bằng với tiền tiêu vặt của anh trai và em gái con, sao con có thể để Triệu phu nhân hiểu nhầm được? Như vậy thì nhà họ Triệu sẽ nghĩ Giang Hoài Đức này như nào?”

Xem đi, không quản là xảy ra chuyện gì, tóm lại đều là lỗi sai của cô.

Giang Lê Thanh chớp chớp mắt, hốc mắt đột nhiên ướt át.

Cô kinh ngạc nhìn cha Giang: “Cha… cha cho con tiền lúc nào vậy?”

“Tháng trước con không ở nhà, cha bảo Nặc Nặc cầm thẻ đưa cho con rồi còn gì?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook