Chương 38: Nhiệm vụ mới
Thanh Sơn Đào Cốc
29/08/2020
Gia chủ Ngụy gia là Ngụy Phó có ba trai một gái, cha Ngụy Băng Khanh tên là Ngụy Trường Kiến, cũng là con cả, nhị thúc của nàng tên Ngụy Trường Công, cô ba là Ngụy Trường Lệ, tứ thúc là Ngụy Trường Nghiệp.
Vào thời điểm Ngụy Băng Khanh mười tuổi, cha mẹ của nàng đã cùng nhau qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, là Ngụy Phó một tay nuôi dưỡng nàng lớn lên.
Ngụy Phó là một kì tài buôn bán, được hắn cầm lái, tập đoàn Vị Lai đã phát triển thành một công ty có giá trị thị trường hơn trăm tỷ, nhưng mà vào hai năm trước hắn đột nhiên phát bệnh nặng, tuy rằng cứu được một cái mạng, nhưng chỉ có thể nằm trên giường tu dưỡng.
Hai huynh đệ Ngụy Trường Công, Ngụy Trường Nghiệp đương nhiên trở thành nhân vật số một và số hai của tập đoàn, thế nhưng dưới sự điều hành của bọn họ, tập đoàn Vị Lai lại liên tiếp thua lỗ, ngày càng sa sút.
Về sau Ngụy Phó bác bỏ hết những lời phản đối, đẩy Ngụy Băng Khanh lên vị trí tổng giám đốc tập đoàn, dưới sự quản lý của Ngụy Băng Khanh, tập đoàn Vị Lai mới coi như trở lại quỹ đạo.
Thế nhưng trước sau gì Ngụy Băng Khanh cũng sẽ phải gả ra ngoài, nàng ngồi trên cái ghế này tự nhiên làm cho đám người Ngụy Trường Công vô cùng bất mãn, nội bộ tập đoàn cũng bởi vậy mà chia thành nhiều phe cánh, khiến cho Ngụy Băng Khanh sứt đầu mẻ trán.
May mà Ngụy Phó còn sống, nên mới có thể tạm thời ngăn chặn những nhân tố không ổn định này, nhưng một khi hắn qua đời, tập đoàn Vị Lai chắc chắn sẽ phát sinh đại bạo loạn!
"Thì ra là thế. . ." Lý Phong cuối cùng cũng hiểu được vì sao trên mặt Ngụy Băng Khanh không có nụ cười, đổi lại thành người nào sinh hoạt trong dạng hoàn cảnh này cũng rất khó có nụ cười a.
"Những chuyện này ở trong công ty được xem như một bí mật nửa công khai, cho nên ta mới dám kể cho ngươi nghe, uống nước không, nơi này có cốc giấy dùng một lần." Tô Đồng đi đến bình nước, rót nước ra, đồng thời giải thích.
"Tốt, cảm ơn." Lý Phong cười nói, hắn không mang theo cái ly nào, bận bịu một buổi chiều quả thật có chút khát, bất quá Tô Đồng vẫn rất cẩn thận, biết hắn không mang theo ly nên mới nói vậy.
"Không cần khách sáo." Nói xong Tô Đồng liền hơi ngồi xổm người xuống lấy cốc giấy.
Lý Phong ở phía sau dùng ánh mắt thưởng thức để đánh giá bóng lưng Tô Đồng, âm thầm tán thưởng.
Có lẽ là phát giác được ánh mắt của Lý Phong, Tô Đồng đột nhiên cảm thấy sau lưng không được tự nhiên, sau khi cầm lấy cốc giấy nàng liền vội vàng đứng dậy rót nước, quay người muốn đi trở về.
Chỉ là nàng quay người có chút nóng nảy, hai tay lại đều bưng cái ly, đột nhiên bước chân phía dưới bị mất thăng bằng, chân trẹo sang một bên, nhất thời nàng đau đớn kêu một tiếng, nước cũng tung tóe cả ra.
"Ngươi không sao chứ?" Lý Phong vội vàng đi tới đỡ lấy nàng, quan tâm hỏi.
"Không có gì. . . Không có việc gì, chỉ là bị trật chân mà thôi."
Được Lý Phong nâng đỡ, Tô Đồng đi trở về chỗ ngồi, ngồi xuống liền bắt đầu lộ vẻ mặt nhăn nhó xoa nắn mắt cá chân.
Đúng lúc này, thanh âm của Chí Linh tỷ tỷ đột nhiên vang lên: "Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xem xét?"
Lý Phong nhất thời lộ vẻ mặt quái dị, vào thời điểm này đột nhiên tuyên bố nhiệm vụ, chẳng lẽ là có quan hệ với Tô Đồng?
"Xem xét!"
"Nhiệm vụ: Xoa bóp "
"Mục tiêu: Xoa bóp chỗ đau cho Tô Đồng, giúp nàng mau chóng khôi phục thương thế."
"Khen thưởng: 50 điểm kinh nghiệm, 500 điểm tích lũy."
Xem hết giới thiệu nhiệm vụ, Lý Phong cũng có chút tim đập nhanh.
Không phải chứ. . . Hệ thống ngươi là ma quỷ sao? Còn xoa bóp nữa chứ, không sợ tiểu gia ta bị người ta coi là sắc lang biến thái à?
Ở trong lòng âm thầm chửi hệ thống mấy câu cho có lệ, Lý Phong mở khu mua sắm lên, tra tìm đồ vật có quan hệ với việc xoa bóp.
"Tìm được rồi. . . 《 Tổng hợp mát xa thuật 》à!"
"《 Tổng hợp mát xa thuật 》 là một bản tác phẩm dung hợp rất nhiều kỹ xảo mát xa Hoa Hạ, có tác dụng trị liệu thương thế, đau thắt lưng đau chân, kể cả chứng liệt dương cũng có hiệu quả."
"Chờ một chút, chuyên trị thương thế ta có thể lý giải được, nhưng còn vụ liệt dương là cái quỷ gì a? ! Vãi cứt, con hàng này còn cần 500 điểm tích lũy? Chẳng lẽ tiểu gia ta hoàn thành nhiệm vụ cũng chỉ có thể kiếm lời điểm kinh nghiệm?"
Vào thời điểm Ngụy Băng Khanh mười tuổi, cha mẹ của nàng đã cùng nhau qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, là Ngụy Phó một tay nuôi dưỡng nàng lớn lên.
Ngụy Phó là một kì tài buôn bán, được hắn cầm lái, tập đoàn Vị Lai đã phát triển thành một công ty có giá trị thị trường hơn trăm tỷ, nhưng mà vào hai năm trước hắn đột nhiên phát bệnh nặng, tuy rằng cứu được một cái mạng, nhưng chỉ có thể nằm trên giường tu dưỡng.
Hai huynh đệ Ngụy Trường Công, Ngụy Trường Nghiệp đương nhiên trở thành nhân vật số một và số hai của tập đoàn, thế nhưng dưới sự điều hành của bọn họ, tập đoàn Vị Lai lại liên tiếp thua lỗ, ngày càng sa sút.
Về sau Ngụy Phó bác bỏ hết những lời phản đối, đẩy Ngụy Băng Khanh lên vị trí tổng giám đốc tập đoàn, dưới sự quản lý của Ngụy Băng Khanh, tập đoàn Vị Lai mới coi như trở lại quỹ đạo.
Thế nhưng trước sau gì Ngụy Băng Khanh cũng sẽ phải gả ra ngoài, nàng ngồi trên cái ghế này tự nhiên làm cho đám người Ngụy Trường Công vô cùng bất mãn, nội bộ tập đoàn cũng bởi vậy mà chia thành nhiều phe cánh, khiến cho Ngụy Băng Khanh sứt đầu mẻ trán.
May mà Ngụy Phó còn sống, nên mới có thể tạm thời ngăn chặn những nhân tố không ổn định này, nhưng một khi hắn qua đời, tập đoàn Vị Lai chắc chắn sẽ phát sinh đại bạo loạn!
"Thì ra là thế. . ." Lý Phong cuối cùng cũng hiểu được vì sao trên mặt Ngụy Băng Khanh không có nụ cười, đổi lại thành người nào sinh hoạt trong dạng hoàn cảnh này cũng rất khó có nụ cười a.
"Những chuyện này ở trong công ty được xem như một bí mật nửa công khai, cho nên ta mới dám kể cho ngươi nghe, uống nước không, nơi này có cốc giấy dùng một lần." Tô Đồng đi đến bình nước, rót nước ra, đồng thời giải thích.
"Tốt, cảm ơn." Lý Phong cười nói, hắn không mang theo cái ly nào, bận bịu một buổi chiều quả thật có chút khát, bất quá Tô Đồng vẫn rất cẩn thận, biết hắn không mang theo ly nên mới nói vậy.
"Không cần khách sáo." Nói xong Tô Đồng liền hơi ngồi xổm người xuống lấy cốc giấy.
Lý Phong ở phía sau dùng ánh mắt thưởng thức để đánh giá bóng lưng Tô Đồng, âm thầm tán thưởng.
Có lẽ là phát giác được ánh mắt của Lý Phong, Tô Đồng đột nhiên cảm thấy sau lưng không được tự nhiên, sau khi cầm lấy cốc giấy nàng liền vội vàng đứng dậy rót nước, quay người muốn đi trở về.
Chỉ là nàng quay người có chút nóng nảy, hai tay lại đều bưng cái ly, đột nhiên bước chân phía dưới bị mất thăng bằng, chân trẹo sang một bên, nhất thời nàng đau đớn kêu một tiếng, nước cũng tung tóe cả ra.
"Ngươi không sao chứ?" Lý Phong vội vàng đi tới đỡ lấy nàng, quan tâm hỏi.
"Không có gì. . . Không có việc gì, chỉ là bị trật chân mà thôi."
Được Lý Phong nâng đỡ, Tô Đồng đi trở về chỗ ngồi, ngồi xuống liền bắt đầu lộ vẻ mặt nhăn nhó xoa nắn mắt cá chân.
Đúng lúc này, thanh âm của Chí Linh tỷ tỷ đột nhiên vang lên: "Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xem xét?"
Lý Phong nhất thời lộ vẻ mặt quái dị, vào thời điểm này đột nhiên tuyên bố nhiệm vụ, chẳng lẽ là có quan hệ với Tô Đồng?
"Xem xét!"
"Nhiệm vụ: Xoa bóp "
"Mục tiêu: Xoa bóp chỗ đau cho Tô Đồng, giúp nàng mau chóng khôi phục thương thế."
"Khen thưởng: 50 điểm kinh nghiệm, 500 điểm tích lũy."
Xem hết giới thiệu nhiệm vụ, Lý Phong cũng có chút tim đập nhanh.
Không phải chứ. . . Hệ thống ngươi là ma quỷ sao? Còn xoa bóp nữa chứ, không sợ tiểu gia ta bị người ta coi là sắc lang biến thái à?
Ở trong lòng âm thầm chửi hệ thống mấy câu cho có lệ, Lý Phong mở khu mua sắm lên, tra tìm đồ vật có quan hệ với việc xoa bóp.
"Tìm được rồi. . . 《 Tổng hợp mát xa thuật 》à!"
"《 Tổng hợp mát xa thuật 》 là một bản tác phẩm dung hợp rất nhiều kỹ xảo mát xa Hoa Hạ, có tác dụng trị liệu thương thế, đau thắt lưng đau chân, kể cả chứng liệt dương cũng có hiệu quả."
"Chờ một chút, chuyên trị thương thế ta có thể lý giải được, nhưng còn vụ liệt dương là cái quỷ gì a? ! Vãi cứt, con hàng này còn cần 500 điểm tích lũy? Chẳng lẽ tiểu gia ta hoàn thành nhiệm vụ cũng chỉ có thể kiếm lời điểm kinh nghiệm?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.