Chương 662: Ám ma ác hồn
Tạ Trường Thành
10/07/2019
Hoàng Minh quay người Nhìn Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Lập Phi nói:
- Phải cẩn thận, nói này nghe nói rất quỷ dị cùng mạnh mẽ. Càng là đề phòng thế lực khác. Nếu không thể đánh lại, nên nhớ rút lui bảo vệ tính mệnh. Qua một tháng Thập Tự Tháp sẽ tự trục xuất chúng ta ra khỏi.
Ba người nghe Hoàng Minh nói đều gật đầu. Nhất là Lập Phi tu vi yếu nhất, nàng nghe Hoàng Minh nói như vậy có lẽ chủ yếu là đang dặn dò chính nàng là nhiều.
- Tốt, mục tiêu của chúng ta đã rõ ràng là tầng cuối cùng kia. Chỉ cần có thể làm, cố gắng một chút!
Hoàng Minh nói thêm câu này liền quay đầu phi thân tiến theo dòng người di vào Thập Tự Tháp.
Hư Trúc, Lập Phi cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nhanh chóng bay theo. Càng lani gần càng khiến Hoàng Minh cảm thấy một cỗ áp lực. Rốt cuộc ánh sáng loé lên, Hoàng Minh đã tiến vào bên trong màn sáng của đại điện. Áp bách ban nãy hoàn toàn biến mất, Hoàng Minh hắn ở trong một không gian trắng sáng bao trùm. Bỗng nhiên một lực hút quái dị mạnh mẽ kéo Hoàng Minh từ trên cao rơi xuống. Hoàng Minh vừa kịp phản ứng hắn đã bị kéo xuống rất sâu rồi. Bất chợt hai chân dường như chạm đất, màn sáng kia rốt cuộc biến mất không thấy tăm hơi đâu. Hoàng Minh phát hiện ra lúc này bản thân hắn đang đứng trước một cánh rừng kì lạ. Cánh rừng này yên tĩnh đến quỷ mị. Không hề có một tiếng âm thanh nhỏ nào, ngay cả tiếng gió lay động lá cây cũng không có.
- Lực hút tăng lên gấp mười lần!
Hoàng Minh nỉ non nói. Mặc dù lực hút trở lên mạnh hợ rất nhiều, thế nhưng đối với Hoàng Minh lúc này không có bao nhiêu cản trở. Hoàng Minh chậm rãi hướng vào cánh rừng cẩn thận quan sát. Chính là hắn không biết được, lúc này tại ngay khoản chạm chân xuống tầng một của Thập Tự Tháp đã bị chèn ép nằm rạp xuống mặt đất. Một chút phản kháng cũng không thể làm được. Quả thực Thập Tự Tháp quá mạnh. Một tia thủ đoạn nho nhỏ này cũng khiến mấy ngàn người bị loại ngay từ tầng đầu tiên không có cách nào nhúc nhích. Cũng may bọn hắn cũng không gặp phải nguy hiểm.
Hoàng Minh chậm rãi đi vào bên trong cánh rừng, còn đang không biết hướng về phía nào mà đi. Bất chợt hai tay cùng một chân run lên. Ba bóng dáng nhỏ như đốt ngón tay phân ra ba màu xanh lá, vàng kim cùng trắng bay ra phiêu phù trước mặt hắn vô cùng linh động. Bọn nó nhẹ nhàng bay ở phía trước, Hoàng Minh mừng rỡ đi ở phía sau. Tại sao hắn lại mừng rỡ? Bởi vì Hoàng Minh có thể đoán được, Thập Tự Tháp này rõ ràng là một trong bảy toà đại tháp mà hắn cần tìm và thu lấy. Nhìn tình huống lúc này không khác gì trước kia Lưu Ly Tháp cùng Tam Trọng Tháp giúp hắn tiến tới chèn ép thu phục Vân Nhai Tháp vậy.
Hoàng Minh một đường đi tới không có chút nguy hiểm nào. Chính là hơi buông lỏng cảnh giác một hồi, Hoàng Minh chợt cảm thấy một hồi tiếng gió từ phía sau phòng tới. Hoàng Minh thân thể chấn động, sử dụng quang ảnh thân pháp lập tức gấp rút lùi lại phía sau ba bước. Một đòn kia vậy mà không trúng, Hoàng Minh rốt cuộc có thể nhìn thấy kẻ vừa xuất hiện đánh lén hắn là ai.
Một cái bóng mờ ảo lập tức biến mất trong không gian. Hoàng Minh rõ ràng không có nhìn rõ bản thân đối phương là ai hay vật gì. Chính là lúc này một tiếng gió nữa xé không chộp tới. Hoàng Minh lại một lần nữa phản xạ cực nhanh né tránh tới. Đối phương vậy mà trong suốt, khí tức không thể tra ra vị trí của đối phương. Thế nhưng Hoàng Minh chỉ hơi nhíu mày một chút. Hắn hừ lạnh một cái, Thiết Nhãn bên phải lập tức được kích hoạt. Con mắt phải của Hoàng Minh một màu quỷ dị loé ra. Không ít thân ảnh lờ mờ xuất hiện trong mắt của hắn.
- Đây là thứ gì?
Hoàng Minh kinh ngạc nhìn một màn trước mắt. Trước mắt hắn là không ít thân ảnh trong suốt đang bao vây lấy hắn ở giữa. Những đạo thân ảnh này đều một thân quần áo rách rưới cùng cực. Lại nói dung mạo của bọn chúng đều nát như tương vô cùng đáng sợ.
- Rốt cuộc đây là loại mặt hàng gì, Bách Hiểu!
Hoàng Minh không ngần ngại sử dụng một lần bách hiểu nhằm hiểu rõ tường tận những kẻ trước mắt này là sinh vật gì.
- Tinh tinh, tìm hiểu thành công!
Ám Ma ác hồn. Được hình thành từ một mảnh nhỏ tàn hồn của sinh vật sống. Trong nơi này cực kì dễ dàng tạo ra không ít Ám Ma ác hồn. Ám Ma ác hồn công kích vật lí không cao, thế nhưng lại có khả năng tấn công bằng linh hồn công kích đáng sợ. Nhất là bọn chúng đều là đã chết, càng không thể sợ chết.
Ám Ma ác hồn sợ nhất là hoả diễm. Phẩm chất hoả diễm càng cao càng khiến cho Ám Ma ác hồn càng sợ hãi.
- Hoá ra là sợ lửa, vậy vác ngươi lúc này toàn diệt rồi!
Hoàng Minh cười lạnh. Hắn có Thiết Nhãn, một mực nhìn rõ toàn trường mấy trăm thân ảnh Ám Ma ác hồn. Lợi thế là cực lớn, càng là có thêm hoả độn cùng hắc hoả của Quỷ Nhãn. Hoàng Minh không sợ, hai tay bắt đầu kết ấn.
- Phải cẩn thận, nói này nghe nói rất quỷ dị cùng mạnh mẽ. Càng là đề phòng thế lực khác. Nếu không thể đánh lại, nên nhớ rút lui bảo vệ tính mệnh. Qua một tháng Thập Tự Tháp sẽ tự trục xuất chúng ta ra khỏi.
Ba người nghe Hoàng Minh nói đều gật đầu. Nhất là Lập Phi tu vi yếu nhất, nàng nghe Hoàng Minh nói như vậy có lẽ chủ yếu là đang dặn dò chính nàng là nhiều.
- Tốt, mục tiêu của chúng ta đã rõ ràng là tầng cuối cùng kia. Chỉ cần có thể làm, cố gắng một chút!
Hoàng Minh nói thêm câu này liền quay đầu phi thân tiến theo dòng người di vào Thập Tự Tháp.
Hư Trúc, Lập Phi cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nhanh chóng bay theo. Càng lani gần càng khiến Hoàng Minh cảm thấy một cỗ áp lực. Rốt cuộc ánh sáng loé lên, Hoàng Minh đã tiến vào bên trong màn sáng của đại điện. Áp bách ban nãy hoàn toàn biến mất, Hoàng Minh hắn ở trong một không gian trắng sáng bao trùm. Bỗng nhiên một lực hút quái dị mạnh mẽ kéo Hoàng Minh từ trên cao rơi xuống. Hoàng Minh vừa kịp phản ứng hắn đã bị kéo xuống rất sâu rồi. Bất chợt hai chân dường như chạm đất, màn sáng kia rốt cuộc biến mất không thấy tăm hơi đâu. Hoàng Minh phát hiện ra lúc này bản thân hắn đang đứng trước một cánh rừng kì lạ. Cánh rừng này yên tĩnh đến quỷ mị. Không hề có một tiếng âm thanh nhỏ nào, ngay cả tiếng gió lay động lá cây cũng không có.
- Lực hút tăng lên gấp mười lần!
Hoàng Minh nỉ non nói. Mặc dù lực hút trở lên mạnh hợ rất nhiều, thế nhưng đối với Hoàng Minh lúc này không có bao nhiêu cản trở. Hoàng Minh chậm rãi hướng vào cánh rừng cẩn thận quan sát. Chính là hắn không biết được, lúc này tại ngay khoản chạm chân xuống tầng một của Thập Tự Tháp đã bị chèn ép nằm rạp xuống mặt đất. Một chút phản kháng cũng không thể làm được. Quả thực Thập Tự Tháp quá mạnh. Một tia thủ đoạn nho nhỏ này cũng khiến mấy ngàn người bị loại ngay từ tầng đầu tiên không có cách nào nhúc nhích. Cũng may bọn hắn cũng không gặp phải nguy hiểm.
Hoàng Minh chậm rãi đi vào bên trong cánh rừng, còn đang không biết hướng về phía nào mà đi. Bất chợt hai tay cùng một chân run lên. Ba bóng dáng nhỏ như đốt ngón tay phân ra ba màu xanh lá, vàng kim cùng trắng bay ra phiêu phù trước mặt hắn vô cùng linh động. Bọn nó nhẹ nhàng bay ở phía trước, Hoàng Minh mừng rỡ đi ở phía sau. Tại sao hắn lại mừng rỡ? Bởi vì Hoàng Minh có thể đoán được, Thập Tự Tháp này rõ ràng là một trong bảy toà đại tháp mà hắn cần tìm và thu lấy. Nhìn tình huống lúc này không khác gì trước kia Lưu Ly Tháp cùng Tam Trọng Tháp giúp hắn tiến tới chèn ép thu phục Vân Nhai Tháp vậy.
Hoàng Minh một đường đi tới không có chút nguy hiểm nào. Chính là hơi buông lỏng cảnh giác một hồi, Hoàng Minh chợt cảm thấy một hồi tiếng gió từ phía sau phòng tới. Hoàng Minh thân thể chấn động, sử dụng quang ảnh thân pháp lập tức gấp rút lùi lại phía sau ba bước. Một đòn kia vậy mà không trúng, Hoàng Minh rốt cuộc có thể nhìn thấy kẻ vừa xuất hiện đánh lén hắn là ai.
Một cái bóng mờ ảo lập tức biến mất trong không gian. Hoàng Minh rõ ràng không có nhìn rõ bản thân đối phương là ai hay vật gì. Chính là lúc này một tiếng gió nữa xé không chộp tới. Hoàng Minh lại một lần nữa phản xạ cực nhanh né tránh tới. Đối phương vậy mà trong suốt, khí tức không thể tra ra vị trí của đối phương. Thế nhưng Hoàng Minh chỉ hơi nhíu mày một chút. Hắn hừ lạnh một cái, Thiết Nhãn bên phải lập tức được kích hoạt. Con mắt phải của Hoàng Minh một màu quỷ dị loé ra. Không ít thân ảnh lờ mờ xuất hiện trong mắt của hắn.
- Đây là thứ gì?
Hoàng Minh kinh ngạc nhìn một màn trước mắt. Trước mắt hắn là không ít thân ảnh trong suốt đang bao vây lấy hắn ở giữa. Những đạo thân ảnh này đều một thân quần áo rách rưới cùng cực. Lại nói dung mạo của bọn chúng đều nát như tương vô cùng đáng sợ.
- Rốt cuộc đây là loại mặt hàng gì, Bách Hiểu!
Hoàng Minh không ngần ngại sử dụng một lần bách hiểu nhằm hiểu rõ tường tận những kẻ trước mắt này là sinh vật gì.
- Tinh tinh, tìm hiểu thành công!
Ám Ma ác hồn. Được hình thành từ một mảnh nhỏ tàn hồn của sinh vật sống. Trong nơi này cực kì dễ dàng tạo ra không ít Ám Ma ác hồn. Ám Ma ác hồn công kích vật lí không cao, thế nhưng lại có khả năng tấn công bằng linh hồn công kích đáng sợ. Nhất là bọn chúng đều là đã chết, càng không thể sợ chết.
Ám Ma ác hồn sợ nhất là hoả diễm. Phẩm chất hoả diễm càng cao càng khiến cho Ám Ma ác hồn càng sợ hãi.
- Hoá ra là sợ lửa, vậy vác ngươi lúc này toàn diệt rồi!
Hoàng Minh cười lạnh. Hắn có Thiết Nhãn, một mực nhìn rõ toàn trường mấy trăm thân ảnh Ám Ma ác hồn. Lợi thế là cực lớn, càng là có thêm hoả độn cùng hắc hoả của Quỷ Nhãn. Hoàng Minh không sợ, hai tay bắt đầu kết ấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.