Chương 736: Hoàng Minh cường hãn 1
Tạ Trường Thành
18/11/2019
Nhìn nhất đại cự chưởng áp xuống phía dưới khí thế bàng bạc mạnh mẽ. Hoàng Minh hai mắt sáng rực, quát:
- Kurama!
- Tốt!
Kurama cười lớn, năng lượng bộc phát mạnh mẽ trang ra. Chỉ thấy Hoàng Minh bay vụt lên cao hơn, hai tay hoá thành hai cự thủ cực lớn màu vàng có thể thấy rõ ràng móng vuốt. Hai cự thủ màu vàng hướng tới chưởng ấn một trận đối nghịch.
Ầm!
Đại địa nổ vang, toàn trường há hốc mồm chứng kiến một màn ngạch kháng khủng bố. Không gian lung lay nứt ra vài tia hỗn loạn. Hai thân ảnh lui về phía đối nghịch. Ngang hàng, không ai có thể tin được Hoàng Minh lại có thể một kích ngăn cản lại chưởng lực của Đỗ Thực. Đến chính cả Đỗ Thực cũng là ngẩn ra tại chỗ. Hắn vừa rồi là mạnh nhất một chưởng, toàn bộ là sát ý cùng lực lượng của bản thân. Càng là vừa rồi có Chủ Tinh Linh lực lượng bạo thăng, vậy mà bị một tên tiểu tử trung vị thần đón đỡ đi xuống.
- Đưa các nàng lui về!
Hoàng Minh lắc lắc cổ tay, quay đầu nói với Hoàng Anh, Hoàng Ánh ở phía sau.
- Vâng, lão đại!
Hoàng Anh, Hoàng Ánh gật đầu xoay người nâng Linh San, Ngọc Yên Mĩ cùng Nghiên Nghiên lui lại.
- Hoàng Minh, chàng cẩn thận một chút!
Linh San hai mắt tràn ngập lo lắng, trước đi rời đi vẫn là một câu nói ra.
Hoàng Minh mỉm cười gật đầu, hướng các nàng một ánh mắt yên tâm. Sau đó, hắn nhìn về Đỗ Thực còn chưa thoát khỏi ngây ngốc mà nói:
- Ngươi còn không chịu donate cho tác, để hắn mau mau ra chap cho ta. Một trận mà bắt ta kéo dài quá, mất hứng!
Đỗ Thực ngây ngốc nhìn Hoàng Minh một hồi ngữ khí không hiểu chuyện gì. Toàn trường vẫn là trong khiếp sợ tỉnh lại. Vũ Văn Hoá Cập càng là trợn mắt kinh hô:
- Ta kháo, tên tiểu tử kia là làm sao tiếp được ?
Hơn ai hết, Vũ Văn Hoá Cập chính là vừa tự thân thử nghiệm qua sức mạnh của Đỗ Thực khi sử dụng Chủ Tinh Linh. Một chiêu đã bại, nếu là tiếp tục đánh xuống hiển nhiên là bị nghiền ép tới chết. Vậy mà Hoàng Minh vừa rồi ngạnh kháng một chiêu hoàn toàn là ngang hàng không chia cao thấp.
- Hắn rốt cuộc có phải là trung vị thần hay không?
Ở một bên lão thái bà của Đỗ gia cũng là lẩm bẩm không tin vào những gì đang nhìn thấy. Câu hỏi này cũng chính là ý nghĩ trong đầu của toàn trường.
- Ngươi, rốt cuộc là ai?
Đỗ Thực từ trong sợ hãi trở ra, ánh mắt càng nhíu chặt hơn, lạnh lùng hỏi.
- Người giết ngươi!
Hoàng Minh cũng không muốn giải thích thêm điều gì. So với Ám Thần cùng Viêm Thần thì Đỗ Thực chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi. Thậm chí so với Hải lão, Du Ca hay Phan Da đều không theo được thực lực. Hoàng Minh lại không phải dạng thần cấp bình thường. Hắn chính là thế giới này một loại khác biệt hoàn toàn không thể dựa vào cấp bậc mà tính toán. Bởi vì thực lực của hắn, viễn siêu cấp bậc giả.
Thân ảnh biến mất tại không trung, Đôc Thần hai mắt co rút, thổ thuộc tính nhanh chóng bao phủ quanh thân. Phương viên xung quanh thân thể Đỗ Thực lực đẩy bài xích toàn bộ mọi thứ ra bên ngoài.
- Hắn ở đâu?
Đỗ Thần cùng toàn trường thấy Hoàng Minh một lần nữa biến mất liền kinh thán không thôi. Ánh mắt cùng thần thức toả ra liên tục tìm kiếm bóng dáng Hoàng Minh. Nhưng Hoàng Minh như bóng ma nhất thời không thấy được thân ảnh. Bất giác bầu trời phong thuộc tính bão nổi, cao nhất tầng trời ngoài vực không gian loạn lưu bất ngờ ầm ầm nổ vang.
- Ở phía trên!
Một tên trưởng lão của Đỗ gia lập tức phát hiện ra ba động trên cao tận không trung liền hét lớn. Toàn trường theo tiếng hét của hắn lập tức hướng ánh mắt lên cao không, nơi vốn là không gian loạn lưu khủng bố chính xác lập loè tinh mang đang lao xuống. Bầu trời váng đỏ đã như bị che lấp đi, một cái bóng khổng lồ giống như một đỉnh núi áp xuống phía dưới. Cái bóng này hình dáng chính là một cái phi tiêu siêu to khổng lồ. Toàn trường biến sắc kinh hãi, trên trán mồ hôi lạnh đã rơi xuống.
- Mau lui lại!
Mặc dù vị trí của Hoàng Minh cùng Đôc Thực chiến đấu đã ra xa hơn máy trăm mét có dư. Thế nhưng áp lực khổng lồ hoàn toàn khiến tất cả người ở nơi đây không tự chủ được ý niệm chạy trốn. Tiếng hét vừa hô lên, thân pháp lưu động hướng ra xa xa mà né tránh.
- Thiết lập phòng hộ đại trận!
Một tên trưởng lão hô hào lớn tiếng. Bọn hắn có thể chạy, thế nhưng trấn nhỏ làm sao có thể chạy đây. Một tiếng hô khiến trấn nhỏ nổi lên tinh mang lập loè. Một toà đại trận hộ sơn được khởi động, lập tức trấn nhỏ được màn sáng bao vây bảo vệ ở giữa. Mà Tác Hi lúc này cũng không thể giữ bình tĩnh được nữa, thân ảnh lao tới trước đám người Lập Phi, Hoàng Anh, Hoàng Ánh, Linh San. Hai mắt hắn loé lên tinh quang, máu tươi tràn ra, một đoàn năng lượng giống như hoả diễm đỏ rực từ thân thể hắn phát ra bên ngoài. Một bóng dáng khổng lồ bất chợt xuất hiện bao phủ toàn bộ đám người. Hoàng Minh nếu chứng kiến cảnh này nhất định sẽ ngạc nhiên. Bởi vì đây chính là đơn giản susano hình thái. Tác Hi đã nắm được sức mạnh triệu hồi thần biển cả susano.
Hoàng Minh lúc này sát ý bạo phát, thân thể hắn so với chiếc phi tiêu khổng lồ kia thì vô cùng bé nhỏ. Nhưng ở trung tâm phi tiêu, bàn tay của hắn tuôn ra lực lượng khiến không gian phải đảo loạn.
- Rasenshuriken!
- Kurama!
- Tốt!
Kurama cười lớn, năng lượng bộc phát mạnh mẽ trang ra. Chỉ thấy Hoàng Minh bay vụt lên cao hơn, hai tay hoá thành hai cự thủ cực lớn màu vàng có thể thấy rõ ràng móng vuốt. Hai cự thủ màu vàng hướng tới chưởng ấn một trận đối nghịch.
Ầm!
Đại địa nổ vang, toàn trường há hốc mồm chứng kiến một màn ngạch kháng khủng bố. Không gian lung lay nứt ra vài tia hỗn loạn. Hai thân ảnh lui về phía đối nghịch. Ngang hàng, không ai có thể tin được Hoàng Minh lại có thể một kích ngăn cản lại chưởng lực của Đỗ Thực. Đến chính cả Đỗ Thực cũng là ngẩn ra tại chỗ. Hắn vừa rồi là mạnh nhất một chưởng, toàn bộ là sát ý cùng lực lượng của bản thân. Càng là vừa rồi có Chủ Tinh Linh lực lượng bạo thăng, vậy mà bị một tên tiểu tử trung vị thần đón đỡ đi xuống.
- Đưa các nàng lui về!
Hoàng Minh lắc lắc cổ tay, quay đầu nói với Hoàng Anh, Hoàng Ánh ở phía sau.
- Vâng, lão đại!
Hoàng Anh, Hoàng Ánh gật đầu xoay người nâng Linh San, Ngọc Yên Mĩ cùng Nghiên Nghiên lui lại.
- Hoàng Minh, chàng cẩn thận một chút!
Linh San hai mắt tràn ngập lo lắng, trước đi rời đi vẫn là một câu nói ra.
Hoàng Minh mỉm cười gật đầu, hướng các nàng một ánh mắt yên tâm. Sau đó, hắn nhìn về Đỗ Thực còn chưa thoát khỏi ngây ngốc mà nói:
- Ngươi còn không chịu donate cho tác, để hắn mau mau ra chap cho ta. Một trận mà bắt ta kéo dài quá, mất hứng!
Đỗ Thực ngây ngốc nhìn Hoàng Minh một hồi ngữ khí không hiểu chuyện gì. Toàn trường vẫn là trong khiếp sợ tỉnh lại. Vũ Văn Hoá Cập càng là trợn mắt kinh hô:
- Ta kháo, tên tiểu tử kia là làm sao tiếp được ?
Hơn ai hết, Vũ Văn Hoá Cập chính là vừa tự thân thử nghiệm qua sức mạnh của Đỗ Thực khi sử dụng Chủ Tinh Linh. Một chiêu đã bại, nếu là tiếp tục đánh xuống hiển nhiên là bị nghiền ép tới chết. Vậy mà Hoàng Minh vừa rồi ngạnh kháng một chiêu hoàn toàn là ngang hàng không chia cao thấp.
- Hắn rốt cuộc có phải là trung vị thần hay không?
Ở một bên lão thái bà của Đỗ gia cũng là lẩm bẩm không tin vào những gì đang nhìn thấy. Câu hỏi này cũng chính là ý nghĩ trong đầu của toàn trường.
- Ngươi, rốt cuộc là ai?
Đỗ Thực từ trong sợ hãi trở ra, ánh mắt càng nhíu chặt hơn, lạnh lùng hỏi.
- Người giết ngươi!
Hoàng Minh cũng không muốn giải thích thêm điều gì. So với Ám Thần cùng Viêm Thần thì Đỗ Thực chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi. Thậm chí so với Hải lão, Du Ca hay Phan Da đều không theo được thực lực. Hoàng Minh lại không phải dạng thần cấp bình thường. Hắn chính là thế giới này một loại khác biệt hoàn toàn không thể dựa vào cấp bậc mà tính toán. Bởi vì thực lực của hắn, viễn siêu cấp bậc giả.
Thân ảnh biến mất tại không trung, Đôc Thần hai mắt co rút, thổ thuộc tính nhanh chóng bao phủ quanh thân. Phương viên xung quanh thân thể Đỗ Thực lực đẩy bài xích toàn bộ mọi thứ ra bên ngoài.
- Hắn ở đâu?
Đỗ Thần cùng toàn trường thấy Hoàng Minh một lần nữa biến mất liền kinh thán không thôi. Ánh mắt cùng thần thức toả ra liên tục tìm kiếm bóng dáng Hoàng Minh. Nhưng Hoàng Minh như bóng ma nhất thời không thấy được thân ảnh. Bất giác bầu trời phong thuộc tính bão nổi, cao nhất tầng trời ngoài vực không gian loạn lưu bất ngờ ầm ầm nổ vang.
- Ở phía trên!
Một tên trưởng lão của Đỗ gia lập tức phát hiện ra ba động trên cao tận không trung liền hét lớn. Toàn trường theo tiếng hét của hắn lập tức hướng ánh mắt lên cao không, nơi vốn là không gian loạn lưu khủng bố chính xác lập loè tinh mang đang lao xuống. Bầu trời váng đỏ đã như bị che lấp đi, một cái bóng khổng lồ giống như một đỉnh núi áp xuống phía dưới. Cái bóng này hình dáng chính là một cái phi tiêu siêu to khổng lồ. Toàn trường biến sắc kinh hãi, trên trán mồ hôi lạnh đã rơi xuống.
- Mau lui lại!
Mặc dù vị trí của Hoàng Minh cùng Đôc Thực chiến đấu đã ra xa hơn máy trăm mét có dư. Thế nhưng áp lực khổng lồ hoàn toàn khiến tất cả người ở nơi đây không tự chủ được ý niệm chạy trốn. Tiếng hét vừa hô lên, thân pháp lưu động hướng ra xa xa mà né tránh.
- Thiết lập phòng hộ đại trận!
Một tên trưởng lão hô hào lớn tiếng. Bọn hắn có thể chạy, thế nhưng trấn nhỏ làm sao có thể chạy đây. Một tiếng hô khiến trấn nhỏ nổi lên tinh mang lập loè. Một toà đại trận hộ sơn được khởi động, lập tức trấn nhỏ được màn sáng bao vây bảo vệ ở giữa. Mà Tác Hi lúc này cũng không thể giữ bình tĩnh được nữa, thân ảnh lao tới trước đám người Lập Phi, Hoàng Anh, Hoàng Ánh, Linh San. Hai mắt hắn loé lên tinh quang, máu tươi tràn ra, một đoàn năng lượng giống như hoả diễm đỏ rực từ thân thể hắn phát ra bên ngoài. Một bóng dáng khổng lồ bất chợt xuất hiện bao phủ toàn bộ đám người. Hoàng Minh nếu chứng kiến cảnh này nhất định sẽ ngạc nhiên. Bởi vì đây chính là đơn giản susano hình thái. Tác Hi đã nắm được sức mạnh triệu hồi thần biển cả susano.
Hoàng Minh lúc này sát ý bạo phát, thân thể hắn so với chiếc phi tiêu khổng lồ kia thì vô cùng bé nhỏ. Nhưng ở trung tâm phi tiêu, bàn tay của hắn tuôn ra lực lượng khiến không gian phải đảo loạn.
- Rasenshuriken!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.