Chương 664
Nấm Hương Xào
06/09/2019
Chẳng có gì không đúng cả.
Vệ Từ ho nhẹ hai tiếng, vẻ mặt đã bình tĩnh lại, nhưng đối tại vẫn đỏ bừng như sắp nhỏ máu.
Anh hiểu “người trong lòng” mà Khương Bồng Cơ nói là ai, đối mặt với Dương Tư không biết chuyện gì, anh thấy hơi xấu hổ. Nhưng những lời Dương Tư vừa nói cũng có lý.
Chủ công còn trẻ, mới mười mấy tuổi, hào hoa phong nhã, còn Vệ Tử Hiếu anh thì sao?
Đầu chỉ lớn hơn cô có sáu tuổi chứ?
“Từ còn chút việc, xin cáo từ trước”
Giọng nói của Vệ Từ hơi mơ hồ, tựa như đang cố tránh né gì đó.
Dương Tư đầu để anh đi dễ dàng vậy, chiêu đánh trống lảng ấy vô dụng với gã.
“Còn chưa nói xong cơ mà, đi gì mà đi hả?” Dương Tư ngồi trên ghế gấp, thấy Vệ Từ muốn chuồn thì vội tóm lấy tay áo anh, gã nói bằng vẻ chân thành: “Tử Hiếu này... Lý trí lên người anh em, đừng làm chuyện điên rồ”
Vệ Từ chỉ cười, nụ cười ấm áp làm tan băng tuyết giá lạnh, không quá chói lọi cũng không quá nóng bức, nhiệt độ vừa đủ.
“Từ tự có chừng mực, đợi ngài ấy lớn chút nữa thì sẽ biết thôi.”
Năm sáu năm nữa thôi, mình sẽ hai bảy hai tám, đến tuổi trung niên, hẳn lúc ấy cô cũng hết hứng rồi.
Dương Tư nghe anh nói vậy cũng không cố hỏi thêm gì nữa, Vệ Từ biết nên làm gì là tốt rồi. Gã thở dài rồi ngồi xuống, hai chân duỗi thẳng, đấm bồm bộp lên chân mình, ngâm nga một khúc ca.
Gã đang tự vui một mình thì bỗng từ phía sau vang lên giọng nói của Khương Hồng Cơ.
“Tử Hiếu đâu rồi?”
Dương Tự giật mình suýt trượt khỏi ghế, may gã kiềm chế được nên không mất mặt cho lắm. Gã từ từ đứng dậy, phủi quần áo rồi thở dài.
“Tử Hiếu nói có việc bận nên đã đi rồi, Chủ công tới tìm cậu ta sao?”
Khương Bồng Cơ khoanh tay trước ngực, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười khó hiểu: “Không, ta tới tìm huynh”
Dương Tư: “.”
Khoan đã, không khí cứ là lạ thế quái nào là sao!
Dương Tư có ảo giác rằng Khương Bồng Cơ đến tính sổ với gã... À, chắc cũng không hẳn là ảo giác đầu...
Khương Hồng Cơ không nói gì, chỉ cười cười nhìn Dương Tự chằm chằm, khiến gã nổi hết da gà da vịt lên. Một lúc lâu sau cô mới nói: “Tĩnh Dung có nhở người trong lòng lúc trước ta nhắc tới không?”
Dương Tư: “.”
Từ từ đã, đừng nói với gã rằng, người trong lòng của chủ công chính là Vệ Từ đấy nhé:
Gã xây xẩm hết mặt mày, nghĩ lại hình tượng mà Khương Hồng Cơ nói đến, càng nghĩ càng tuyệt vọng.
“Chủ công... ngài và Tử Hiếu...”
Dương Tư nói tới đây thì dừng một chút, không biết nên nói tiếp thế nào. Gã cũng từng trải qua thời niên thiếu, biết tính cách của đám trẻ tuổi ấy ra sao, càng khuyên thì chúng càng muốn làm.
Người ta càng ngăn cản thì càng kích thích lòng hiếu chiến của chúng.
Hẳn chủ công chỉ nhất thời say mê Vệ Từ mà thôi, chỉ là thấy anh đẹp nên mới thích.
Cùng lắm thì tám phần là tò mò, hai phần là thích.
Nhưng một khi đã có sự ngăn cản từ bên ngoài, kích thích chủ công, hai phần thích ấy sẽ bùng nổ thành mười phấn.
“... Nhưng đều là đàn ông con trai, hai người có từng nghĩ xem sau này phải nối dõi tông đường thế nào không?”
Dương Tư ỉu xìu khuyên bảo, gã và Vệ Từ là bạn thân, khuyên anh thì không cần ngại trước ngại sau gì, nhưng với Khương Bổng Cơ thì không được thoải mái như thế.
Khương Bồng Cơ đáp: “Sao không được?”
“Tử Hiếu là người chung tình, nếu ngài định để một người phụ nữ khác giúp huynh ấy nối dõi thì thôi, Tử Hiếu sẽ không chấp nhận đầu” Dương Tự hiểu lầm thật sự, gã ngượng ngùng nói: “.. Mà chủ công còn trẻ, cần gì phải tốn thời gian của cả hai chứ? Ngài còn nhỏ, cậu ấy hơn ngài tận sáu tuổi.”
Chủ công hai bảy hai tám tuổi vẫn được coi là người trẻ tuổi, nhưng lúc ấy Vệ Từ đã đầu ba rồi, họ thật sự không hợp nhau.
Dương Tư nghĩ mình đã khuyến hết nước hết cái rồi, nhưng đối phương thì vẫn hồn nhiên coi như không.
Cô đáp: “Làm gì có chuyện ta để những người đàn bà khác động đến huynh ấy, ta là người có bệnh sạch sẽ”
Dương Tư thấy nhức hết đầu, gã hiểu rồi, chắc chắn là chủ công thiếu kiến thức về sinh lý, không biết là đàn ông không thể sinh con.
Chắc chủ công nghĩ hai người đàn ông cũng sinh con được nhỉ?
“Tử Hiếu là nam, chủ công cũng vậy.”
Phổ cập kiến thức cho cậu thiếu niên chưa đến mười tám này, gã cảm thấy hoang đường quá sức.
Khương Bổng Cơ buồn cười: “Rồi sao?”
Dương Tư nói: “Đàn ông với nhau không thể sinh con được”
Khương Bổng Cơ gật gù: “Điều này ai cũng biết cả, rồi sao nữa?”
Dương Tư thật sự cạn lời với cô.
Biết hai người đàn ông không thể sinh con, lại không cho người phụ nữ khác sinh con cho Vệ Từ, thế chẳng phải là để Về Từ tuyệt tự à?
Gã bất chấp luôn: “Ngài và Tử Hiếu đều là nam, không thể có con!”
Khương Hồng Cơ khẽ hạ mắt, cười nhẹ rồi nói: “Huynh sai rồi”
Dương Tư ngẩn người, gã nói sai ở đâu chứ?
“Huynh chỉ nói đúng một việc rằng Tử Hiếu là nam thôi, còn đâu đều sai cả?”
Tuy rằng Dương Tư thông minh hơn người nhưng lúc này gã vẫn cảm thấy bộ não của mình không thể hiểu nổi những lời Khương Đồng Cơ nói, họ có nói cùng ngôn ngữ không vậy?
Gã vừa nói “Chủ công và Tử Hiếu đều là nam nên không thể có con”, chủ công thì đáp “Trừ việc Tử Hiếu là nam thì đúng, còn đâu đều sai”... Nói cách khác thì, “chủ công là nam” là một mệnh đề sai, “không thể có con” cũng sai nốt...
Nghĩ mà hoảng hết cả người QAQ.
Đầu óc Dương Tự hỗn loạn vô cùng, như có hàng trăm con ong đang bay quanh đầu gã.
“Chủ, chủ công...”
Dương Tự sợ tới mức nói lắp. Khương Hồng Cơ nháy mắt: “Ta còn có việc, đi trước đây” Cô nói xong thì bỏ lại Dương Tư đang ngây ra như phỗng.
Người xem livestream theo dõi diễn biến từ đầu đến cuối, về cơ bản thì họ chia làm hai phe, một phe lo lắng vì giới tính thật của Streamer bị bại lộ, một phe thì lo Dương Tự sợ quá ngơ luôn.
[Hoàng Thiếu Thiên Ít Nói]: Thôi bỏ bụ rồi, Dương Tự mà biết giới tính thật của Streamer thì 100% bỏ dép chạy lấy người luôn.
[Hàn Văn Thanh Dịu Dàng]: Chả cần ông bố thế lực, chính Streamer cũng bá chủ một chậu rồi, trong tay là hàng vạn binh tướng, Dương Tư chỉ là một văn nhân mà thôi, chạy thế quái nào được? Chạy bằng niềm tin và hy vọng à? Streamer thủ đoạn bỏ xừ, Vệ Từ cũng không kém, hai người mà liên thủ lại thì có mà lọt được con cá nào.
[Chu Trạch Khải Lắm Lời]: Hỏi ngu cái, sao Streamer phải tiết lộ giới tính của bả lúc này vậy?
[Diệp Tu Thành Thật Thật Thà: Tôi hiểu này. Giờ Streamer thu phục được cả Hoàn Châu rồi, tuy không thể áp đảo tất cả nhưng cũng không thể coi khinh được, giờ là thời cơ tốt để tiết lộ giới tính thật đấy. Coi như chuẩn bị trước khi công khai hoàn toàn.
Hiển nhiên Dương Tư đã thông qua phép thử lúc trước, nên gã có thể chấp nhận sự thật rằng Khương Hồng Cơ là nữ.
Chỉ cần khống chế được mấy văn nhân dưới trướng thì những người khác cũng dễ hơn.
Tính đến hiện tại thì chỉ có ba người biết giới tính thật của Khương Hồng Cơ là Phong Cẩn, Vệ Từ và Dương Tư. Ba người đều có địa vị trong tổ chức của Khương Hồng Cơ, nếu có sự ủng hộ tuyệt đối từ họ thì dù những người khác có mâu thuẫn hay do dự, cũng không gây ảnh hưởng gì quá lớn. >
Vệ Từ ho nhẹ hai tiếng, vẻ mặt đã bình tĩnh lại, nhưng đối tại vẫn đỏ bừng như sắp nhỏ máu.
Anh hiểu “người trong lòng” mà Khương Bồng Cơ nói là ai, đối mặt với Dương Tư không biết chuyện gì, anh thấy hơi xấu hổ. Nhưng những lời Dương Tư vừa nói cũng có lý.
Chủ công còn trẻ, mới mười mấy tuổi, hào hoa phong nhã, còn Vệ Tử Hiếu anh thì sao?
Đầu chỉ lớn hơn cô có sáu tuổi chứ?
“Từ còn chút việc, xin cáo từ trước”
Giọng nói của Vệ Từ hơi mơ hồ, tựa như đang cố tránh né gì đó.
Dương Tư đầu để anh đi dễ dàng vậy, chiêu đánh trống lảng ấy vô dụng với gã.
“Còn chưa nói xong cơ mà, đi gì mà đi hả?” Dương Tư ngồi trên ghế gấp, thấy Vệ Từ muốn chuồn thì vội tóm lấy tay áo anh, gã nói bằng vẻ chân thành: “Tử Hiếu này... Lý trí lên người anh em, đừng làm chuyện điên rồ”
Vệ Từ chỉ cười, nụ cười ấm áp làm tan băng tuyết giá lạnh, không quá chói lọi cũng không quá nóng bức, nhiệt độ vừa đủ.
“Từ tự có chừng mực, đợi ngài ấy lớn chút nữa thì sẽ biết thôi.”
Năm sáu năm nữa thôi, mình sẽ hai bảy hai tám, đến tuổi trung niên, hẳn lúc ấy cô cũng hết hứng rồi.
Dương Tư nghe anh nói vậy cũng không cố hỏi thêm gì nữa, Vệ Từ biết nên làm gì là tốt rồi. Gã thở dài rồi ngồi xuống, hai chân duỗi thẳng, đấm bồm bộp lên chân mình, ngâm nga một khúc ca.
Gã đang tự vui một mình thì bỗng từ phía sau vang lên giọng nói của Khương Hồng Cơ.
“Tử Hiếu đâu rồi?”
Dương Tự giật mình suýt trượt khỏi ghế, may gã kiềm chế được nên không mất mặt cho lắm. Gã từ từ đứng dậy, phủi quần áo rồi thở dài.
“Tử Hiếu nói có việc bận nên đã đi rồi, Chủ công tới tìm cậu ta sao?”
Khương Bồng Cơ khoanh tay trước ngực, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười khó hiểu: “Không, ta tới tìm huynh”
Dương Tư: “.”
Khoan đã, không khí cứ là lạ thế quái nào là sao!
Dương Tư có ảo giác rằng Khương Bồng Cơ đến tính sổ với gã... À, chắc cũng không hẳn là ảo giác đầu...
Khương Hồng Cơ không nói gì, chỉ cười cười nhìn Dương Tự chằm chằm, khiến gã nổi hết da gà da vịt lên. Một lúc lâu sau cô mới nói: “Tĩnh Dung có nhở người trong lòng lúc trước ta nhắc tới không?”
Dương Tư: “.”
Từ từ đã, đừng nói với gã rằng, người trong lòng của chủ công chính là Vệ Từ đấy nhé:
Gã xây xẩm hết mặt mày, nghĩ lại hình tượng mà Khương Hồng Cơ nói đến, càng nghĩ càng tuyệt vọng.
“Chủ công... ngài và Tử Hiếu...”
Dương Tư nói tới đây thì dừng một chút, không biết nên nói tiếp thế nào. Gã cũng từng trải qua thời niên thiếu, biết tính cách của đám trẻ tuổi ấy ra sao, càng khuyên thì chúng càng muốn làm.
Người ta càng ngăn cản thì càng kích thích lòng hiếu chiến của chúng.
Hẳn chủ công chỉ nhất thời say mê Vệ Từ mà thôi, chỉ là thấy anh đẹp nên mới thích.
Cùng lắm thì tám phần là tò mò, hai phần là thích.
Nhưng một khi đã có sự ngăn cản từ bên ngoài, kích thích chủ công, hai phần thích ấy sẽ bùng nổ thành mười phấn.
“... Nhưng đều là đàn ông con trai, hai người có từng nghĩ xem sau này phải nối dõi tông đường thế nào không?”
Dương Tư ỉu xìu khuyên bảo, gã và Vệ Từ là bạn thân, khuyên anh thì không cần ngại trước ngại sau gì, nhưng với Khương Bổng Cơ thì không được thoải mái như thế.
Khương Bồng Cơ đáp: “Sao không được?”
“Tử Hiếu là người chung tình, nếu ngài định để một người phụ nữ khác giúp huynh ấy nối dõi thì thôi, Tử Hiếu sẽ không chấp nhận đầu” Dương Tự hiểu lầm thật sự, gã ngượng ngùng nói: “.. Mà chủ công còn trẻ, cần gì phải tốn thời gian của cả hai chứ? Ngài còn nhỏ, cậu ấy hơn ngài tận sáu tuổi.”
Chủ công hai bảy hai tám tuổi vẫn được coi là người trẻ tuổi, nhưng lúc ấy Vệ Từ đã đầu ba rồi, họ thật sự không hợp nhau.
Dương Tư nghĩ mình đã khuyến hết nước hết cái rồi, nhưng đối phương thì vẫn hồn nhiên coi như không.
Cô đáp: “Làm gì có chuyện ta để những người đàn bà khác động đến huynh ấy, ta là người có bệnh sạch sẽ”
Dương Tư thấy nhức hết đầu, gã hiểu rồi, chắc chắn là chủ công thiếu kiến thức về sinh lý, không biết là đàn ông không thể sinh con.
Chắc chủ công nghĩ hai người đàn ông cũng sinh con được nhỉ?
“Tử Hiếu là nam, chủ công cũng vậy.”
Phổ cập kiến thức cho cậu thiếu niên chưa đến mười tám này, gã cảm thấy hoang đường quá sức.
Khương Bổng Cơ buồn cười: “Rồi sao?”
Dương Tư nói: “Đàn ông với nhau không thể sinh con được”
Khương Bổng Cơ gật gù: “Điều này ai cũng biết cả, rồi sao nữa?”
Dương Tư thật sự cạn lời với cô.
Biết hai người đàn ông không thể sinh con, lại không cho người phụ nữ khác sinh con cho Vệ Từ, thế chẳng phải là để Về Từ tuyệt tự à?
Gã bất chấp luôn: “Ngài và Tử Hiếu đều là nam, không thể có con!”
Khương Hồng Cơ khẽ hạ mắt, cười nhẹ rồi nói: “Huynh sai rồi”
Dương Tư ngẩn người, gã nói sai ở đâu chứ?
“Huynh chỉ nói đúng một việc rằng Tử Hiếu là nam thôi, còn đâu đều sai cả?”
Tuy rằng Dương Tư thông minh hơn người nhưng lúc này gã vẫn cảm thấy bộ não của mình không thể hiểu nổi những lời Khương Đồng Cơ nói, họ có nói cùng ngôn ngữ không vậy?
Gã vừa nói “Chủ công và Tử Hiếu đều là nam nên không thể có con”, chủ công thì đáp “Trừ việc Tử Hiếu là nam thì đúng, còn đâu đều sai”... Nói cách khác thì, “chủ công là nam” là một mệnh đề sai, “không thể có con” cũng sai nốt...
Nghĩ mà hoảng hết cả người QAQ.
Đầu óc Dương Tự hỗn loạn vô cùng, như có hàng trăm con ong đang bay quanh đầu gã.
“Chủ, chủ công...”
Dương Tự sợ tới mức nói lắp. Khương Hồng Cơ nháy mắt: “Ta còn có việc, đi trước đây” Cô nói xong thì bỏ lại Dương Tư đang ngây ra như phỗng.
Người xem livestream theo dõi diễn biến từ đầu đến cuối, về cơ bản thì họ chia làm hai phe, một phe lo lắng vì giới tính thật của Streamer bị bại lộ, một phe thì lo Dương Tự sợ quá ngơ luôn.
[Hoàng Thiếu Thiên Ít Nói]: Thôi bỏ bụ rồi, Dương Tự mà biết giới tính thật của Streamer thì 100% bỏ dép chạy lấy người luôn.
[Hàn Văn Thanh Dịu Dàng]: Chả cần ông bố thế lực, chính Streamer cũng bá chủ một chậu rồi, trong tay là hàng vạn binh tướng, Dương Tư chỉ là một văn nhân mà thôi, chạy thế quái nào được? Chạy bằng niềm tin và hy vọng à? Streamer thủ đoạn bỏ xừ, Vệ Từ cũng không kém, hai người mà liên thủ lại thì có mà lọt được con cá nào.
[Chu Trạch Khải Lắm Lời]: Hỏi ngu cái, sao Streamer phải tiết lộ giới tính của bả lúc này vậy?
[Diệp Tu Thành Thật Thật Thà: Tôi hiểu này. Giờ Streamer thu phục được cả Hoàn Châu rồi, tuy không thể áp đảo tất cả nhưng cũng không thể coi khinh được, giờ là thời cơ tốt để tiết lộ giới tính thật đấy. Coi như chuẩn bị trước khi công khai hoàn toàn.
Hiển nhiên Dương Tư đã thông qua phép thử lúc trước, nên gã có thể chấp nhận sự thật rằng Khương Hồng Cơ là nữ.
Chỉ cần khống chế được mấy văn nhân dưới trướng thì những người khác cũng dễ hơn.
Tính đến hiện tại thì chỉ có ba người biết giới tính thật của Khương Hồng Cơ là Phong Cẩn, Vệ Từ và Dương Tư. Ba người đều có địa vị trong tổ chức của Khương Hồng Cơ, nếu có sự ủng hộ tuyệt đối từ họ thì dù những người khác có mâu thuẫn hay do dự, cũng không gây ảnh hưởng gì quá lớn. >
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.