Chương 1166: Đánh hứa bùi, chém chư hầu (38)
Nấm Hương Xào
07/08/2020
Tuyến đường vận chuyển lương thực là cơ mật trong cơ mật, nhưng trên đời kh3ông có bức tường nào không lọt gió. Chỉ riêng mật thám trinh sát của kẻ đị2ch thôi cũng khiến người ta khó lòng phòng bị rồi.
Khương Bồng Cơ 0đang xử lý quân vụ và tuần tra tình hình luyện binh thì có lính truyền tin0 tiến vào bẩm báo.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Cô hỏi.
“Báo, nă3m mươi nghìn thạch quân lương vận chuyển từ thành Hưng quận Hứa tới đã bị tập kích.” Sắc mặt lính truyền tin nặng nề, báo lên.
Khương Bồng Cơ bóp nát cây bút trong tay, trên mặt không tỏ vẻ gì, nhưng ánh mắt lại lạnh đi.
“Là sao? Lương thực vận chuyển từ thành Hưng quận Hứa tới đã bị tập kích?” Khương Bồng Cơ hỏi: “Là kẻ nào đánh lén?”
Lính truyền tin không trả lời, nhưng trong lòng cô cũng đã có suy đoán.
Binh lực của Hứa Bùi gần như đều nằm trong tầm mắt cô, người lúc này có thể thần không biết quỷ không hay đánh lén tuyến đường vận chuyển lương thực tất nhiên là Hoàng Tung.
Lính truyền tin nói: “Người đánh lén dù không giương cờ hiệu nhưng dựa trên binh khí tìm được thì chắc là Hoàng Tung.”
Trên binh khí có khắc chữ “Nguyên”, còn có gia huy đơn giản.
Nguyên thị chính là gia tộc gốc của Hoàng Tung.
Khương Bồng Cơ tức giận nghiến răng, cách truyền tin thời viễn cổ quá bất tiện.
Khi cô ở đây nhận được tin đội vận chuyển lương thực bị tập kích thì bên Hoàng Tung sớm đã đánh xong và về nhà rồi.
“Các vị quân sư có biết chuyện này không? Có phái người ngăn cản không?” Khương Bồng Cơ biết năm mươi nghìn thạch quân lương này xem như là không giữ được rồi, nhưng kẻ đến cướp lương thực cũng đừng hòng phủi mông rời đi như vậy, phải để mạng lại: “Bọn họ đã có sắp xếp gì chưa?”
Khương Bồng Cơ trấn giữ trong quân, mấy ngày nay đều đang xử lý quân vụ, an ổn lòng người, mấy người Dương Tư lại ở tiền tuyến, tốc độ phản ứng đương nhiên nhanh hơn cô nhiều. Nếu như kịp thời phái binh đến chặn lại, không chừng còn có thể chặn được tiểu tặc trộm lương thực này, cho hắn đi gặp Diêm Vương!
Lính truyền tin nói: “Kỳ Quan quân sư biết được việc này, đã phái binh mã đến chặn lại.”
Khương Bồng Cơ rất tin tưởng năng lực làm việc của Kỳ Quan Nhượng, nếu anh ta đã ra tay thì chắc chắn sẽ không để cho Hoàng Tung lành lặn rời đi.
Tuy là như thế nhưng Khương Bồng Cơ vẫn tức điên người.
Cô bỏ ra rất nhiều vốn liếng mới lập nên được doanh trại kỵ binh hạng nặng, cho dù đã vơ vét của cải của quý tộc Bắc Cương để hồi máu nhưng cô vẫn thấy mình nghèo.
Chỉ có điều, trong thời loạn lạc, vàng bạc châu báu dù cho quý giá hơn nữa thì cũng không quý bằng lương thực.
Quận Hứa tuy là quận lớn chuyên sản xuất lương thực, diện tích canh tác cực lớn nhưng nông dân trồng trọt cũng không dễ dàng. Lương thực được trồng ra chứ không phải hô biến là ra, mỗi hạt gạo đều quý báu. Cô vừa nghĩ đến năm mươi nghìn thạch lương thực bị Hoàng Tung cướp đi hoặc là thiêu hủy thì không nhịn được mà siết chặt nắm tay.
Khán giả xem livestream đã theo dõi Khương Bồng Cơ nhiều năm rồi, thỉnh thoảng cũng có thể dựa vào nét mặt và ánh mắt để đoán tâm trạng của cô.
Tình hình trước mắt này không cần phải nói thêm, chắc chắn cô đang tức giận.
[Hoa Hoa Yêu Đầu Heo]: Streamer đừng tức giận, đại quân tám trăm năm mươi nghìn con cá muối chúng tôi ủng hộ cô. Năm mươi nghìn thạch lương thực có là gì, mỗi người chúng tôi donate cho cô một ít. Đến lúc đó cô lại đổi lấy một triệu thạch lương thực, ăn hết bát này sang bát khác, nấu hết nồi này đến nồi khác, để cho mấy tên nghèo kia biết thế nào là uy thế của người giàu. Để cho bọn chúng biết đạo lý là có tiền thì thật sự có thể muốn làm gì thì làm! Đừng tức giận nữa.
[Gia Gia Ngư]: À, tôi muốn hỏi ngu một chút, năm mươi nghìn thạch lương thực rất nhiều sao?
Khương Bồng Cơ rất hiếm khi nổi giận, không ít khán giả theo dõi cô nhiều năm như vậy, nhưng đến nay cũng không thấy cô có biểu cảm gì khác ngoài bình tĩnh hoặc mỉm cười.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Năm mươi nghìn thạch lương thực là rất nhiều đó, nếu như mọi người theo dõi cô ấy từ sớm thì sẽ biết Streamer đã từng chơi trò giới hạn mua để khống chế giá lương thực. Lúc ấy trong tay Streamer có bao nhiêu lương thực chứ, khó khăn tính toán mãi mới miễn cưỡng kiềm chế được giá cả lương bình quân ở quận Hà Gian, mọi người nghĩ xem năm mươi nghìn thạch lương là bao nhiêu? Rơi vào trong tay Hoàng Tung, cho dù đốt cũng sẽ không để lại cho Streamer.
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: Theo quan sát của tôi những năm qua thì trong thế giới này của Streamer, một thạch bằng 50 kg. Tôi lấy ví dụ, giả sử một người lớn một ngày ăn nửa lạng thì mười nghìn người ăn hết 5000 kg, tương đương với một trăm thạch.
Có số lượng trực quan, khán giả không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Không đúng, những người vận chuyển lương thực cũng phải ăn mà, lương thực bọn họ ăn cũng tính vào tổng số lương thực vận chuyển.
[Sân Gia]: Nhưng tôi nhớ là khoảng cách từ thành Hưng quận Hứa đến tiền tuyến chỉ có ba bốn ngày đi đường thôi mà? Những người vận chuyển có thể ăn được bao nhiêu chứ? Năm mươi nghìn thạch lương thực được vận chuyển đến tiền tuyến này chắc chắn còn lại một phần rất lớn. Bây giờ bị Hoàng Tung chặn cướp, Streamer không đau lòng mới là lạ.
Khán giả đã quen với tình tiết trên phim truyền hình, tưởng rằng động một chút là có thể lấy ra một triệu thạch lương thực.
Bọn họ nào biết rằng năm mươi nghìn thạch lương thực đã có thể chống đỡ được một trận chiến cỡ nhỏ rồi.
Khương Bồng Cơ đúng là không thiếu lương thực, nhưng không có nghĩa là lương thực bị kẻ địch cướp hoặc bị thiêu hủy thì cô không đau lòng.
Khán giả trầm mặc trong chốc lát.
[Cuối Cùng Không Phải Ngôi Sao Đêm Qua]: Tôi nhớ trận động đất năm đó ở kinh thành Đông Khánh, Streamer hình như đã đổi lấy rất nhiều lương thực từ hệ thống livestream. Ôi năm mươi nghìn thạch lương thực thật sự rất nhiều nhưng những người xem livestream chúng ta còn nhiều hơn, xem chừng nếu mỗi người quyên góp một cân lương thực thì đã đủ rồi.
Bởi vì Khương Bồng Cơ tính chẳng giống ai, mở livestream lâu vậy rồi mà cũng chỉ mới nhận donate có một lần.
Nếu không có người nhắc nhở, khán giả cũng sắp quên mất cô còn có một hệ thống bàn tay vàng rồi.
Thiếu quân lương thì có gì phải sợ?
Tám trăm năm mươi nghìn cá muối thiếu cái gì chứ dăm ba cân gạo thì không bao giờ thiếu.
Chỉ cần Khương Bồng Cơ lên tiếng, bọn họ nhất định sẽ quyên tặng.
Xem chùa livestream nhiều năm, bây giờ khó khăn lắm mới có một lý do để tiêu tiền, nhất định phải để cho người ở thế giới khác thấy được hào khí của bọn họ!
[Lưu Úc Khống]: Đúng đúng, bác Streamer, để cho chúng tôi dùng lương thực nhấn chìm Hoàng Tung đi!
Sự hăng hái của khán giả được gợi lên, nhưng chưa đợi thổ hào donate vậy mà Khương Bồng Cơ đã lên tiếng ngăn lại.
[Streamer V]: Không cần, mọi người giữ lại mua kẹo cho mình đi! Dù mọi người donate thì tôi cũng không đi đổi lương thực đâu, vô nghĩa thôi.
Khương Bồng Cơ đã có cân nhắc của riêng mình.
Trận động đất năm đó ở kinh thành là vì không còn cách nào khác, nhưng bây giờ còn lâu mới đến bước đường cùng, cô sẽ không dùng chức năng trao đổi của hệ thống.
Không phải là cô thà chết cũng phải giữ sĩ diện mà chỉ vì nếu dùng thì sẽ phải trả giá rất lớn.
Kiếm lời từ tay Khương Bồng Cơ cô đã khó, kiếm từ chỗ hệ thống còn khó hơn.
Lui một vạn bước mà nói, nếu cô thật sự thiếu quân lương đi chăng nữa thì cô cũng không cần khán giả phải donate.
Cô livestream nhiều năm như vậy, điểm tích lũy độ nổi tiếng của cô đã đạt đến một con số kinh khủng từ lâu.
Nếu như thật sự đem đổi lương thực thì đừng nói đủ dìm chết một Hoàng Tung, cô có thể dìm tất cả người của năm nước trong thiên hạ dưới biển gạo.
Khán giả thấy cô nói như vậy chỉ có thể đè nén sự xúc động vừa xuất hiện xuống.
[Ngàn Chén Chẳng Bằng Một Ánh Trăng]: Được, vợ à, cục cưng đi mua kẹo ngay đây.
Khương Bồng Cơ: “...”
Khương Bồng Cơ sau khi bị khán giả làm gián đoạn thì chút phẫn nộ kia đã bị lý trí thay thế.
[Lá Sen Thanh Khiết]: Streamer, không có năm mươi nghìn thạch lương thực này thì đại quân sẽ không bị thiếu quân lương chứ?
Trong trướng không người, Khương Bồng Cơ thấp giọng nói: “Sẽ không thiếu. Trứng gà không thể để chung vào cùng một rổ, tuyến lương thực cũng giống vậy, không chỉ có một. Thành Hưng quận Hứa là một, còn có mấy chỗ khác nữa. Thiếu năm mươi nghìn thạch này, cùng lắm là khó chịu một chút, nhưng còn chưa đến mức phải chịu đói.”
Còn chưa nói đến là Kỳ Quan Nhượng sẽ không để binh mã của Hoàng Tung chiếm lợi mà có thể toàn thân trở ra.
Mặc dù việc tuyến đường vận chuyển lương thực bị tập kích sẽ làm ảnh hưởng đến sĩ khí, nhưng tổng thể thì không có vấn đề gì.
Khương Bồng Cơ 0đang xử lý quân vụ và tuần tra tình hình luyện binh thì có lính truyền tin0 tiến vào bẩm báo.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Cô hỏi.
“Báo, nă3m mươi nghìn thạch quân lương vận chuyển từ thành Hưng quận Hứa tới đã bị tập kích.” Sắc mặt lính truyền tin nặng nề, báo lên.
Khương Bồng Cơ bóp nát cây bút trong tay, trên mặt không tỏ vẻ gì, nhưng ánh mắt lại lạnh đi.
“Là sao? Lương thực vận chuyển từ thành Hưng quận Hứa tới đã bị tập kích?” Khương Bồng Cơ hỏi: “Là kẻ nào đánh lén?”
Lính truyền tin không trả lời, nhưng trong lòng cô cũng đã có suy đoán.
Binh lực của Hứa Bùi gần như đều nằm trong tầm mắt cô, người lúc này có thể thần không biết quỷ không hay đánh lén tuyến đường vận chuyển lương thực tất nhiên là Hoàng Tung.
Lính truyền tin nói: “Người đánh lén dù không giương cờ hiệu nhưng dựa trên binh khí tìm được thì chắc là Hoàng Tung.”
Trên binh khí có khắc chữ “Nguyên”, còn có gia huy đơn giản.
Nguyên thị chính là gia tộc gốc của Hoàng Tung.
Khương Bồng Cơ tức giận nghiến răng, cách truyền tin thời viễn cổ quá bất tiện.
Khi cô ở đây nhận được tin đội vận chuyển lương thực bị tập kích thì bên Hoàng Tung sớm đã đánh xong và về nhà rồi.
“Các vị quân sư có biết chuyện này không? Có phái người ngăn cản không?” Khương Bồng Cơ biết năm mươi nghìn thạch quân lương này xem như là không giữ được rồi, nhưng kẻ đến cướp lương thực cũng đừng hòng phủi mông rời đi như vậy, phải để mạng lại: “Bọn họ đã có sắp xếp gì chưa?”
Khương Bồng Cơ trấn giữ trong quân, mấy ngày nay đều đang xử lý quân vụ, an ổn lòng người, mấy người Dương Tư lại ở tiền tuyến, tốc độ phản ứng đương nhiên nhanh hơn cô nhiều. Nếu như kịp thời phái binh đến chặn lại, không chừng còn có thể chặn được tiểu tặc trộm lương thực này, cho hắn đi gặp Diêm Vương!
Lính truyền tin nói: “Kỳ Quan quân sư biết được việc này, đã phái binh mã đến chặn lại.”
Khương Bồng Cơ rất tin tưởng năng lực làm việc của Kỳ Quan Nhượng, nếu anh ta đã ra tay thì chắc chắn sẽ không để cho Hoàng Tung lành lặn rời đi.
Tuy là như thế nhưng Khương Bồng Cơ vẫn tức điên người.
Cô bỏ ra rất nhiều vốn liếng mới lập nên được doanh trại kỵ binh hạng nặng, cho dù đã vơ vét của cải của quý tộc Bắc Cương để hồi máu nhưng cô vẫn thấy mình nghèo.
Chỉ có điều, trong thời loạn lạc, vàng bạc châu báu dù cho quý giá hơn nữa thì cũng không quý bằng lương thực.
Quận Hứa tuy là quận lớn chuyên sản xuất lương thực, diện tích canh tác cực lớn nhưng nông dân trồng trọt cũng không dễ dàng. Lương thực được trồng ra chứ không phải hô biến là ra, mỗi hạt gạo đều quý báu. Cô vừa nghĩ đến năm mươi nghìn thạch lương thực bị Hoàng Tung cướp đi hoặc là thiêu hủy thì không nhịn được mà siết chặt nắm tay.
Khán giả xem livestream đã theo dõi Khương Bồng Cơ nhiều năm rồi, thỉnh thoảng cũng có thể dựa vào nét mặt và ánh mắt để đoán tâm trạng của cô.
Tình hình trước mắt này không cần phải nói thêm, chắc chắn cô đang tức giận.
[Hoa Hoa Yêu Đầu Heo]: Streamer đừng tức giận, đại quân tám trăm năm mươi nghìn con cá muối chúng tôi ủng hộ cô. Năm mươi nghìn thạch lương thực có là gì, mỗi người chúng tôi donate cho cô một ít. Đến lúc đó cô lại đổi lấy một triệu thạch lương thực, ăn hết bát này sang bát khác, nấu hết nồi này đến nồi khác, để cho mấy tên nghèo kia biết thế nào là uy thế của người giàu. Để cho bọn chúng biết đạo lý là có tiền thì thật sự có thể muốn làm gì thì làm! Đừng tức giận nữa.
[Gia Gia Ngư]: À, tôi muốn hỏi ngu một chút, năm mươi nghìn thạch lương thực rất nhiều sao?
Khương Bồng Cơ rất hiếm khi nổi giận, không ít khán giả theo dõi cô nhiều năm như vậy, nhưng đến nay cũng không thấy cô có biểu cảm gì khác ngoài bình tĩnh hoặc mỉm cười.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Năm mươi nghìn thạch lương thực là rất nhiều đó, nếu như mọi người theo dõi cô ấy từ sớm thì sẽ biết Streamer đã từng chơi trò giới hạn mua để khống chế giá lương thực. Lúc ấy trong tay Streamer có bao nhiêu lương thực chứ, khó khăn tính toán mãi mới miễn cưỡng kiềm chế được giá cả lương bình quân ở quận Hà Gian, mọi người nghĩ xem năm mươi nghìn thạch lương là bao nhiêu? Rơi vào trong tay Hoàng Tung, cho dù đốt cũng sẽ không để lại cho Streamer.
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: Theo quan sát của tôi những năm qua thì trong thế giới này của Streamer, một thạch bằng 50 kg. Tôi lấy ví dụ, giả sử một người lớn một ngày ăn nửa lạng thì mười nghìn người ăn hết 5000 kg, tương đương với một trăm thạch.
Có số lượng trực quan, khán giả không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Không đúng, những người vận chuyển lương thực cũng phải ăn mà, lương thực bọn họ ăn cũng tính vào tổng số lương thực vận chuyển.
[Sân Gia]: Nhưng tôi nhớ là khoảng cách từ thành Hưng quận Hứa đến tiền tuyến chỉ có ba bốn ngày đi đường thôi mà? Những người vận chuyển có thể ăn được bao nhiêu chứ? Năm mươi nghìn thạch lương thực được vận chuyển đến tiền tuyến này chắc chắn còn lại một phần rất lớn. Bây giờ bị Hoàng Tung chặn cướp, Streamer không đau lòng mới là lạ.
Khán giả đã quen với tình tiết trên phim truyền hình, tưởng rằng động một chút là có thể lấy ra một triệu thạch lương thực.
Bọn họ nào biết rằng năm mươi nghìn thạch lương thực đã có thể chống đỡ được một trận chiến cỡ nhỏ rồi.
Khương Bồng Cơ đúng là không thiếu lương thực, nhưng không có nghĩa là lương thực bị kẻ địch cướp hoặc bị thiêu hủy thì cô không đau lòng.
Khán giả trầm mặc trong chốc lát.
[Cuối Cùng Không Phải Ngôi Sao Đêm Qua]: Tôi nhớ trận động đất năm đó ở kinh thành Đông Khánh, Streamer hình như đã đổi lấy rất nhiều lương thực từ hệ thống livestream. Ôi năm mươi nghìn thạch lương thực thật sự rất nhiều nhưng những người xem livestream chúng ta còn nhiều hơn, xem chừng nếu mỗi người quyên góp một cân lương thực thì đã đủ rồi.
Bởi vì Khương Bồng Cơ tính chẳng giống ai, mở livestream lâu vậy rồi mà cũng chỉ mới nhận donate có một lần.
Nếu không có người nhắc nhở, khán giả cũng sắp quên mất cô còn có một hệ thống bàn tay vàng rồi.
Thiếu quân lương thì có gì phải sợ?
Tám trăm năm mươi nghìn cá muối thiếu cái gì chứ dăm ba cân gạo thì không bao giờ thiếu.
Chỉ cần Khương Bồng Cơ lên tiếng, bọn họ nhất định sẽ quyên tặng.
Xem chùa livestream nhiều năm, bây giờ khó khăn lắm mới có một lý do để tiêu tiền, nhất định phải để cho người ở thế giới khác thấy được hào khí của bọn họ!
[Lưu Úc Khống]: Đúng đúng, bác Streamer, để cho chúng tôi dùng lương thực nhấn chìm Hoàng Tung đi!
Sự hăng hái của khán giả được gợi lên, nhưng chưa đợi thổ hào donate vậy mà Khương Bồng Cơ đã lên tiếng ngăn lại.
[Streamer V]: Không cần, mọi người giữ lại mua kẹo cho mình đi! Dù mọi người donate thì tôi cũng không đi đổi lương thực đâu, vô nghĩa thôi.
Khương Bồng Cơ đã có cân nhắc của riêng mình.
Trận động đất năm đó ở kinh thành là vì không còn cách nào khác, nhưng bây giờ còn lâu mới đến bước đường cùng, cô sẽ không dùng chức năng trao đổi của hệ thống.
Không phải là cô thà chết cũng phải giữ sĩ diện mà chỉ vì nếu dùng thì sẽ phải trả giá rất lớn.
Kiếm lời từ tay Khương Bồng Cơ cô đã khó, kiếm từ chỗ hệ thống còn khó hơn.
Lui một vạn bước mà nói, nếu cô thật sự thiếu quân lương đi chăng nữa thì cô cũng không cần khán giả phải donate.
Cô livestream nhiều năm như vậy, điểm tích lũy độ nổi tiếng của cô đã đạt đến một con số kinh khủng từ lâu.
Nếu như thật sự đem đổi lương thực thì đừng nói đủ dìm chết một Hoàng Tung, cô có thể dìm tất cả người của năm nước trong thiên hạ dưới biển gạo.
Khán giả thấy cô nói như vậy chỉ có thể đè nén sự xúc động vừa xuất hiện xuống.
[Ngàn Chén Chẳng Bằng Một Ánh Trăng]: Được, vợ à, cục cưng đi mua kẹo ngay đây.
Khương Bồng Cơ: “...”
Khương Bồng Cơ sau khi bị khán giả làm gián đoạn thì chút phẫn nộ kia đã bị lý trí thay thế.
[Lá Sen Thanh Khiết]: Streamer, không có năm mươi nghìn thạch lương thực này thì đại quân sẽ không bị thiếu quân lương chứ?
Trong trướng không người, Khương Bồng Cơ thấp giọng nói: “Sẽ không thiếu. Trứng gà không thể để chung vào cùng một rổ, tuyến lương thực cũng giống vậy, không chỉ có một. Thành Hưng quận Hứa là một, còn có mấy chỗ khác nữa. Thiếu năm mươi nghìn thạch này, cùng lắm là khó chịu một chút, nhưng còn chưa đến mức phải chịu đói.”
Còn chưa nói đến là Kỳ Quan Nhượng sẽ không để binh mã của Hoàng Tung chiếm lợi mà có thể toàn thân trở ra.
Mặc dù việc tuyến đường vận chuyển lương thực bị tập kích sẽ làm ảnh hưởng đến sĩ khí, nhưng tổng thể thì không có vấn đề gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.