Chương 372: Động đất ở đông khánh (4)
Nấm Hương Xào
24/10/2018
Giờ phút này kênh livestream cũng đã nổ tung, những bình luận châm chọc tranh chọe nhau cũng không thấy bóng dáng đâu nữa.
Đứng trước thiên tai đại nạn, lòng cảm thống của bọn họ chiến thắng tất cả những cảm xúc tiêu cực khác.
[Thần Thú Dương Đà]: Stre... Streamer! Cô cũng bị thương rồi kìa, mau đi cầm máu đi.
[Yêu Nhất Là Kẹo Cay]: Động đất, thế mà là động đất. Vừa nãy tôi cảm giác cải cái màn hình rung lên như muốn nứt ra đến nơi ấy, hy vọng Streamer có thể an toàn, hy vọng ở thế giới bên đó không có người chết... Hai tay tôi đang run lên, đánh chữ cũng run lẩy bẩy...
Nhưng mà trận động đất lớn như thế, làm sao mà không chết người cho được?
Cho dù ở thế giới của bọn họ, khi xảy ra động đất cũng thương vong cực kỳ nghiêm trọng, chứ đừng nói gì đến thời cổ đại các biện pháp ứng cứu vô cùng lạc hậu. Ở thời đại này, hết động đất không có nghĩa là đã kết thúc, tiếp theo còn phải cứu hộ cứu nạn, xử lý thi thể.
Nếu những người trực tiếp chết trong trận động đất chiếm khoảng 20%, thì những người chết do không được cứu hộ kịp thời, hoặc bị thương không được cứu chữa, chí ít cũng phải chiếm 30%.
Đó là còn chưa kể các trường hợp nhiễm trùng vết thương, thiếu thốn thuốc men lương thực, xử lý thi thể không thỏa đáng dẫn đến phát sinh dịch bệnh...
Khương Bồng Cơ chẳng còn hơi sức đâu để lo những thứ đó, cô đưa tay lên lau mặt rồi rửa tay bằng nước ao trong sân.
“Đỡ đẻ cho Tình Nhàn trước đã, người nào bị thương nhẹ thì chuyển những đồ vật sinh hoạt hằng ngày ra ngoài, lát có thể sẽ còn vài đợt dư chấn nữa, chú ý an toàn...” Khương Đồng Cơ tay không bẻ gãy cột nhà cắm sâu xuống đất, rồi trải chăn đệm trên giường ra vây thành một vòng tròn, còn lại thì làm củi để bắc nồi nhóm lửa. Dáng vẻ bình tĩnh của cô khiến những người xung quanh cũng yên tâm hơn.
Vì có Khương Đồng Cơ bảo vệ nền Nguy Tĩnh Nhàn không bị thương, nhưng do sắp sinh mà lại bị hoảng sợ nền tình hình của cô cực kỳ nguy hiểm.
Thầy thuốc được mời đến để dự phòng trong trường hợp xấu trước đó đã bị xà nhà rơi trúng đầu, tử vong ngay tại chỗ. Bà đỡ chỉ biết đỡ để, căn bản không biết trị bệnh, mới lúc nãy còn bị sai khớp hồng.
“Hoài Du, cậu ở đây trấn an Tĩnh Nhàn. Hoài Giới, cậu dẫn người hầu đi tìm xem xung quanh còn người sống không...” Khương Bồng Cơ vừa phân phó vừa đăng bình luận lên kênh livestream.
[Streamer V]: Ở đây có ai là bác sĩ khoa sản không, có kinh nghiệm đỡ đẻ cũng được, có thể cung cấp kiến thức lý thuyết cũng được!
Khương Bồng Cơ là người ở tương lai đương nhiên là không có kinh nghiệm đỡ đẻ. Đừng bảo là cổ, cho dù có là bác sĩ ở thời đại đó cũng không biết đỡ đẻ, bởi vì phụ nữ ở thời đại của cô không cần mang thai, trẻ con không cần nuôi dưỡng trong tử cung Cũng may, khán giả có thể cung cấp một vài sự trợ giúp nhất định, cô cũng không đến có mắt như mù.
Vận may của cô không tệ, trong một trăm năm mươi nghìn khán giả thật sự có bác sĩ khoa sản dày dạn kinh nghiệm, còn có cả nữ hộ sinh.
Khương Bồng Cơ sai người nhóm lửa, miễn cưỡng dọn dẹp ra được một nơi sạch sẽ.
“Đứa trẻ này có sinh thuận được không?”
Bà đỡ cố nén cơn đau nhìn “thằng nhóc” Khương Bổng Cơ đang sờ bụng của thai phụ để phân biệt ngôi thai theo chỉ dẫn của khán giả, sau đó lại khó xử quay sang nhìn Phong Cản. Không phải chứ... chồng không kiêng phòng sinh máu me tanh tưởi thì thôi, tại sao lại để cả đàn ông vào trong
Phong Cẩn đang an ủi Ngụy Tĩnh Nhàn thì cảm giác được ánh mắt của bà đỡ, anh mím chặt môi, mặt không đổi sắc.
Trong mắt người ngoài, Khương Hồng Cơ vẫn là đàn ông.
“Lan Đình đã từng học qua y thuật, nói không chừng có thể có tác dụng, không sao?
Anh vừa dứt lời, bụng của Ngụy Tĩnh Nhàn lại dội lên một cơn đau. Cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng, túm chặt lấy tay của Phong Cẩn. Những móng tay cắm sâu vào da anh, một lúc sau liền rướm máu, bên tai lại vang lên giọng nói bình tĩnh của Khương Bồng Cơ.
“Cổ tử cung mới mở được ba phần, bây giờ mới là giai đoạn chuyển dạ đầu tiên? Tĩnh Nhàn, đừng vội dùng sức... Hoài Du, cậu đặt khăn vào miệng cô ấy, để tránh cho cô ấy đau quả mà cắn vào lưỡi...” Bà đỡ còn chưa kịp trả lời, Khương Đồng Cơ cố gắng phân biệt, do dự nói: “Ngôi thai...”
Vị bác sĩ khoa sản trong kênh livestream đang hướng dẫn trực tiếp cho Khương Bổng Cơ. Những khán giả khác cũng nóng lòng như lửa đốt, nhưng bọn họ đều biết chừng mực. Lúc này trừ vị bác sĩ khoa sản đã về hưu cùng vị nữ hộ sinh kia, không ai dám bình luận một chữ nào.
“... Ngôi thai... chắc hẳn là ngôi thuận...”
Thân là chiến sĩ biến đổi gen, Khương Đồng Cơ hiểu rất rõ về cấu tạo cơ thể người. Cho dù chỉ làm theo chỉ dẫn lý thuyết trên
màn hình, cô cũng có thể nhanh chóng bắt tay vào công việc, dự tính ngôi thai cũng không sai. Theo như miêu tả của khán giả thì ngôi thai thuận phần nhiều đều sinh thuận được.
Cô không nhịn được mà thở phào một hơi.
Nếu là ngôi thai nguợc vào lúc này thì thật sự là cả mẹ cả con đều không xong.
Bà đỡ ở bên cạnh nhìn dáng vẻ chuyên nghiệp của Khương Hồng Cơ mà ngây ra.
Công việc của bà bị người ta cướp mất, mà hình như người ta còn chuyên nghiệp hơn cả bà, bà còn ở đây làm gì?
Phong Cần nói: “Xem xem nước nóng đun xong chưa, mang vào đấy lau người cho Tĩnh Nhàn trước đã...”
Anh nhìn những vết máu đó mà hồn vía lên mây, may là không phải của Ngụy Tĩnh Nhàn, bằng không thì tối nay không biết làm thế nào.
“Tìm trong đống phế tích xem có còn con gà mái nào hoặc thứ gì còn sống không, mang đi hầm sẵn một nồi canh. Đợi đến khi cổ tử cung mở được mười phần là có thể sinh. Lúc đó sẽ cần sức, bấy giờ phải nghỉ ngơi lấy sức đã... Cắt thêm một miếng nhân sâm để đề phòng nếu trong quá trình sinh xảy ra bất trắc...”
Khương Bồng Cơ vắt khăn lau sạch mồ hôi và vết bẩn trên mặt Ngụy Tĩnh Nhàn.
Tuy bây giờ đã vào hè nhưng đối với sản phụ mà nói nhiệt độ như thế này vẫn rất lạnh, xung quanh chỗ này đều nhóm lửa.
“Bảo người hầu giặt sạch vải vóc bằng nước nóng, dựng mấy cái giá bên đống lửa hong cho khô. Lúc này đâu đâu cũng là đống đổ nát, tã lót chuẩn bị trước kia không thể dùng được nữa...” Khương Hồng Cơ vừa để ý đến ngôi thai, vừa đọc những chỉ dẫn của khán giả trên màn hình.
Trước khi tử cung mở được mười phần, Thượng Kinh lại xảy ra vài đợt dư chấn mạnh nữa.
May mắn Phong Cẩn vẫn luôn ở bên nền tâm trạng của Ngụy Tình Nhàn cũng khá bình tĩnh.
“Đứa trẻ này... ra đời thật không đúng lúc...” Hai mắt Phong Cẩn đỏ hồng, vằn đẩy tia máu. Bình thường anh luôn gọn gàng sạch sẽ giở lại xộc xệch nhếch nhác. Trâm cài tóc nghiêm chỉnh trên đầu cũng đã lệch, râu trên cằm không được cạo sạch mọc ra tua tủa.
Khương Bồng Cơ nghe thế lập tức quát lên: “Phong Cẩn, Phong Hoài Du, cậu nói thế là có ý gì?”
Ngụy Tình Nhàn đau đến mức ý thức cũng mơ hồ, loáng thoáng nghe thấy cầu này, trong lòng cô trào lên nỗi bị thương.
Con người ở thời đại viễn cổ ngu muội mê tín, Khương Bồng Cơ thật sự lo rằng não Phong Cẩn chập cheng, gắn cho đứa bé này cái mác xui xẻo.
“Không phải ta trách móc con, đừng lo lắng...” Anh an ủi Ngụy Tĩnh Nhàn hai mắt đẫm lệ rồi mới nói: “Trẻ con mới sinh rất yếu ớt, cần được che chở cẩn thận mới có thể khỏe mạnh trưởng thành. Bây giờ động đất không ngừng, không biết ngày mai sẽ ra sao...”
Anh cũng không trách đứa trẻ này sinh ra là điểm không lành, chỉ lo lắng trong tình cảnh hiện nay đứa bé sẽ không sống nổi.
“Tất cả mọi chuyện đời sau khi đứa bé ra đời rồi nói sau” Khương Bổng Cơ cứng rắn nói: “Nam tử hán đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất, lẽ nào ngay đến vợ con mình mà cậu cũng không bảo vệ được? Bây giờ Tĩnh Nhàn sắp sinh rồi, cái miệng của cậu không thể nói ra câu nào vui vẻ thú vị được à? Thật đúng là xúi quẩy”
Phong Cẩn im lặng không nói gì.
Lại một cơn đau thắt dữ dội truyền đến, Ngụy Tĩnh Nhàn không chịu được hét lên.
[Tiểu Thiên Sứ Đáng Yêu]: Streamer, được rồi!
Đúng lúc này, mặt trời đã nhổ lên trên đường chân trời, ánh sáng màu vàng kim phủ xuống khắp mặt đất, xua tan đi đêm đen đằng đẵng.
“Tĩnh Nhàn, dùng sức được rồi, rặn theo nhịp điều khiển của ta...”
Cuối cùng, sự chờ đợi đằng đẵng cũng đã có kết quả.
Trong tiếng khóc vang dội của đứa trẻ mới sinh, Thượng Kinh lại chào đón một ngày mới. Đăng bởi: admin
Đứng trước thiên tai đại nạn, lòng cảm thống của bọn họ chiến thắng tất cả những cảm xúc tiêu cực khác.
[Thần Thú Dương Đà]: Stre... Streamer! Cô cũng bị thương rồi kìa, mau đi cầm máu đi.
[Yêu Nhất Là Kẹo Cay]: Động đất, thế mà là động đất. Vừa nãy tôi cảm giác cải cái màn hình rung lên như muốn nứt ra đến nơi ấy, hy vọng Streamer có thể an toàn, hy vọng ở thế giới bên đó không có người chết... Hai tay tôi đang run lên, đánh chữ cũng run lẩy bẩy...
Nhưng mà trận động đất lớn như thế, làm sao mà không chết người cho được?
Cho dù ở thế giới của bọn họ, khi xảy ra động đất cũng thương vong cực kỳ nghiêm trọng, chứ đừng nói gì đến thời cổ đại các biện pháp ứng cứu vô cùng lạc hậu. Ở thời đại này, hết động đất không có nghĩa là đã kết thúc, tiếp theo còn phải cứu hộ cứu nạn, xử lý thi thể.
Nếu những người trực tiếp chết trong trận động đất chiếm khoảng 20%, thì những người chết do không được cứu hộ kịp thời, hoặc bị thương không được cứu chữa, chí ít cũng phải chiếm 30%.
Đó là còn chưa kể các trường hợp nhiễm trùng vết thương, thiếu thốn thuốc men lương thực, xử lý thi thể không thỏa đáng dẫn đến phát sinh dịch bệnh...
Khương Bồng Cơ chẳng còn hơi sức đâu để lo những thứ đó, cô đưa tay lên lau mặt rồi rửa tay bằng nước ao trong sân.
“Đỡ đẻ cho Tình Nhàn trước đã, người nào bị thương nhẹ thì chuyển những đồ vật sinh hoạt hằng ngày ra ngoài, lát có thể sẽ còn vài đợt dư chấn nữa, chú ý an toàn...” Khương Đồng Cơ tay không bẻ gãy cột nhà cắm sâu xuống đất, rồi trải chăn đệm trên giường ra vây thành một vòng tròn, còn lại thì làm củi để bắc nồi nhóm lửa. Dáng vẻ bình tĩnh của cô khiến những người xung quanh cũng yên tâm hơn.
Vì có Khương Đồng Cơ bảo vệ nền Nguy Tĩnh Nhàn không bị thương, nhưng do sắp sinh mà lại bị hoảng sợ nền tình hình của cô cực kỳ nguy hiểm.
Thầy thuốc được mời đến để dự phòng trong trường hợp xấu trước đó đã bị xà nhà rơi trúng đầu, tử vong ngay tại chỗ. Bà đỡ chỉ biết đỡ để, căn bản không biết trị bệnh, mới lúc nãy còn bị sai khớp hồng.
“Hoài Du, cậu ở đây trấn an Tĩnh Nhàn. Hoài Giới, cậu dẫn người hầu đi tìm xem xung quanh còn người sống không...” Khương Bồng Cơ vừa phân phó vừa đăng bình luận lên kênh livestream.
[Streamer V]: Ở đây có ai là bác sĩ khoa sản không, có kinh nghiệm đỡ đẻ cũng được, có thể cung cấp kiến thức lý thuyết cũng được!
Khương Bồng Cơ là người ở tương lai đương nhiên là không có kinh nghiệm đỡ đẻ. Đừng bảo là cổ, cho dù có là bác sĩ ở thời đại đó cũng không biết đỡ đẻ, bởi vì phụ nữ ở thời đại của cô không cần mang thai, trẻ con không cần nuôi dưỡng trong tử cung Cũng may, khán giả có thể cung cấp một vài sự trợ giúp nhất định, cô cũng không đến có mắt như mù.
Vận may của cô không tệ, trong một trăm năm mươi nghìn khán giả thật sự có bác sĩ khoa sản dày dạn kinh nghiệm, còn có cả nữ hộ sinh.
Khương Bồng Cơ sai người nhóm lửa, miễn cưỡng dọn dẹp ra được một nơi sạch sẽ.
“Đứa trẻ này có sinh thuận được không?”
Bà đỡ cố nén cơn đau nhìn “thằng nhóc” Khương Bổng Cơ đang sờ bụng của thai phụ để phân biệt ngôi thai theo chỉ dẫn của khán giả, sau đó lại khó xử quay sang nhìn Phong Cản. Không phải chứ... chồng không kiêng phòng sinh máu me tanh tưởi thì thôi, tại sao lại để cả đàn ông vào trong
Phong Cẩn đang an ủi Ngụy Tĩnh Nhàn thì cảm giác được ánh mắt của bà đỡ, anh mím chặt môi, mặt không đổi sắc.
Trong mắt người ngoài, Khương Hồng Cơ vẫn là đàn ông.
“Lan Đình đã từng học qua y thuật, nói không chừng có thể có tác dụng, không sao?
Anh vừa dứt lời, bụng của Ngụy Tĩnh Nhàn lại dội lên một cơn đau. Cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng, túm chặt lấy tay của Phong Cẩn. Những móng tay cắm sâu vào da anh, một lúc sau liền rướm máu, bên tai lại vang lên giọng nói bình tĩnh của Khương Bồng Cơ.
“Cổ tử cung mới mở được ba phần, bây giờ mới là giai đoạn chuyển dạ đầu tiên? Tĩnh Nhàn, đừng vội dùng sức... Hoài Du, cậu đặt khăn vào miệng cô ấy, để tránh cho cô ấy đau quả mà cắn vào lưỡi...” Bà đỡ còn chưa kịp trả lời, Khương Đồng Cơ cố gắng phân biệt, do dự nói: “Ngôi thai...”
Vị bác sĩ khoa sản trong kênh livestream đang hướng dẫn trực tiếp cho Khương Bổng Cơ. Những khán giả khác cũng nóng lòng như lửa đốt, nhưng bọn họ đều biết chừng mực. Lúc này trừ vị bác sĩ khoa sản đã về hưu cùng vị nữ hộ sinh kia, không ai dám bình luận một chữ nào.
“... Ngôi thai... chắc hẳn là ngôi thuận...”
Thân là chiến sĩ biến đổi gen, Khương Đồng Cơ hiểu rất rõ về cấu tạo cơ thể người. Cho dù chỉ làm theo chỉ dẫn lý thuyết trên
màn hình, cô cũng có thể nhanh chóng bắt tay vào công việc, dự tính ngôi thai cũng không sai. Theo như miêu tả của khán giả thì ngôi thai thuận phần nhiều đều sinh thuận được.
Cô không nhịn được mà thở phào một hơi.
Nếu là ngôi thai nguợc vào lúc này thì thật sự là cả mẹ cả con đều không xong.
Bà đỡ ở bên cạnh nhìn dáng vẻ chuyên nghiệp của Khương Hồng Cơ mà ngây ra.
Công việc của bà bị người ta cướp mất, mà hình như người ta còn chuyên nghiệp hơn cả bà, bà còn ở đây làm gì?
Phong Cần nói: “Xem xem nước nóng đun xong chưa, mang vào đấy lau người cho Tĩnh Nhàn trước đã...”
Anh nhìn những vết máu đó mà hồn vía lên mây, may là không phải của Ngụy Tĩnh Nhàn, bằng không thì tối nay không biết làm thế nào.
“Tìm trong đống phế tích xem có còn con gà mái nào hoặc thứ gì còn sống không, mang đi hầm sẵn một nồi canh. Đợi đến khi cổ tử cung mở được mười phần là có thể sinh. Lúc đó sẽ cần sức, bấy giờ phải nghỉ ngơi lấy sức đã... Cắt thêm một miếng nhân sâm để đề phòng nếu trong quá trình sinh xảy ra bất trắc...”
Khương Bồng Cơ vắt khăn lau sạch mồ hôi và vết bẩn trên mặt Ngụy Tĩnh Nhàn.
Tuy bây giờ đã vào hè nhưng đối với sản phụ mà nói nhiệt độ như thế này vẫn rất lạnh, xung quanh chỗ này đều nhóm lửa.
“Bảo người hầu giặt sạch vải vóc bằng nước nóng, dựng mấy cái giá bên đống lửa hong cho khô. Lúc này đâu đâu cũng là đống đổ nát, tã lót chuẩn bị trước kia không thể dùng được nữa...” Khương Hồng Cơ vừa để ý đến ngôi thai, vừa đọc những chỉ dẫn của khán giả trên màn hình.
Trước khi tử cung mở được mười phần, Thượng Kinh lại xảy ra vài đợt dư chấn mạnh nữa.
May mắn Phong Cẩn vẫn luôn ở bên nền tâm trạng của Ngụy Tình Nhàn cũng khá bình tĩnh.
“Đứa trẻ này... ra đời thật không đúng lúc...” Hai mắt Phong Cẩn đỏ hồng, vằn đẩy tia máu. Bình thường anh luôn gọn gàng sạch sẽ giở lại xộc xệch nhếch nhác. Trâm cài tóc nghiêm chỉnh trên đầu cũng đã lệch, râu trên cằm không được cạo sạch mọc ra tua tủa.
Khương Bồng Cơ nghe thế lập tức quát lên: “Phong Cẩn, Phong Hoài Du, cậu nói thế là có ý gì?”
Ngụy Tình Nhàn đau đến mức ý thức cũng mơ hồ, loáng thoáng nghe thấy cầu này, trong lòng cô trào lên nỗi bị thương.
Con người ở thời đại viễn cổ ngu muội mê tín, Khương Bồng Cơ thật sự lo rằng não Phong Cẩn chập cheng, gắn cho đứa bé này cái mác xui xẻo.
“Không phải ta trách móc con, đừng lo lắng...” Anh an ủi Ngụy Tĩnh Nhàn hai mắt đẫm lệ rồi mới nói: “Trẻ con mới sinh rất yếu ớt, cần được che chở cẩn thận mới có thể khỏe mạnh trưởng thành. Bây giờ động đất không ngừng, không biết ngày mai sẽ ra sao...”
Anh cũng không trách đứa trẻ này sinh ra là điểm không lành, chỉ lo lắng trong tình cảnh hiện nay đứa bé sẽ không sống nổi.
“Tất cả mọi chuyện đời sau khi đứa bé ra đời rồi nói sau” Khương Bổng Cơ cứng rắn nói: “Nam tử hán đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất, lẽ nào ngay đến vợ con mình mà cậu cũng không bảo vệ được? Bây giờ Tĩnh Nhàn sắp sinh rồi, cái miệng của cậu không thể nói ra câu nào vui vẻ thú vị được à? Thật đúng là xúi quẩy”
Phong Cẩn im lặng không nói gì.
Lại một cơn đau thắt dữ dội truyền đến, Ngụy Tĩnh Nhàn không chịu được hét lên.
[Tiểu Thiên Sứ Đáng Yêu]: Streamer, được rồi!
Đúng lúc này, mặt trời đã nhổ lên trên đường chân trời, ánh sáng màu vàng kim phủ xuống khắp mặt đất, xua tan đi đêm đen đằng đẵng.
“Tĩnh Nhàn, dùng sức được rồi, rặn theo nhịp điều khiển của ta...”
Cuối cùng, sự chờ đợi đằng đẵng cũng đã có kết quả.
Trong tiếng khóc vang dội của đứa trẻ mới sinh, Thượng Kinh lại chào đón một ngày mới. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.