Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào!!!
Chương 130: Công Chúa Bắc quốc và thứ nữ Vệ phủ 4
Ly Lị Lị
04/02/2021
Trước khi trở về Vệ phủ, nàng đã lấy máu của những tên thích khách bị giết vừa nãy bôi hết lên người, nhìn nàng hết sức thê thảm toàn thân là máu, máu đã nhuộn đỏ cả y phục.
Nàng về đến Vệ phủ chưa kịp làm gì đã bị đưa đến thư phòng của của Vệ Tuẩn.
Nhìn nàng toàn thân là máu, trên mặt mang mạn sa che mặt nhưng không thể nào che đi sắc mắt trắng bệch của mình.
Vệ Tuẩn nhìn nàng, nhíu mày nói:
"Thái tử như thế nào?"
Nàng quỳ một gối trên mặt đất, khó khăn mà nói:
"Thái... Thái tử đã an toàn rút lui... Không có gì nguy hiểm... xin tướng quân yên tâm..."
Vệ Tuẩn gật đầu, phất tay:
"Trở về đi..."
Nàng gật đầu rồi đi ra ngoài, trên đường về tiểu viện của mình vẫn luôn duy trì một bộ dạng yếu đuối đã suy yếu đến cực điểm có thể ngã bất cứ lúc nào, đến lúc vào phòng sắc mặt trở lên lạnh tanh, không có chút gì đau đớn.
Từ trong gian phòng bên cạnh đi đến một nữ nhân trung niên, mặt mày thanh tú, khí chất hơn người, có thể nói là rất đẹp... Là Thủy di nương.
Thủy di nương tên là Trần Thủy, thị nữ bên cạnh mẫu hậu nguyên chủ ngày xưa, nàng ta vô cùng dũng cảm xung phong đến Nam quốc làm gián điệp, còn việc làm thiếp... Thì Thủy di nương dùng hương liệu làm Vệ Tuẩn tưởng đã viên phòng với người nhưng thật ra là không phải, còn về con gái Vệ Lam Anh cũng là giả.
Thủy di nương nhìn thấy nàng toàn thân là máu lập tức cuống lên:
"Điện hạ... Sao toàn thân người lại là máu, bị thương ở đâu vậy..."
Nàng cho Thủy di nương một cái nhìn trấn an rồi nói:
"Ta không sao, ngươi yên tâm đi Thủy di..."
Thủy di nương bình tĩnh lại, nhíu mày:
"Điện hạ, chuyện là sao?"
Nàng tự rót cho bản thân một lý trà, lạnh nhạt nói:
"Ứng phó Vệ Tuẩn thôi..."
Thủy di nương nhìn nàng:
"Ta đi chuẩn bị nước cho người tắm rửa..."
Nàng gật đầu.
-----------khoảng cách thần chưởng---------
Ba ngày sau Vệ phủ đột nhiên nhận được thánh chỉ ban hôn.
"Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, con gái út của Vệ tướng quân Vệ Lam Anh tài đức hơn người, thông minh tài giỏi,... được người người ngưỡng mộ, được thiên hạ ngợi ca.... phong làm Lam Anh quận chúa, bạn đất phong... Nay Lam Anh quận chúa đã đến tuổi cập kê, trẫm ý chỉ phối hôn cho ngươi, gả ngươi cho Trấn Quốc đại tướng quân vì thê... Bảy ngày nữa vào ngày mười lăm cử hành đại lễ thành hôn... Khâm thử..."
Nàng trực tiếp bị đông lạnh, toàn Vệ phủ cũng không khác gì. Chỉ có Vệ Tuẩn là như bình thường, hình như đã biết trước được chuyện này.
Vệ Tuẩn cao giong:
"Thần tạ long ơn của bệ hạ, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế... Lam Anh còn không mau tiếp chỉ..."
Nàng thồi thần, đứng dậy tiếp chỉ.
Giọng nói nhu hoà:
"Thần nữ xin tiếp chỉ... Tạ long ơn của bệ hạ..."
Lý Công công gật đầu:
"Vệ tướng quân, Lam Anh quận chúa... Ta đã xong việc... Xin phép về cung phục mệnh..."
Vệ Tuẩn gật đầu:
"lý công công đi cẩn thận."
Lý Công công quay người trở về cung.
Nàng đi đến chỗ vệ Tuẩn.
Vệ Tuẩn biết nàng muốn nói gì liền nói:
"Vào thư phòng nói chuyện..."
Nàng gật đầu, Vệ Ca cũng đi theo sau.
Nàng về đến Vệ phủ chưa kịp làm gì đã bị đưa đến thư phòng của của Vệ Tuẩn.
Nhìn nàng toàn thân là máu, trên mặt mang mạn sa che mặt nhưng không thể nào che đi sắc mắt trắng bệch của mình.
Vệ Tuẩn nhìn nàng, nhíu mày nói:
"Thái tử như thế nào?"
Nàng quỳ một gối trên mặt đất, khó khăn mà nói:
"Thái... Thái tử đã an toàn rút lui... Không có gì nguy hiểm... xin tướng quân yên tâm..."
Vệ Tuẩn gật đầu, phất tay:
"Trở về đi..."
Nàng gật đầu rồi đi ra ngoài, trên đường về tiểu viện của mình vẫn luôn duy trì một bộ dạng yếu đuối đã suy yếu đến cực điểm có thể ngã bất cứ lúc nào, đến lúc vào phòng sắc mặt trở lên lạnh tanh, không có chút gì đau đớn.
Từ trong gian phòng bên cạnh đi đến một nữ nhân trung niên, mặt mày thanh tú, khí chất hơn người, có thể nói là rất đẹp... Là Thủy di nương.
Thủy di nương tên là Trần Thủy, thị nữ bên cạnh mẫu hậu nguyên chủ ngày xưa, nàng ta vô cùng dũng cảm xung phong đến Nam quốc làm gián điệp, còn việc làm thiếp... Thì Thủy di nương dùng hương liệu làm Vệ Tuẩn tưởng đã viên phòng với người nhưng thật ra là không phải, còn về con gái Vệ Lam Anh cũng là giả.
Thủy di nương nhìn thấy nàng toàn thân là máu lập tức cuống lên:
"Điện hạ... Sao toàn thân người lại là máu, bị thương ở đâu vậy..."
Nàng cho Thủy di nương một cái nhìn trấn an rồi nói:
"Ta không sao, ngươi yên tâm đi Thủy di..."
Thủy di nương bình tĩnh lại, nhíu mày:
"Điện hạ, chuyện là sao?"
Nàng tự rót cho bản thân một lý trà, lạnh nhạt nói:
"Ứng phó Vệ Tuẩn thôi..."
Thủy di nương nhìn nàng:
"Ta đi chuẩn bị nước cho người tắm rửa..."
Nàng gật đầu.
-----------khoảng cách thần chưởng---------
Ba ngày sau Vệ phủ đột nhiên nhận được thánh chỉ ban hôn.
"Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, con gái út của Vệ tướng quân Vệ Lam Anh tài đức hơn người, thông minh tài giỏi,... được người người ngưỡng mộ, được thiên hạ ngợi ca.... phong làm Lam Anh quận chúa, bạn đất phong... Nay Lam Anh quận chúa đã đến tuổi cập kê, trẫm ý chỉ phối hôn cho ngươi, gả ngươi cho Trấn Quốc đại tướng quân vì thê... Bảy ngày nữa vào ngày mười lăm cử hành đại lễ thành hôn... Khâm thử..."
Nàng trực tiếp bị đông lạnh, toàn Vệ phủ cũng không khác gì. Chỉ có Vệ Tuẩn là như bình thường, hình như đã biết trước được chuyện này.
Vệ Tuẩn cao giong:
"Thần tạ long ơn của bệ hạ, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế... Lam Anh còn không mau tiếp chỉ..."
Nàng thồi thần, đứng dậy tiếp chỉ.
Giọng nói nhu hoà:
"Thần nữ xin tiếp chỉ... Tạ long ơn của bệ hạ..."
Lý Công công gật đầu:
"Vệ tướng quân, Lam Anh quận chúa... Ta đã xong việc... Xin phép về cung phục mệnh..."
Vệ Tuẩn gật đầu:
"lý công công đi cẩn thận."
Lý Công công quay người trở về cung.
Nàng đi đến chỗ vệ Tuẩn.
Vệ Tuẩn biết nàng muốn nói gì liền nói:
"Vào thư phòng nói chuyện..."
Nàng gật đầu, Vệ Ca cũng đi theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.