Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào!!!
Chương 49: Tiểu Vi đói rồi 15
Ly Lị Lị
02/02/2021
Cô bất đắc dĩ nhìn vị cha sủng con gái hơn mạng của mình đang hét to hét nhỏ vì sợ giành con gái yêu quý với ông:
“cha, người bình tĩnh lại chút đi.”
Nam Ngải Nhĩ tay chống hông nói to:
“ bình tĩnh kiểu gì chứ, có đứa giám giành con với ta.”
Duy Á quát to vào mặt ông:
“ ông im miệng cho tôi, con gái có bạn trai là việc tốt ông tức giận cái gì.”
Nam Ngải Nhĩ bị Duy Á quát, giọng nhỏ xuống, ủy khuất nói:
“ Nhưng mà vợ ơi, sau này hắn ta sẽ tranh con gái với chúng ta … với cả con gái bảo bối nói với hắn ngọt ngào như thế thì sau này hắn sẽ được yêu hơn chúng ta…”
Duy Á nghe Nam Ngải Nhĩ nói thì nhíu mày lại, hơi suy nghĩ một chút nói:
“ có lý, ông nói đúng, không được… hắn ta lại dám tranh con gái với chúng ta đúng là đáng chết mà… ta không đồng ý hắn, hắn phải tránh xa con gái cưng của ta ra..."
Nam Ngải Nhĩ gật đầu:
“ đúng vậy vợ không được để hắn đến gần con gái cưng của chúng ta.”
Nghe hai người nói cô dở khóc dở cười, không biết làm sao với hai người cuồng con gái này nữa.
Bên chỗ Dị Phong
“ ÁT Xì ”
Dị Phong xoa xoa mũi.
Nội tâm: ai đang nhắc hay nói xấu ta vậy…
Thật đáng thương cho Dị Phong còn chưa chính thức ra mắt, gặp mặt cha mẹ vợ đã bị ghét bỏ rồi, ghét đến mức cay đắng.
------------ ta là giải phân cách-------
Một tuần sau, sáng thứ 7.
Cô đứng ngoài cửa nhìn Duy Á và Nam Ngải Nhĩ mặt buồn thiu nói:
“ cha mẹ, con chỉ đến chỗ của Phong ca ca chơi một lúc thôi mà, đâu phải đi luôn đâu mà hai người làm mặt như đưa đám vậy.”
Nam Ngải Nhĩ nhìn cô nói:
“ vì thế nên bọn ta chỉ thế, nếu con thực sự đến ở với hắn thì bọn ta sẽ tự sát đấy bảo bối ạ"
Duy Á gật đầu nói:
“ đúng vậy, bảo bối à hay con đừng đi nữa ở nhà đi, đến đó làm gì chứ.”
Cô thực sự muốn khóc với hai cha mẹ này.
------- tiếp tục ta là giải phân cách----------
Đến công ty của anh cô bước xuống xe chạy vào công ty, đi đến của chuẩn bị bước vào thì bị một người phụ nữ đâm vào.
Người phụ nữ hét to vào mặt cô:
“ con nhỏ kia mày không có mắt, đi kiểu mà đâm phải tao thế. ”
Nguyệt Cửu: con mẹ nó, bản cô nương đã làm gì, rõ ràng là người phụ nữ này đâm vào bản cô nương, nếu nói mù thì cô ta bị mù chứ sao lại là ta…hừ… miệng cô ta hôi thật sắp ngạt thở chết bản cô nương rồi.
“cha, người bình tĩnh lại chút đi.”
Nam Ngải Nhĩ tay chống hông nói to:
“ bình tĩnh kiểu gì chứ, có đứa giám giành con với ta.”
Duy Á quát to vào mặt ông:
“ ông im miệng cho tôi, con gái có bạn trai là việc tốt ông tức giận cái gì.”
Nam Ngải Nhĩ bị Duy Á quát, giọng nhỏ xuống, ủy khuất nói:
“ Nhưng mà vợ ơi, sau này hắn ta sẽ tranh con gái với chúng ta … với cả con gái bảo bối nói với hắn ngọt ngào như thế thì sau này hắn sẽ được yêu hơn chúng ta…”
Duy Á nghe Nam Ngải Nhĩ nói thì nhíu mày lại, hơi suy nghĩ một chút nói:
“ có lý, ông nói đúng, không được… hắn ta lại dám tranh con gái với chúng ta đúng là đáng chết mà… ta không đồng ý hắn, hắn phải tránh xa con gái cưng của ta ra..."
Nam Ngải Nhĩ gật đầu:
“ đúng vậy vợ không được để hắn đến gần con gái cưng của chúng ta.”
Nghe hai người nói cô dở khóc dở cười, không biết làm sao với hai người cuồng con gái này nữa.
Bên chỗ Dị Phong
“ ÁT Xì ”
Dị Phong xoa xoa mũi.
Nội tâm: ai đang nhắc hay nói xấu ta vậy…
Thật đáng thương cho Dị Phong còn chưa chính thức ra mắt, gặp mặt cha mẹ vợ đã bị ghét bỏ rồi, ghét đến mức cay đắng.
------------ ta là giải phân cách-------
Một tuần sau, sáng thứ 7.
Cô đứng ngoài cửa nhìn Duy Á và Nam Ngải Nhĩ mặt buồn thiu nói:
“ cha mẹ, con chỉ đến chỗ của Phong ca ca chơi một lúc thôi mà, đâu phải đi luôn đâu mà hai người làm mặt như đưa đám vậy.”
Nam Ngải Nhĩ nhìn cô nói:
“ vì thế nên bọn ta chỉ thế, nếu con thực sự đến ở với hắn thì bọn ta sẽ tự sát đấy bảo bối ạ"
Duy Á gật đầu nói:
“ đúng vậy, bảo bối à hay con đừng đi nữa ở nhà đi, đến đó làm gì chứ.”
Cô thực sự muốn khóc với hai cha mẹ này.
------- tiếp tục ta là giải phân cách----------
Đến công ty của anh cô bước xuống xe chạy vào công ty, đi đến của chuẩn bị bước vào thì bị một người phụ nữ đâm vào.
Người phụ nữ hét to vào mặt cô:
“ con nhỏ kia mày không có mắt, đi kiểu mà đâm phải tao thế. ”
Nguyệt Cửu: con mẹ nó, bản cô nương đã làm gì, rõ ràng là người phụ nữ này đâm vào bản cô nương, nếu nói mù thì cô ta bị mù chứ sao lại là ta…hừ… miệng cô ta hôi thật sắp ngạt thở chết bản cô nương rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.