Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào!!!
Chương 43: Tiểu Vi đói rồi 9
Ly Lị Lị
02/02/2021
Dị Phong: “Tiểu Vi hôm nay anh phải đi đàm phán chứ khống có đến công ty , em có muốn đi cùng với anh không Tiểu Vi.”
Trong đầu của nguyện cửu: đi đàm phán cùng Dị Phong = không đến công ty = không được trọc nữ chủ khí đến hộc máu vào viện = không có gì vui, không có gì thú vị cả.
Nguyệt cửu nhìn anh nở nụ cười ngây thơ hồn nhiên:
“ dạ em không đi đâu Phong ca ca, em ở nhà vởi quản gia và mọi người … à đúng rồi phong ca ca anh để anh Tiểu A ở lại chơi với em được không ạ”
Anh hơi trầm tư suy nghĩ một chút rồi gậy đầu đồng ý, cưng chiều nói:
“ được rồi, Tiểu A sẽ ở lại chơi với em, Tiểu Vi công chúa điện hạ của anh.”
Cô cười ngọt ngào với anh nói:
“ em cảm ơn anh phong ca ca “
Anh sủng nịnh xoa đầu cô rồi đi ra ngoài.
Khi anh đi được một lúc cô chạy vào bếp cầm một túi máu rồi đi lên lầu vào phòng của mình. Sau khi sơi sạch sẽ túi máu, cồm điện thoại lên bấm một dãy số rồi gọi.
Đầu dây bên kia bắt máy:
“ điện hạ có chuyện gì ạ, xin người phân phó cho thuộc hạ....”
Đầu dây bên kia không ai khác chính là quản gia của nhà cô Tư Phúc.
Nguyệt cửu chỉ lạnh lạnh nhạt nhạt mà nói:
“ đến đón tôi.”
Tư Phúc cung kính:
“ dạ thuộc hạ lập tức chuẩn bị ."
Cô lạnh lùng đáp lại một chữ: “ừ.”
20 phút sau Dị phong nhận được điện thoại của Tiểu A.
Anh bắt máy nhàn nhạt hỏi:
“có chuyện gì vậy Tiểu A.”
Tiểu A nói với giọng chàn đầy hốt hoảng:
“ có chuyện rồi ạ thưa boss, hiện tại có một đoàn người đến xưng là người nhà của tiểu thư, họ đến là muốn đón tiểu thư chờ về nhà.”
Anh lạnh lùng nói:
“trì hoãn bọn họ lại tôi về ngay.”
Tiểu A : “vâng” một tiếng rồi anh tắt máy lên xe nổ máy phóng về.
Những thư ký chạy theo hét lớn:
“ boss…cuộc đàm phán này đã sắp bắt đầu rồi ngài còn đi đâu vậy ạ…”
Anh phóng xe nhanh như bay phía sau anh là một đoàn đến cả trăm chiếc xe cảnh sát giao thông đi theo anh như cái đuôi.
Cảnh sát giao thông: người này lái kiểu gì mà nhanh giữ vậy, xe lắp động cơ phản lực à, hay động cơ tên lửa… người lái là tay đua cấp thế giới à.
Lúc anh về đến nơi thì thấy một đoàn người hùng hậu như đi đón vua chúa, Tiểu Vi bé nhỏ của anh thì đang đứng tủi thân một mình.
Anh đau lòng chạy đến chỗ cô, vừa thấy thấy anh thì cô òa lên khóc chạy về phía anh, thút thít nói:
“ Phong ca ca Tiểu Vi… Tiểu Vi phải đi rồi, “
Trong đầu của nguyện cửu: đi đàm phán cùng Dị Phong = không đến công ty = không được trọc nữ chủ khí đến hộc máu vào viện = không có gì vui, không có gì thú vị cả.
Nguyệt cửu nhìn anh nở nụ cười ngây thơ hồn nhiên:
“ dạ em không đi đâu Phong ca ca, em ở nhà vởi quản gia và mọi người … à đúng rồi phong ca ca anh để anh Tiểu A ở lại chơi với em được không ạ”
Anh hơi trầm tư suy nghĩ một chút rồi gậy đầu đồng ý, cưng chiều nói:
“ được rồi, Tiểu A sẽ ở lại chơi với em, Tiểu Vi công chúa điện hạ của anh.”
Cô cười ngọt ngào với anh nói:
“ em cảm ơn anh phong ca ca “
Anh sủng nịnh xoa đầu cô rồi đi ra ngoài.
Khi anh đi được một lúc cô chạy vào bếp cầm một túi máu rồi đi lên lầu vào phòng của mình. Sau khi sơi sạch sẽ túi máu, cồm điện thoại lên bấm một dãy số rồi gọi.
Đầu dây bên kia bắt máy:
“ điện hạ có chuyện gì ạ, xin người phân phó cho thuộc hạ....”
Đầu dây bên kia không ai khác chính là quản gia của nhà cô Tư Phúc.
Nguyệt cửu chỉ lạnh lạnh nhạt nhạt mà nói:
“ đến đón tôi.”
Tư Phúc cung kính:
“ dạ thuộc hạ lập tức chuẩn bị ."
Cô lạnh lùng đáp lại một chữ: “ừ.”
20 phút sau Dị phong nhận được điện thoại của Tiểu A.
Anh bắt máy nhàn nhạt hỏi:
“có chuyện gì vậy Tiểu A.”
Tiểu A nói với giọng chàn đầy hốt hoảng:
“ có chuyện rồi ạ thưa boss, hiện tại có một đoàn người đến xưng là người nhà của tiểu thư, họ đến là muốn đón tiểu thư chờ về nhà.”
Anh lạnh lùng nói:
“trì hoãn bọn họ lại tôi về ngay.”
Tiểu A : “vâng” một tiếng rồi anh tắt máy lên xe nổ máy phóng về.
Những thư ký chạy theo hét lớn:
“ boss…cuộc đàm phán này đã sắp bắt đầu rồi ngài còn đi đâu vậy ạ…”
Anh phóng xe nhanh như bay phía sau anh là một đoàn đến cả trăm chiếc xe cảnh sát giao thông đi theo anh như cái đuôi.
Cảnh sát giao thông: người này lái kiểu gì mà nhanh giữ vậy, xe lắp động cơ phản lực à, hay động cơ tên lửa… người lái là tay đua cấp thế giới à.
Lúc anh về đến nơi thì thấy một đoàn người hùng hậu như đi đón vua chúa, Tiểu Vi bé nhỏ của anh thì đang đứng tủi thân một mình.
Anh đau lòng chạy đến chỗ cô, vừa thấy thấy anh thì cô òa lên khóc chạy về phía anh, thút thít nói:
“ Phong ca ca Tiểu Vi… Tiểu Vi phải đi rồi, “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.