Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu
Chương 116: Nghe thấu suy nghĩ
Tiểu Phượng Cửu
16/09/2023
Nhưng mà, giải quyết chuyện này cũng thật khó. Cái tên say khướt kia nhậm nhầm cô là " người tình bé bỏng " của hắn ta nên cứ bám víu lấy cô mãi.
-" Em.. yêu hức.. hôm nay em xinh quá.. hức "
Tay hắn bắt đầu sờ lung tung trên người cô, lúc này cô rất muốn cho hắn một trận nhưng nếu làm to chuyện lên cũng không có lợi cho cô nên cô đành phải muốt cục tức này.
-" Ngài bỏ tôi ra được không ? " _ một câu nói vô cùng dịu dàng, đi ngược với khuôn mặt cố kìm nén tức giận của cô.
-" Sao.. hức... hôm nay em... hức.. khác thế ! Bình thường em đâu có.. hức.. xưng ngài- tôi đâu ? "
Haizz càng lúc thời gian càng rút ngắn lại mà cô thì vẫn bị vướng chân bởi tên say này. Vẫn còn 1 tầng nữa chưa kiểm tra, làm thế nào bây giờ ?
Cô đành phải dỗ ngọt tên này lừa hắn để có thể thoát khỏi đây.
-" Anh à, em quên ví ở trong nhà vệ sinh, em vào lấy nhé ! Nhớ đứng im đây đợi em đó. "
-" Ừ ừ, mau đi lấy đi... hức ! "
Cuối cũng lừa được hắn ta trót lọt. Cô lại tiếp tục đi kiểm phòng. Tìm một lượt tầng 4 vẫn không thấy đâu. Cô lại tiếp tục lên tầng 5. Không ngờ, tầng 5 nhiều vệ sĩ như vậy. Thế thì chắc chắn vật đó ở đây.
-" Đứng lại, thẻ đâu ? "
Một tên bảo vệ chặn cô lại, bắt cô đưa thẻ mới cho đi tiếp. Nhưng... khi cô tìm lại thì, chiếc thẻ lúc nãy đã biến đi đâu mất. Có lẽ là cái lúc cô đứng với tên say kia đã làm rơi nó.
Người khác khi chưa đến căn cứ này của Hắc Viêm Bang thì sẽ nghĩ rằng 3 tầng đầu là ba tầng quan trọng, giấu nhiều bảo vật nhưng thật đúng là không ngờ tới, tầng cuối mới là trùm. Cô cố che đi sự lo lắng, lúng túng, bình tĩnh đáp lại, cũng may anh nghĩ trước đến việc này, đưa cho cô cây chích điện, máy biến giọng và tai nghe kết nối với tai nghe của anh.
Chỉ cần cô đưa ra kí hiệu nguy hiểm thì chắc anh sẽ đến kịp cứu cô.
-" Tôi vừa gặp một tên ở tầng 4, hắn kiếm cớ gây sự với tôi. Chắc lúc đó đã lấy thẻ đi mất rồi. "
-" Vậy mật khẩu là gì ? "
^^ Cái gì vậy ? Lại còn đòi mật khẩu nữa. Pipi, mau xuất hiện đi, cần online gấp ^^
Đến nước này cô đành cầu cứu hệ thống thích gây rắc rối kia thôi. Cũng may hệ thống cũng không vô tâm lắm, vẫn nghe thấy lời khẩn cầu của cô.
Có chuyện gì vậy ? Chưa gì chị đã phải đi cầu cứu rồi à ? Chẹp chẹp.
Tầm này rồi mà còn cà khịa cô, thật đúng là chỉ có duy nhất cái hệ thống này thôi. Nhưng mà đến nước này cũng chỉ có nhờ hệ thống cứu giúp cho tấm thân này của cô.
^^ Rồi, em biết em yếu kém rồi hệ thống đại nhân mau cứu em ! ^^
Nói vậy mới lọt tai chứ, không ngờ cũng có ngày chị cầu xin em đấy. Có vẻ hơi sớm nhỉ, em còn cứ tưởng đến lúc sau cơ. Thật là khiến em có hơi bất ngờ đó !
^^ Thôi được rồi đừng đứng đó nói nữa, chê chị thì về nhà nói sau. Quan trọng giúp tui đi, sắp ngủm rồi kìa. ^^
Được thôi, bảo vật nghe thấy suy nghĩ của người khác 100 điểm dùng 1 lần. Chị có muốn mua không ?
^^ Mua ^^
U chà chà, hôm nay chị chi mạnh tay vậy ?
^^ Mau đưa đây ^^
*** CHÚC MỪNG KÍ CHỦ ĐÃ NHẬN ĐƯỢC THUỐC ***
*** NGHE THẤU SUY NGHĨ ***
Cô dùng xong, nhìn thấy trong đầu hắn hiện ra 1 dãy số. Và cô cứ thế đọc theo, thế là có thể thuận lợi đi qua cửa tử đầu tiên. Chỉ có điều cô không biết rằng chính sự lưỡng lự vừa nãy của cô bọn họ bảo cô đọc mật khẩu đã khiến bọn chúng phát sinh ra mộ chút nghi ngờ với cô. Vậy liệu, cô có thuận lợi tìm được chiếc nhẫn đó không ? Mọi người hãy hóng chapter tiếp theo nhé♡
-" Em.. yêu hức.. hôm nay em xinh quá.. hức "
Tay hắn bắt đầu sờ lung tung trên người cô, lúc này cô rất muốn cho hắn một trận nhưng nếu làm to chuyện lên cũng không có lợi cho cô nên cô đành phải muốt cục tức này.
-" Ngài bỏ tôi ra được không ? " _ một câu nói vô cùng dịu dàng, đi ngược với khuôn mặt cố kìm nén tức giận của cô.
-" Sao.. hức... hôm nay em... hức.. khác thế ! Bình thường em đâu có.. hức.. xưng ngài- tôi đâu ? "
Haizz càng lúc thời gian càng rút ngắn lại mà cô thì vẫn bị vướng chân bởi tên say này. Vẫn còn 1 tầng nữa chưa kiểm tra, làm thế nào bây giờ ?
Cô đành phải dỗ ngọt tên này lừa hắn để có thể thoát khỏi đây.
-" Anh à, em quên ví ở trong nhà vệ sinh, em vào lấy nhé ! Nhớ đứng im đây đợi em đó. "
-" Ừ ừ, mau đi lấy đi... hức ! "
Cuối cũng lừa được hắn ta trót lọt. Cô lại tiếp tục đi kiểm phòng. Tìm một lượt tầng 4 vẫn không thấy đâu. Cô lại tiếp tục lên tầng 5. Không ngờ, tầng 5 nhiều vệ sĩ như vậy. Thế thì chắc chắn vật đó ở đây.
-" Đứng lại, thẻ đâu ? "
Một tên bảo vệ chặn cô lại, bắt cô đưa thẻ mới cho đi tiếp. Nhưng... khi cô tìm lại thì, chiếc thẻ lúc nãy đã biến đi đâu mất. Có lẽ là cái lúc cô đứng với tên say kia đã làm rơi nó.
Người khác khi chưa đến căn cứ này của Hắc Viêm Bang thì sẽ nghĩ rằng 3 tầng đầu là ba tầng quan trọng, giấu nhiều bảo vật nhưng thật đúng là không ngờ tới, tầng cuối mới là trùm. Cô cố che đi sự lo lắng, lúng túng, bình tĩnh đáp lại, cũng may anh nghĩ trước đến việc này, đưa cho cô cây chích điện, máy biến giọng và tai nghe kết nối với tai nghe của anh.
Chỉ cần cô đưa ra kí hiệu nguy hiểm thì chắc anh sẽ đến kịp cứu cô.
-" Tôi vừa gặp một tên ở tầng 4, hắn kiếm cớ gây sự với tôi. Chắc lúc đó đã lấy thẻ đi mất rồi. "
-" Vậy mật khẩu là gì ? "
^^ Cái gì vậy ? Lại còn đòi mật khẩu nữa. Pipi, mau xuất hiện đi, cần online gấp ^^
Đến nước này cô đành cầu cứu hệ thống thích gây rắc rối kia thôi. Cũng may hệ thống cũng không vô tâm lắm, vẫn nghe thấy lời khẩn cầu của cô.
Có chuyện gì vậy ? Chưa gì chị đã phải đi cầu cứu rồi à ? Chẹp chẹp.
Tầm này rồi mà còn cà khịa cô, thật đúng là chỉ có duy nhất cái hệ thống này thôi. Nhưng mà đến nước này cũng chỉ có nhờ hệ thống cứu giúp cho tấm thân này của cô.
^^ Rồi, em biết em yếu kém rồi hệ thống đại nhân mau cứu em ! ^^
Nói vậy mới lọt tai chứ, không ngờ cũng có ngày chị cầu xin em đấy. Có vẻ hơi sớm nhỉ, em còn cứ tưởng đến lúc sau cơ. Thật là khiến em có hơi bất ngờ đó !
^^ Thôi được rồi đừng đứng đó nói nữa, chê chị thì về nhà nói sau. Quan trọng giúp tui đi, sắp ngủm rồi kìa. ^^
Được thôi, bảo vật nghe thấy suy nghĩ của người khác 100 điểm dùng 1 lần. Chị có muốn mua không ?
^^ Mua ^^
U chà chà, hôm nay chị chi mạnh tay vậy ?
^^ Mau đưa đây ^^
*** CHÚC MỪNG KÍ CHỦ ĐÃ NHẬN ĐƯỢC THUỐC ***
*** NGHE THẤU SUY NGHĨ ***
Cô dùng xong, nhìn thấy trong đầu hắn hiện ra 1 dãy số. Và cô cứ thế đọc theo, thế là có thể thuận lợi đi qua cửa tử đầu tiên. Chỉ có điều cô không biết rằng chính sự lưỡng lự vừa nãy của cô bọn họ bảo cô đọc mật khẩu đã khiến bọn chúng phát sinh ra mộ chút nghi ngờ với cô. Vậy liệu, cô có thuận lợi tìm được chiếc nhẫn đó không ? Mọi người hãy hóng chapter tiếp theo nhé♡
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.