Chương 811: Chạy ra sinh thiên.
Lãm Nguyệt Thu Phong
23/03/2015
- Không xong, chúng ta bị nhốt trong Thiên Quỷ lĩnh vực, nếu không thể đánh vỡ Thiên Quỷ lĩnh vực, chúng ta sẽ phiền toái!
Tô Anh nhìn thấy tình huống này, sắc mặt đại biến.
- Không có việc gì, ta có biện pháp.
Dương Lỗi lấy ra Phong Ẩn đao, trong nháy mắt có thể vượt qua ngàn dặm đột phá không gian, nhưng vì bảo hiểm trước tiên phải phá không, nếu như vậy sẽ không sơ hở, muốn đánh phá Thiên Quỷ lĩnh vực, Thiên Đao Nhất Thức là lựa chọn tốt nhất.
- Ở trong Thiên Quỷ lĩnh vực của ta, ta chính là thiên, các ngươi muốn đi ra ngoài, không có khả năng, ha ha…ha ha…
Tiếng cười của Tô Diệu vang vọng, Dương Lỗi cùng Tô Anh cảm nhận được áp lực khổng lồ, đem hơi người ép tới hết hơi, hơn nữa quỷ khí lạnh lẽo âm hàn làm người khó chịu tới cực điểm.
- Không được sao, hừ, quá xem thường ta, một lĩnh vực nho nhỏ mà thôi, ta muốn phá vỡ, dễ dàng!
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, hai tay nắm chặt trường đao, trong mắt hiện lên một đạo tinh mang.
- Thiên Đao Nhất Thức, phá cho ta!
Lúc này trường đao trong tay Dương Lỗi giống như đạo thiểm điện cắt qua chân trời, chiếu sáng cả thiên không.
- Ca sát…
Thiên Quỷ lĩnh vực nháy mắt phá nát.
Không gian tối đen nháy mắt tràn đầy ánh sáng.
- Phốc xuy…
Tô Diệu phun ra ngụm máu, lĩnh vực bị phá, liền bị cắn lại.
- Không có khả năng, điều đó không có khả năng, ngươi làm sao có thể đánh vỡ Thiên Quỷ lĩnh vực của ta…
- Không có gì mà không khả năng.
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, tiếp theo kéo Tô Anh:
- Đi, nắm tay của ta – Thuấn Tức Thiên Lý!
Trong nháy mắt khởi động Thuấn Tức Thiên Lý, Dương Lỗi cùng Tô Anh biến mất ngay tại chỗ.
- Người đâu? Người đâu? Không có khả năng, không có khả năng.
Nhìn thấy Dương Lỗi cùng Tô Anh nháy mắt biến mất, Tô Diệu nhất thời phát điên, hai người kia lại không còn bóng dáng ngay trước mắt mình, hắn luôn tập trung vào bọn họ, nhưng hiện tại mục tiêu lại hoàn toàn biến mất.
Chẳng lẽ…chẳng lẽ là nàng, sư phụ của Tô Anh, Tô Nghiên?
Nghĩ đến đây trong lòng Tô Diệu hoảng hốt, nếu là Tô Nghiên, đích xác có thủ đoạn như vậy, Tô Nghiên là sư tôn của Tô Anh, hơn nữa Tô Anh đã nói qua Dương Lỗi cũng là đồ đệ của nàng, Tô Nghiên lại cực kỳ bao che khuyết điểm, một siêu cấp cường giả như vậy không khả năng không lưu con đường chạy trốn cho đồ đệ của mình.
Nhất định là như vậy, nhất định là thế, Tô Diệu sợ hãi, chờ khi Tô Anh cùng Dương Lỗi quay về chỗ Tô Nghiên, như vậy chuyện của hắn sẽ bại lộ, nàng chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn, một khi nàng động thủ hắn chỉ còn con đường chết.
Hắn không thể ngồi chờ chết, trốn, đây là biện pháp duy nhất, phải nhanh chóng rời đi nơi này.
Tô Diệu biết Tô Nghiên khủng bố, ở Tô gia nàng muốn giết ai không ai chống đỡ được, cũng không ai dám làm trái, cho dù là sư tôn của hắn cũng phải lễ độ cung kính đối với nàng, hơn nữa hắn tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, đây là cấm kỵ của Tô gia, nếu để cho bọn hắn hay biết, hắn còn con đường sống sao?
Nghĩ đến đây, Tô Diệu quyết đoán lựa chọn rời đi Tô gia.
Ở Vô Cực đại lục không phải chỉ có Tô gia cường đại nhất, tuy Tô Nghiên cường hãn nhưng cũng không phải thiên hạ vô địch.
Mà hắn tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, có thể gia nhập Ma Đạo liên minh, cũng có thể gia nhập Sâm La điện.
Nhìn theo phương hướng nơi ở của Tô Nghiên, ánh mắt Tô Diệu vô cùng âm độc:
- Tô Anh, Tô Nghiên, Dương Lỗi, các ngươi chờ xem, chờ đó cho ta, một ngày nào đó ta sẽ trở lại, đến lúc đó là ngày chết của các ngươi.
Nói xong Tô Diệu hóa thành hắc mang hướng phương tây bỏ chạy.
…
- Người nào?
Tô Nghiên vốn đang tu luyện, đột nhiên cảm giác không gian dao động, bàn tay trắng nõn vung lên, một đạo không gian lực nháy mắt xuất hiện bao phủ không gian dao động kia.
- Dương Lỗi, tiểu Anh, vì sao là hai người?
Khi nhìn thấy rõ hai người, Tô Nghiên lặng người, sau đó triệt hồi không gian phong tỏa:
- Các ngươi tại sao trở về, có chuyện gì không?
- Sư tôn, ô ô…thiếu chút nữa chúng ta đã không nhìn thấy được ngài…
Tô Anh nhìn thấy sư tôn, bật người nhào vào lòng nàng anh anh khóc ồ lên.
- Ngoan ah, đừng khóc, đừng khóc, có ủy khuất gì nói cho sư tôn, có phải Dương Lỗi khi dễ ngươi, ta làm chủ cho ngươi.
Tô Nghiên vỗ vỗ vai Tô Anh, nhỏ nhẹ nói.
- Không phải, không phải, đệ tử làm sao dám khi dễ sư tỷ.
Dương Lỗi nghe vậy vội giải thích.
- Ngươi câm miệng cho ta, không phải ngươi thì là ai, ta nghĩ ngoại trừ ngươi ở Tô gia cũng không có ai dám khi dễ tiểu Anh.
Tô Nghiên trừng mắt nhìn Dương Lỗi:
- Đừng nghĩ rằng ta nhận nhờ vả của mẫu thân ngươi thì ngươi có thể tùy ý làm bậy!
- Sư tôn, ngài…ngài hiểu lầm, không phải sư đệ, là…là Tô Diệu, nếu không có sư đệ, đệ tử cũng không còn gặp được sư tôn.
Tô Anh nói.
- Rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Tô Nghiên nghe vậy biến sắc:
- Ai dám khi dễ đệ tử của ta?
- Là…là Tô Diệu.
- Tô Diệu? Làm sao có thể?
Tô Nghiên không có ấn tượng tốt với Tô Diệu, nhưng biết được Tô Diệu có hảo cảm với Tô Anh, cho nên không thể nào tin được hắn có thể làm ra chuyện như vậy.
- Tô Diệu tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, đã rơi vào ma đạo.
Tô Anh nói.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Tô Nghiên kinh hãi:
- Việc này có thật không?
- Sư tôn, đây là sự thật.
Dương Lỗi nói:
- Tô Diệu nhìn thấy đệ tử ở chung một chỗ với sư tỷ, cũng không biết vì sao nổi điên, nhất định đưa đệ tử vào chỗ chết, không nghĩ tới công pháp của đệ tử đặc thù nên hắn không thể giết chết ta.
- Được, tiểu súc sinh Tô Diệu, lại dám khi dễ đồ đệ của ta, còn tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, thật sự là chán sống.
Tô Nghiên giận dữ, đối với bà mà nói đây là chuyện không thể nhẫn nhịn, địa vị của Tô Anh trong lòng bà rất cao, cũng giống như chính nữ nhi của mình.
Tô Nghiên kéo Tô Anh cùng Dương Lỗi ra ngoài.
Đi tới địa phương đã chiến đấu, Tô Anh nói:
- Sư tôn, chính là chỗ này.
Tô Nghiên nheo mắt, xem xét một lát nói:
- Hắn đã bỏ trốn, hừ, dám đả thương đồ đệ của ta, nghĩ mình có thể trốn được sao.
- Sư tôn, chúng ta đến chỗ ở của hắn đi.
- Không cần đi, hắn đã chạy trốn.
Tô Nghiên lắc đầu nói:
- Hắn đã rời khỏi Tô gia.
- Sư tôn, đệ tử sẽ tự báo thù này.
Dương Lỗi nghĩ nghĩ nói.
- Đúng vậy, tự mình báo thù.
Tô Anh nghe vậy cũng phụ họa.
- Được, vậy hãy để cho các ngươi tự báo thù, nhưng các ngươi phải siêng năng tu luyện, Tô Diệu tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, tu vi tiến triển cực nhanh, không qua bao lâu nữa hắn có thể đối kháng huyền tiên, cho nên nếu các ngươi muốn tự mình báo thù, vậy phải cố gắng thật nhiều.
Tô Nghiên nhìn hai người nói.
Ba ngày sau.
Bên trong nội đường luyện công.
Nơi này là do Tô Nghiên đặc biệt xây dựng riêng cho Dương Lỗi.
- Ngươi muốn học cái gì?
Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi hỏi:
- Kiếm pháp, đao pháp, chưởng pháp, hay là bí kỹ, muốn học cái gì chỉ cần ngươi nói được, ta cũng có thể dạy ngươi.
Tô Anh nhìn thấy tình huống này, sắc mặt đại biến.
- Không có việc gì, ta có biện pháp.
Dương Lỗi lấy ra Phong Ẩn đao, trong nháy mắt có thể vượt qua ngàn dặm đột phá không gian, nhưng vì bảo hiểm trước tiên phải phá không, nếu như vậy sẽ không sơ hở, muốn đánh phá Thiên Quỷ lĩnh vực, Thiên Đao Nhất Thức là lựa chọn tốt nhất.
- Ở trong Thiên Quỷ lĩnh vực của ta, ta chính là thiên, các ngươi muốn đi ra ngoài, không có khả năng, ha ha…ha ha…
Tiếng cười của Tô Diệu vang vọng, Dương Lỗi cùng Tô Anh cảm nhận được áp lực khổng lồ, đem hơi người ép tới hết hơi, hơn nữa quỷ khí lạnh lẽo âm hàn làm người khó chịu tới cực điểm.
- Không được sao, hừ, quá xem thường ta, một lĩnh vực nho nhỏ mà thôi, ta muốn phá vỡ, dễ dàng!
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, hai tay nắm chặt trường đao, trong mắt hiện lên một đạo tinh mang.
- Thiên Đao Nhất Thức, phá cho ta!
Lúc này trường đao trong tay Dương Lỗi giống như đạo thiểm điện cắt qua chân trời, chiếu sáng cả thiên không.
- Ca sát…
Thiên Quỷ lĩnh vực nháy mắt phá nát.
Không gian tối đen nháy mắt tràn đầy ánh sáng.
- Phốc xuy…
Tô Diệu phun ra ngụm máu, lĩnh vực bị phá, liền bị cắn lại.
- Không có khả năng, điều đó không có khả năng, ngươi làm sao có thể đánh vỡ Thiên Quỷ lĩnh vực của ta…
- Không có gì mà không khả năng.
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, tiếp theo kéo Tô Anh:
- Đi, nắm tay của ta – Thuấn Tức Thiên Lý!
Trong nháy mắt khởi động Thuấn Tức Thiên Lý, Dương Lỗi cùng Tô Anh biến mất ngay tại chỗ.
- Người đâu? Người đâu? Không có khả năng, không có khả năng.
Nhìn thấy Dương Lỗi cùng Tô Anh nháy mắt biến mất, Tô Diệu nhất thời phát điên, hai người kia lại không còn bóng dáng ngay trước mắt mình, hắn luôn tập trung vào bọn họ, nhưng hiện tại mục tiêu lại hoàn toàn biến mất.
Chẳng lẽ…chẳng lẽ là nàng, sư phụ của Tô Anh, Tô Nghiên?
Nghĩ đến đây trong lòng Tô Diệu hoảng hốt, nếu là Tô Nghiên, đích xác có thủ đoạn như vậy, Tô Nghiên là sư tôn của Tô Anh, hơn nữa Tô Anh đã nói qua Dương Lỗi cũng là đồ đệ của nàng, Tô Nghiên lại cực kỳ bao che khuyết điểm, một siêu cấp cường giả như vậy không khả năng không lưu con đường chạy trốn cho đồ đệ của mình.
Nhất định là như vậy, nhất định là thế, Tô Diệu sợ hãi, chờ khi Tô Anh cùng Dương Lỗi quay về chỗ Tô Nghiên, như vậy chuyện của hắn sẽ bại lộ, nàng chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn, một khi nàng động thủ hắn chỉ còn con đường chết.
Hắn không thể ngồi chờ chết, trốn, đây là biện pháp duy nhất, phải nhanh chóng rời đi nơi này.
Tô Diệu biết Tô Nghiên khủng bố, ở Tô gia nàng muốn giết ai không ai chống đỡ được, cũng không ai dám làm trái, cho dù là sư tôn của hắn cũng phải lễ độ cung kính đối với nàng, hơn nữa hắn tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, đây là cấm kỵ của Tô gia, nếu để cho bọn hắn hay biết, hắn còn con đường sống sao?
Nghĩ đến đây, Tô Diệu quyết đoán lựa chọn rời đi Tô gia.
Ở Vô Cực đại lục không phải chỉ có Tô gia cường đại nhất, tuy Tô Nghiên cường hãn nhưng cũng không phải thiên hạ vô địch.
Mà hắn tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, có thể gia nhập Ma Đạo liên minh, cũng có thể gia nhập Sâm La điện.
Nhìn theo phương hướng nơi ở của Tô Nghiên, ánh mắt Tô Diệu vô cùng âm độc:
- Tô Anh, Tô Nghiên, Dương Lỗi, các ngươi chờ xem, chờ đó cho ta, một ngày nào đó ta sẽ trở lại, đến lúc đó là ngày chết của các ngươi.
Nói xong Tô Diệu hóa thành hắc mang hướng phương tây bỏ chạy.
…
- Người nào?
Tô Nghiên vốn đang tu luyện, đột nhiên cảm giác không gian dao động, bàn tay trắng nõn vung lên, một đạo không gian lực nháy mắt xuất hiện bao phủ không gian dao động kia.
- Dương Lỗi, tiểu Anh, vì sao là hai người?
Khi nhìn thấy rõ hai người, Tô Nghiên lặng người, sau đó triệt hồi không gian phong tỏa:
- Các ngươi tại sao trở về, có chuyện gì không?
- Sư tôn, ô ô…thiếu chút nữa chúng ta đã không nhìn thấy được ngài…
Tô Anh nhìn thấy sư tôn, bật người nhào vào lòng nàng anh anh khóc ồ lên.
- Ngoan ah, đừng khóc, đừng khóc, có ủy khuất gì nói cho sư tôn, có phải Dương Lỗi khi dễ ngươi, ta làm chủ cho ngươi.
Tô Nghiên vỗ vỗ vai Tô Anh, nhỏ nhẹ nói.
- Không phải, không phải, đệ tử làm sao dám khi dễ sư tỷ.
Dương Lỗi nghe vậy vội giải thích.
- Ngươi câm miệng cho ta, không phải ngươi thì là ai, ta nghĩ ngoại trừ ngươi ở Tô gia cũng không có ai dám khi dễ tiểu Anh.
Tô Nghiên trừng mắt nhìn Dương Lỗi:
- Đừng nghĩ rằng ta nhận nhờ vả của mẫu thân ngươi thì ngươi có thể tùy ý làm bậy!
- Sư tôn, ngài…ngài hiểu lầm, không phải sư đệ, là…là Tô Diệu, nếu không có sư đệ, đệ tử cũng không còn gặp được sư tôn.
Tô Anh nói.
- Rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Tô Nghiên nghe vậy biến sắc:
- Ai dám khi dễ đệ tử của ta?
- Là…là Tô Diệu.
- Tô Diệu? Làm sao có thể?
Tô Nghiên không có ấn tượng tốt với Tô Diệu, nhưng biết được Tô Diệu có hảo cảm với Tô Anh, cho nên không thể nào tin được hắn có thể làm ra chuyện như vậy.
- Tô Diệu tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, đã rơi vào ma đạo.
Tô Anh nói.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Tô Nghiên kinh hãi:
- Việc này có thật không?
- Sư tôn, đây là sự thật.
Dương Lỗi nói:
- Tô Diệu nhìn thấy đệ tử ở chung một chỗ với sư tỷ, cũng không biết vì sao nổi điên, nhất định đưa đệ tử vào chỗ chết, không nghĩ tới công pháp của đệ tử đặc thù nên hắn không thể giết chết ta.
- Được, tiểu súc sinh Tô Diệu, lại dám khi dễ đồ đệ của ta, còn tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, thật sự là chán sống.
Tô Nghiên giận dữ, đối với bà mà nói đây là chuyện không thể nhẫn nhịn, địa vị của Tô Anh trong lòng bà rất cao, cũng giống như chính nữ nhi của mình.
Tô Nghiên kéo Tô Anh cùng Dương Lỗi ra ngoài.
Đi tới địa phương đã chiến đấu, Tô Anh nói:
- Sư tôn, chính là chỗ này.
Tô Nghiên nheo mắt, xem xét một lát nói:
- Hắn đã bỏ trốn, hừ, dám đả thương đồ đệ của ta, nghĩ mình có thể trốn được sao.
- Sư tôn, chúng ta đến chỗ ở của hắn đi.
- Không cần đi, hắn đã chạy trốn.
Tô Nghiên lắc đầu nói:
- Hắn đã rời khỏi Tô gia.
- Sư tôn, đệ tử sẽ tự báo thù này.
Dương Lỗi nghĩ nghĩ nói.
- Đúng vậy, tự mình báo thù.
Tô Anh nghe vậy cũng phụ họa.
- Được, vậy hãy để cho các ngươi tự báo thù, nhưng các ngươi phải siêng năng tu luyện, Tô Diệu tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh, tu vi tiến triển cực nhanh, không qua bao lâu nữa hắn có thể đối kháng huyền tiên, cho nên nếu các ngươi muốn tự mình báo thù, vậy phải cố gắng thật nhiều.
Tô Nghiên nhìn hai người nói.
Ba ngày sau.
Bên trong nội đường luyện công.
Nơi này là do Tô Nghiên đặc biệt xây dựng riêng cho Dương Lỗi.
- Ngươi muốn học cái gì?
Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi hỏi:
- Kiếm pháp, đao pháp, chưởng pháp, hay là bí kỹ, muốn học cái gì chỉ cần ngươi nói được, ta cũng có thể dạy ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.