Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu
Chương 338: Cốt truyện bắt đầu
Riascvnb
29/12/2020
Lăng Thiên trở lại đền thờ nơi chôn cất tro cốt của Kikyou, hắn dự định dùng uế thổ chuyển sinh để nàng thức giấc nhưng lại liền thay đổi ý định.
"Nếu giờ hồi sinh Kikyou, vậy thì việc Kagome xuất hiện tại thế giới này còn có tác dụng gì nữa? Không được!"
Lăng Thiên quyết đoán quay người đi, tuy việc hồi sinh Kikyou phải ngâm nước nóng một chút, nhưng có một điều chắc chắn rằng hắn sẽ không ngâm quá lâu.
Ba ngày sau!
Khoanh chân ngồi chờ Kagome quanh miệng giếng, quả nhiên, vào lúc này có một cánh tay thon thả từ bên trong bò ra ngoài.
"Phù, cuối cùng cũng xong!" Kagome leo lên, liền thở phào một hơi.
"Thế nào rồi, kiểm tra tốt chứ?" Lăng Thiên điềm tĩnh hỏi.
"Ah, ngươi ở đây từ bao giờ?" Kagome có chút giật mình, sau đó không tự chủ được trả lời:"Hơi tệ!"
Hơi- Hơi tệ?
Lăng Thiên trừng mắt nhìn Kagome khiến cổ nàng co rụt lại một cái, sau đó hai ngón tay đan xen vào nhau, miệng ngập ngừng đáp:"Ai bảo đề thi môn toán khó quá làm chi!!!"
"Cái ta hỏi không phải là cái đó, cái ta hỏi là tại sao những ba ngày ngươi mới trở lại!" Lăng Thiên lắc đầu nói.
Nhìn Lăng Thiên giáng vẻ có chút sốt ruột, Kagome trong lòng có chút cảm động nghĩ:"Hắ- Hắn đây là chờ ta?"
Không sai, Lăng Thiên là có chút sốt ruột, nhưng không phải hoàn toàn sốt ruột vì Kagome trở lại lâu, hắn sốt ruột vì muốn thiết lập nhanh chóng cốt chuyện để lên đường chinh phục mỹ n- nhầm, chinh phục thế giới này.
"Ah, quên mất, mau giúp ta!" Kagome lúc này chợt nhớ ra điều gì đó, sau đó liền lại lần nữa nhảy xuống giếng.
Lần này, ngoi lên không phải là Kagome nữa mà là một cái balo to màu vàng, bên trong chắc phải cất chứa vô số đồ.
"Cái quỷ gì đây? Đừng bảo ta là ngươi vì chuẩn bị mấy thứ này lên mất thời gian đấy nhé?" Lăng Thiên thở dài, sau đó một tay tóm lấy cái túi rồi kéo ra ngoài miệng giếng.
"Ahhh, mệt chết ta!" Kagome leo trở lại, nàng thở dốc một chút, sau đó tự hào chỉ tay vào cái túi nói:"Bên trong chính là đồ thiết yếu để đi du lịch lâu dài, thế nên cố gắng bảo quản tốt một chút?"
Du lịch?
Lăng Thiên lắc đầu, hắn liếc nhìn về phía cái túi kia một chút.
Ân, giống như bên trong còn có một cái xe đạp?
"Cái gì đây?" Thấy phía dưới cái túi có một miếng vài nhỏ, Lăng Thiên tiện tay kéo ra ngoài.
Hình tam giác, có con gấu ở giữa...
"Á á á, không được!" Kagome đỏ bừng mặt hét lên, sau đó nhanh chóng đưa tay giật lại thứ trong tay Lăng Thiên.
Dù là lướt qua, nhưng Lăng Thiên có thể khẳng định rằng, thứ mình vừa cầm trên tay chính là... Quần lót!
"Màu hồng sao?" Lăng Thiên nhếch miệng, sau đó liền đưa tay chụp túi đồ của Kagome vào không gian giới chỉ.
"Ah, đồ của ta đâu?" Nhìn túi đồ to lớn bỗng dưng biến mất, Kagome ngạc nhiên đến tột độ.
Lăng Thiên không trả lời nàng, chỉ tiện tay vứt cho nàng một cái nhẫn.
"Cái gì đây?" Nhìn chiếc nhẫn xinh đẹp từ Lăng Thiên, Kagome có chút bất ngờ.
Hắn- Hắn đây là cầu hồn ta.
Kagome gương mặt lần này quả thực đã không khác gì quả hồng chín, thỉnh thoảng, Lăng Thiên còn chứng kiến trên đỉnh đầu nàng có chút khói bay lên.
Ngượng đến bốc khói luôn rồi?
"Ten- Tenryu, thế này còn quá sớm, chúng ta vẫn phải chờ..." Kagome hai tay đưa đưa lên mặt, vừa lắc đầu vừa ngượng ngùng nói.
"Nghĩ gì thế, đó gọi là nhẫn không gian, có thể chứa đồ, đồ của ngươi cũng ở bên trong đấy, cách sử dụng thì nhỏ một giọt máu lên thì biết!" Lăng Thiên phì cười giải thích.
Nhẫn trữ vật loại này, ở thế giới Anime quả thực chính là vô cùng quý giá, còn ở huyền huyễn thế giới quả thực quá phổ thông rồi.
"Nhẫn- Nhẫn chứa đồ?" Biết mình tưởng bở, Kagome gương mặt từ đỏ biến thành tím, sau đó nàng trừng mắt nhìn Lăng Thiên, giống như muốn nói rằng:"Ngươi lừa ta, đồ khốn nạn!"
Nghĩ là thế, nhưng Kagome cũng rất nhanh đưa tay lên miệng, cắn nhẹ lên ngón út mình rồi nhỏ từng giọt máu lên đó.
Quả nhiên, sau một khắc, gương mặt của Kagome sáng ngời, nhìn chiếc nhẫn trong tay như nhìn chí bảo.
"Thứ- Thứ này, có thể cho ta được không?" Kagome vui sướng nói.
Lăng Thiên tiếp tục vung tay, lần này bay về phía Kagome có tới hơn mười cái, hắn nhìn nàng nói ra:"Đồ này ta còn có nhiều, ngươi thích thì tùy tiện cầm!"
"Ahhhh, ta giàu to!!!" Kagome đôi mắt hiện lên hình đồng tiền, vội vàng mau chóng đưa tay giữ chặt lấy.
Biến ra, cho vào, biến ra, cho vào,... Kagome cứ liên tục lấy ra đống nhẫn Lăng Thiên vừa cho ra ngoài, sau đó lại đưa trở về trữ vật giới chỉ của mình như một thú vui.
"Có thứ này, ta sẽ để cho em trai một cái để nó đi học không cần mang cặp sách, cho mẹ một cái để mẹ đi chợ không cần phải bê nặng, cho ông một cái để ông cất giữ bên người,... Còn lại thì, bán cho đất nước kiếm tiền ha?" Kagome xòe tay tập đếm.
"Có định đi không?" Lăng Thiên trừng mắt.
"Có có, chờ ta với!" Kagome nhí nhảnh đáp, sau đó tung tăng chạy theo sau Lăng Thiên.
Chỉ là, nàng không có biết, vào lúc này, từ trong chiếc bóng của Kagome trồi ra một cái bóng khác...
"..."
"Sự việc đã xong rồi chứ?" Lăng Thiên mở mắt, nhìn vào hư không nói ra.
Lúc này, một thân hình đen nhánh từ trước mặt Lăng Thiên hư không xuất hiện, trên tay hắn còn cầm lấy một thanh kiếm được bao bọc vô cùng cẩn thận.
"Làm tốt lắm, Darkrai!" Lăng Thiên nhếch miệng khen ngợi.
"Shhhh"
Darkrai kêu lên một tiếng, sau đó liền biến mất.
Cầm trên tay thanh kiếm, chứng kiến bên ngoài vỏ kiếm còn bọc lấy vô số những lá bùa phong ấn, Lăng Thiên không nói không rằng, liền đưa tay xé toạc.
【 Ting, ký chủ thu lấy Tùng Vân Nha (So'unga), phải chăng muốn bán lại cho hệ thống với giá 5000 vàng?】
【 Ting, ký chủ tiếp lấy nhiệm vụ...】
Lăng Thiên dĩ nhiên tạm thời bỏ qua vụ hệ thống thông báo, hắn lúc này liền đặt tay lên chuôi kiếm mà ngắm nghía.
Đít chuôi kiếm có hình tròn, trong khi từ thân chuôi kiếm trở lên cán kiếm lại có màu hoàng kim...
"Rút ta... Rút ta ra đi!"
Đúng lúc này, trong đầu Lăng Thiên văng vẳng một âm thanh kỳ lạ, nó liên tục nói vào trong đầu hắn giống như muốn thôi miên hắn làm điều gì đó vậy...
"Rác rưởi, cút!" Lăng Thiên đôi mắt trừng lớn, ngay lập tức, từng sợi xúc tu từ thanh kiếm đang cố bám vào tay hắn từ chuôi kiếm bỗng chốc bị phá diệt. Cùng lúc đó, thứ âm thanh văng vẳng bên tai hắn trước đó cũng liền hét lên một tiếng thảm thiết rồi biến mất.
"Phiu"
Rút ra thanh kiếm, nhìn lưỡi cưới trắng và sắc bén, Lăng Thiên liền nhếch miệng mỉm cười.
Tùng Vân Nha (So'unga), là một trong ba thanh kiếm mà tên Khuyển Đại Tướng (Inu no Taishou) sở hữu.
Nếu như Thiết Toái Nha - thanh kiếm tượng trưng cho đất, một chém có thể tiêu diệt hàng trăm kẻ thù, Thiên Sinh Nha - thanh kiếm tượng trưng cho trời, một chém có thể phục sinh hàng trăm sinh mạng thì Tùng Vân Nha - thanh kiếm tượng trưng cho địa ngục, một chém có thể biến hàng trăm mục tiêu trở thành xác sống, chỉ biết tuân thủ mệnh lệnh của mình.
Khác với Thiết Toái Nha và Thiên Sinh Nha, Tùng Vân Nha không có được làm từ răng của tên Inu no Taishou mà là chí bảo được truyền từ đời này sang đời khác của tộc yêu khuyển. Ngoài ra, nếu xét riêng về sức mạnh, nó vượt qua cả hai thanh kiếm kia cộng lại.
Bên trong Tùng Vân Nha trước đó, còn tồn tại một kiếm linh tà ác. Trong nguyên tác, chính thứ tà ác này đã điều khiển Inuyasha, khiến cho cu cậu suýt chút nữa mất trí mà chém giết đồng bạn.
Chỉ tiếc, giống như lúc nãy bị Lăng Thiên tiện tay diệt sát...
Thật tối nghiệp!
"Tam giới chi kiếm, ta đã có hai trong ba thanh, vậy là chỉ còn mỗi Thiên Sinh Nha là đủ bộ!" Lăng Thiên vui vẻ, nhưng rồi bỗng chốc hắn liền nhìn về một phía.
"Đến thật nhanh, Thi Vũ điểu!" Lăng Thiên nheo nheo mắt, sau đó giống như không có chuyện gì xảy ra, đi về phía Kagome gần đó đang hứng khởi khoe nhẫn với lão bà Kaede, hắn mở miệng cười nói:"Kagome, bắt lấy!"
Từ trên tay Lăng Thiên, ngọc tứ hồn trước đó hắn cầm liền ném tới trước mặt nàng.
Nhưng là, đang trong lúc Kagome định bắt lấy, một con quạ có ba con mắt, hình dạng vô cùng xấu xí không biết từ đâu xông tới, một ngụm nuốt viên ngọc sắp rơi vào tay Kagome rồi bay lên trời...
"Nếu giờ hồi sinh Kikyou, vậy thì việc Kagome xuất hiện tại thế giới này còn có tác dụng gì nữa? Không được!"
Lăng Thiên quyết đoán quay người đi, tuy việc hồi sinh Kikyou phải ngâm nước nóng một chút, nhưng có một điều chắc chắn rằng hắn sẽ không ngâm quá lâu.
Ba ngày sau!
Khoanh chân ngồi chờ Kagome quanh miệng giếng, quả nhiên, vào lúc này có một cánh tay thon thả từ bên trong bò ra ngoài.
"Phù, cuối cùng cũng xong!" Kagome leo lên, liền thở phào một hơi.
"Thế nào rồi, kiểm tra tốt chứ?" Lăng Thiên điềm tĩnh hỏi.
"Ah, ngươi ở đây từ bao giờ?" Kagome có chút giật mình, sau đó không tự chủ được trả lời:"Hơi tệ!"
Hơi- Hơi tệ?
Lăng Thiên trừng mắt nhìn Kagome khiến cổ nàng co rụt lại một cái, sau đó hai ngón tay đan xen vào nhau, miệng ngập ngừng đáp:"Ai bảo đề thi môn toán khó quá làm chi!!!"
"Cái ta hỏi không phải là cái đó, cái ta hỏi là tại sao những ba ngày ngươi mới trở lại!" Lăng Thiên lắc đầu nói.
Nhìn Lăng Thiên giáng vẻ có chút sốt ruột, Kagome trong lòng có chút cảm động nghĩ:"Hắ- Hắn đây là chờ ta?"
Không sai, Lăng Thiên là có chút sốt ruột, nhưng không phải hoàn toàn sốt ruột vì Kagome trở lại lâu, hắn sốt ruột vì muốn thiết lập nhanh chóng cốt chuyện để lên đường chinh phục mỹ n- nhầm, chinh phục thế giới này.
"Ah, quên mất, mau giúp ta!" Kagome lúc này chợt nhớ ra điều gì đó, sau đó liền lại lần nữa nhảy xuống giếng.
Lần này, ngoi lên không phải là Kagome nữa mà là một cái balo to màu vàng, bên trong chắc phải cất chứa vô số đồ.
"Cái quỷ gì đây? Đừng bảo ta là ngươi vì chuẩn bị mấy thứ này lên mất thời gian đấy nhé?" Lăng Thiên thở dài, sau đó một tay tóm lấy cái túi rồi kéo ra ngoài miệng giếng.
"Ahhh, mệt chết ta!" Kagome leo trở lại, nàng thở dốc một chút, sau đó tự hào chỉ tay vào cái túi nói:"Bên trong chính là đồ thiết yếu để đi du lịch lâu dài, thế nên cố gắng bảo quản tốt một chút?"
Du lịch?
Lăng Thiên lắc đầu, hắn liếc nhìn về phía cái túi kia một chút.
Ân, giống như bên trong còn có một cái xe đạp?
"Cái gì đây?" Thấy phía dưới cái túi có một miếng vài nhỏ, Lăng Thiên tiện tay kéo ra ngoài.
Hình tam giác, có con gấu ở giữa...
"Á á á, không được!" Kagome đỏ bừng mặt hét lên, sau đó nhanh chóng đưa tay giật lại thứ trong tay Lăng Thiên.
Dù là lướt qua, nhưng Lăng Thiên có thể khẳng định rằng, thứ mình vừa cầm trên tay chính là... Quần lót!
"Màu hồng sao?" Lăng Thiên nhếch miệng, sau đó liền đưa tay chụp túi đồ của Kagome vào không gian giới chỉ.
"Ah, đồ của ta đâu?" Nhìn túi đồ to lớn bỗng dưng biến mất, Kagome ngạc nhiên đến tột độ.
Lăng Thiên không trả lời nàng, chỉ tiện tay vứt cho nàng một cái nhẫn.
"Cái gì đây?" Nhìn chiếc nhẫn xinh đẹp từ Lăng Thiên, Kagome có chút bất ngờ.
Hắn- Hắn đây là cầu hồn ta.
Kagome gương mặt lần này quả thực đã không khác gì quả hồng chín, thỉnh thoảng, Lăng Thiên còn chứng kiến trên đỉnh đầu nàng có chút khói bay lên.
Ngượng đến bốc khói luôn rồi?
"Ten- Tenryu, thế này còn quá sớm, chúng ta vẫn phải chờ..." Kagome hai tay đưa đưa lên mặt, vừa lắc đầu vừa ngượng ngùng nói.
"Nghĩ gì thế, đó gọi là nhẫn không gian, có thể chứa đồ, đồ của ngươi cũng ở bên trong đấy, cách sử dụng thì nhỏ một giọt máu lên thì biết!" Lăng Thiên phì cười giải thích.
Nhẫn trữ vật loại này, ở thế giới Anime quả thực chính là vô cùng quý giá, còn ở huyền huyễn thế giới quả thực quá phổ thông rồi.
"Nhẫn- Nhẫn chứa đồ?" Biết mình tưởng bở, Kagome gương mặt từ đỏ biến thành tím, sau đó nàng trừng mắt nhìn Lăng Thiên, giống như muốn nói rằng:"Ngươi lừa ta, đồ khốn nạn!"
Nghĩ là thế, nhưng Kagome cũng rất nhanh đưa tay lên miệng, cắn nhẹ lên ngón út mình rồi nhỏ từng giọt máu lên đó.
Quả nhiên, sau một khắc, gương mặt của Kagome sáng ngời, nhìn chiếc nhẫn trong tay như nhìn chí bảo.
"Thứ- Thứ này, có thể cho ta được không?" Kagome vui sướng nói.
Lăng Thiên tiếp tục vung tay, lần này bay về phía Kagome có tới hơn mười cái, hắn nhìn nàng nói ra:"Đồ này ta còn có nhiều, ngươi thích thì tùy tiện cầm!"
"Ahhhh, ta giàu to!!!" Kagome đôi mắt hiện lên hình đồng tiền, vội vàng mau chóng đưa tay giữ chặt lấy.
Biến ra, cho vào, biến ra, cho vào,... Kagome cứ liên tục lấy ra đống nhẫn Lăng Thiên vừa cho ra ngoài, sau đó lại đưa trở về trữ vật giới chỉ của mình như một thú vui.
"Có thứ này, ta sẽ để cho em trai một cái để nó đi học không cần mang cặp sách, cho mẹ một cái để mẹ đi chợ không cần phải bê nặng, cho ông một cái để ông cất giữ bên người,... Còn lại thì, bán cho đất nước kiếm tiền ha?" Kagome xòe tay tập đếm.
"Có định đi không?" Lăng Thiên trừng mắt.
"Có có, chờ ta với!" Kagome nhí nhảnh đáp, sau đó tung tăng chạy theo sau Lăng Thiên.
Chỉ là, nàng không có biết, vào lúc này, từ trong chiếc bóng của Kagome trồi ra một cái bóng khác...
"..."
"Sự việc đã xong rồi chứ?" Lăng Thiên mở mắt, nhìn vào hư không nói ra.
Lúc này, một thân hình đen nhánh từ trước mặt Lăng Thiên hư không xuất hiện, trên tay hắn còn cầm lấy một thanh kiếm được bao bọc vô cùng cẩn thận.
"Làm tốt lắm, Darkrai!" Lăng Thiên nhếch miệng khen ngợi.
"Shhhh"
Darkrai kêu lên một tiếng, sau đó liền biến mất.
Cầm trên tay thanh kiếm, chứng kiến bên ngoài vỏ kiếm còn bọc lấy vô số những lá bùa phong ấn, Lăng Thiên không nói không rằng, liền đưa tay xé toạc.
【 Ting, ký chủ thu lấy Tùng Vân Nha (So'unga), phải chăng muốn bán lại cho hệ thống với giá 5000 vàng?】
【 Ting, ký chủ tiếp lấy nhiệm vụ...】
Lăng Thiên dĩ nhiên tạm thời bỏ qua vụ hệ thống thông báo, hắn lúc này liền đặt tay lên chuôi kiếm mà ngắm nghía.
Đít chuôi kiếm có hình tròn, trong khi từ thân chuôi kiếm trở lên cán kiếm lại có màu hoàng kim...
"Rút ta... Rút ta ra đi!"
Đúng lúc này, trong đầu Lăng Thiên văng vẳng một âm thanh kỳ lạ, nó liên tục nói vào trong đầu hắn giống như muốn thôi miên hắn làm điều gì đó vậy...
"Rác rưởi, cút!" Lăng Thiên đôi mắt trừng lớn, ngay lập tức, từng sợi xúc tu từ thanh kiếm đang cố bám vào tay hắn từ chuôi kiếm bỗng chốc bị phá diệt. Cùng lúc đó, thứ âm thanh văng vẳng bên tai hắn trước đó cũng liền hét lên một tiếng thảm thiết rồi biến mất.
"Phiu"
Rút ra thanh kiếm, nhìn lưỡi cưới trắng và sắc bén, Lăng Thiên liền nhếch miệng mỉm cười.
Tùng Vân Nha (So'unga), là một trong ba thanh kiếm mà tên Khuyển Đại Tướng (Inu no Taishou) sở hữu.
Nếu như Thiết Toái Nha - thanh kiếm tượng trưng cho đất, một chém có thể tiêu diệt hàng trăm kẻ thù, Thiên Sinh Nha - thanh kiếm tượng trưng cho trời, một chém có thể phục sinh hàng trăm sinh mạng thì Tùng Vân Nha - thanh kiếm tượng trưng cho địa ngục, một chém có thể biến hàng trăm mục tiêu trở thành xác sống, chỉ biết tuân thủ mệnh lệnh của mình.
Khác với Thiết Toái Nha và Thiên Sinh Nha, Tùng Vân Nha không có được làm từ răng của tên Inu no Taishou mà là chí bảo được truyền từ đời này sang đời khác của tộc yêu khuyển. Ngoài ra, nếu xét riêng về sức mạnh, nó vượt qua cả hai thanh kiếm kia cộng lại.
Bên trong Tùng Vân Nha trước đó, còn tồn tại một kiếm linh tà ác. Trong nguyên tác, chính thứ tà ác này đã điều khiển Inuyasha, khiến cho cu cậu suýt chút nữa mất trí mà chém giết đồng bạn.
Chỉ tiếc, giống như lúc nãy bị Lăng Thiên tiện tay diệt sát...
Thật tối nghiệp!
"Tam giới chi kiếm, ta đã có hai trong ba thanh, vậy là chỉ còn mỗi Thiên Sinh Nha là đủ bộ!" Lăng Thiên vui vẻ, nhưng rồi bỗng chốc hắn liền nhìn về một phía.
"Đến thật nhanh, Thi Vũ điểu!" Lăng Thiên nheo nheo mắt, sau đó giống như không có chuyện gì xảy ra, đi về phía Kagome gần đó đang hứng khởi khoe nhẫn với lão bà Kaede, hắn mở miệng cười nói:"Kagome, bắt lấy!"
Từ trên tay Lăng Thiên, ngọc tứ hồn trước đó hắn cầm liền ném tới trước mặt nàng.
Nhưng là, đang trong lúc Kagome định bắt lấy, một con quạ có ba con mắt, hình dạng vô cùng xấu xí không biết từ đâu xông tới, một ngụm nuốt viên ngọc sắp rơi vào tay Kagome rồi bay lên trời...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.