Chương 2: Hối hận
Nhất Thế An Nhiên
22/10/2017
Trên đời này thực sự tồn tại tình yêu bất diệt sao?
Ta đã từng cho là có.
Zeus, hắn là em trai ta, cũng là người mà ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Khoảnh khắc hắn cứu ta từ trong tay bọn Titan khổng lồ, ta biết hình bóng hắn đã khắc sâu vào trong tim ta rồi.
Thiếu niên anh tuấn, rực rỡ như mặt trời, đã từng thích dụi đầu vào ngực ta làm nũng, bảo vệ ta phía sau lưng, kiên định hứa với ta rằng: "Hera, ta sẽ bảo vệ tỷ, khiến tỷ trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời!"
Hạnh phúc ấy đã tan vỡ từ khi nào đây? Từ sự phản bội liên tiếp không biết hối cải của hắn hay sự xuất hiện liên tiếp của những đứa con riêng kia?
Hoặc là, sự phản bội của cả tình thân và tình yêu khi ta tận mắt nhìn thấy hắn cùng Demeter (1)ở chung một chỗ?
Hera, kiêu ngạo của ngươi đâu rồi? Sao ngươi có thể biến mình thành người phụ nữ ác độc tàn nhẫn, trò cười cho toàn bộ các vị thần trên đỉnh Olympus?
Nhưng mà, ta không hối hận, ít nhất, ta đã làm tất cả những gì có thể để bảo vệ tình yêu của ta, cho dù kết quả cuối cùng cũng chỉ là vạn kiếp bất phục.
Ta đã mệt mỏi rồi, có lẽ đã đến lúc, nên buông tay thôi.
Zeus, ta trả lại tự do cho ngươi...
***
Ta rất vui vẻ vì đã giấu diếm trót lọt, thành công cải trang xuống nhân gian. Thời gian này Hera rất bận rộn, sẽ không rảnh theo đuôi phá hỏng chuyện tốt của ta. Như vậy là ta có thể thoải mái nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt với người đẹp rồi.
Nhưng không hiểu sao tâm trạng của ta lại không hề vui vẻ như mong muốn, trong lòng bức bối khó chịu, nhìn Helia(2) cũng không còn thấy hứng thú nữa. Chẳng lẽ là do lâu như vậy rồi mà Hera vẫn chưa phát hiện ra dị thường mà đến tìm ta nên ta không vui?
Không đúng, ta nhớ đến người vợ đanh đá đó làm gì, mỹ nhân xinh đẹp đang mời gọi trước mắt, ta nên hưởng thụ thật tốt mới đúng.
Nhưng chính khoảnh khắc ta đẩy Helia xuống giường, trái tim đột nhiên nhói lên đau đớn, năng lượng trong cơ thể phân tán toán loạn. Người có thể sử dụng sức mạnh của ta còn có sinh mệnh liên kết với ta...
Bàn tay vung lên, nữ nhân xinh đẹp đang nằm dưới thân ngay lập tức biến thành tro bụi. Ta không thể kiềm chế được giận chó đánh mèo, cho dù biết kẻ đáng chết phải là ta mới đúng.
Niệm một câu thần chú, ta lập tức xuất hiện trên đỉnh Olympus, giống như một kẻ điên lao về phía chính điện. Nơi đó, là phòng ngủ của ta và Hera.
Hera, hãy đợi ta một chút thôi, ta đã trở về rồi đây.
Cho dù nàng có nổi giận muốn giết chết ta cũng được, chỉ xin nàng, đừng rời khỏi ta.
Nếu như vậy, ta sẽ điên mất!
***
"Ta chưa từng nghĩ tới có một ngày, Hera sẽ rời khỏi ta. Thứ duy nhất nàng để lại cho ta chỉ là thân xác lạnh như băng cùng lời tuyệt mệnh tàn nhẫn."
Cung điện rộng lớn xa hoa còn lạnh lẽo hơn cả địa phủ của Hades.(3)
Trên chiếc giường làm bằng vàng khắc hoa văn tinh xảo, nữ nhân yên lặng nằm đó. Dung nhan nàng xinh đẹp điềm tĩnh, giống như đang chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.
Nhưng ta rõ ràng có thể cảm nhận được, trên người nàng không còn chút dấu hiệu của sự sống nào, đá sinh mệnh cũng đã bể nát.
Nàng thực sự đi rồi.
Đây chính là điều nàng đã nói với ta qua ánh mắt đó sao?
Sao nàng có thể làm như vậy?
Sao nàng lại có thể tuyệt tình đến thế?
Ta ôm thân thể mảnh khảnh của nàng vào lòng thật chặt, nhưng dù thế nào cũng không xóa nổi sự trống rỗng trong tim. Trái tim ta giờ đây còn lạnh lẽo hơn nhiệt độ thân thể nàng, dường như mất đi nàng, nó cũng không còn đập nữa.
Ta nhìn khóe môi hơi cong lên của nàng, ánh mắt đau nhói. Hera, có phải từ bỏ ta, nàng cảm thấy vui vẻ hay không? Nhưng mà, ta thì đau lắm, đau đến không muốn sống nữa.
Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vầng trán xinh đẹp, ngay tại giây phút này đây, ta muốn mang hết tất cả dịu dàng của cuộc đời này tặng cho nàng:
- Hera, người vợ yêu quý của ta, nàng quả thực quá tàn nhẫn, dùng chính sức mạnh của ta để kết liễu đời mình, ngay cả cơ hội cuối cùng cũng không muốn cho ta sao(*)? Nhưng mà đáng tiếc, ta sẽ không buông tay nàng, sẽ không để nàng rời đi một mình đâu. Nàng càng chán ghét ta, ta càng phải bám theo nàng cho bằng được!
Ta đột nhiên hiểu được, đau đớn trong trái tim là như thế nào. Tại sao mất nàng ta lại điên cuồng thế này, thậm chí không tiếc vứt bỏ hết thảy cũng muốn đi theo nàng. Ngôi vị thần vương này, ta không cần; cuộc sống vô vị không có nàng, ta cũng không cần. Nói ta ích kỉ cũng được, nói ta vô tâm cũng được, ta chỉ quan tâm nàng, cho dù là con của hai chúng ta, cũng không quan trọng.
- Hera, có lẽ tình yêu chung thủy mà nàng muốn, ta có thể cho nàng. Nó vẫn tồn tại, vẫn ở trong trái tim ta, kiếp này không kịp thì đợi kiếp sau. Cho dù phải luân hồi đời đời kiếp kiếp, cho dù nàng không biết ta là ai, ta cũng sẽ tìm được nàng, sau đó nói cho nàng biết"ta yêu nàng, yêu hơn tất cả những gì ta có"
***
Lúc Hades, hesita(4), Demeter, Poseidon(5) chạy tới, tất cả mọi chuyện đã không kịp cứu vãn.
Trong vầng hào quang huy hoàng, Zeus đang ôm lấy Hera. Biểu cảm trên mặt hai người đều vô cùng an bình. Không có khoảng cách thân phận cùng quyền lực, bọn họ giống như trở về trước kia, thời khắc vừa lật đổ người cha bạo chúa. Khi ấy Zeus vẫn chỉ là một thiếu niên thích làm nũng với Hera, luôn miệng nói muốn lấy nàng làm vợ.
Bốn người không ai nói gì, không khí lâm vào trầm lặng. Cuối cùng vẫn là Hades lên tiếng trước.
- Hai người các ngươi muốn mãi mãi ở bên cạnh nhau cũng được thôi, nhưng mà thần giới này, ta không cho phép các ngươi vứt bỏ, mà nó cũng không thể thiếu các ngươi. Cho nên, thực xin lỗi.
Hades lạnh lùng lên tiếng: "Poseidon, ngươi đi mời mẫu thần tới đây, Demeter, mau truyền lệnh của ta triệu Hypnus(6) đến. Nhớ kĩ, chuyện này không cho phép lộ ra ngoài, đặc biệt là không được truyền tới tai Gaia(7), nếu không chúng ta không thể gánh nổi hậu quả đâu."
Nghe sự phân phó của huynh trưởng, hai người lập tức rời đi.
Đã trải qua hàng nghìn vạn năm, cái ghế thần vương này Poseidon cũng không còn ao ước nữa, trong mắt hắn nó chỉ là trói buộc mà thôi. Còn Demeter, trước kia từng phản bội lại người chị yêu thương mình nhất, đó vẫn là áy náy trong lòng nàng suốt bao nhiêu năm qua. Chính vì nàng mà tình cảm giữa Zeus và Hera rạn nứt, nàng phải chịu trách nhiệm do chính lỗi lầm mà mình gây ra. Cho dù thế nào, cả bốn người bọn họ, không ai muốn mất đi hai người thân chí cốt này.
***
Rhea(8) thở dài: "Chuyện này cuối cùng cũng xảy ra...Hades, con có cách cứu sống hai đứa nó sao?"
Hắn trầm giọng đáp: "Đúng vậy, nhưng con cũng cần sự trợ giúp của người. Trước hết con sẽ giữ linh hồn của hai đứa nó lại, không để cho chúng đầu thai. Sau đó, Hypnus sẽ đưa linh hồn của chúng vào giấc ngủ, chỉ cần Zeus có thể khiến Hera yêu nó một lần nữa, hai đứa nó có thể sống lại. Quan trọng nhất là, con muốn người dùng năng lượng của đất trời để giữ lại sự tươi trẻ và sức sống cho thể xác bọn chúng."
Rhea gật đầu, ba người bắt đầu thi triển thần lực.
"Chúng ta chỉ có thể giúp tới đây thôi, có thể tỉnh lại hay không đều phụ thuộc vào hai đứa nó."
--- ------ ---------
Chú thích: (*) Bởi vì Hera dùng sức mạnh của Zeus tự sát nên không thể hồi sinh thành thần thánh, nhất định phải trải qua luân hồi đời đời kiếp kiếp, cuối cùng mất đi huyết mạch thần linh và trở thành con người bình thường.
(1)Demeter là chị em ruột với thần Zeus và Hera, ngoại tình với Zeus và sinh ra một cô con gái là Persephone sau này là vợ Hades. Mình không rõ lắm demeter là chị hay là em gái của Hera nữa, ở đây mình để Hera là chị nha.
(2)Hades : vị thần cai quản địa ngục, là anh cả của Hesita, poseidon, demeter, hera và Zeus
(3)Helia: tên nhân vật mình chế thôi, ngoài tên các vị thần và anh hùng, những nhân vật quần chúng khác không có trong thần thoại.
(4)Hesita: Nữ thần của lửa gia đình và sức khỏe, chị thứ hai trong 6 anh em.
(5)Poseidon: Thần biển, người anh thứ hai
(6)Hypnus: Thần của giấc ngủ, con trai của nữ thần màn đêm Nyx
(7)Gaia: nữ thần đất mẹ, là bà của Hades, Zeus, Hera, Poseidon, Hesita và demeter.
(8)Rhea: nữ thần của sự sinh sản và màu mỡ, là mẹ của sáu anh em Zeus
Nếu những thông tin trên có gì không đúng, mọi người nhắc nhở mình nha^ ^
Ta đã từng cho là có.
Zeus, hắn là em trai ta, cũng là người mà ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Khoảnh khắc hắn cứu ta từ trong tay bọn Titan khổng lồ, ta biết hình bóng hắn đã khắc sâu vào trong tim ta rồi.
Thiếu niên anh tuấn, rực rỡ như mặt trời, đã từng thích dụi đầu vào ngực ta làm nũng, bảo vệ ta phía sau lưng, kiên định hứa với ta rằng: "Hera, ta sẽ bảo vệ tỷ, khiến tỷ trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời!"
Hạnh phúc ấy đã tan vỡ từ khi nào đây? Từ sự phản bội liên tiếp không biết hối cải của hắn hay sự xuất hiện liên tiếp của những đứa con riêng kia?
Hoặc là, sự phản bội của cả tình thân và tình yêu khi ta tận mắt nhìn thấy hắn cùng Demeter (1)ở chung một chỗ?
Hera, kiêu ngạo của ngươi đâu rồi? Sao ngươi có thể biến mình thành người phụ nữ ác độc tàn nhẫn, trò cười cho toàn bộ các vị thần trên đỉnh Olympus?
Nhưng mà, ta không hối hận, ít nhất, ta đã làm tất cả những gì có thể để bảo vệ tình yêu của ta, cho dù kết quả cuối cùng cũng chỉ là vạn kiếp bất phục.
Ta đã mệt mỏi rồi, có lẽ đã đến lúc, nên buông tay thôi.
Zeus, ta trả lại tự do cho ngươi...
***
Ta rất vui vẻ vì đã giấu diếm trót lọt, thành công cải trang xuống nhân gian. Thời gian này Hera rất bận rộn, sẽ không rảnh theo đuôi phá hỏng chuyện tốt của ta. Như vậy là ta có thể thoải mái nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt với người đẹp rồi.
Nhưng không hiểu sao tâm trạng của ta lại không hề vui vẻ như mong muốn, trong lòng bức bối khó chịu, nhìn Helia(2) cũng không còn thấy hứng thú nữa. Chẳng lẽ là do lâu như vậy rồi mà Hera vẫn chưa phát hiện ra dị thường mà đến tìm ta nên ta không vui?
Không đúng, ta nhớ đến người vợ đanh đá đó làm gì, mỹ nhân xinh đẹp đang mời gọi trước mắt, ta nên hưởng thụ thật tốt mới đúng.
Nhưng chính khoảnh khắc ta đẩy Helia xuống giường, trái tim đột nhiên nhói lên đau đớn, năng lượng trong cơ thể phân tán toán loạn. Người có thể sử dụng sức mạnh của ta còn có sinh mệnh liên kết với ta...
Bàn tay vung lên, nữ nhân xinh đẹp đang nằm dưới thân ngay lập tức biến thành tro bụi. Ta không thể kiềm chế được giận chó đánh mèo, cho dù biết kẻ đáng chết phải là ta mới đúng.
Niệm một câu thần chú, ta lập tức xuất hiện trên đỉnh Olympus, giống như một kẻ điên lao về phía chính điện. Nơi đó, là phòng ngủ của ta và Hera.
Hera, hãy đợi ta một chút thôi, ta đã trở về rồi đây.
Cho dù nàng có nổi giận muốn giết chết ta cũng được, chỉ xin nàng, đừng rời khỏi ta.
Nếu như vậy, ta sẽ điên mất!
***
"Ta chưa từng nghĩ tới có một ngày, Hera sẽ rời khỏi ta. Thứ duy nhất nàng để lại cho ta chỉ là thân xác lạnh như băng cùng lời tuyệt mệnh tàn nhẫn."
Cung điện rộng lớn xa hoa còn lạnh lẽo hơn cả địa phủ của Hades.(3)
Trên chiếc giường làm bằng vàng khắc hoa văn tinh xảo, nữ nhân yên lặng nằm đó. Dung nhan nàng xinh đẹp điềm tĩnh, giống như đang chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.
Nhưng ta rõ ràng có thể cảm nhận được, trên người nàng không còn chút dấu hiệu của sự sống nào, đá sinh mệnh cũng đã bể nát.
Nàng thực sự đi rồi.
Đây chính là điều nàng đã nói với ta qua ánh mắt đó sao?
Sao nàng có thể làm như vậy?
Sao nàng lại có thể tuyệt tình đến thế?
Ta ôm thân thể mảnh khảnh của nàng vào lòng thật chặt, nhưng dù thế nào cũng không xóa nổi sự trống rỗng trong tim. Trái tim ta giờ đây còn lạnh lẽo hơn nhiệt độ thân thể nàng, dường như mất đi nàng, nó cũng không còn đập nữa.
Ta nhìn khóe môi hơi cong lên của nàng, ánh mắt đau nhói. Hera, có phải từ bỏ ta, nàng cảm thấy vui vẻ hay không? Nhưng mà, ta thì đau lắm, đau đến không muốn sống nữa.
Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vầng trán xinh đẹp, ngay tại giây phút này đây, ta muốn mang hết tất cả dịu dàng của cuộc đời này tặng cho nàng:
- Hera, người vợ yêu quý của ta, nàng quả thực quá tàn nhẫn, dùng chính sức mạnh của ta để kết liễu đời mình, ngay cả cơ hội cuối cùng cũng không muốn cho ta sao(*)? Nhưng mà đáng tiếc, ta sẽ không buông tay nàng, sẽ không để nàng rời đi một mình đâu. Nàng càng chán ghét ta, ta càng phải bám theo nàng cho bằng được!
Ta đột nhiên hiểu được, đau đớn trong trái tim là như thế nào. Tại sao mất nàng ta lại điên cuồng thế này, thậm chí không tiếc vứt bỏ hết thảy cũng muốn đi theo nàng. Ngôi vị thần vương này, ta không cần; cuộc sống vô vị không có nàng, ta cũng không cần. Nói ta ích kỉ cũng được, nói ta vô tâm cũng được, ta chỉ quan tâm nàng, cho dù là con của hai chúng ta, cũng không quan trọng.
- Hera, có lẽ tình yêu chung thủy mà nàng muốn, ta có thể cho nàng. Nó vẫn tồn tại, vẫn ở trong trái tim ta, kiếp này không kịp thì đợi kiếp sau. Cho dù phải luân hồi đời đời kiếp kiếp, cho dù nàng không biết ta là ai, ta cũng sẽ tìm được nàng, sau đó nói cho nàng biết"ta yêu nàng, yêu hơn tất cả những gì ta có"
***
Lúc Hades, hesita(4), Demeter, Poseidon(5) chạy tới, tất cả mọi chuyện đã không kịp cứu vãn.
Trong vầng hào quang huy hoàng, Zeus đang ôm lấy Hera. Biểu cảm trên mặt hai người đều vô cùng an bình. Không có khoảng cách thân phận cùng quyền lực, bọn họ giống như trở về trước kia, thời khắc vừa lật đổ người cha bạo chúa. Khi ấy Zeus vẫn chỉ là một thiếu niên thích làm nũng với Hera, luôn miệng nói muốn lấy nàng làm vợ.
Bốn người không ai nói gì, không khí lâm vào trầm lặng. Cuối cùng vẫn là Hades lên tiếng trước.
- Hai người các ngươi muốn mãi mãi ở bên cạnh nhau cũng được thôi, nhưng mà thần giới này, ta không cho phép các ngươi vứt bỏ, mà nó cũng không thể thiếu các ngươi. Cho nên, thực xin lỗi.
Hades lạnh lùng lên tiếng: "Poseidon, ngươi đi mời mẫu thần tới đây, Demeter, mau truyền lệnh của ta triệu Hypnus(6) đến. Nhớ kĩ, chuyện này không cho phép lộ ra ngoài, đặc biệt là không được truyền tới tai Gaia(7), nếu không chúng ta không thể gánh nổi hậu quả đâu."
Nghe sự phân phó của huynh trưởng, hai người lập tức rời đi.
Đã trải qua hàng nghìn vạn năm, cái ghế thần vương này Poseidon cũng không còn ao ước nữa, trong mắt hắn nó chỉ là trói buộc mà thôi. Còn Demeter, trước kia từng phản bội lại người chị yêu thương mình nhất, đó vẫn là áy náy trong lòng nàng suốt bao nhiêu năm qua. Chính vì nàng mà tình cảm giữa Zeus và Hera rạn nứt, nàng phải chịu trách nhiệm do chính lỗi lầm mà mình gây ra. Cho dù thế nào, cả bốn người bọn họ, không ai muốn mất đi hai người thân chí cốt này.
***
Rhea(8) thở dài: "Chuyện này cuối cùng cũng xảy ra...Hades, con có cách cứu sống hai đứa nó sao?"
Hắn trầm giọng đáp: "Đúng vậy, nhưng con cũng cần sự trợ giúp của người. Trước hết con sẽ giữ linh hồn của hai đứa nó lại, không để cho chúng đầu thai. Sau đó, Hypnus sẽ đưa linh hồn của chúng vào giấc ngủ, chỉ cần Zeus có thể khiến Hera yêu nó một lần nữa, hai đứa nó có thể sống lại. Quan trọng nhất là, con muốn người dùng năng lượng của đất trời để giữ lại sự tươi trẻ và sức sống cho thể xác bọn chúng."
Rhea gật đầu, ba người bắt đầu thi triển thần lực.
"Chúng ta chỉ có thể giúp tới đây thôi, có thể tỉnh lại hay không đều phụ thuộc vào hai đứa nó."
--- ------ ---------
Chú thích: (*) Bởi vì Hera dùng sức mạnh của Zeus tự sát nên không thể hồi sinh thành thần thánh, nhất định phải trải qua luân hồi đời đời kiếp kiếp, cuối cùng mất đi huyết mạch thần linh và trở thành con người bình thường.
(1)Demeter là chị em ruột với thần Zeus và Hera, ngoại tình với Zeus và sinh ra một cô con gái là Persephone sau này là vợ Hades. Mình không rõ lắm demeter là chị hay là em gái của Hera nữa, ở đây mình để Hera là chị nha.
(2)Hades : vị thần cai quản địa ngục, là anh cả của Hesita, poseidon, demeter, hera và Zeus
(3)Helia: tên nhân vật mình chế thôi, ngoài tên các vị thần và anh hùng, những nhân vật quần chúng khác không có trong thần thoại.
(4)Hesita: Nữ thần của lửa gia đình và sức khỏe, chị thứ hai trong 6 anh em.
(5)Poseidon: Thần biển, người anh thứ hai
(6)Hypnus: Thần của giấc ngủ, con trai của nữ thần màn đêm Nyx
(7)Gaia: nữ thần đất mẹ, là bà của Hades, Zeus, Hera, Poseidon, Hesita và demeter.
(8)Rhea: nữ thần của sự sinh sản và màu mỡ, là mẹ của sáu anh em Zeus
Nếu những thông tin trên có gì không đúng, mọi người nhắc nhở mình nha^ ^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.