Hỉ Kiếp Lương Duyên: Gả Cho Đông Hán Đô Đốc
Chương 140: Bắt ba ba trong rọ
Yên Miểu
30/11/2022
Ban đêm, trong sương phòng của Tả tướng phủ
Lục Hoài Khởi đứng bên cửa sổ nhìn ra xa xa, bên ngoài trồng một hàng trúc tương phi.
Lúc này mặt trăng treo cao, ánh trăng chiếu lên rừng trúc, giống như một tấm chăn bằng lụa mỏng màu vàng, mông lung lại rất đẹp
Đồng Vạn Kim đi đến phía sau hắn, nhét một cuộn giấy vào tay hắn
Lục Hoài Khởi rũ mi nhìn thoáng qua, bên trên viết vài thông tin về Trầm Khuynh Lê, đại nữ nhi của Trầm Hạo Nhiên
Đồng Vạn Kim đứng sóng vai với hắn, giọng điệu thần bí “thế nào? ngươi có cảm thấy cảnh ngộ của nàng rất giống A Lê nhà ngươi không? Hai người bọn họ tên giống nhau, đều không được sủng, ngay cả tướng mạo…Ta nghe nói tướng mạo của Trầm Khuynh Lê cũng rất xấu xí.
Nàng rõ ràng chính là phiên bản của A Lê nhà ngươi.
Dĩ nhiên nàng vẫn có chỗ tốt hơn A Lê của ngươi, nghe nói nàng có mẫu thân rất yêu thương nàng” Tuy mẫu thân của nàng tính tình nhu nhược, yếu đuối nhưng có còn hơn không
Trong đầu Lục Hoài Khởi chợt lóe lên hình ảnh nữ nhân đã cố gắng tranh thủ với Trầm Hạo Nhiên ở trong thư phòng.
Nàng giống như Trầm Thanh Lê năm đó đã phải tranh đấu cùng Trầm Kính Phong trong An quốc công phủ
Đồng Vạn Kim liếc mắt nhìn Lục Hoài Khởi đầy thâm ý.
Lục Hoài Khởi như cảm nhận được ánh mắt của hắn liền thu hồi suy nghĩ, vẻ mặt căng thẳng nói “Tả tướng phủ có động tĩnh dị thường gì không?” Hắn thừa nhận hắn tò mò về nữ nhân Trầm Khuynh Lê kia, nhưng chỉ tò mò mà thôi.
Cảm nhận dựa trên nhân sinh của nàng và A Lê nhà hắn giống nhau, hoàn toàn không có tình yêu nam nữ
Biết Lục Hoài Khởi nói sang chuyện khác, Đồng Vạn Kim cũng không trêu chọc hắn, chỉ nói “người của chúng ta ở ngoài Trầm phủ canh giữ, không có việc gì”
Lục Hoài Khởi mắt hồ ly nhíu lại “ngươi nói cho bọn họ biết, không nên trông chừng Trầm phủ quá nghiêm mật, lúc thích hợp cũng nên thả lỏng một chút”
Đồng Vạn Kim lập tức hiểu được ý của hắn
Lục Hoài Khởi tươi cười nói “chúng ta đóng cửa đánh chó đi” Sau đó kề tai Đồng Vạn Kim to nhỏ một phen
Đồng Vạn Kim nghe xong, hai mắt lóe tinh quang
Nha hoàn Tô Hồng đi đến trước mặt Nhị tiểu thư Trầm Khuynh Duyệt, cung kính nói “Nhị tiểu thư, Trương di nương nói, quản gia đã được lão gia đặc biệt dặn dò, nhất quyết không chịu lộ ra thân phận của hai vị khách ban ngày đã đến phủ ta”
Trầm Khuynh Duyệt nghe vậy, sắc mặt có chút không vui “quản gia này, uổng công di nương quan tâm hắn như thế, hiện tại xem ra là một bạch nhãn lang”
Nàng đưa tay vuốt ve hai má tinh xảo, đuôi lông mày nhẹ nhướng lên, ánh mắt dừng lại trên người Tô Hồng ‘Tô Hồng, trước kia ta nghe nói ngươi và tiểu tư Hổ Tử bên người lão gia là người cùng thôn phải không? Hắn bình thường chăm sóc cha ta cực khổ như vâ, ngươi giúp ta đi cảm ơn hắn một tiếng”
Tô Hồng liền hiểu ý tiểu thư nhà mình, hành lễ với Trầm Khuynh Duyệt rồi lui ra
Trầm Khuynh Duyệt nhìn mình trong gương, da trắng, ngũ quan tuyệt mỹ, ánh mắt câu người nhưng một nữ tử tuyệt sắc như nàng tự mình tiến cử làm thiếp cho Cao Vân Trạm, hắn vẫn không muốn.
Nàng rất không cam tâm, kiêu ngạo như nàng mà mấy ngày qua đã trở thành trò cười trong đô thành.
Cho nên lúc này nàng phải tìm cơ hội để chứng minh, nàng vẫn là nữ tử khiến vô số nam nhân quỳ dưới gối nàng như trước
Nửa nén hương sau, nha hoàn Tô Hồng trở lại, nhỏ giọng thì thầm với Trầm Khuynh Duyệt một hồi, trên mặt Trầm Khuynh Duyệt liền lộ ra vẻ ngưng trọng
“Ngươi nói là thật?” Trong mắt nàng lóe lên sự phức tạp
“Nhị tiểu thư, nô tỳ chính tai nghe Hổ Tử nói vậy.
Hổ Tử nói hắn mơ hồ nghe lão gia gọi một trong hai vị khách hôm nay tới phủ là Cửu gia hay gì đó, mặt khác, Hổ Tử còn nói trong hai nam nhân kia, có một người luôn cầm bàn tính mạ vàng trong tay”
Dù sao cũng là Nam Đàn đệ nhất mỹ nhân, chút kiến thức vẫn phải có.
Cha nàng là tả tướng Nam Đàn, có thể hắn tự mình ra đại mô nghênh đón, thái độ nịnh bợ như vậy, người nọ nhất định không phải là kẻ đầu đường xó chợ
“Cửu gia? Trong tay cầm bàn tính mạ vàng?” Trầm Khuynh Duyệt thì thào, đột nhiên hai mắt mở to
Cửu gia, Cửu thiên tuế? Bàn tính mạ vàng? Nàng từng nghe nói bên cạnh Tây Lương Cửu thiên tuế Lục Hoài Khởi có một hảo bằng hữu, người kia giỏi kinh doanh, trong tay luôn cầm bàn tính mạ vàng.
Xâu chuỗi tin tức lại, Trầm Khuynh Duyệt kinh hãi không thôi
Chỉ một Nam Đàn đô thành nho nhỏ, trong thời gian ngắn lại tiếp đón Bắc Tề Cao thái tử, rồi Tây Lương Cửu thiên tuế.
Long tranh hổ đấu, không chết không ngừng.Thần tiên đánh nhau, người phàm tục như bọn họ không tránh sẽ bị vạ lây.
Tuy hiện tại cũng là cơ hội để đánh bạc, xem trong hai thần tiên này, người nào sẽ chiến thắng cuối cùng
Trong thời gian ngắn, Trầm Khuynh Duyệt lại có thể nghĩ thông suốt hết thảy, tuy nhiên trong lòng nàng lại nghiêng về Bắc Tề thái tử Cao Vân Trạm.
Nguyên nhân nàng chọn Cao Vân Trạm rất đơn giản, vì hắn là nam nhân,còn Lục Hoài Khởi lại là thái giám, dù cũng có người hoài nghi hắn là thái giám giả, cũng từng thành thân, huống chi trong lòng hắn vẫn luôn nhớ tới thê tử đã chết của hắn, Tây Lương trưởng công chúa.
Người sống vĩnh viễn không tran được với người chết.
“Tô Hồng, ngươi đi chuẩn bị hạ, chúng ta phải ra phủ ngay lập tức” Thời cơ không đợi người
Nửa nén nhang sau, Trầm Khuynh Duyệt và Tô Hồng nương theo bóng đêm rời khỏi Tả tướng phủ
Vào cung, nàng loại nhờ người truyền tin cho Cao Vân Trạm, còn nàng thì đứng chờ bên hồ thủy tạ trong ngự hoa viên
Chốc lát sau, Cao Vân Trạm đạp ánh trăng mà đến, khuôn mặt của hắn ôn nhuận nhĩ nhã, luận thân phận và tài mạo đều là giai công tử như ngọc.
Nếu có thể gả cho nam tử như thế là hạnh phúc nhất đời, thế nhưng dung mạo của nàng không hề khiến hắn quan tâm
Trầm Khuynh Duyệt trong lòng có chút uể oải nhưng khi Cao Vân Trạm đi đến trước mặt,nàng vẫn lộ ra tươi cười xinh đẹp “Cao thái tử, tiểu nữ có lễ.
Tiểu nữ cũng biết đột nhiên hẹn Thái tử ngài đến đây, thực sự là có chút đường đột, có điều tiểu nữ có chuyện rất quan trọng muốn nói cùng ngài, vì thế mới không để ý tới lễ tiết”
Cao Vân Trạm nhìn thoáng qua nàng, rõ ràng nàng đã tỉ mỉ ặc mặc trang điểm, hiển nhiên là đã có thời gian để “đột nhiên” phải gặp hắn
“Ngươi viết trong thơ là Tây Lương Cửu thiên tuế Lục Hoài Khởi đã đến Nam Đàn, mà ngươi biết hắn hiện đang ở đâu?” Hắn vì điều này mới muốn gặp nàng
Trầm Khuynh Duyệt đột nhiên quỳ xuống trước mặt Cao Vân Trạm, hai mắt rưng rưng “Cao thái tử, thật không dám giấu.
Cha ta đã âm thầm hợp tác cùng Tây Lương Cửu thiên tuế, vốn không muốn để tiểu nữ đến báo cho Cao thái tử.
Nhưng tiểu nữ ngưỡng mộ Cao thái tử, cũng biết ngài chắc chắn sẽ đánh bại Tây Lương Lục Hoài Khởi.
Tiểu nữ cũng biết bên người Cao thái tử không thiếu nữ nhân, nhưng nếu tối nay tiểu nữ đã quyết định đến đây gặp ngài, đó chính là đã quyết theo ngài cả đời”
Lời này vừa dịu dàng vừa nhu thuận, chỉ cần người có ý chí bạc nhược một chút, nhìn thấy mỹ nhân như thế, lại nói những lời này chắc chắn sẽ luân hãm trong nhu tình của nàng.
Tiếc là Cao Vân Trạm không phải người như thế, hắn rũ mi che giấu sự khinh bỉ trong mắt, lại nhanh chóng tiến lên đỡ Trầm Khuynh Duyệt đứng lên “Trầm nhị tiểu thư, đêm nay ngươi khiến Cô phải nhìn bằng cặp mắt khác.
Như vậy đi, ngươi đã thành tâm đối với Cô như vậy, Cô cũng không thể cô phủ thâm tình của ngươi.
Cô ở đây cho ngươi một hứa hẹn, nếu ngươi cho Cô tin tức thật, có thể giúp Cô giết chết Lục Hoài Khởi, Cô tất nhiên sẽ không cô phụ ngơi”
Trầm Khuynh Duyệt ngửa đầu, thấy mắt hồ ly của Cao Vân Trạm tràn ngập tình ý, tim của nàng liền đập liên hồi, xấu hổ nói “ Cao thái tử, Tây Lương Cửu thiên tuế hiện đang ở trong Trầm phủ.
Tiểu nữ dùng nhiều cách mới có thể tra được thân phận của hắn, nếu Cao thái tử có chỗ nào cần tiểu nữ giúp, cứ lên tiếng, tiểu nữ nhất định sẽ dốc toàn lực mà làm”
Lục Hoài Khởi đang ở Trầm phủ?
Cao Vân Trạm chợt lui một bước, cả người bị chìm trong bóng đêm, tròng mắt lại lấp lánh sát khí.
Ở Tây Lương, hắn suýt chút nữa bị Lục Hoài Khởi diệt trừ, hiện tại xem ra bọn họ sẽ có một hồi ác đấu ở Nam Đàn, không chết không ngừng.
“Trầm nhị tiểu thư, đêm đã khuya, chi bằng nàng về Tả tướng phủ giúp Cô thăm dò tình huống trước.
Chờ Cô chuẩn bị xong hết thảy, đến lúc đó còn cần Trầm nhị tiểu thư giúp đỡ” Ngữ khí của hắn ôn nhu hơn, khiến Trầm Khuynh Duyệt nghe mà mặt đỏ tim đập
Đêm nay, bách tính Nam Đàn chìm trong giấc ngủ ngon lại không biết cả đô thành đang bị bao trùm trong bầu không khí chết chóc
Cao Vân Trạm gần như không chờ được, sáng sớm hôm sau liền đến Trầm tướng phủ.
Lục Hoài Khởi đứng bên cửa sổ nhìn ra xa xa, bên ngoài trồng một hàng trúc tương phi.
Lúc này mặt trăng treo cao, ánh trăng chiếu lên rừng trúc, giống như một tấm chăn bằng lụa mỏng màu vàng, mông lung lại rất đẹp
Đồng Vạn Kim đi đến phía sau hắn, nhét một cuộn giấy vào tay hắn
Lục Hoài Khởi rũ mi nhìn thoáng qua, bên trên viết vài thông tin về Trầm Khuynh Lê, đại nữ nhi của Trầm Hạo Nhiên
Đồng Vạn Kim đứng sóng vai với hắn, giọng điệu thần bí “thế nào? ngươi có cảm thấy cảnh ngộ của nàng rất giống A Lê nhà ngươi không? Hai người bọn họ tên giống nhau, đều không được sủng, ngay cả tướng mạo…Ta nghe nói tướng mạo của Trầm Khuynh Lê cũng rất xấu xí.
Nàng rõ ràng chính là phiên bản của A Lê nhà ngươi.
Dĩ nhiên nàng vẫn có chỗ tốt hơn A Lê của ngươi, nghe nói nàng có mẫu thân rất yêu thương nàng” Tuy mẫu thân của nàng tính tình nhu nhược, yếu đuối nhưng có còn hơn không
Trong đầu Lục Hoài Khởi chợt lóe lên hình ảnh nữ nhân đã cố gắng tranh thủ với Trầm Hạo Nhiên ở trong thư phòng.
Nàng giống như Trầm Thanh Lê năm đó đã phải tranh đấu cùng Trầm Kính Phong trong An quốc công phủ
Đồng Vạn Kim liếc mắt nhìn Lục Hoài Khởi đầy thâm ý.
Lục Hoài Khởi như cảm nhận được ánh mắt của hắn liền thu hồi suy nghĩ, vẻ mặt căng thẳng nói “Tả tướng phủ có động tĩnh dị thường gì không?” Hắn thừa nhận hắn tò mò về nữ nhân Trầm Khuynh Lê kia, nhưng chỉ tò mò mà thôi.
Cảm nhận dựa trên nhân sinh của nàng và A Lê nhà hắn giống nhau, hoàn toàn không có tình yêu nam nữ
Biết Lục Hoài Khởi nói sang chuyện khác, Đồng Vạn Kim cũng không trêu chọc hắn, chỉ nói “người của chúng ta ở ngoài Trầm phủ canh giữ, không có việc gì”
Lục Hoài Khởi mắt hồ ly nhíu lại “ngươi nói cho bọn họ biết, không nên trông chừng Trầm phủ quá nghiêm mật, lúc thích hợp cũng nên thả lỏng một chút”
Đồng Vạn Kim lập tức hiểu được ý của hắn
Lục Hoài Khởi tươi cười nói “chúng ta đóng cửa đánh chó đi” Sau đó kề tai Đồng Vạn Kim to nhỏ một phen
Đồng Vạn Kim nghe xong, hai mắt lóe tinh quang
Nha hoàn Tô Hồng đi đến trước mặt Nhị tiểu thư Trầm Khuynh Duyệt, cung kính nói “Nhị tiểu thư, Trương di nương nói, quản gia đã được lão gia đặc biệt dặn dò, nhất quyết không chịu lộ ra thân phận của hai vị khách ban ngày đã đến phủ ta”
Trầm Khuynh Duyệt nghe vậy, sắc mặt có chút không vui “quản gia này, uổng công di nương quan tâm hắn như thế, hiện tại xem ra là một bạch nhãn lang”
Nàng đưa tay vuốt ve hai má tinh xảo, đuôi lông mày nhẹ nhướng lên, ánh mắt dừng lại trên người Tô Hồng ‘Tô Hồng, trước kia ta nghe nói ngươi và tiểu tư Hổ Tử bên người lão gia là người cùng thôn phải không? Hắn bình thường chăm sóc cha ta cực khổ như vâ, ngươi giúp ta đi cảm ơn hắn một tiếng”
Tô Hồng liền hiểu ý tiểu thư nhà mình, hành lễ với Trầm Khuynh Duyệt rồi lui ra
Trầm Khuynh Duyệt nhìn mình trong gương, da trắng, ngũ quan tuyệt mỹ, ánh mắt câu người nhưng một nữ tử tuyệt sắc như nàng tự mình tiến cử làm thiếp cho Cao Vân Trạm, hắn vẫn không muốn.
Nàng rất không cam tâm, kiêu ngạo như nàng mà mấy ngày qua đã trở thành trò cười trong đô thành.
Cho nên lúc này nàng phải tìm cơ hội để chứng minh, nàng vẫn là nữ tử khiến vô số nam nhân quỳ dưới gối nàng như trước
Nửa nén hương sau, nha hoàn Tô Hồng trở lại, nhỏ giọng thì thầm với Trầm Khuynh Duyệt một hồi, trên mặt Trầm Khuynh Duyệt liền lộ ra vẻ ngưng trọng
“Ngươi nói là thật?” Trong mắt nàng lóe lên sự phức tạp
“Nhị tiểu thư, nô tỳ chính tai nghe Hổ Tử nói vậy.
Hổ Tử nói hắn mơ hồ nghe lão gia gọi một trong hai vị khách hôm nay tới phủ là Cửu gia hay gì đó, mặt khác, Hổ Tử còn nói trong hai nam nhân kia, có một người luôn cầm bàn tính mạ vàng trong tay”
Dù sao cũng là Nam Đàn đệ nhất mỹ nhân, chút kiến thức vẫn phải có.
Cha nàng là tả tướng Nam Đàn, có thể hắn tự mình ra đại mô nghênh đón, thái độ nịnh bợ như vậy, người nọ nhất định không phải là kẻ đầu đường xó chợ
“Cửu gia? Trong tay cầm bàn tính mạ vàng?” Trầm Khuynh Duyệt thì thào, đột nhiên hai mắt mở to
Cửu gia, Cửu thiên tuế? Bàn tính mạ vàng? Nàng từng nghe nói bên cạnh Tây Lương Cửu thiên tuế Lục Hoài Khởi có một hảo bằng hữu, người kia giỏi kinh doanh, trong tay luôn cầm bàn tính mạ vàng.
Xâu chuỗi tin tức lại, Trầm Khuynh Duyệt kinh hãi không thôi
Chỉ một Nam Đàn đô thành nho nhỏ, trong thời gian ngắn lại tiếp đón Bắc Tề Cao thái tử, rồi Tây Lương Cửu thiên tuế.
Long tranh hổ đấu, không chết không ngừng.Thần tiên đánh nhau, người phàm tục như bọn họ không tránh sẽ bị vạ lây.
Tuy hiện tại cũng là cơ hội để đánh bạc, xem trong hai thần tiên này, người nào sẽ chiến thắng cuối cùng
Trong thời gian ngắn, Trầm Khuynh Duyệt lại có thể nghĩ thông suốt hết thảy, tuy nhiên trong lòng nàng lại nghiêng về Bắc Tề thái tử Cao Vân Trạm.
Nguyên nhân nàng chọn Cao Vân Trạm rất đơn giản, vì hắn là nam nhân,còn Lục Hoài Khởi lại là thái giám, dù cũng có người hoài nghi hắn là thái giám giả, cũng từng thành thân, huống chi trong lòng hắn vẫn luôn nhớ tới thê tử đã chết của hắn, Tây Lương trưởng công chúa.
Người sống vĩnh viễn không tran được với người chết.
“Tô Hồng, ngươi đi chuẩn bị hạ, chúng ta phải ra phủ ngay lập tức” Thời cơ không đợi người
Nửa nén nhang sau, Trầm Khuynh Duyệt và Tô Hồng nương theo bóng đêm rời khỏi Tả tướng phủ
Vào cung, nàng loại nhờ người truyền tin cho Cao Vân Trạm, còn nàng thì đứng chờ bên hồ thủy tạ trong ngự hoa viên
Chốc lát sau, Cao Vân Trạm đạp ánh trăng mà đến, khuôn mặt của hắn ôn nhuận nhĩ nhã, luận thân phận và tài mạo đều là giai công tử như ngọc.
Nếu có thể gả cho nam tử như thế là hạnh phúc nhất đời, thế nhưng dung mạo của nàng không hề khiến hắn quan tâm
Trầm Khuynh Duyệt trong lòng có chút uể oải nhưng khi Cao Vân Trạm đi đến trước mặt,nàng vẫn lộ ra tươi cười xinh đẹp “Cao thái tử, tiểu nữ có lễ.
Tiểu nữ cũng biết đột nhiên hẹn Thái tử ngài đến đây, thực sự là có chút đường đột, có điều tiểu nữ có chuyện rất quan trọng muốn nói cùng ngài, vì thế mới không để ý tới lễ tiết”
Cao Vân Trạm nhìn thoáng qua nàng, rõ ràng nàng đã tỉ mỉ ặc mặc trang điểm, hiển nhiên là đã có thời gian để “đột nhiên” phải gặp hắn
“Ngươi viết trong thơ là Tây Lương Cửu thiên tuế Lục Hoài Khởi đã đến Nam Đàn, mà ngươi biết hắn hiện đang ở đâu?” Hắn vì điều này mới muốn gặp nàng
Trầm Khuynh Duyệt đột nhiên quỳ xuống trước mặt Cao Vân Trạm, hai mắt rưng rưng “Cao thái tử, thật không dám giấu.
Cha ta đã âm thầm hợp tác cùng Tây Lương Cửu thiên tuế, vốn không muốn để tiểu nữ đến báo cho Cao thái tử.
Nhưng tiểu nữ ngưỡng mộ Cao thái tử, cũng biết ngài chắc chắn sẽ đánh bại Tây Lương Lục Hoài Khởi.
Tiểu nữ cũng biết bên người Cao thái tử không thiếu nữ nhân, nhưng nếu tối nay tiểu nữ đã quyết định đến đây gặp ngài, đó chính là đã quyết theo ngài cả đời”
Lời này vừa dịu dàng vừa nhu thuận, chỉ cần người có ý chí bạc nhược một chút, nhìn thấy mỹ nhân như thế, lại nói những lời này chắc chắn sẽ luân hãm trong nhu tình của nàng.
Tiếc là Cao Vân Trạm không phải người như thế, hắn rũ mi che giấu sự khinh bỉ trong mắt, lại nhanh chóng tiến lên đỡ Trầm Khuynh Duyệt đứng lên “Trầm nhị tiểu thư, đêm nay ngươi khiến Cô phải nhìn bằng cặp mắt khác.
Như vậy đi, ngươi đã thành tâm đối với Cô như vậy, Cô cũng không thể cô phủ thâm tình của ngươi.
Cô ở đây cho ngươi một hứa hẹn, nếu ngươi cho Cô tin tức thật, có thể giúp Cô giết chết Lục Hoài Khởi, Cô tất nhiên sẽ không cô phụ ngơi”
Trầm Khuynh Duyệt ngửa đầu, thấy mắt hồ ly của Cao Vân Trạm tràn ngập tình ý, tim của nàng liền đập liên hồi, xấu hổ nói “ Cao thái tử, Tây Lương Cửu thiên tuế hiện đang ở trong Trầm phủ.
Tiểu nữ dùng nhiều cách mới có thể tra được thân phận của hắn, nếu Cao thái tử có chỗ nào cần tiểu nữ giúp, cứ lên tiếng, tiểu nữ nhất định sẽ dốc toàn lực mà làm”
Lục Hoài Khởi đang ở Trầm phủ?
Cao Vân Trạm chợt lui một bước, cả người bị chìm trong bóng đêm, tròng mắt lại lấp lánh sát khí.
Ở Tây Lương, hắn suýt chút nữa bị Lục Hoài Khởi diệt trừ, hiện tại xem ra bọn họ sẽ có một hồi ác đấu ở Nam Đàn, không chết không ngừng.
“Trầm nhị tiểu thư, đêm đã khuya, chi bằng nàng về Tả tướng phủ giúp Cô thăm dò tình huống trước.
Chờ Cô chuẩn bị xong hết thảy, đến lúc đó còn cần Trầm nhị tiểu thư giúp đỡ” Ngữ khí của hắn ôn nhu hơn, khiến Trầm Khuynh Duyệt nghe mà mặt đỏ tim đập
Đêm nay, bách tính Nam Đàn chìm trong giấc ngủ ngon lại không biết cả đô thành đang bị bao trùm trong bầu không khí chết chóc
Cao Vân Trạm gần như không chờ được, sáng sớm hôm sau liền đến Trầm tướng phủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.