Chương 13
Điểu Huyền Tinh
06/10/2019
Thêm một sự tích khác là lúc Phật Tổ Như Lai đang trong giai đoạn chuyển hóa thành thân to lớn mình vàng. Đám yêu quái tàn bạo ở dưới trần gian cảm thấy bị uy hiếp nên nhân lúc Phật Tổ chưa biến thân kịp liền tụ tập với nhau nhập lại thành một lực lượng cực khủng bố che kín mít bầu trời khiến ánh sáng không lọt qua được, rầm rộ kéo đến tấn công (loài người chịu cảnh tối tăm sợ hãi). Đang trong thời khắc thay đổi nên Phật Tổ không thể ra tay nhưng cũng may còn có các thần thánh khác trên thiên đình hạ phàm bảo vệ cho tới khi Phật Tổ chuyển thân chính quả xong. Trận đánh kéo dài hơn một tháng ròng rã, đôi bên đều có thương vong hy sinh nhưng số lượng yêu quái dường như càng lúc càng tăng vậy, nhung nhúc nhung nhúc quyết ý triệt phá thần phật cho bằng được. Thêm hai ngày nữa thì các thần thánh của trời gần như cạn kiệt sức mạnh, lực bất tòng tâm sẵn sàng chấp nhận kết cục tồi tệ nhất. Và Tuệ Tuyệt Luân lần nữa xuất hiện, dễ dàng tiêu diệt hết tất cả đám yêu quái đông đến mức che kín trời kia, rồi lại đi mất mà chẳng cần ai cảm ơn hay trả ơn cả.
Trải qua vô số chiến tích diệt trừ yêu ma cứu nguy thiên địa, mọi nhân vật lớn nhỏ đều tôn xưng Tuệ Tuyệt Luân trở thành Thống Soái Của Trời Đất. Sức mạnh của cô thì đến Phật Tổ Như Lai cũng phải kiêng nể, tên của cô chấn động hồn phách muôn loài yêu quái hay thần tiên... Theo thời gian từ lâu đã có lời đồn rằng khi nào đất trời sắp gặp phải ĐẠI THẢM HỌA thì lúc ấy Thánh Nữ Tuệ Tuyệt Luân mới xuất hiện.
Tuệ Tuyệt Luân nhìn Điểu Huyền Tinh mà nói Cô không phải con người. rồi đột ngột ra tay, một chưởng nhắm thẳng vào ngực cô ấy. Trên trời dưới đất không có ai ngăn nổi chưởng này của Tuệ Tuyệt Luân, nhưng đó là thì quá khứ rồi. Làm gì có chuyện Linh Cơ đứng im nhìn tình yêu của mình bị người khác tấn công chứ, cũng một chưởng đánh ra ngăn cản.
Hai luồng chưởng siêu thần của hai siêu nữ cường ngọc ngà mới chỉ sắp va chạm nhau mà đã gây ra siêu bão thổi dạt tứ phía (Điểu Huyền Tinh vội vã tỏa khí bảo vệ cho Trần Tiểu Thanh và Trần Di Yên ngay lập tức nên cả ba mới an toàn ở lại xem cuộc đấu này, dù vậy nhưng tóc của cả ba vẫn ảnh hưởng bay phất phới, ánh mắt khép hờ vì vẫn có đôi chút lực gió xuyên qua phòng tuyến sức mạnh của Điểu Huyền Tinh).
Siêu bão rất mạnh nhổ trụi hết tất cả cỏ dưới mặt đất, trên 90% khu rừng - núi đồi - sông hồ đều bị hất văng hoàn toàn. Những ngọn núi khổng lồ bay tán loạn trên không trung thật nguy hiểm. Khi siêu bão cuốn theo mọi thứ đổ dồn vào phía Thành Đô hay bất cứ nơi đâu có con người sinh sống thì lúc ấy chưởng của Linh Cơ với chưởng của Tuệ Tuyêt Tâm chính thức chạm nhau.
BÙM... Tiếng nổ kinh hồn bạt vía ấy tạo ra chấn động rất khiếp hãi. Trước tiên là siêu bão bị dập tắt ngay, cỏ cây núi đá rơi hết xuống. Đây có thể nói là chấn động dữ dội nhất lịch sử thời gian của nhân loại. Tất cả mọi quốc gia ở thế giới này đều rung chuyển, hỗn loạn tột độ. Đại dương mênh mông cũng lắc lư dâng trào những con sóng lớn, Thủy Cung dưới tận đáy biển nứt vỡ xập luôn khiến cho nhiều loài kể cả Long Vương đều trở thành vô gia cư mất nơi trú ẩn. Toàn bộ thủy tộc và nguyên hình rồng của Long Vương ngoi hết lên khỏi mặt nước quan xát tình hình, mặt nước vươn lên hạ xuống không yên...
Mây trên trời yếu mềm không chịu nổi chấn động mà tan thành hư vô, sạch sẽ không xót lại đám mây nào khiến Thiên Cung của Thiên Đế chẳng còn được che chắn mà hiện ra. Thiên Cung cũng rung kịch liệt, tòa thành cực khổng lồ hùng vỹ ấy đã tồn tại trên một khối đá lớn và lơ lửng tầng không hàng vạn vạn năm với sự bảo vệ phủ kín của mây nền nhưng nay lại lộ liễu vì chấn động mà phơi bầy. Đã có vài bộ phận nhỏ từ Thiên Cung nứt rạn rơi xuống nhân gian. Bầu trời vì không còn mây nữa nên ánh thái dương càng sáng lấp lánh soi rọi xuống khung cảnh chẳng bình yên chút nào...
Trải qua vô số chiến tích diệt trừ yêu ma cứu nguy thiên địa, mọi nhân vật lớn nhỏ đều tôn xưng Tuệ Tuyệt Luân trở thành Thống Soái Của Trời Đất. Sức mạnh của cô thì đến Phật Tổ Như Lai cũng phải kiêng nể, tên của cô chấn động hồn phách muôn loài yêu quái hay thần tiên... Theo thời gian từ lâu đã có lời đồn rằng khi nào đất trời sắp gặp phải ĐẠI THẢM HỌA thì lúc ấy Thánh Nữ Tuệ Tuyệt Luân mới xuất hiện.
Tuệ Tuyệt Luân nhìn Điểu Huyền Tinh mà nói Cô không phải con người. rồi đột ngột ra tay, một chưởng nhắm thẳng vào ngực cô ấy. Trên trời dưới đất không có ai ngăn nổi chưởng này của Tuệ Tuyệt Luân, nhưng đó là thì quá khứ rồi. Làm gì có chuyện Linh Cơ đứng im nhìn tình yêu của mình bị người khác tấn công chứ, cũng một chưởng đánh ra ngăn cản.
Hai luồng chưởng siêu thần của hai siêu nữ cường ngọc ngà mới chỉ sắp va chạm nhau mà đã gây ra siêu bão thổi dạt tứ phía (Điểu Huyền Tinh vội vã tỏa khí bảo vệ cho Trần Tiểu Thanh và Trần Di Yên ngay lập tức nên cả ba mới an toàn ở lại xem cuộc đấu này, dù vậy nhưng tóc của cả ba vẫn ảnh hưởng bay phất phới, ánh mắt khép hờ vì vẫn có đôi chút lực gió xuyên qua phòng tuyến sức mạnh của Điểu Huyền Tinh).
Siêu bão rất mạnh nhổ trụi hết tất cả cỏ dưới mặt đất, trên 90% khu rừng - núi đồi - sông hồ đều bị hất văng hoàn toàn. Những ngọn núi khổng lồ bay tán loạn trên không trung thật nguy hiểm. Khi siêu bão cuốn theo mọi thứ đổ dồn vào phía Thành Đô hay bất cứ nơi đâu có con người sinh sống thì lúc ấy chưởng của Linh Cơ với chưởng của Tuệ Tuyêt Tâm chính thức chạm nhau.
BÙM... Tiếng nổ kinh hồn bạt vía ấy tạo ra chấn động rất khiếp hãi. Trước tiên là siêu bão bị dập tắt ngay, cỏ cây núi đá rơi hết xuống. Đây có thể nói là chấn động dữ dội nhất lịch sử thời gian của nhân loại. Tất cả mọi quốc gia ở thế giới này đều rung chuyển, hỗn loạn tột độ. Đại dương mênh mông cũng lắc lư dâng trào những con sóng lớn, Thủy Cung dưới tận đáy biển nứt vỡ xập luôn khiến cho nhiều loài kể cả Long Vương đều trở thành vô gia cư mất nơi trú ẩn. Toàn bộ thủy tộc và nguyên hình rồng của Long Vương ngoi hết lên khỏi mặt nước quan xát tình hình, mặt nước vươn lên hạ xuống không yên...
Mây trên trời yếu mềm không chịu nổi chấn động mà tan thành hư vô, sạch sẽ không xót lại đám mây nào khiến Thiên Cung của Thiên Đế chẳng còn được che chắn mà hiện ra. Thiên Cung cũng rung kịch liệt, tòa thành cực khổng lồ hùng vỹ ấy đã tồn tại trên một khối đá lớn và lơ lửng tầng không hàng vạn vạn năm với sự bảo vệ phủ kín của mây nền nhưng nay lại lộ liễu vì chấn động mà phơi bầy. Đã có vài bộ phận nhỏ từ Thiên Cung nứt rạn rơi xuống nhân gian. Bầu trời vì không còn mây nữa nên ánh thái dương càng sáng lấp lánh soi rọi xuống khung cảnh chẳng bình yên chút nào...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.