Chương 38
Điểu Huyền Tinh
06/10/2019
Chỉ chờ có vậy, Trần Tiểu Thanh vùng lên ép ngực mình vào ngực Linh Cơ mà cọ xát liên tục. Linh Cơ cũng hưởng ứng theo cọ lại, cô còn không ngừng liếm khắp mặt Trần Tiểu Thanh làm Trần Tiểu Thanh càng thêm thèm khát.... Nhưng thời điểm không thích hợp lắm, Trần Di Yên - Điểu Huyền Tinh tuy đứng quay lưng ko thấy nhưng họ vẫn cảm nhận được việc hay ho gì đang diễn ra bởi thanh âm từ 2 người phía sau tạo nên rất phấn khích quyến rũ. Hai nàng liếc mắt nhìn nhau mỉm cười rồi không hẹn mà cùng E hèm. thay cho lời giục với ý rằng Lâu quá rồi đấy..
Mặc xong, Linh Cơ với Trần Tiểu Thanh dời khỏi giường. Điểu Huyền Tinh lập tức bước về phía bàn cầm Băng Hà Kiếm - Rực Hỏa Đao mang tới buộc lại cho Linh Cơ. Linh Cơ mỉm cười hôn luôn vô má Điểu Huyền Tinh làm cô ấy e thẹn liền dựa đầu vào vai người mình yêu, nhắm mắt hạnh phúc.
Trần Di Yên thì nhéo má Trần Tiểu Thanh, nói Lúc nãy muội hư này! Trần Tiểu Thanh đưa tay ôm má biểu cảm biết lỗi đáng thương khiến Trần Di Yên càng muốn nhéo thêm vài cái nhưng thôi tạm tha, cô dùng ngón tay trỏ dí vào trán em gái và nói Ngốc. Trần Tiểu Thanh khoác tay chị gái, lắc đầu trả lời Không ngốc. Muội nghe lời tỷ mà.
....
Bốn cô cùng ra khỏi phòng. Trần Tiểu Thanh vẫn khoác tay Trần Di Yên vui vẻ đi trước, Linh Cơ - Điểu Huyền Tinh theo xát phía sau. Cho dù bất cứ đại họa gì gì sắp xảy ra thì cũng không thể nào ngăn cản được tình yêu thương giữa các nàng. Trên đoạn đường Trần Tiểu Thanh mấy lần cứ ngoái lại mỉm cười nhìn Linh Cơ với đầy ý dâm đãng. Linh Cơ không vừa đâu, liếm môi và giơ hai tay lên bóp bóp không khí làm Trần Tiểu Thanh đỏ mặt vui sướng nhớ lại cảm giác say mê ấy nên vội quay mặt đi không dám nhìn tiếp nữa vì sợ bản thân mất kiềm chế sẽ vồ vập cởi áo tụt quần tỷ ấy ngay. Bên cạnh Linh Cơ, gương mặt Điểu Huyền Tinh cũng ửng hồng, cô thừa hiểu hành động đó của Linh Cơ là có ý gì!
Đi đến nhà ăn chung dành cho gia tộc, bốn nàng thấy ngoài cửa bầy biện một mâm cỗ chay thịnh soạn, hương nến bập bùng, tiền vàng đầy đủ đang được thiêu đốt. Các hộ vệ a hoàn vây xung quanh tỏ vẻ cung kính lễ phép, đứng gần bàn là Trần Chính Long - Trần Thu Ảnh - Trần Vân - Trần Chính Thiên - Xuân Nhi, cả năm đều trang nghiêm chắp tay khấn vái.
Ngoại trừ ngày tết nguyên tiêu ra thì chị em Trần Tiểu Thanh chưa từng thấy trong sơn trang cúng tế lần nào nên mới cảm thấy kỳ, lại còn do cha mẹ thân chinh khấn vái càng lạ. Không lên tiếng quấy nhiễu, bốn nàng chỉ im lặng theo dõi. Một lúc sau mọi thứ xong xuôi, năm người kia cùng quỳ xuống lậy trước mâm cỗ, dập đầu 3 cái rồi đứng dậy quay trở vào phía nhà ăn. Chạm mặt nhau, Trần Tiểu Thanh vẫn khoác tay chị gái, hỏi ngay Có chuyện chi mà mọi người lại bầy lễ cúng bái vậy? Hôm nay đâu phải ngày đặc biệt gì? Trần Thu Ảnh nói Không phải hôm nay mà là hôm qua kìa con gái ạ. Chúng ta vào trong đi đã
Ngồi xuống ghế, 9 người quây quần xung quanh một chiếc bàn lớn, bên trên cũng bầy toàn đồ chay. Vừa dùng bữa vừa trò chuyện, Trần Thu Ảnh bắt đầu trả lời câu hỏi khi nẫy Hôm qua không biết vì sao mà hầu như là ở khắp thế gian này có rất nhiều người đột ngột qua đời. Tử vong không chút dấu hiệu nào khiến toàn thành sợ hãi, cả trong cung cũng dính phải hàng trăm người, từ hoàng phi cho đến quan viên thái giám cung nữ. Sơn trang chúng ta tuy không bị trường hợp nào nhưng ai cũng bàng hoàng chẳng hiểu điều kinh khủng gì đang xẩy ra nữa. Không lâu sau đó thì rung chấn mạnh chưa từng có ập tới tàn phá vô số vật chất nhà cửa, khung cảnh điêu tàn. Khi ấy chúng ta nghĩ Thành Đô sắp kết thúc rồi nhưng may thay rung chấn đã dừng. Tiếp đó là hình ảnh Thiên Cung khổng lồ cùng Phật Tổ Như Lai - Quan Âm Bồ Tát lộ diện... Nói tới đây bà liền đưa mắt nhìn chồng và các con như đang hồi tưởng chút rồi lại tiếp tục Cuối cùng là những ngọn núi đồ sộ bay tán loạn trên bầu trời và nổ tung thật kinh sợ, thế mà hóa ra số đất đá ấy lại ồ ạt lao xuống lấp đầy mọi phạm vi địa phận bị hư hại. Chúng ta lo lắng cho hai con nên đã phái người ra ngoài tìm kiếm nhưng không thấy, may mà các con vẫn bình an.
Ở Thần Long Sơn Trang hay cả Thành Đô có thể không ít người coi rằng thần tiên chỉ là mê tín dị đoan nhưng sự kiện cao siêu diễn biến hôm qua đã đánh tan suy nghĩ dốt nát đó hết sạch, giờ đây không tin không được (ngoại trừ kẻ điên thì không tính) Nếu họ mà biết chi tiết rằng sổ sinh tử bị cháy nên nhân gian mới chết bao nhiêu người rải rác nhiều nơi; Tuệ Tuyệt Luân đọ chưởng với Linh Cơ gây rung chấn Địa Cầu; đấng chí tôn mà ai ai cũng sùng bái đã bị bắt giam cùng đám Thiên Cung... thì chắc sẽ còn choáng nặng nề.
Mặc xong, Linh Cơ với Trần Tiểu Thanh dời khỏi giường. Điểu Huyền Tinh lập tức bước về phía bàn cầm Băng Hà Kiếm - Rực Hỏa Đao mang tới buộc lại cho Linh Cơ. Linh Cơ mỉm cười hôn luôn vô má Điểu Huyền Tinh làm cô ấy e thẹn liền dựa đầu vào vai người mình yêu, nhắm mắt hạnh phúc.
Trần Di Yên thì nhéo má Trần Tiểu Thanh, nói Lúc nãy muội hư này! Trần Tiểu Thanh đưa tay ôm má biểu cảm biết lỗi đáng thương khiến Trần Di Yên càng muốn nhéo thêm vài cái nhưng thôi tạm tha, cô dùng ngón tay trỏ dí vào trán em gái và nói Ngốc. Trần Tiểu Thanh khoác tay chị gái, lắc đầu trả lời Không ngốc. Muội nghe lời tỷ mà.
....
Bốn cô cùng ra khỏi phòng. Trần Tiểu Thanh vẫn khoác tay Trần Di Yên vui vẻ đi trước, Linh Cơ - Điểu Huyền Tinh theo xát phía sau. Cho dù bất cứ đại họa gì gì sắp xảy ra thì cũng không thể nào ngăn cản được tình yêu thương giữa các nàng. Trên đoạn đường Trần Tiểu Thanh mấy lần cứ ngoái lại mỉm cười nhìn Linh Cơ với đầy ý dâm đãng. Linh Cơ không vừa đâu, liếm môi và giơ hai tay lên bóp bóp không khí làm Trần Tiểu Thanh đỏ mặt vui sướng nhớ lại cảm giác say mê ấy nên vội quay mặt đi không dám nhìn tiếp nữa vì sợ bản thân mất kiềm chế sẽ vồ vập cởi áo tụt quần tỷ ấy ngay. Bên cạnh Linh Cơ, gương mặt Điểu Huyền Tinh cũng ửng hồng, cô thừa hiểu hành động đó của Linh Cơ là có ý gì!
Đi đến nhà ăn chung dành cho gia tộc, bốn nàng thấy ngoài cửa bầy biện một mâm cỗ chay thịnh soạn, hương nến bập bùng, tiền vàng đầy đủ đang được thiêu đốt. Các hộ vệ a hoàn vây xung quanh tỏ vẻ cung kính lễ phép, đứng gần bàn là Trần Chính Long - Trần Thu Ảnh - Trần Vân - Trần Chính Thiên - Xuân Nhi, cả năm đều trang nghiêm chắp tay khấn vái.
Ngoại trừ ngày tết nguyên tiêu ra thì chị em Trần Tiểu Thanh chưa từng thấy trong sơn trang cúng tế lần nào nên mới cảm thấy kỳ, lại còn do cha mẹ thân chinh khấn vái càng lạ. Không lên tiếng quấy nhiễu, bốn nàng chỉ im lặng theo dõi. Một lúc sau mọi thứ xong xuôi, năm người kia cùng quỳ xuống lậy trước mâm cỗ, dập đầu 3 cái rồi đứng dậy quay trở vào phía nhà ăn. Chạm mặt nhau, Trần Tiểu Thanh vẫn khoác tay chị gái, hỏi ngay Có chuyện chi mà mọi người lại bầy lễ cúng bái vậy? Hôm nay đâu phải ngày đặc biệt gì? Trần Thu Ảnh nói Không phải hôm nay mà là hôm qua kìa con gái ạ. Chúng ta vào trong đi đã
Ngồi xuống ghế, 9 người quây quần xung quanh một chiếc bàn lớn, bên trên cũng bầy toàn đồ chay. Vừa dùng bữa vừa trò chuyện, Trần Thu Ảnh bắt đầu trả lời câu hỏi khi nẫy Hôm qua không biết vì sao mà hầu như là ở khắp thế gian này có rất nhiều người đột ngột qua đời. Tử vong không chút dấu hiệu nào khiến toàn thành sợ hãi, cả trong cung cũng dính phải hàng trăm người, từ hoàng phi cho đến quan viên thái giám cung nữ. Sơn trang chúng ta tuy không bị trường hợp nào nhưng ai cũng bàng hoàng chẳng hiểu điều kinh khủng gì đang xẩy ra nữa. Không lâu sau đó thì rung chấn mạnh chưa từng có ập tới tàn phá vô số vật chất nhà cửa, khung cảnh điêu tàn. Khi ấy chúng ta nghĩ Thành Đô sắp kết thúc rồi nhưng may thay rung chấn đã dừng. Tiếp đó là hình ảnh Thiên Cung khổng lồ cùng Phật Tổ Như Lai - Quan Âm Bồ Tát lộ diện... Nói tới đây bà liền đưa mắt nhìn chồng và các con như đang hồi tưởng chút rồi lại tiếp tục Cuối cùng là những ngọn núi đồ sộ bay tán loạn trên bầu trời và nổ tung thật kinh sợ, thế mà hóa ra số đất đá ấy lại ồ ạt lao xuống lấp đầy mọi phạm vi địa phận bị hư hại. Chúng ta lo lắng cho hai con nên đã phái người ra ngoài tìm kiếm nhưng không thấy, may mà các con vẫn bình an.
Ở Thần Long Sơn Trang hay cả Thành Đô có thể không ít người coi rằng thần tiên chỉ là mê tín dị đoan nhưng sự kiện cao siêu diễn biến hôm qua đã đánh tan suy nghĩ dốt nát đó hết sạch, giờ đây không tin không được (ngoại trừ kẻ điên thì không tính) Nếu họ mà biết chi tiết rằng sổ sinh tử bị cháy nên nhân gian mới chết bao nhiêu người rải rác nhiều nơi; Tuệ Tuyệt Luân đọ chưởng với Linh Cơ gây rung chấn Địa Cầu; đấng chí tôn mà ai ai cũng sùng bái đã bị bắt giam cùng đám Thiên Cung... thì chắc sẽ còn choáng nặng nề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.