Chương 25: VÔ ĐỀ.
Điểu Huyền Tinh
06/10/2019
Đúng là Đại Thảm Họa nếu cứ mặc họ giao chiến. Tuệ Tuyệt Luân từ Trái Đất xa tít bay vụt lên xông tới chen vào giữa hai siêu nữ cường. Hai nàng kia đang hăng máu đâu chịu dừng, giờ chẳng khác nào b cô đánh loạn tùng bậy hết... Ba nàng hóa ra ba luồng ánh sáng đỏ - trắng - xanh không ngừng xung đột ma xát lẫn nhau, bay vù vù tách ra rồi cuộn lại, cực cường cực cuồng đến cùng cực.
Bùm... Tiếng nổ khủng khiếp vang lên, ba khối sáng bị bật văng đi rất xa sau khi đọ nội lực. Chung hậu quả giống nhau là mỗi người đều rơi vào một hành tinh nào đấy và trượt chân lui dài dài dài rất dài trên mặt đất hành tinh đó gây vết hằn sâu xa tới vài triệu km thì ba nàng mới có thể dừng được. Trong lòng họ giờ cực kỳ e dè kiêng nể hai đối thủ kia!
Cùng lúc vận khí, ba nàng bay trở về vị trí cũ đối mặt với nhau. Y phục trên người họ đã rách vài chỗ. Không ai nói một lời. Diễn biến vừa rồi đang tái hiện lại trong tâm chí của họ, thân thể ba nàng cũng đã ăn quyền chưởng cước của nhau nhưng nội thương chưa đáng kể (Hàn Linh Phượng ăn đấm của Linh Cơ - Linh Cơ dính cước của Hàn Linh Phượng - Tuệ Tuyệt Luân tặng Linh Cơ chưởng và nhận lại môt đá - Tuệ Tuyệt Luân biếu Hàn Linh Phượng một đá thì chịu lại về một đấm...)
Tuệ Tuyệt Luân phá vỡ im lặng thẳng thừng nói Tốt nhất hai cô nên dừng lại đi. Tôi từ giờ sẽ không can thiệp nữa. Nhưng nếu hai cô còn tiếp tục thì buộc lòng tôi phải chờ cho cả hai sức cùng lực tận rồi sẽ ra tay rất nặng nề đấy! Khi không gây họa đến bất cứ sinh mạng nào thì hai cô có thể quyết đấu thoải mái, tôi không ngăn. Giống như lời đe dọa cảnh báo nhưng lại là sự thật không thể chối cãi. Linh Cơ và Hàn Linh Phượng đều hiểu không nên đánh nữa, chưa phải lúc.
Hàn Linh Phượng nói Nhưng vấn đề là Linh Cơ cô nương có chịu để tôi đi không mà thôi? Linh Cơ biết chắc ở Trái Đất thì Điểu Huyền Tinh sẽ bảo vệ được cho Trần Tiểu Thanh + Trần Di Yên nhưng yếu tố quan trọng nhất là sức mạnh của Điểu Huyền Tinh lại không bằng Linh Cơ hay Hàn Linh Phượng hoặc Tuệ Tuyệt Luân. Không thể liều lĩnh đánh tiếp để mặc cô ấy mạo hiểm chống đỡ phía sau (Điểu Huyền Tinh dù là bị một vệt bùn nhỏ bám trên áo cũng sẽ khiến Linh Cơ tức điên lên muốn đập chết ngay kẻ láo lếu gây ra vết bẩn ấy. Đối với Linh Cơ thì Điểu Huyền Tinh là thanh khiết, là tinh khiết, là thuần khiết... Không một ai được phép chạm tới sợi tóc ngọc ngà của nàng ấy! Mưa mà dính vào mắt Điểu Huyền Tinh làm cô phải dụi mắt thì Linh Cơ cũng không ngần ngại đạp thủng trời ngay nhưng tất nhiên Điểu Huyền Tinh sẽ cản lại rồi.) Linh Cơ nói Hứ. Tôi còn cần dành thời gian cho những người mình yêu thương chứ không rảnh để đấu đá với cô đâu! Ý tứ đã rõ ràng,ngừng.
Mặc dù vậy trong lòng Linh Cơ với Hàn Linh Phượng đều cảm thấy hơi tiếc nuối. Bản thân hai nàng với cảnh giới sức mạnh cao siêu quá đà chưa từng gặp địch thủ nên giờ được đánh với nhân vật cùng trình độ mình là điều khiến họ hưng phấn, nhưng vẫn đành thôi.
Hàn Linh Phượng đưa một tay lên vận khí, ánh sáng đỏ tỏa ra lực hút cực lớn kéo nguyên cả Trái Đất đã bị văng đi nơi khác khá xa bay vun vút về vị trí cũ, cách ba nàng khá gần.
Ngắm nhìn Địa Cầu, Hàn Linh Phượng nói Nơi nhỏ bé này có vẻ không đủ dung chứa cùng lúc cả ba chúng ta nhỉ?! Tuệ Tuyệt Luân nói Những việc cô từng làm hay sắp làm vốn rất xấu xa. Kết cục của cô sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu. Hàn Linh Phượng mỉm cười nói Đến lúc đó hẵng hay. Ít nhất tôi cũng không phải chịu cuộc sống tầm thường thấp kém như cái đám rác rưởi mà cô đang cố sức bảo vệ. Chính cô mới thật đáng thương! Sống chỉ để lo lắng cho an nguy của lũ súc vật! Tuệ Tuyệt Luân đáp lại Tôi không bảo vệ kẻ xấu. Nếu cô thẳng tay tàn sát những kẻ độc ác tồi tệ thì tất nhiên tôi chẳng cần can thiệp làm gì. Nhưng phần lớn nhân gian là người lương thiện, tôi không thể bỏ mặc. Hàn Linh Phượng nói Cô giúp chúng nhưng chúng đâu biết đến ơn của cô nào?! Tuệ Tuyệt Luân nói Chỉ cần họ sống tốt. Sống đúng đắn với đạo đức lễ nghĩa, biết dang rộng cánh tay đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau vậy là đủ. Khi điều đẹp đẽ ấy còn tồn tại thì tôi quyết không để bất cứ ai phá hoại hết. Bao gồm cả cô! Hàn Linh Phượng cười Hứ. một tiếng và nói Cứ đợi mà xem. rồi bay vút vào Trái Đất, nhanh chóng mất tung tích luôn.
Giờ chỉ còn hai siêu nữ cường đứng cạnh nhau. Linh Cơ hỏi Tiếp theo cô định làm gì? Tuệ Tuyệt Luân trả lời Tôi cũng chưa biết. Còn cô? Linh Cơ khẽ cười nói Tôi ấy à? Vẫn tiếp tục ở bên những người mình yêu thương. Quan tâm chăm sóc cho họ. Sắp tới chúng tôi sẽ vào hoàng cung Thành Đô. Ngừng lại nhìn Tuệ Tuyệt Luân và nói tiếp Kẻ nào động vào chúng tôi. Giết không tha! Tuệ Tuyệt Luân nhìn lại Linh Cơ, hỏi Cô nghĩ những gì Hàn Linh Phượng làm là sai hay đúng? Linh Cơ trả lời Cô ta có lý của mình. Cô có lý của cô. Tôi cũng có lý của tôi. Miễn là được làm những việc mình thích, đúng hay sai khỏi bàn luận. Quan trọng là kết quả như ý muốn kìa.
Tuệ Tuyệt Luân không phản đối lời lẽ ấy. Giờ trong lòng cô nghĩ trước hết là giải cứu Phật Tổ Như Lai, Nữ Oa, Quan Âm Bồ Tát cùng bao nhiêu thánh thần khác và thêm nữa là không gây nguy hiểm đến sinh linh. Nghĩ vậy rồi Tuệ Tuyệt Luân dang hai tay ra hai bên, ánh sáng trắng hiện ra bao phủ toàn thân cô và nhanh chóng phân tán thành nhiều tia sáng nhỏ phóng đi vù vù trong không gian. Chỉ ít lúc sau, những tia sáng nhỏ giống như sợi dây đã trói buộc kéo theo bao nhiêu hành tinh bị văng loạn khi nẫy cùng trở về hết vị trí cũ của chúng, trong số đó có Mặt Trời.
Yên vị như trước xong xuôi thì Tuệ Tuyệt Luân thu ánh sáng trắng lại. Cô nhìn Mặt Trời bởi tiếp đó là khôi phục nhiệt độ nóng bỏng bạo tàn cho nó. Vừa mới định ra tay thì đột ngột phía sau, Linh Cơ nhấc một chân lên xuất cước bắn ra một đạo cầu vồng băng cực kỳ to lớn, tinh khiết sắc bén cùng lạnh lẽo. Cầu vồng băng sắc bén cắt đôi cả Mặt Trời theo chiều ngang khiến nó tách dời hẳn ra hai khối riêng biệt mà văng bân đi rất xa.
Tuệ Tuyệt Luân nhìn Linh Cơ tỏ ý không hiểu. Linh Cơ nói Mặt Trời vốn đã thủng, sớm muộn gì cũng sẽ phát nổ. Cô không cần phải mất công cứu chữa nó đâu. Để tôi giải quyết cho. Nói xong Linh Cơ đưa tay về sau nắm lấy chuôi của Rực Hỏa đao, dút ra khoảng tầm ba centimet rồi đóng lại lập tức. Rất rất nhiều quầng lửa màu hồng rực rỡ lũ lượt tuôn ồ ạt ra phóng hết tới quy tụ tại địa điểm của Mặt Trời, chúng kết thành một khối nhiệt hồng cầu rất chói chang khổng lồ, cả kích thước lẫn độ nóng đều vượt xa so với Mặt Trời vừa qua đời, cũng chính vì thế mà biết bao nhiêu hành tinh chịu ảnh hưởng có hiện tượng tan chẩy giống như sáp nến. Linh Cơ lại xuất chiêu, đá liền tù tì mười cước, mười đạo cầu vồng băng buốt giá siêu đẳng lao tời tấn công khối nhiệt hồng cầu. Sau va chạm cực mạnh, chẳng mấy chốc khối hồng cầu bị giảm bớt nhiệt độ với vận tốc chóng mặt mà nhanh chóng teo lại vừa đủ bằng vầng Thái Dương vừa chết.
Tuệ Tuyệt Luân chăm chú nhìn vào đao kiếm mà Linh Cơ đeo sau lưng. Thánh Nữ có cảm giác chính bản thân cô cũng khó thể nào đo lường được uy lực của hai thứ ấy. Nếu Linh Cơ cùng lúc dút hoàn toàn đao kiếm ra khỏi vỏ thì.... vô cùng đáng sợ! Nghĩ cũng không muốn nghĩ đến!
Linh Cơ biết Tuệ Tuyệt Luân đang chú ý tới Băng Hà kiếm - Rực Hỏa đao của mình và khẽ nhếch môi cười. Đao kiếm này vốn là do hai vị tỷ tỷ ban tặng cho Linh Cơ, nếu không phải bị dồn ép vào đường cùng hết lối thoát thì cô sẽ không dút chúng ra khỏi vỏ đâu. Nhưng có thể khiến cô bất đắc dĩ phải dút cùng lúc đao kiếm thì e là nhân vật như vậy cực hạn hiếm! (Cũng tại ngày xưa lúc còn nhỏ, bé Linh Cơ cứ ôm khư khư đao kiếm của hai vị tỷ tỷ tỏ vẻ thích thú. Kể cả lúc ăn uống hay vui chơi giải trí cũng đừng hòng cô bé buông ra. Thậm chí là lúc ngủ bé Linh Cơ vẫn ôm chặt lấy như bảo bối quý giá. Còn có lúc Ngọc Chi tỷ tỷ trêu đùa giấu đao kiếm đi làm bé Linh Cơ chạy lạch bạch khắp nơi để tìm, bé Điểu Huyền Tinh đương nhiên cũng lục lọi mọi ngóc nghách phụ giúp bé Linh Cơ rồi. Nhưng tìm mãi không thấy khiến bé nhà ta khóc rất đáng thương, Ngân Y tỷ tỷ vì không đành lòng nên lấy Băng Hà kiếm với Rực Hỏa đao đưa trả. Cầm đao kiếm là bé Linh Cơ nín liền, sau đó Ngân Y tỷ tỷ hôn má rồi bế nhóc bé đi chơi. Dù bây giờ đã trưởng thành nhưng những kỷ niệm trẻ thơ bên hai tỷ tỷ và Điểu Huyền Tinh - mãi mãi luôn luôn chiếm vị trí số một trong tiềm thức của Linh Cơ!).
Linh Cơ nói Tôi đi trước nhé. rồi bay vào Trái Đất nhưng được chút xíu thì dừng, quay lại hỏi Hơi tò mò tí nhé. Cô có thể không trả lời cũng được. Tuệ Tuyệt Luân im lặng đợi nghe. Linh Cơ hỏi Thánh Nữ cô còn trong trắng không?!? Nghe câu ấy xong khuôn mặt kiều diễm ngà ngọc của Tuệ Tuyệt Luân thoáng đỏ nhưng không lên tiếng đáp lại. Cô đã từng nghĩ đến chuyện tình cảm lứa đôi nhưng người có thể xứng đáng sánh duyên cùng hoặc khiến cho Nữ Thống Soái động tâm hình như là chưa hề có. Biết bao nhiêu tiên nữ xinh đẹp đem lòng say đắm mến mộ Tuệ Tuyệt Luân nhưng đáng tiếc chẳng ai tiến được vào trái tim nàng.
Bùm... Tiếng nổ khủng khiếp vang lên, ba khối sáng bị bật văng đi rất xa sau khi đọ nội lực. Chung hậu quả giống nhau là mỗi người đều rơi vào một hành tinh nào đấy và trượt chân lui dài dài dài rất dài trên mặt đất hành tinh đó gây vết hằn sâu xa tới vài triệu km thì ba nàng mới có thể dừng được. Trong lòng họ giờ cực kỳ e dè kiêng nể hai đối thủ kia!
Cùng lúc vận khí, ba nàng bay trở về vị trí cũ đối mặt với nhau. Y phục trên người họ đã rách vài chỗ. Không ai nói một lời. Diễn biến vừa rồi đang tái hiện lại trong tâm chí của họ, thân thể ba nàng cũng đã ăn quyền chưởng cước của nhau nhưng nội thương chưa đáng kể (Hàn Linh Phượng ăn đấm của Linh Cơ - Linh Cơ dính cước của Hàn Linh Phượng - Tuệ Tuyệt Luân tặng Linh Cơ chưởng và nhận lại môt đá - Tuệ Tuyệt Luân biếu Hàn Linh Phượng một đá thì chịu lại về một đấm...)
Tuệ Tuyệt Luân phá vỡ im lặng thẳng thừng nói Tốt nhất hai cô nên dừng lại đi. Tôi từ giờ sẽ không can thiệp nữa. Nhưng nếu hai cô còn tiếp tục thì buộc lòng tôi phải chờ cho cả hai sức cùng lực tận rồi sẽ ra tay rất nặng nề đấy! Khi không gây họa đến bất cứ sinh mạng nào thì hai cô có thể quyết đấu thoải mái, tôi không ngăn. Giống như lời đe dọa cảnh báo nhưng lại là sự thật không thể chối cãi. Linh Cơ và Hàn Linh Phượng đều hiểu không nên đánh nữa, chưa phải lúc.
Hàn Linh Phượng nói Nhưng vấn đề là Linh Cơ cô nương có chịu để tôi đi không mà thôi? Linh Cơ biết chắc ở Trái Đất thì Điểu Huyền Tinh sẽ bảo vệ được cho Trần Tiểu Thanh + Trần Di Yên nhưng yếu tố quan trọng nhất là sức mạnh của Điểu Huyền Tinh lại không bằng Linh Cơ hay Hàn Linh Phượng hoặc Tuệ Tuyệt Luân. Không thể liều lĩnh đánh tiếp để mặc cô ấy mạo hiểm chống đỡ phía sau (Điểu Huyền Tinh dù là bị một vệt bùn nhỏ bám trên áo cũng sẽ khiến Linh Cơ tức điên lên muốn đập chết ngay kẻ láo lếu gây ra vết bẩn ấy. Đối với Linh Cơ thì Điểu Huyền Tinh là thanh khiết, là tinh khiết, là thuần khiết... Không một ai được phép chạm tới sợi tóc ngọc ngà của nàng ấy! Mưa mà dính vào mắt Điểu Huyền Tinh làm cô phải dụi mắt thì Linh Cơ cũng không ngần ngại đạp thủng trời ngay nhưng tất nhiên Điểu Huyền Tinh sẽ cản lại rồi.) Linh Cơ nói Hứ. Tôi còn cần dành thời gian cho những người mình yêu thương chứ không rảnh để đấu đá với cô đâu! Ý tứ đã rõ ràng,ngừng.
Mặc dù vậy trong lòng Linh Cơ với Hàn Linh Phượng đều cảm thấy hơi tiếc nuối. Bản thân hai nàng với cảnh giới sức mạnh cao siêu quá đà chưa từng gặp địch thủ nên giờ được đánh với nhân vật cùng trình độ mình là điều khiến họ hưng phấn, nhưng vẫn đành thôi.
Hàn Linh Phượng đưa một tay lên vận khí, ánh sáng đỏ tỏa ra lực hút cực lớn kéo nguyên cả Trái Đất đã bị văng đi nơi khác khá xa bay vun vút về vị trí cũ, cách ba nàng khá gần.
Ngắm nhìn Địa Cầu, Hàn Linh Phượng nói Nơi nhỏ bé này có vẻ không đủ dung chứa cùng lúc cả ba chúng ta nhỉ?! Tuệ Tuyệt Luân nói Những việc cô từng làm hay sắp làm vốn rất xấu xa. Kết cục của cô sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu. Hàn Linh Phượng mỉm cười nói Đến lúc đó hẵng hay. Ít nhất tôi cũng không phải chịu cuộc sống tầm thường thấp kém như cái đám rác rưởi mà cô đang cố sức bảo vệ. Chính cô mới thật đáng thương! Sống chỉ để lo lắng cho an nguy của lũ súc vật! Tuệ Tuyệt Luân đáp lại Tôi không bảo vệ kẻ xấu. Nếu cô thẳng tay tàn sát những kẻ độc ác tồi tệ thì tất nhiên tôi chẳng cần can thiệp làm gì. Nhưng phần lớn nhân gian là người lương thiện, tôi không thể bỏ mặc. Hàn Linh Phượng nói Cô giúp chúng nhưng chúng đâu biết đến ơn của cô nào?! Tuệ Tuyệt Luân nói Chỉ cần họ sống tốt. Sống đúng đắn với đạo đức lễ nghĩa, biết dang rộng cánh tay đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau vậy là đủ. Khi điều đẹp đẽ ấy còn tồn tại thì tôi quyết không để bất cứ ai phá hoại hết. Bao gồm cả cô! Hàn Linh Phượng cười Hứ. một tiếng và nói Cứ đợi mà xem. rồi bay vút vào Trái Đất, nhanh chóng mất tung tích luôn.
Giờ chỉ còn hai siêu nữ cường đứng cạnh nhau. Linh Cơ hỏi Tiếp theo cô định làm gì? Tuệ Tuyệt Luân trả lời Tôi cũng chưa biết. Còn cô? Linh Cơ khẽ cười nói Tôi ấy à? Vẫn tiếp tục ở bên những người mình yêu thương. Quan tâm chăm sóc cho họ. Sắp tới chúng tôi sẽ vào hoàng cung Thành Đô. Ngừng lại nhìn Tuệ Tuyệt Luân và nói tiếp Kẻ nào động vào chúng tôi. Giết không tha! Tuệ Tuyệt Luân nhìn lại Linh Cơ, hỏi Cô nghĩ những gì Hàn Linh Phượng làm là sai hay đúng? Linh Cơ trả lời Cô ta có lý của mình. Cô có lý của cô. Tôi cũng có lý của tôi. Miễn là được làm những việc mình thích, đúng hay sai khỏi bàn luận. Quan trọng là kết quả như ý muốn kìa.
Tuệ Tuyệt Luân không phản đối lời lẽ ấy. Giờ trong lòng cô nghĩ trước hết là giải cứu Phật Tổ Như Lai, Nữ Oa, Quan Âm Bồ Tát cùng bao nhiêu thánh thần khác và thêm nữa là không gây nguy hiểm đến sinh linh. Nghĩ vậy rồi Tuệ Tuyệt Luân dang hai tay ra hai bên, ánh sáng trắng hiện ra bao phủ toàn thân cô và nhanh chóng phân tán thành nhiều tia sáng nhỏ phóng đi vù vù trong không gian. Chỉ ít lúc sau, những tia sáng nhỏ giống như sợi dây đã trói buộc kéo theo bao nhiêu hành tinh bị văng loạn khi nẫy cùng trở về hết vị trí cũ của chúng, trong số đó có Mặt Trời.
Yên vị như trước xong xuôi thì Tuệ Tuyệt Luân thu ánh sáng trắng lại. Cô nhìn Mặt Trời bởi tiếp đó là khôi phục nhiệt độ nóng bỏng bạo tàn cho nó. Vừa mới định ra tay thì đột ngột phía sau, Linh Cơ nhấc một chân lên xuất cước bắn ra một đạo cầu vồng băng cực kỳ to lớn, tinh khiết sắc bén cùng lạnh lẽo. Cầu vồng băng sắc bén cắt đôi cả Mặt Trời theo chiều ngang khiến nó tách dời hẳn ra hai khối riêng biệt mà văng bân đi rất xa.
Tuệ Tuyệt Luân nhìn Linh Cơ tỏ ý không hiểu. Linh Cơ nói Mặt Trời vốn đã thủng, sớm muộn gì cũng sẽ phát nổ. Cô không cần phải mất công cứu chữa nó đâu. Để tôi giải quyết cho. Nói xong Linh Cơ đưa tay về sau nắm lấy chuôi của Rực Hỏa đao, dút ra khoảng tầm ba centimet rồi đóng lại lập tức. Rất rất nhiều quầng lửa màu hồng rực rỡ lũ lượt tuôn ồ ạt ra phóng hết tới quy tụ tại địa điểm của Mặt Trời, chúng kết thành một khối nhiệt hồng cầu rất chói chang khổng lồ, cả kích thước lẫn độ nóng đều vượt xa so với Mặt Trời vừa qua đời, cũng chính vì thế mà biết bao nhiêu hành tinh chịu ảnh hưởng có hiện tượng tan chẩy giống như sáp nến. Linh Cơ lại xuất chiêu, đá liền tù tì mười cước, mười đạo cầu vồng băng buốt giá siêu đẳng lao tời tấn công khối nhiệt hồng cầu. Sau va chạm cực mạnh, chẳng mấy chốc khối hồng cầu bị giảm bớt nhiệt độ với vận tốc chóng mặt mà nhanh chóng teo lại vừa đủ bằng vầng Thái Dương vừa chết.
Tuệ Tuyệt Luân chăm chú nhìn vào đao kiếm mà Linh Cơ đeo sau lưng. Thánh Nữ có cảm giác chính bản thân cô cũng khó thể nào đo lường được uy lực của hai thứ ấy. Nếu Linh Cơ cùng lúc dút hoàn toàn đao kiếm ra khỏi vỏ thì.... vô cùng đáng sợ! Nghĩ cũng không muốn nghĩ đến!
Linh Cơ biết Tuệ Tuyệt Luân đang chú ý tới Băng Hà kiếm - Rực Hỏa đao của mình và khẽ nhếch môi cười. Đao kiếm này vốn là do hai vị tỷ tỷ ban tặng cho Linh Cơ, nếu không phải bị dồn ép vào đường cùng hết lối thoát thì cô sẽ không dút chúng ra khỏi vỏ đâu. Nhưng có thể khiến cô bất đắc dĩ phải dút cùng lúc đao kiếm thì e là nhân vật như vậy cực hạn hiếm! (Cũng tại ngày xưa lúc còn nhỏ, bé Linh Cơ cứ ôm khư khư đao kiếm của hai vị tỷ tỷ tỏ vẻ thích thú. Kể cả lúc ăn uống hay vui chơi giải trí cũng đừng hòng cô bé buông ra. Thậm chí là lúc ngủ bé Linh Cơ vẫn ôm chặt lấy như bảo bối quý giá. Còn có lúc Ngọc Chi tỷ tỷ trêu đùa giấu đao kiếm đi làm bé Linh Cơ chạy lạch bạch khắp nơi để tìm, bé Điểu Huyền Tinh đương nhiên cũng lục lọi mọi ngóc nghách phụ giúp bé Linh Cơ rồi. Nhưng tìm mãi không thấy khiến bé nhà ta khóc rất đáng thương, Ngân Y tỷ tỷ vì không đành lòng nên lấy Băng Hà kiếm với Rực Hỏa đao đưa trả. Cầm đao kiếm là bé Linh Cơ nín liền, sau đó Ngân Y tỷ tỷ hôn má rồi bế nhóc bé đi chơi. Dù bây giờ đã trưởng thành nhưng những kỷ niệm trẻ thơ bên hai tỷ tỷ và Điểu Huyền Tinh - mãi mãi luôn luôn chiếm vị trí số một trong tiềm thức của Linh Cơ!).
Linh Cơ nói Tôi đi trước nhé. rồi bay vào Trái Đất nhưng được chút xíu thì dừng, quay lại hỏi Hơi tò mò tí nhé. Cô có thể không trả lời cũng được. Tuệ Tuyệt Luân im lặng đợi nghe. Linh Cơ hỏi Thánh Nữ cô còn trong trắng không?!? Nghe câu ấy xong khuôn mặt kiều diễm ngà ngọc của Tuệ Tuyệt Luân thoáng đỏ nhưng không lên tiếng đáp lại. Cô đã từng nghĩ đến chuyện tình cảm lứa đôi nhưng người có thể xứng đáng sánh duyên cùng hoặc khiến cho Nữ Thống Soái động tâm hình như là chưa hề có. Biết bao nhiêu tiên nữ xinh đẹp đem lòng say đắm mến mộ Tuệ Tuyệt Luân nhưng đáng tiếc chẳng ai tiến được vào trái tim nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.