Hiệp Ước Chiếm Hữu

Chương 106: Hình Phạt Anh Dành Cho Cô

Kim Yu

31/10/2024

Một cuộc tìm kiếm bất ổn của đôi vợ chồng mới cưới, khiến cho cô dâu không còn sức lực nào.Cho đến tận chiều hôm sau,Chung Linh với cơ thể đầy mệt mỏi và cái đầu nặng trịch từ từ tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài.

Thế mà khi cô mở mắt ra, hình ảnh trước mặt lại làm cho cô không biết là thật hay là mơ.Đầu cô rất đau, giống như đang bị cấm xuống đất, cả người chẳng thể cử động được.

Mọi thứ xung quanh trước mắt cô đang bị đảo lộn.Ngay sau đó cô cố gắng bình tĩnh, mở thật to đôi mắt mình ra.

Một giây sau liền hú vía.

Dường như đây không phải là mơ.Cô đưa mắt nhìn vào chiếc gương ở đối diện với chiếc giường.

Trời ơi!

Đây không phải là mơ.Hèn gì cô lại cảm thấy đầu mình như bị cấm xuống đất và khiến cô cảm thấy mọi thứ xung quanh đang xoay vòng vòng.

Hình ảnh trong gương của cô đang phản chiếu đó chính là không biết tên xấu xa nào đó đã nhân lúc cô đang ngủ, đã treo ngược cô lên,đã vậy còn trói tay cô lại.

Nhưng ai đã chơi cái trò hèn hạ này?

Ôi... Đầu cô bị cấm như vậy thật đau quá đi.Cô đã bị treo như vậy trong bao lâu rồi?

Vừa suy nghĩ xong,Chung Linh chợt nhớ đến người chồng mới cưới hiện giờ cũng không thấy.

Cái trò xấu xa này nhất định là anh đã làm rồi! Anh là đang trả thù cô chuyện đêm hôm qua đây mà.

"Tịch Duy An! Anh mau ra đây,mau thả tôi xuống".

Chung Linh cất giọng gọi tên anh nhiều lần, nhưng không hề có sự phản hồi nào từ người đàn ông của cô.Được một lúc, cô đành bất đắc dĩ tự mình thoát thân.Nhưng tay chân cô đều bị trói, đầu thì cấm xuống giường như thế này, cô thật lòng không thể nghĩ ra được cách.

Cho đến tầm khoảng một lúc sau,cửa phòng bất chợt mở ra, sự xuất hiện của người đàn ông mà từ nãy giờ cô đang thầm chửi mắng.Chung Linh nhìn thấy anh lập tức lên cơn điên quát lớn.

"Tên ác ma,đồ biến thái...mau thả tôi xuống.Tại sao anh dám làm cái trò đê tiện này với tôi" Cô vừa nói,liền vùng vẫy dữ dội, nhưng sợi dây thừng có vẻ rất chắc,một chút khe hở cũng không có

Tịch Duy An nhếch môi cười nhẹ, rồi anh bước thẳng lên giường.Không vội cởi trói cho cô liền, mà muốn chọc ghẹo cô thêm một chút nữa.

"Em đã nói anh là ác ma,vậy thì anh cũng không thể nào mà thả em ra bây giờ được.Bởi vì vợ của anh không muốn anh làm người tốt em à!"

"Duy An! Mau thả tôi xuống, đầu tôi thật sự rất đau,treo tôi như vậy máu dồn xuống,anh muốn tôi chết phải không?"Giọng nói Chung Linh gần như sắp khóc, quả thật bị treo lơ lửng như vậy, vừa mệt mỏi vừa xấu hổ.

Tịch Duy An nhìn vào gương mặt của cô vì treo ngược nên mặt cũng đã đỏ hết.Trong lòng cũng có chút lo lắng,tuy vẫn còn giận nhưng anh treo cô lên cũng đã được nửa tiếng rồi.

Một lúc sau.

Tịch Duy An không nói tiếng nào liền đứng lên tháo sợi dây đang quắn ở chân cô.

Ngay lập tức cả người Chung Linh liền thả lỏng nằm sấp xuống giường, cô từ từ hít thở trở lại.

Tịch Duy An cũng nằm xuống theo cô,ngữ điệu vẫn còn tức giận.

"Lần này anh sẽ tha cho em, nhưng còn để anh biết em đến đó nhảy nhót cho đàn ông xem.Thì chắc chắn anh em khiến em thê thảm đó vợ à!".

Chung Linh nghiên đầu nhìn anh.

Hôm qua cô còn cảm thấy có lỗi vì đã giấu anh đến hộp đêm,nhưng việc anh thân mật với người phụ nữ khác trước mặt cô thì cô sẽ không bao giờ chịu nhận lỗi.

Ngay sau đó,cô ngồi dậy trèo thẳng lên người anh,hai tay bắt đầu múa võ.

"Tôi không cần anh tha thứ, tôi đã hối hận vội vàng lấy anh..... Đêm hôm qua anh đã làm những gì,đừng nghĩ tôi không nhớ".



Tịch Duy An bắt lấy cô, gương mặt khó hiểu.

"Anh làm những gì?"

Sau đó anh nghĩ đến có khi nào cô đang ám chỉ chuyện anh đưa cô về khách sạn.Nhưng khi đó cô đã say mèm, có làm ăn gì được đâu.Đêm tân hôn cũng vì vậy mà bị hoãn lại.

Chung Linh vùng vẫy trên người anh, giọng điệu uất ức.

"Anh còn hỏi tôi.Có phải đêm hôm qua, sau khi đưa tôi về,anh và người phụ nữ đó đã ở bên nhau đúng không? Tịch Duy An, đêm tân hôn mà anh bỏ tôi đi ngủ với người phụ nữ khác sao?"

Lúc này Tịch Duy An mới hiểu ra câu hỏi của cô.Nhưng kì lạ, cô lại đổ hết tất cả lỗi lầm cho anh, chẳng phải chính cô là người bỏ rơi anh trước sau.

Nhìn cô với mái tóc có chút lộn xộn, gương mặt vì nước mắt mà làm cho lắm lem.Tịch Duy An không nhịn được cười liền ngồi dậy ôm lấy cô.

"Người phụ nữ nào.Anh có ngủ với ai đâu".

"Anh có đó....anh đã phản bội em rồi!"

Dáng vẻ tội nghiệp của Chung Linh đã làm cho anh động lòng.

Ngay lập tức,anh chịu hết nổi liền đẩy cô xuống giường, mạnh mẽ trút bộ quần áo gợi cảm mà khi tối cô đã nhảy trong hộp đêm đến giờ vẫn chưa thay ra.

Anh khoá môi cô,bàn tay lúc này đã du ngoạn khắp nơi trên da thịt của cô.

Trông chốc lát anh đã chọc đúng điểm nhạy cảm, âm thanh rên rỉ được phát ra từ chiếc miệng xinh xắn của cô.Hai tay cô cũng không tự làm chủ, đã đưa lên cởi từng cút áo sơ mi của anh.

Tịch Duy An khẽ cười.

"Đêm hôm qua nhìn em nằm bên cạnh anh mà không thể làm gì,em có biết anh khó chịu lắm không?"

Bàn tay anh chợt vào giữa chân cô, từ từ thâm nhập nơi bí mật của cô.

Chung Linh đỏ mặt vốn muốn khép chân lại, nhưng đã quá trễ khi tên đàn ông này đang không ngừng khiêu khích cánh hoa bên dưới.

Cô cảm nhận được dòng nước nóng trong người cũng nhanh chóng từ từ xuất hiện, cô không thể nào cưỡng lại sự chăm chọc của anh.

"Ông xã....! Em..."

"Bà xã! Thân thể của em chính anh là người khám phá.Màn dạo đầu luôn luôn làm khó anh và em."

Chung Linh bậm chặt môi, không muốn anh nghe thấy những âm thanh được phát ra từ miệng cô.Vậy mà anh lại không buông tha.

Tịch Duy An nắm lấy hai tay cô giữ chặt lên đầu,sau đó anh cúi đầu xuống bắt đầu ngậm cắn hai đỉnh hồng đỏ ửng của cô,tay còn lại thì liên tục châm ngòi phía dưới.

Anh sẽ trừng phạt em.Để em sau này có còn dám đến đó nhảy nhót nữa không?"

Sau khi nghe Chị Mai kể lại sự việc.Là hôm qua có một cô vũ công múa rất là giỏi đã xin nghỉ đột xuất.Với lại hôm qua là ngày đặc biệt, có rất nhiều người vì muốn xem cô vũ công đó múa mà đã đặt lịch hẹn,liên hệ riêng với Chị Mai để trực tiếp nhìn thấy cô ấy nhảy với vị trí gần nhất.Hơn vào đó, thì tối hôm qua cũng chính là đêm thường có mặt của những người làm ăn lớn.Chị Mai vì không muốn hộp đêm của mình bị dòm ngó và cũng như giữ lời hứa.Chị ta đành phải nhờ vả Chung Linh, vì động tác của cô và cô vũ công đó đều rất nhau.Cho nên để tránh mọi người không nhận ra,Chung Linh đã đeo chiếc mặt na.

Nhưng không ngờ, những người bạn của Tịch Duy An đã nhìn ra cô.

Rồi anh còn nghe kể, năm xưa cô vì kiếm tiền mà làm rất nhiều việc.Từ nhân viên mát xa cho đến một vũ công nhảy trong hộp đêm, cô gái này cũng đều làm hết.Tuy đó cũng là công việc chân chính, nhưng với một số người giống như địa vị của anh vừa nghe qua cũng không thoát khỏi sự khinh thường.

Nhưng đối với Tịch Duy An,anh không hề cảm thấy khinh thường cô, mà anh còn cảm thấy thật đau lòng khi biết được cô gái nhỏ này phải sống một cuộc sống như vậy.

Có điều..... Tại sao khi đó cô lại rơi hoàn cảnh như vậy?

Chuyện gì đã xảy ra?

Chung Linh cắn chặt môi, chợt cong người lên, miệng ngân nga.



"Uhm....Em.....Đừng chạm nữa,em biết lỗi rồi!"

Ngón tay anh cứ trêu ghẹo nơi tư mật của cô, càng làm cho sức nóng hiện lên mạnh mẽ.Anh phấn khích cúi đầu thì thầm vào tai cô.

"Vợ ơi! Chỉ có nhiêu đó, mà ướt hết tay của anh rồi.Vậy sao anh chịu nổi".

Chung Linh xấu hổ chỉ muốn tìm cái lỗ nào đó chui xuống. Ma lực của người đàn ông này dường như sau khi kết hôn, cô cảm thấy anh có gì đó thay đổi.

Bầu ngực trắng tuyết đang không ngừng bị Tịch Duy An chiếm hữu,tay anh đã rời khỏi không còn để ở dưới nữa.Mà thay vào đó,hai tay anh đang ôm lấy ngực cô, liên tục xoa nắn.

Anh phải thừa nhận rằng.Vợ của anh tuy là rất gầy gò, nhỏ người,nhưng những chỗ cần đầy đặn thì không bao giờ thiếu.Thân hình gợi cảm của cô xứng đáng đứng ở vị trí đầu bảng so với những cô bạn gái trước đây của anh.Nhưng cũng có lẽ cô đã qua thời kỳ sinh nở,cho nên vòng một mới quyến rũ như thế.

Vậy mà tại sao lại có rất nhiều người phụ nữ lại sợ sinh con nhỉ? Anh cảm thấy sinh con rồi, cô còn đẹp gợi cảm hơn rất nhiều.

Đầu Chung Linh bất chợt nghiên qua một bên, đúng lúc cô nhìn thấy chiếc gương đối diện.Hình ảnh anh và cô đang triền miên, cả gương mặt thỏa mãn của hai người.Phút chốc khiến cô đỏ mặt.

"Ông xã....! Anh tắt đèn được không?"

Tịch Duy An nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn cô.

"Em sao vậy?"

Chung Linh vừa ngại ngùng chỉ vào gương.

"Cái đó..."

Tịch Duy An nhìn theo hướng tay của cô.Một giây sau, liền hiểu ngay.

Anh lập tức ôm lấy cô, để cô ngồi lên người anh.Anh quay lưng lại với chiếc gương, nhưng gương mặt cô thì lại phản chiếu trong đó.

Khi Chung Linh còn chưa biết anh sẽ làm gì, thì lúc này cô cảm nhận được hạ thân của mình đang bị anh xuyên qua.

Hành động dứt khoát khiến cơn đau lập tức dâng lên, một tiếng hét vang lên.Vậy mà người đàn ông này lại không thương hoa tiếc ngọc,anh bắt đầu đẩy hông,khi không cần biết cô đã thích ứng với người anh em của anh hay chưa.

"Anh muốn em nhìn thấy vẻ mặt của mình khi làm tình sẽ như thế nào.Đây cũng là một hình phạt dành cho em" Tịch Duy An khàn giọng, nói rồi anh cắn mút ngực cô, cùng với đó là sự vận động điên cuồng.

"A.... Ông xã.." Chung Linh ngửa cổ ra, chiếc miệng nhỏ không ngừng bật ra âm thanh rên rỉ.

Cô nhìn thấy hình ảnh mình trong gương.Thật tình xấu hổ chết mất thôi, nhưng cô không có cách nào giữ được cơ mặt bình thường của mình được nữa, nhìn cô bây giờ đều ngập tràn sự sung sướng.Cô không thể nhìn mình trong gương được nữa.Cũng may anh vẫn còn lương tâm không chụp ảnh ân ái này lại.

Một lúc sau, Tịch Duy An cảm nhận người con gái của anh đã bắt đầu hoà nhập.Anh bắt đầu gia tăng tốc độ.

"Dù có trễ, nhưng chúng ta cũng đang có một đêm tân hôn đúng không vợ?"

Chung Linh không do dự liền nhẹ nhàng gật đầu, giờ đây gương mặt cô tràn ngập sự phong tình.Cô chủ động cắn mút môi anh.

Màn kích tình vẫn chưa dừng lại.Khi Tịch Duy An lần này đã tấn công cô.Anh quay người cô lại, càng lúc cô càng đối diện với chiếc gương và sự xấu hổ càng lúc càng tăng lên.

Anh nâng eo cô lên, từ phía sau tiến vào.

"Uhm...."

Cơn khoái cảm đã làm cho cô càng trở nên phóng túng.Cô như bị anh thôi miên, từng phút trôi qua cô đều cảm thấy không xấu hổ chuyện này nữa.

Hai tay anh ôm lấy ngực cô,vận động kịch liệt.Bao nhiêu sức lực đêm hôm qua anh đều dồn vào cô.Trong đầu nhớ đến những hình ảnh những người đàn ông đã dán chặt mắt nhìn vào những chỗ nhạy cảm của cô.Thật lòng anh chỉ muốn móc mắt họ ra lúc đó, tại sao có thể nhìn cô với ánh mắt thèm thuồng như thế.Anh chắc chắn khi đó họ cũng đã có ý nghĩ đen tối.

Cũng chính đêm hôm qua,anh mới chợt nhận ra vợ của anh là một báo vật,anh không nên để cô xuất hiện ra bên ngoài nhiều quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hiệp Ước Chiếm Hữu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook