Chương 1557: Tử vong và tân sinh
Mạt Lăng Mạc Tuyết
02/12/2013
Rắc
rối nhất là phật đạo nổi danh lực phòng ngự, Lục Nguyên muốn giải quyết
gã phải tiêu tón một số thời gian, có tình bây giờ hắn thiếu nhất là
thời gian. Một chút thời gian bây giờ đều là Tổ Long dùng tam sinh trận
tranh thủ, hắn không rảnh xử lý gã.
- Phật cổ, hai địch thủ cũ chúng ta luận bàn một chút được chứ?
Chủ võ cổ văn minh hư không đạp bước mà ra, gã vác cái hòm to lớn. Mới đạp xuống trước mặt Lục Nguyên thì hòm vang tiếng bóc, hàng loạt vũ khí đều hiện ra, gã sử dụng thập cường võ đạo.
Chủ võ cổ văn minh nổi danh về thập cường võ đạo.
Lúc trước Lục Nguyên từng thấy thập cường võ đạo, nhưng những người sử dụng nó làm sao so sánh với chủ võ cổ văn minh được, kém quá xa. Chủ võ cổ văn minh sử dụng thập cường võ đạo liền có khí thế cực kỳ cường đại, Lục Nguyên vốn muốn nhìn, thập cường võ đạo có sức hút rất lớn với hắn nhưng bây giờ không có thời gian, không rảnh nhìn.
- Vô lượng thiên tôn, đạo hữu muốn đi đâu?
Không biết khi nào thì Hồng Quân chủ tiên cổ văn minh phiêu phiêu như tiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Gã cầm một cây phất trần, nhìn Lục Nguyên, nói:
- Phía trước là đường cùng, sao đạo hữu không tmaj thời dừng lại? Chúng ta cùng chơi một bàn thiên địa kỳ?
Chủ tiên cổ văn minh là một nhân vật rắc rối, loại chủ văn minh nổi danh đã lâu này khó gặm nhất.
- Chủ tiên cổ văn minh, sao chúng ta không tính sổ món nợ một phen nhỉ?
Người đàn ông trung niên áo trắng lạnh lùng tuấn tú Yến Thương Thiên tay cầm kinh yến thần kiếm xuất hiện. Y vừa xuất hiện liền rút kiếm khỏi vỏ, một kiếm chém hướng Hồng Quân chủ tiên cổ văn minh. Một kiếm này có uy lực nghiêng trời.
Yến Thương Thiên đúng là mới tới mười tám kỷ nguyên thôi nhưng lực công kích luôn cường đại, vốn không nổi tiếng lắm, nhưng trong năm trăm năm y giết chết không biết bao nhiêu người thái cổ vương triều, sớm xếp vào mười hàng đầu bảng truy nã. không biết gần đâ gặp kỳ ngộ gì mà thực lực tăng tiến, đã đến mười tám kỷ nguyên.
Yến Thương Thiên ra tay, chủ tiên cổ văn minh không dám xem thường, bởi vì y đánh ra một kiếm dù không bằng Lục Nguyên nhưng cũng rất kinh người.
Trước kia Yến Thương Thiên đã có mối thù với tiên cổ văn minh rồi, năm đó y không thể ở lại trung ương thiên triều mà quay về Hoa Sơn cũng vì bị tiên cổ văn minh khu trục.
Lục Nguyên tiếp tục đi hướng vận mệnh thông đạo, chủ bất tử văn minh đã chặn ngay trước mặt. Chủ bất tử văn minh có mái tóc đỏ như máu dựng đứng, đôi mắt cũng đỏ rực, chiến ý kinh người, huyết ý vô tận quấn quanh thân.
Gã cười khùng khục nói:
- Lục Nguyên, nghe nói ngươi giết chết chủ di thất văn minh, chúng ta hãy chơi một lúc đi.
Chủ bất tử văn minh không sợ Lục Nguyên, giết được chủ di thất văn minh chưa chắc giết nổi gã, vì gã chính là chủ bất tử văn minh, luôn bị gọi là bất tử. Gã cho rằng giờ đây trong thiên địa người có thể giết chết gã chỉ có một, đó là Thái Cổ chủ vĩnh hằng, những người khác không thể làm được.
Bị chủ bất tử văn minh dây dưa cũng rắc rối.
Không biết khi nào thì có hương hoa quế thổi đến.
Thiếu nữ tóc bạc ngồi trên cây quế.
Thường Nga cầm cành quê, nói:
- Vốn ta định đấu với chủ tiên cổ văn minh, dù sao ta và hắn có hạncux khó trừ nhưng đã bị Yến Thương Thiên giành trước, chỉ đành chọn chủ bất tử văn minh ngươi vậy. Hơn nữa ta kế thừa chính thống đạo nho của chủ sát na văn minh. Chủ sát na văn minh cả đời có đối thủ lớn nhất là chủ bất tử văn minh nhà ngươi, bây giờ là lúc ta kế thừa nguyện vọng của người, dù sao có thiếu ân tình của người.
Thường Nga thản nhiên bắn ra vài đóa hoa quế.
Một đóa hoa là một đại thế giới.
Một đóa hoa rơi một kỷ nguyên.
Chủ bất tử văn minh chỉ đành tiếp chiến với Thường Nga, dù gì nàng là mười chín kỷ nguyên, không thể xem thường.
Tất nhiên chủ bất tử văn minh không cho rằng Thường Nga là đối thủ của gã, chắc qua chốc lát sẽ thua ngay thôi.
Lúc này Lục Nguyên tiếp tục xông hướng vận mệnh thông đạo.
Bốn phương giao đấu.
Lục Nguyên nhẹ nhàng xông đến vận mệnh thông đạo.
*Bùm!*
Lục Nguyên một kích đánh vào vận mệnh thông đạo.
Vận mệnh thông đạo không chút sứt mẻ.
Vậy là sao?
- Ha ha ha ha, tam sinh tam thế, thú vị, thú vị. Ta muốn nếm thử tam sinh tam thế trận này thử, không uổng Tổ Long ngươi tốn công sức đã lâu tạo ra nó.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười dài, nói tiếp:
- Lục Nguyên, vận mệnh thông đạo đó ta nổ nát phải mất công sức một phen, với thực lực của ngươi cho một canh giờ mới đánh nổ được, một nén nhang thì đừng mơ.
Một canh giờ!
Không có bao nhiêu đó thời gian.
Làm thế nào đây?
Lục Nguyên bình tĩnh lại, bây giờ bên Tổ Long chống đỡ cữ một nén nhang thôi, ba bên kia chủ võ cổ văn minh, Yến Thương Thiên, Thường Nga không nguy hiểm lắm. Làm sao đây? Lục Nguyên đột nhiên lấy ra sáu vận mệnh thiết tắt đánh vào vận mệnh thông đạo.
Chân lý, định lý, thiên mệnh, bất khuất, chân thực, hư vô.
Sáu cái cùng ra!
Sáu cái đánh ra công kích mang theo vận mệnh huyền diệu đánh vào vận mệnh thông đạo.
vận mệnh thông đạo lập tức xuất hiện sóng gợn.
Thế là sinh ra biến động.
Quả nhiên sử dụng sáu vận mệnh này, vận mệnh đối vận mệnh là có thể nổ nát vận mệnh thông đạo được.
Nắm được cách rồi Lục Nguyên không ngừng oanh kích, dùng tốc độ nhanh nhất oanh kích.
Khi Lục Nguyên không ngừng oanh kích thì mấy người khác kịch liệt đấu nhau, ở dưới Vĩnh Hằng Thiên Cung, lấy chủ thiên vạn văn minh, chủ thần long văn minh dẫn đầu công kích vào Vĩnh Hằng Thiên Cung. Khắp nơi đầu nổi lên chiến đấu kịch liệt, trận chiến này thật sự là oanh thiên diệt địa, kịch liệt tới cực điểm.
Trên vai mình gánh hằng hà sa số ức ức ức ức ức ức ức hy vọng của mọi người. Trận chiến này nhất định phải thắng.
Lục Nguyên tập trung hết sức, tập trung toàn bộ tinh thần đánh vào vận mệnh thông đạo.
Một cái, hai cái, ba cái.
Một trăm cái, hai trăm cái, ba trăm cái.
Một ngàn cái, hai ngàn cái, ba ngàn cái.
Một vạn cái, hai vạn cái, hai vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín cái.
*Bùm!*
Vận mệnh thông đạo cản đường cuối cùng vỡ nát.
Lục Nguyên dùng tốc độ nhanh nhất ngự kiếm bộ đi vào trong vận mệnh thông đạo.
Đây là vận mệnh thông đạo sao?
Lục Nguyên đang ở trong vận mệnh thông đạo, trông thấy từng đợt hoa rơi bất đắc dĩ, không biết làm sao, như là từng gặp chim én về.
Hoa nở thì có rơi, con người dễ biến già.
Cuộc sống không bằng như mới gặp, chuyện gì gió tây bi hóa thành mảnh vụn.
Lòng ta vốn hướng về trăng sáng, bất đắc dĩ ánh trăng chiếu mương máng.
Lâm hoa tàn xuân hồng, quá vội vàng, bất đắc dĩ hướng mưa lạnh gió heo hút.
Những thứ này đều là bất đắc dĩ, không còn cách nào, khiến người bi thương thở dài, buồn bực kết thúc.
Trong mười phần vận mệnh thiết tắt có một phần là bất đắc dĩ, bởi vì bất đắc dĩ vốn là một phần của vận mệnh. Bất đắc dĩ là vận mệnh thứ chín Lục Nguyên tu thành.
Lục Nguyên thấy từng đợt tử vong, cũng thấy từng phần sự sống mới.
Dù là ai, dù mạnh mẽ haếu ớt, dù là thực vật hay động vật, dù sống thọ hay sống ngăn ngủi đều không thể trốn khỏi tử vọng.
- Phật cổ, hai địch thủ cũ chúng ta luận bàn một chút được chứ?
Chủ võ cổ văn minh hư không đạp bước mà ra, gã vác cái hòm to lớn. Mới đạp xuống trước mặt Lục Nguyên thì hòm vang tiếng bóc, hàng loạt vũ khí đều hiện ra, gã sử dụng thập cường võ đạo.
Chủ võ cổ văn minh nổi danh về thập cường võ đạo.
Lúc trước Lục Nguyên từng thấy thập cường võ đạo, nhưng những người sử dụng nó làm sao so sánh với chủ võ cổ văn minh được, kém quá xa. Chủ võ cổ văn minh sử dụng thập cường võ đạo liền có khí thế cực kỳ cường đại, Lục Nguyên vốn muốn nhìn, thập cường võ đạo có sức hút rất lớn với hắn nhưng bây giờ không có thời gian, không rảnh nhìn.
- Vô lượng thiên tôn, đạo hữu muốn đi đâu?
Không biết khi nào thì Hồng Quân chủ tiên cổ văn minh phiêu phiêu như tiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Gã cầm một cây phất trần, nhìn Lục Nguyên, nói:
- Phía trước là đường cùng, sao đạo hữu không tmaj thời dừng lại? Chúng ta cùng chơi một bàn thiên địa kỳ?
Chủ tiên cổ văn minh là một nhân vật rắc rối, loại chủ văn minh nổi danh đã lâu này khó gặm nhất.
- Chủ tiên cổ văn minh, sao chúng ta không tính sổ món nợ một phen nhỉ?
Người đàn ông trung niên áo trắng lạnh lùng tuấn tú Yến Thương Thiên tay cầm kinh yến thần kiếm xuất hiện. Y vừa xuất hiện liền rút kiếm khỏi vỏ, một kiếm chém hướng Hồng Quân chủ tiên cổ văn minh. Một kiếm này có uy lực nghiêng trời.
Yến Thương Thiên đúng là mới tới mười tám kỷ nguyên thôi nhưng lực công kích luôn cường đại, vốn không nổi tiếng lắm, nhưng trong năm trăm năm y giết chết không biết bao nhiêu người thái cổ vương triều, sớm xếp vào mười hàng đầu bảng truy nã. không biết gần đâ gặp kỳ ngộ gì mà thực lực tăng tiến, đã đến mười tám kỷ nguyên.
Yến Thương Thiên ra tay, chủ tiên cổ văn minh không dám xem thường, bởi vì y đánh ra một kiếm dù không bằng Lục Nguyên nhưng cũng rất kinh người.
Trước kia Yến Thương Thiên đã có mối thù với tiên cổ văn minh rồi, năm đó y không thể ở lại trung ương thiên triều mà quay về Hoa Sơn cũng vì bị tiên cổ văn minh khu trục.
Lục Nguyên tiếp tục đi hướng vận mệnh thông đạo, chủ bất tử văn minh đã chặn ngay trước mặt. Chủ bất tử văn minh có mái tóc đỏ như máu dựng đứng, đôi mắt cũng đỏ rực, chiến ý kinh người, huyết ý vô tận quấn quanh thân.
Gã cười khùng khục nói:
- Lục Nguyên, nghe nói ngươi giết chết chủ di thất văn minh, chúng ta hãy chơi một lúc đi.
Chủ bất tử văn minh không sợ Lục Nguyên, giết được chủ di thất văn minh chưa chắc giết nổi gã, vì gã chính là chủ bất tử văn minh, luôn bị gọi là bất tử. Gã cho rằng giờ đây trong thiên địa người có thể giết chết gã chỉ có một, đó là Thái Cổ chủ vĩnh hằng, những người khác không thể làm được.
Bị chủ bất tử văn minh dây dưa cũng rắc rối.
Không biết khi nào thì có hương hoa quế thổi đến.
Thiếu nữ tóc bạc ngồi trên cây quế.
Thường Nga cầm cành quê, nói:
- Vốn ta định đấu với chủ tiên cổ văn minh, dù sao ta và hắn có hạncux khó trừ nhưng đã bị Yến Thương Thiên giành trước, chỉ đành chọn chủ bất tử văn minh ngươi vậy. Hơn nữa ta kế thừa chính thống đạo nho của chủ sát na văn minh. Chủ sát na văn minh cả đời có đối thủ lớn nhất là chủ bất tử văn minh nhà ngươi, bây giờ là lúc ta kế thừa nguyện vọng của người, dù sao có thiếu ân tình của người.
Thường Nga thản nhiên bắn ra vài đóa hoa quế.
Một đóa hoa là một đại thế giới.
Một đóa hoa rơi một kỷ nguyên.
Chủ bất tử văn minh chỉ đành tiếp chiến với Thường Nga, dù gì nàng là mười chín kỷ nguyên, không thể xem thường.
Tất nhiên chủ bất tử văn minh không cho rằng Thường Nga là đối thủ của gã, chắc qua chốc lát sẽ thua ngay thôi.
Lúc này Lục Nguyên tiếp tục xông hướng vận mệnh thông đạo.
Bốn phương giao đấu.
Lục Nguyên nhẹ nhàng xông đến vận mệnh thông đạo.
*Bùm!*
Lục Nguyên một kích đánh vào vận mệnh thông đạo.
Vận mệnh thông đạo không chút sứt mẻ.
Vậy là sao?
- Ha ha ha ha, tam sinh tam thế, thú vị, thú vị. Ta muốn nếm thử tam sinh tam thế trận này thử, không uổng Tổ Long ngươi tốn công sức đã lâu tạo ra nó.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười dài, nói tiếp:
- Lục Nguyên, vận mệnh thông đạo đó ta nổ nát phải mất công sức một phen, với thực lực của ngươi cho một canh giờ mới đánh nổ được, một nén nhang thì đừng mơ.
Một canh giờ!
Không có bao nhiêu đó thời gian.
Làm thế nào đây?
Lục Nguyên bình tĩnh lại, bây giờ bên Tổ Long chống đỡ cữ một nén nhang thôi, ba bên kia chủ võ cổ văn minh, Yến Thương Thiên, Thường Nga không nguy hiểm lắm. Làm sao đây? Lục Nguyên đột nhiên lấy ra sáu vận mệnh thiết tắt đánh vào vận mệnh thông đạo.
Chân lý, định lý, thiên mệnh, bất khuất, chân thực, hư vô.
Sáu cái cùng ra!
Sáu cái đánh ra công kích mang theo vận mệnh huyền diệu đánh vào vận mệnh thông đạo.
vận mệnh thông đạo lập tức xuất hiện sóng gợn.
Thế là sinh ra biến động.
Quả nhiên sử dụng sáu vận mệnh này, vận mệnh đối vận mệnh là có thể nổ nát vận mệnh thông đạo được.
Nắm được cách rồi Lục Nguyên không ngừng oanh kích, dùng tốc độ nhanh nhất oanh kích.
Khi Lục Nguyên không ngừng oanh kích thì mấy người khác kịch liệt đấu nhau, ở dưới Vĩnh Hằng Thiên Cung, lấy chủ thiên vạn văn minh, chủ thần long văn minh dẫn đầu công kích vào Vĩnh Hằng Thiên Cung. Khắp nơi đầu nổi lên chiến đấu kịch liệt, trận chiến này thật sự là oanh thiên diệt địa, kịch liệt tới cực điểm.
Trên vai mình gánh hằng hà sa số ức ức ức ức ức ức ức hy vọng của mọi người. Trận chiến này nhất định phải thắng.
Lục Nguyên tập trung hết sức, tập trung toàn bộ tinh thần đánh vào vận mệnh thông đạo.
Một cái, hai cái, ba cái.
Một trăm cái, hai trăm cái, ba trăm cái.
Một ngàn cái, hai ngàn cái, ba ngàn cái.
Một vạn cái, hai vạn cái, hai vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín cái.
*Bùm!*
Vận mệnh thông đạo cản đường cuối cùng vỡ nát.
Lục Nguyên dùng tốc độ nhanh nhất ngự kiếm bộ đi vào trong vận mệnh thông đạo.
Đây là vận mệnh thông đạo sao?
Lục Nguyên đang ở trong vận mệnh thông đạo, trông thấy từng đợt hoa rơi bất đắc dĩ, không biết làm sao, như là từng gặp chim én về.
Hoa nở thì có rơi, con người dễ biến già.
Cuộc sống không bằng như mới gặp, chuyện gì gió tây bi hóa thành mảnh vụn.
Lòng ta vốn hướng về trăng sáng, bất đắc dĩ ánh trăng chiếu mương máng.
Lâm hoa tàn xuân hồng, quá vội vàng, bất đắc dĩ hướng mưa lạnh gió heo hút.
Những thứ này đều là bất đắc dĩ, không còn cách nào, khiến người bi thương thở dài, buồn bực kết thúc.
Trong mười phần vận mệnh thiết tắt có một phần là bất đắc dĩ, bởi vì bất đắc dĩ vốn là một phần của vận mệnh. Bất đắc dĩ là vận mệnh thứ chín Lục Nguyên tu thành.
Lục Nguyên thấy từng đợt tử vong, cũng thấy từng phần sự sống mới.
Dù là ai, dù mạnh mẽ haếu ớt, dù là thực vật hay động vật, dù sống thọ hay sống ngăn ngủi đều không thể trốn khỏi tử vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.