Chương 4: Thất Thân
Vân Thanh
07/04/2014
Sáng sớm
Lôi dĩnh đầu đau gần chết,bia rượu thật không phải là thứ gì tốt, tuy rằng say có thể tạm thời quên đi phiền não, nhưng hậu quả say rượu, tựa như như bây giờ, đau đầu muốn chết, toàn thân đều ko thể làm nổi cái gì, hơn nữa cũng nói qua, hình dáng nàng say rượu thật ko có nết , mà đối với điểm này, nàng cũng không dám gật bừa.
Choáng váng ~~
Làm sao nàng có thể say đến như vậy! Nàng thục nữ gần chết mà! !
Chớp chớp lông mi, đột nhiên đầu óc một trận mê muội,tại sao nàng ko nhớ rõ mình về nhà bằng cách nào? Hơn nữa độ cứng mềm của cái giường này cũng ko giống với cái giường nhà nàng
Nghĩ vậy, lôi dĩnh ngồi mạnh dậy, nhìn lại phòng, trời ạ! ! Thật không phải là gian phòng của mình, nơi này là chỗ nào a? ?
Đảo mắt nhìn nhìn bên cạnh, lại thấy một nam nhân đang nằm, hạ thân của hắn bị chăn lông che phủ, lôi dĩnh không thể tin được, quần áo của hắn đều bị cởi bỏ
Nếu như là cái “chuyện kia” thì thật là đáng sợ, tại sao nàng lại có thể cùng một người đàn ông rãnh rỗi chung gối? ?
Mà hắn,lại còn ngủ như heo a! ! Hắn là ai vậy? ? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này? ?
Lôi dĩnh đột nhiên nghĩ đến cái gì, chậm rãi vén chăn lên, cúi đầu nhìn vào , đầu óc mạnh mẽ ‘ ông ’ lên một tiếng,tại sao cả nàng cũng ko mặc quần áo? ? “Trời ạ” ~”Trời ạ ~~~ sao lại thế này? ?*
Cảm giác được tính nghiêm trọng của sự việc, lôi dĩnh vội vàng khẩn trương, đem bản thân nghiêm nghiêm túc túc nghĩ lại, không được, rốt cuộc sao lại thế này? ? Ngẫm lại, phải hảo hảo ngẫm lại.
Cố gắng hồi tưởng tất cả mọi chuyện phát sinh ngày hôm qua,nàng cùng phụ thân cãi nhau một trận, sau đó một mình chạy ra quán bar, sau đó uống vào rất nhiều rượu, lại sau đó ~~~~ lại sau đó ~~~ lại sau đó đi vào toilet, nôn…….nôn…..
Đúng rồi, tối hôm qua nàng từng cầm lấy áo một người đàn ông,ko là một nam nhân rất tuấn tú, nhưng đó là ai?Ko nhớ được, chẳng lẽ là người nam nhân này sao? ?
Trời ạ! ! Làm sao bây giờ a! ! Làm sao bây giờ! ! !
Ai tới cứu tôi a, đêm qua rốt cuộc chuyện gì xảy ra a? ? Chẳng lẽ mình thật sự say rượu đến độ vậy sao? ? Bá Vương ngạnh thượng cung? ?
Nhưng nếu theo lý thuyết thì nữ nhân “lần đầu tiên” hẳn là phải có ấn tượng,tại sao lại ko có cảm giác a? ? Tại sao nàng một chút đau cũng ko có!!?
Quay đầu nhìn xem nam nhân bên cạnh, bộ dạng tốt lắm, cùng với người tối hôm qua thật sự giống nhau(Thanh vân ko nói gì lắc đầu: cái gì giống nhau a!Vốn là một),nhưng hiện tại nàng cũng ko có tâm tư để đánh giá.
Nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường, nhìn chung quanh, hoàn hảo , quần áo vẫn nằm trên bàn bên cạnh thẳng tắp tươm tất,nếu theo lý thuyết thì quần áo ko nên chỉnh tề như vậy mới đúng a! !
Tuy rằng cảm giác thấy kì quái, nhưng giờ phút này nàng cũng không muốn nghĩ lại, bất chấp tất cả, cầm lấy quần áo liền mặc lên người, muon611 nhanh chóng rời khỏi nơi này
Coi như là làm một đêm tình, người hiện đại đều như vậy, nàng hẳn là cũng chỉ tiêu sái cùng người kia nói hẹn gặp lại thôi, không ~~ không đúng, hẳn là vĩnh viễn đều không cần phải gặp lại.
Mặc đồ chỉnh tề xong, nàng quay đầu nhìn hắn một cái, nghĩ lại, đêm qua coi như là hắn cũng đã chiếu cố nàng, căn cứ vào phép lịch sự nàng cũng ko thể bạc đãi hắn.
Nghĩ nghĩ, nàng liền lấy tiền trong túi xách ra , chỉ còn 500 đồng a! !
Quên đi, để lại một trăm đồng ngồi xe, số còn lại toàn bộ cho hắn cũng được, viết xong tờ giấy, nàng đem tiến cùng tờ giấy đặt trên tủ đầu giường, dùng một cái cốc nước đè lại, ko để tiền bị gió thổi bay đi,dù sao đây cũng là đồng tiền xương máu của nàng a!
Trốn, nhất định phải trốn, nếu ko thì phải làm sao bây giờ? Chờ cho người sỉ nhục sao?
Huống chi, ngày hôm qua được báo tin sẽ phải cưới cái tên Cung Thần Hạo kia, chuyện động trời kia nàng cũng ko thể thay đổi, nàng cũng không muốn bởi vì nguyên nhân này mà công ty nhà nàng gặp phải tình cảnh đóng cửa.
Nếu đã quyết định phái lập gia đình rồi, chuyện ngày hôm nay, xem như là chưa bao giờ phát sinh vậy
Nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó chuồn mất,đây mới là phương án hay nhất.
Một tiếng đóng cửa rất nhỏ, đã quấy nhiễu giấc ngủ của Tiêu Ngự.
Chân mày hắn tự nhiên nhăn lại!Thật đau đầu !
Ngày hôm qua ở quán bar, vô duyên vô cớ đụng phải nha đầu kia,nàng lại giữ lấy hắn khư khư? Còn nói cái gì phải kết hôn? Hừ ~~ thật sự là khôi hài,nàng sao lại có thể kéo một người xa lạ ko quen tán gẫu ko yên?
Nếu ko phải vì hắn có tấm lòng nhân hậu, hắn đã sớm đem nàng vứt trên đường cái rồi, thật sự là cực khổ lỗ tai hắn, bị hành hạ suốt ba giờ, làm cho hắn nhẫn nhục lấy toàn thân bốc mùi “món ngon tuyệt vời” nghe nàng lải nhải, cũng không biết nàng ở đâu lấy ra nhiều lời như vậy?
Thực không hiểu nổi, ko biết uống rượu lại còn uống nhiều, hơn nữa lại ói đầy thân hắn, khiến hắn ko thể tiếp tục cùng đám an hem gặp mặt, lúc bỏ đi còn có chút xấu hổ, xem ra, hắn sẽ bị đám bạn tốt cười vào mặt một khoảng thời gian rồi.
Nhớ tới nàng hợp tình hợp lý muốn hắn bồi nàng? Hơn nữa nàng còn toan tính đột nhiên muốn cởi y phục? Nàng đến tột cùng là loại nữ sinh gì? Xem tuổi cũng ko lớn a.
Quay đầu nhìn lại người bên cạnh, dĩ nhiên lại ko thấy? ?
Tiêu ngự phi mạnh mẽ ngồi dậy, người đâu? ? Nhìn chung quanh, thấy phòng rỗng tuếch, phòng tắm cũng không có bất kỳ âm thanh gì.
Chẳng lẽ tiếng đóng cửa kia phát ra từ nàng?
Tiêu ngự phi chậm rãi đứng lên, đem chăn lông quấn ở phần eo, hướng phòng tắm đi tới, quên đi, dù sao cũng chỉ là một nha đầu ngốc, hắn hôm nay còn việc quan trọng cần làm, có thời gian hắn sẽ tìm nha đầu này tính sổ.
Hắn vừa đứng dậy, liền nhìn thấy ở tủ đầu giường có tiền cùng tờ giấy bị ép đưới 1 côc nước, nháy mắt,lửa giận của hắn đã bùng lên, nàng đã coi hắn thành thứ gì?
Nhìn chữ viết tú lệ tươi mát trong tờ giấy, do chính tay tiểu nha đầu viết ra
Vị tiên sinh này: Thật ngượng ngùng! Tôi hôm qua thật ko biết để ý, tôi sâu sắc muốn xin lỗi anh, cũng cám ơn anh đã cùng tôi, chiếu cố tôi, còn nữa, ba trăm đồng này là toàn bộ gia sản của tôi, đều để lại cho anh, đây là phí cho tối hôm qua anh đã chiếu cố tôi tốt, thực cám ơn anh, hẹn gặp lại! À không!Tốt nhất là ko cần gặp lại! !
Hắn trừng mắt giận dữ,một ngọn lửa Vô Danh đang hun đốt. . . . .
Chết tiệt,nàng khinh hắn thành cái gì a?Là tình nhân một đêm sao? ?
Tốt nhất nàng nên cầu nguyện làm sao đừng cho hắn nhanh chóng tìm được nàng! ! Tờ giấy đã bị Tiêu Ngự Phi vò thành một cục.
Thân làm người quản lý cao nhất của tập đoàn Tiêu thị – một trong mười tập đoàn lớn nhất nước,hắn chưa từng chịu qua sự ô nhục lớn như vậy.
Lôi dĩnh đầu đau gần chết,bia rượu thật không phải là thứ gì tốt, tuy rằng say có thể tạm thời quên đi phiền não, nhưng hậu quả say rượu, tựa như như bây giờ, đau đầu muốn chết, toàn thân đều ko thể làm nổi cái gì, hơn nữa cũng nói qua, hình dáng nàng say rượu thật ko có nết , mà đối với điểm này, nàng cũng không dám gật bừa.
Choáng váng ~~
Làm sao nàng có thể say đến như vậy! Nàng thục nữ gần chết mà! !
Chớp chớp lông mi, đột nhiên đầu óc một trận mê muội,tại sao nàng ko nhớ rõ mình về nhà bằng cách nào? Hơn nữa độ cứng mềm của cái giường này cũng ko giống với cái giường nhà nàng
Nghĩ vậy, lôi dĩnh ngồi mạnh dậy, nhìn lại phòng, trời ạ! ! Thật không phải là gian phòng của mình, nơi này là chỗ nào a? ?
Đảo mắt nhìn nhìn bên cạnh, lại thấy một nam nhân đang nằm, hạ thân của hắn bị chăn lông che phủ, lôi dĩnh không thể tin được, quần áo của hắn đều bị cởi bỏ
Nếu như là cái “chuyện kia” thì thật là đáng sợ, tại sao nàng lại có thể cùng một người đàn ông rãnh rỗi chung gối? ?
Mà hắn,lại còn ngủ như heo a! ! Hắn là ai vậy? ? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này? ?
Lôi dĩnh đột nhiên nghĩ đến cái gì, chậm rãi vén chăn lên, cúi đầu nhìn vào , đầu óc mạnh mẽ ‘ ông ’ lên một tiếng,tại sao cả nàng cũng ko mặc quần áo? ? “Trời ạ” ~”Trời ạ ~~~ sao lại thế này? ?*
Cảm giác được tính nghiêm trọng của sự việc, lôi dĩnh vội vàng khẩn trương, đem bản thân nghiêm nghiêm túc túc nghĩ lại, không được, rốt cuộc sao lại thế này? ? Ngẫm lại, phải hảo hảo ngẫm lại.
Cố gắng hồi tưởng tất cả mọi chuyện phát sinh ngày hôm qua,nàng cùng phụ thân cãi nhau một trận, sau đó một mình chạy ra quán bar, sau đó uống vào rất nhiều rượu, lại sau đó ~~~~ lại sau đó ~~~ lại sau đó đi vào toilet, nôn…….nôn…..
Đúng rồi, tối hôm qua nàng từng cầm lấy áo một người đàn ông,ko là một nam nhân rất tuấn tú, nhưng đó là ai?Ko nhớ được, chẳng lẽ là người nam nhân này sao? ?
Trời ạ! ! Làm sao bây giờ a! ! Làm sao bây giờ! ! !
Ai tới cứu tôi a, đêm qua rốt cuộc chuyện gì xảy ra a? ? Chẳng lẽ mình thật sự say rượu đến độ vậy sao? ? Bá Vương ngạnh thượng cung? ?
Nhưng nếu theo lý thuyết thì nữ nhân “lần đầu tiên” hẳn là phải có ấn tượng,tại sao lại ko có cảm giác a? ? Tại sao nàng một chút đau cũng ko có!!?
Quay đầu nhìn xem nam nhân bên cạnh, bộ dạng tốt lắm, cùng với người tối hôm qua thật sự giống nhau(Thanh vân ko nói gì lắc đầu: cái gì giống nhau a!Vốn là một),nhưng hiện tại nàng cũng ko có tâm tư để đánh giá.
Nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường, nhìn chung quanh, hoàn hảo , quần áo vẫn nằm trên bàn bên cạnh thẳng tắp tươm tất,nếu theo lý thuyết thì quần áo ko nên chỉnh tề như vậy mới đúng a! !
Tuy rằng cảm giác thấy kì quái, nhưng giờ phút này nàng cũng không muốn nghĩ lại, bất chấp tất cả, cầm lấy quần áo liền mặc lên người, muon611 nhanh chóng rời khỏi nơi này
Coi như là làm một đêm tình, người hiện đại đều như vậy, nàng hẳn là cũng chỉ tiêu sái cùng người kia nói hẹn gặp lại thôi, không ~~ không đúng, hẳn là vĩnh viễn đều không cần phải gặp lại.
Mặc đồ chỉnh tề xong, nàng quay đầu nhìn hắn một cái, nghĩ lại, đêm qua coi như là hắn cũng đã chiếu cố nàng, căn cứ vào phép lịch sự nàng cũng ko thể bạc đãi hắn.
Nghĩ nghĩ, nàng liền lấy tiền trong túi xách ra , chỉ còn 500 đồng a! !
Quên đi, để lại một trăm đồng ngồi xe, số còn lại toàn bộ cho hắn cũng được, viết xong tờ giấy, nàng đem tiến cùng tờ giấy đặt trên tủ đầu giường, dùng một cái cốc nước đè lại, ko để tiền bị gió thổi bay đi,dù sao đây cũng là đồng tiền xương máu của nàng a!
Trốn, nhất định phải trốn, nếu ko thì phải làm sao bây giờ? Chờ cho người sỉ nhục sao?
Huống chi, ngày hôm qua được báo tin sẽ phải cưới cái tên Cung Thần Hạo kia, chuyện động trời kia nàng cũng ko thể thay đổi, nàng cũng không muốn bởi vì nguyên nhân này mà công ty nhà nàng gặp phải tình cảnh đóng cửa.
Nếu đã quyết định phái lập gia đình rồi, chuyện ngày hôm nay, xem như là chưa bao giờ phát sinh vậy
Nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó chuồn mất,đây mới là phương án hay nhất.
Một tiếng đóng cửa rất nhỏ, đã quấy nhiễu giấc ngủ của Tiêu Ngự.
Chân mày hắn tự nhiên nhăn lại!Thật đau đầu !
Ngày hôm qua ở quán bar, vô duyên vô cớ đụng phải nha đầu kia,nàng lại giữ lấy hắn khư khư? Còn nói cái gì phải kết hôn? Hừ ~~ thật sự là khôi hài,nàng sao lại có thể kéo một người xa lạ ko quen tán gẫu ko yên?
Nếu ko phải vì hắn có tấm lòng nhân hậu, hắn đã sớm đem nàng vứt trên đường cái rồi, thật sự là cực khổ lỗ tai hắn, bị hành hạ suốt ba giờ, làm cho hắn nhẫn nhục lấy toàn thân bốc mùi “món ngon tuyệt vời” nghe nàng lải nhải, cũng không biết nàng ở đâu lấy ra nhiều lời như vậy?
Thực không hiểu nổi, ko biết uống rượu lại còn uống nhiều, hơn nữa lại ói đầy thân hắn, khiến hắn ko thể tiếp tục cùng đám an hem gặp mặt, lúc bỏ đi còn có chút xấu hổ, xem ra, hắn sẽ bị đám bạn tốt cười vào mặt một khoảng thời gian rồi.
Nhớ tới nàng hợp tình hợp lý muốn hắn bồi nàng? Hơn nữa nàng còn toan tính đột nhiên muốn cởi y phục? Nàng đến tột cùng là loại nữ sinh gì? Xem tuổi cũng ko lớn a.
Quay đầu nhìn lại người bên cạnh, dĩ nhiên lại ko thấy? ?
Tiêu ngự phi mạnh mẽ ngồi dậy, người đâu? ? Nhìn chung quanh, thấy phòng rỗng tuếch, phòng tắm cũng không có bất kỳ âm thanh gì.
Chẳng lẽ tiếng đóng cửa kia phát ra từ nàng?
Tiêu ngự phi chậm rãi đứng lên, đem chăn lông quấn ở phần eo, hướng phòng tắm đi tới, quên đi, dù sao cũng chỉ là một nha đầu ngốc, hắn hôm nay còn việc quan trọng cần làm, có thời gian hắn sẽ tìm nha đầu này tính sổ.
Hắn vừa đứng dậy, liền nhìn thấy ở tủ đầu giường có tiền cùng tờ giấy bị ép đưới 1 côc nước, nháy mắt,lửa giận của hắn đã bùng lên, nàng đã coi hắn thành thứ gì?
Nhìn chữ viết tú lệ tươi mát trong tờ giấy, do chính tay tiểu nha đầu viết ra
Vị tiên sinh này: Thật ngượng ngùng! Tôi hôm qua thật ko biết để ý, tôi sâu sắc muốn xin lỗi anh, cũng cám ơn anh đã cùng tôi, chiếu cố tôi, còn nữa, ba trăm đồng này là toàn bộ gia sản của tôi, đều để lại cho anh, đây là phí cho tối hôm qua anh đã chiếu cố tôi tốt, thực cám ơn anh, hẹn gặp lại! À không!Tốt nhất là ko cần gặp lại! !
Hắn trừng mắt giận dữ,một ngọn lửa Vô Danh đang hun đốt. . . . .
Chết tiệt,nàng khinh hắn thành cái gì a?Là tình nhân một đêm sao? ?
Tốt nhất nàng nên cầu nguyện làm sao đừng cho hắn nhanh chóng tìm được nàng! ! Tờ giấy đã bị Tiêu Ngự Phi vò thành một cục.
Thân làm người quản lý cao nhất của tập đoàn Tiêu thị – một trong mười tập đoàn lớn nhất nước,hắn chưa từng chịu qua sự ô nhục lớn như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.