Chương 73: Mẹ Quý Nhờ Con ( 4 )
Sở Ly
28/08/2023
Nói là đi du lịch nhưng phải đến tận trưa hôm sau Bối Vy mới thức giấc, đêm qua cô bị Cố Thiếu Tranh hành cho ra bả, người đàn ông cứ trêu ghẹo cô suốt cả đêm dài nhưng lúc vì mệt Bối Vy vừa chợp mắt đã bị anh phá cho tỉnh lại đến tận lúc cô không thở nổi cả người như một con cá chết anh mới chịu buông tha cho cô.
Bối Vy thay xong một chiếc đầm lụa hai dây dài ngang đùi trở ra trên bàn nhỏ đã có một bữa trưa hấp dẫn Cố Thiếu Tranh cũng đang ngồi đó đâm mắt vào chiếc máy tính của mình. Bối Vy lẳng lặng đi đến ngồi một cái bịch xuống ngay bên cạnh, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh Cố Thiếu Tranh tập trung như vậy cô lại không kiềm dược mà không nỡ chớp mắt, nhìn mấy món ăn sang trọng ngay trước mắt Bối Vy không tin được đây là Cố Thiếu Tranh căn dặn cho nhà bếp của khách sạn làm riêng cho cô thay vì ăn mấy món có sẵn.
“ Ông xã, đừng làm việc nữa cùng em ăn đi “
Cố Thiếu Tranh lập tức đặt máy tính sang một bên nồi nhếch lại gần với cô hơn, anh đảo mắt nhìn qua cơ thể người phụ nữ một vòng trên cổ thoáng ẩn thoáng hiện những dấu chấm đỏ mờ mờ nhạt nhạt rồi tự mình nở một nụ cười tà.
Hai người ăn xong bữa trưa đồng hồ cũng đã hơn hai giờ trưa, lúc này Bối Vy nhìn ra bên ngoài tuy là đang giữa trưa nhưng màu trời ở Hawaii lại vô cùng trong xanh, mát mẻ không có nổi một tia nắng vàng nào, không khí vô cùng dễ chịu khiến cô không muốn chỉ ngồi yên ở trong căn phòng khách sạn này, cuối cùng Bối Vy cùng Cố Thiếu Tranh quyết định đi dạo biển.
Dù có là thời gian nào trong ngày thì bãi biển này cũng rất đông đúc và náo nhiệt, ở đây người ta không chỉ được đắm mình dưới dòng đại dương xanh ngát còn có thể tham gia vô số tró chơi trên nước từ những trò nhẹ nhàng đến những trò chơi mạnh bạo,...Bối Vy vốn là một người ham vui cô đã tự mình thử hết tất cả các trò chơi còn luyến tiếc chơi đi chơi lại nhiều lần, Cố Thiếu Tranh cũng rất vô cùng nuông chiều chỉ cần cô thích anh sẽ ngay lập tức gật đầu đồng ý.
Hai người hạnh phúc vui đùa cùng những cơn sóng êm dịu cùng làn nước mát lạnh, trước mắt là một cảnh đẹp mê mẩn hồn người, cùng nhay thưởng thức những ly cocktail ngon miệng,...
Ở đây không thiếu những cặp đôi yêu nhau nhưng đến cả bọn họ còn phải ganh tị với hai người, sự nuông chiều cùng quan tâm, chăm sóc của Cố Thiếu Tranh giành cho Bối Vy vượt xa tưởng tượng của bọn họ về việc mà một người bạn trai hay là một người chồng nên làm, khó có người đàn ông nào có thể sánh được với Cố Thiếu Tranh về mặt này.
“ Ông xã, ở đây thật vui,...ông xã, cảm ơn anh“
“ Chuyện gì? “
Cố Thiếu Tranh ngồi ngay sau lưng cô, một ay ôm lấy khung eo gọn gàng tay kia vuốt lấy vuốt để mái tóc đang bay phấp phới dưới sự tác động của những làn gió nhè nhẹ, mỗi giây mỗi phút anh đều muốn ôm trọn người phụ nữ của mình vào lòng như bây giờ.
“ Vì anh đã đưa em đến đây, còn là cảm ơn vì anh đã yêu em nhiều đến vậy “
“ Sao lại nói về chuyện này nữa, anh yêu em là anh tự nguyện là chính anh muốn yêu em,...bất kể là thứ gì chỉ cần em muốn anh đều có thể cho em, sau này cấm em nói lời cảm ơn nữa “
Bối Vy quay đầu ra sau hôn nhẹ lên bờ môi anh, còn không nỡ mà hôn thêm vài phát, Bối Vy còn muốn nói cảm ơn anh nữa kìa, lúc nào cô cũng muốn nói điều đó với anh, làm sao cô có thể không cảm ơn được một người đàn ông tốt như vậy lại chọn yêu một người không hoàn mỹ như cô, trước đây Bối Vy đã nghỉ chỉ cần cô tìm được một người thật sự yêu mình là được không phải là kiểu đàn ông giàu có, đẹp trai gì chỉ cần trong tim người đó có cô dù có là một người lạnh lẽo, vô cảm thế nào cô cũng đã mãn nguyện nhưng chuyện bây giờ lại vượt xa trí tưởng tượng của cô, sự xuất hiện của Cố Thiếu Tranh làm cho cô biết được cảm giác có một người đàn ông hoàn hảo bên cạnh là như thế nào.
“ Ông xã, em yêu anh “
...
Từ lúc đó hầu như hai người không trở về khách sạn một lần nào phải đến tận hơn một giờ sáng hôm sau Bối Vy vẫn còn ham vui nhảy nhót tại quầy bar dưới biển đây chính là thời gian nổi trội nhất trong ngày, vào lúc này tất cả mọi người đều tập trung tại đây hòa mình vào chốn vui chơi phong tình.
Bối Vy nhảy thì nhảy nhưng mắt vẫn không rời khỏi Cố Thiếu Tranh đang ngồi ở đằng xa dõi theo mình, anh cũng không giữ ai trong mắt ngoài cô.
Từ nơi nào một người phụ nữ trong bộ bikini đầy bốc lửa cầm ly rượu uyển chuyển đi đến cố ý ngồi ngay bên cạnh Cố Thiếu Tranh, lúc này Bối Vy vì nị những người khác chắn trước mắt nên cô không nhìn ra chồng của mình đang bị người khác tiếp cận.
Người phụ nữ rất thuần thục cất giọng nói bằng một tràn dài tiếng anh.
“ Chào anh, tôi là Ali, anh chỉ có một mình thôi sao chi bằng chúng ta chúng ta giao lưu một đêm được không?, dù sao tôi cũng đang cô đơn lắm “
Cố Thiếu Tranh không thèm nhìn cô, ánh mắt trở nên nguội lạnh còn chứa đầy tia máu, anh nhắm mắt vài giây tỏ ra chán ghét vừa định mở miệng thì tiếng nói của Bối Vy đã vọng lại, trình độ tiếng anh của cô so với người phụ nữ kia không hề thua kém.
“ Xin lỗi, đêm nay anh ấy là của tôi, à... không phải chỉ đêm nay thôi đâu mỗi đêm anh ấy đều là của tôi rồi “
Cố Thiếu Tranh ngẩng cao đầu nhìn Bối Vy nhếch một bên khóe miệng,
Bối Vy đứng đối diện cúi nhẹ đầu nhìn thứ rác rưỡi ngay dưới mắt mình, ánh mắt cô bây giờ không khác gì muốn ăn tươi nuốt sống người phụ nữ dưới trướng mình, Bối Vy chỉ cái một cái nhướng mày đã khiến Ali đó không kịp chạy mất. Cô hừng hực nhìn lại Cố Thiếu Tranh anh mắt liền thay đổi như một con mèo nhỏ đang giở trò giận hờn, cô kéo lấy tay Cố Thiếu Tranh giọng không nặng cũng không nhẹ.
“ Về phòng thôi, em buồn ngủ rồi “
Trở về phòng khách sạn, Bối Vy vứt Cố Thiếu Tranh qua một bên không nói không rằng cô hồng hộc quay người vào nhà tắm, hai mươi phút sau lúc tắm xong lại phát hiện mình quên lấy váy ngủ bây giờ ở đây cũng chỉ có một chiếc khăn ắm có thể che chắn cho cơ thể nõn nà này, Bối Vy lại không muốn dùng khăn tắm cô đứng ngay bên trong nói vọng ra.
“ Ông xã, anh lấy giúp em váy ngủ với, em quên mang vào rồi “
“ Ông xã à, anh ngủ rồi sao, lấy giúp em váy ngủ đi “
Bối Vy cứ gọi mãi không thấy Cố Thiếu Tranh trả lời nghỉ chắc anh đã ngủ cô đành quấn người qua loa rồi đi ra, căn phòng đột nhiên tối thui chỉ có một ánh đèn yếu ớt từ cái đền ngủ nhỏ trên cái tủ bên cạnh giường, Bối Vy nhìn thấy người đàn ông đang bất động trên giường cứ như đã ngủ say cô nhè nhẹ đi lại cẩn thận mở cánh cửa tủ sợ làm phát ra âm thanh làm anh thức giấc nhưng cánh cửa tủ vừa được mở ra cô đã bị Cố Thiếu Tranh làm cho hoảng hồn hét lên một tiếng, hai tay cũng bất giác buông lỏng làm cái khăn đang quấn trên người tuột hẳn xuống, Bối Vy kinh hãi quay người lọt vào mắt Cố Thiếu Tranh là một thân hình mềm mại trắng đến phát sáng, anh không nói lời nào cứ vậy mà ép chặt người phụ nữ vào cửa tủ Bối Vy giãy giụa, né tránh một hồi cuối cùng cũng chịu thua dưới tay anh.
***
Bối Vy thay xong một chiếc đầm lụa hai dây dài ngang đùi trở ra trên bàn nhỏ đã có một bữa trưa hấp dẫn Cố Thiếu Tranh cũng đang ngồi đó đâm mắt vào chiếc máy tính của mình. Bối Vy lẳng lặng đi đến ngồi một cái bịch xuống ngay bên cạnh, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh Cố Thiếu Tranh tập trung như vậy cô lại không kiềm dược mà không nỡ chớp mắt, nhìn mấy món ăn sang trọng ngay trước mắt Bối Vy không tin được đây là Cố Thiếu Tranh căn dặn cho nhà bếp của khách sạn làm riêng cho cô thay vì ăn mấy món có sẵn.
“ Ông xã, đừng làm việc nữa cùng em ăn đi “
Cố Thiếu Tranh lập tức đặt máy tính sang một bên nồi nhếch lại gần với cô hơn, anh đảo mắt nhìn qua cơ thể người phụ nữ một vòng trên cổ thoáng ẩn thoáng hiện những dấu chấm đỏ mờ mờ nhạt nhạt rồi tự mình nở một nụ cười tà.
Hai người ăn xong bữa trưa đồng hồ cũng đã hơn hai giờ trưa, lúc này Bối Vy nhìn ra bên ngoài tuy là đang giữa trưa nhưng màu trời ở Hawaii lại vô cùng trong xanh, mát mẻ không có nổi một tia nắng vàng nào, không khí vô cùng dễ chịu khiến cô không muốn chỉ ngồi yên ở trong căn phòng khách sạn này, cuối cùng Bối Vy cùng Cố Thiếu Tranh quyết định đi dạo biển.
Dù có là thời gian nào trong ngày thì bãi biển này cũng rất đông đúc và náo nhiệt, ở đây người ta không chỉ được đắm mình dưới dòng đại dương xanh ngát còn có thể tham gia vô số tró chơi trên nước từ những trò nhẹ nhàng đến những trò chơi mạnh bạo,...Bối Vy vốn là một người ham vui cô đã tự mình thử hết tất cả các trò chơi còn luyến tiếc chơi đi chơi lại nhiều lần, Cố Thiếu Tranh cũng rất vô cùng nuông chiều chỉ cần cô thích anh sẽ ngay lập tức gật đầu đồng ý.
Hai người hạnh phúc vui đùa cùng những cơn sóng êm dịu cùng làn nước mát lạnh, trước mắt là một cảnh đẹp mê mẩn hồn người, cùng nhay thưởng thức những ly cocktail ngon miệng,...
Ở đây không thiếu những cặp đôi yêu nhau nhưng đến cả bọn họ còn phải ganh tị với hai người, sự nuông chiều cùng quan tâm, chăm sóc của Cố Thiếu Tranh giành cho Bối Vy vượt xa tưởng tượng của bọn họ về việc mà một người bạn trai hay là một người chồng nên làm, khó có người đàn ông nào có thể sánh được với Cố Thiếu Tranh về mặt này.
“ Ông xã, ở đây thật vui,...ông xã, cảm ơn anh“
“ Chuyện gì? “
Cố Thiếu Tranh ngồi ngay sau lưng cô, một ay ôm lấy khung eo gọn gàng tay kia vuốt lấy vuốt để mái tóc đang bay phấp phới dưới sự tác động của những làn gió nhè nhẹ, mỗi giây mỗi phút anh đều muốn ôm trọn người phụ nữ của mình vào lòng như bây giờ.
“ Vì anh đã đưa em đến đây, còn là cảm ơn vì anh đã yêu em nhiều đến vậy “
“ Sao lại nói về chuyện này nữa, anh yêu em là anh tự nguyện là chính anh muốn yêu em,...bất kể là thứ gì chỉ cần em muốn anh đều có thể cho em, sau này cấm em nói lời cảm ơn nữa “
Bối Vy quay đầu ra sau hôn nhẹ lên bờ môi anh, còn không nỡ mà hôn thêm vài phát, Bối Vy còn muốn nói cảm ơn anh nữa kìa, lúc nào cô cũng muốn nói điều đó với anh, làm sao cô có thể không cảm ơn được một người đàn ông tốt như vậy lại chọn yêu một người không hoàn mỹ như cô, trước đây Bối Vy đã nghỉ chỉ cần cô tìm được một người thật sự yêu mình là được không phải là kiểu đàn ông giàu có, đẹp trai gì chỉ cần trong tim người đó có cô dù có là một người lạnh lẽo, vô cảm thế nào cô cũng đã mãn nguyện nhưng chuyện bây giờ lại vượt xa trí tưởng tượng của cô, sự xuất hiện của Cố Thiếu Tranh làm cho cô biết được cảm giác có một người đàn ông hoàn hảo bên cạnh là như thế nào.
“ Ông xã, em yêu anh “
...
Từ lúc đó hầu như hai người không trở về khách sạn một lần nào phải đến tận hơn một giờ sáng hôm sau Bối Vy vẫn còn ham vui nhảy nhót tại quầy bar dưới biển đây chính là thời gian nổi trội nhất trong ngày, vào lúc này tất cả mọi người đều tập trung tại đây hòa mình vào chốn vui chơi phong tình.
Bối Vy nhảy thì nhảy nhưng mắt vẫn không rời khỏi Cố Thiếu Tranh đang ngồi ở đằng xa dõi theo mình, anh cũng không giữ ai trong mắt ngoài cô.
Từ nơi nào một người phụ nữ trong bộ bikini đầy bốc lửa cầm ly rượu uyển chuyển đi đến cố ý ngồi ngay bên cạnh Cố Thiếu Tranh, lúc này Bối Vy vì nị những người khác chắn trước mắt nên cô không nhìn ra chồng của mình đang bị người khác tiếp cận.
Người phụ nữ rất thuần thục cất giọng nói bằng một tràn dài tiếng anh.
“ Chào anh, tôi là Ali, anh chỉ có một mình thôi sao chi bằng chúng ta chúng ta giao lưu một đêm được không?, dù sao tôi cũng đang cô đơn lắm “
Cố Thiếu Tranh không thèm nhìn cô, ánh mắt trở nên nguội lạnh còn chứa đầy tia máu, anh nhắm mắt vài giây tỏ ra chán ghét vừa định mở miệng thì tiếng nói của Bối Vy đã vọng lại, trình độ tiếng anh của cô so với người phụ nữ kia không hề thua kém.
“ Xin lỗi, đêm nay anh ấy là của tôi, à... không phải chỉ đêm nay thôi đâu mỗi đêm anh ấy đều là của tôi rồi “
Cố Thiếu Tranh ngẩng cao đầu nhìn Bối Vy nhếch một bên khóe miệng,
Bối Vy đứng đối diện cúi nhẹ đầu nhìn thứ rác rưỡi ngay dưới mắt mình, ánh mắt cô bây giờ không khác gì muốn ăn tươi nuốt sống người phụ nữ dưới trướng mình, Bối Vy chỉ cái một cái nhướng mày đã khiến Ali đó không kịp chạy mất. Cô hừng hực nhìn lại Cố Thiếu Tranh anh mắt liền thay đổi như một con mèo nhỏ đang giở trò giận hờn, cô kéo lấy tay Cố Thiếu Tranh giọng không nặng cũng không nhẹ.
“ Về phòng thôi, em buồn ngủ rồi “
Trở về phòng khách sạn, Bối Vy vứt Cố Thiếu Tranh qua một bên không nói không rằng cô hồng hộc quay người vào nhà tắm, hai mươi phút sau lúc tắm xong lại phát hiện mình quên lấy váy ngủ bây giờ ở đây cũng chỉ có một chiếc khăn ắm có thể che chắn cho cơ thể nõn nà này, Bối Vy lại không muốn dùng khăn tắm cô đứng ngay bên trong nói vọng ra.
“ Ông xã, anh lấy giúp em váy ngủ với, em quên mang vào rồi “
“ Ông xã à, anh ngủ rồi sao, lấy giúp em váy ngủ đi “
Bối Vy cứ gọi mãi không thấy Cố Thiếu Tranh trả lời nghỉ chắc anh đã ngủ cô đành quấn người qua loa rồi đi ra, căn phòng đột nhiên tối thui chỉ có một ánh đèn yếu ớt từ cái đền ngủ nhỏ trên cái tủ bên cạnh giường, Bối Vy nhìn thấy người đàn ông đang bất động trên giường cứ như đã ngủ say cô nhè nhẹ đi lại cẩn thận mở cánh cửa tủ sợ làm phát ra âm thanh làm anh thức giấc nhưng cánh cửa tủ vừa được mở ra cô đã bị Cố Thiếu Tranh làm cho hoảng hồn hét lên một tiếng, hai tay cũng bất giác buông lỏng làm cái khăn đang quấn trên người tuột hẳn xuống, Bối Vy kinh hãi quay người lọt vào mắt Cố Thiếu Tranh là một thân hình mềm mại trắng đến phát sáng, anh không nói lời nào cứ vậy mà ép chặt người phụ nữ vào cửa tủ Bối Vy giãy giụa, né tránh một hồi cuối cùng cũng chịu thua dưới tay anh.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.