Chương 1120: Tìm được đường sống trong chỗ chết
Đả Nhãn
20/01/2014
Cái xúc tu này to lớn tói hai mươi mét, có màu nâu đậm và xù xì, mà
trên thân của nó, có hơn mười thứ đồ vật giống như giác múc, nhìn giống
như xúc tu của người ngoài hành tinh, sắc mặt của mọi người trắng bệch,
hô hấp dồn dập.
Hai hộ vệ của Lars tướng quân, đang không ngừng thao tác cần điều khiển hình thập tự giá, trong miệng thì thào tự nói, khẩn cầu thượng đế phù hộ bọn họ, tin tưởng bọn họ sống vài chục năm nay, cầu nguyện ngày hôm nay tuyệt đối là chân thành nhất.
- Không đủ, ha ha, xúc tu của thằng này không đủ dài!
Không biết có phải là cầu nguyện của mấy người nước ngoài này có tác dụng hay không, thời điểm cái xúc tu này còn cách trực thăng khoảng năm sáu mươi mét, rốt cục cũng dừng lại trên hư không, sau đó vô lực mà rơi xuống dưới.
Loại kinh nghiệm tìm được đường sống trong chỗ chết này, đúng là không thấy nhiều, sau đại nạn không chết, tất cả mọi người trong buồng trực thăng thở ra một hơi, hoan hô.
- Đó là cái gì?
Thời điểm mọi người đang lớn tiếng hoan hô, đột nhiên nhìn thấy, cái xúc tu kia còn chưa rơi xuống biển hoàn toàn, thì một cái tương tự như vậy từ dưới biển chui ra, lập tức làm cho tiếng hoan hô của bọn họ kẹt trong cổ họng.
- Lên cao, nhanh một chút, lại lên cao!
Trong buồng phi cơ mọi người hiển nhiên đều phát hiện một màn này, tâm tình vừa buông xuống, nhưng lại nhắc lên, phải biết rằng, tay người có dài có ngắn, vạn nhất xúc tu của con quái vật này cũng thế thì sao?
Cũng may người điều khiển lúc hoan hô, cũng không có buông lỏng thao túng trực thăng, sau khi cái xúc tu thứ hai kia đánh tới, độ cao của trực thăng đã đạt tới năm ngàn ba trăm mét.
Rất hiển nhiên, quái vật biển kia, cũng bất lực với độ cao này, cho nên khoảng cách của cái xúc tu thứ hai càng không với tới trực thăng, thẳng đến lúc này, mọi người trong buồng trực thăng mới chính thức yên lòng.
- Trời ạ! Cái này... Rốt cuộc là quái vật gì?
Ở trên trực thăng, chẳng những có hệ thống máy quét ra-đa, còn có lắp đặt thiết bị quay phim, ở độ cao năm ngàn mét mắt thường không thể nhìn thấy gì, nhưng camera treo trên trực thăng lại có thể quay được rõ ràng, đem tình hình từ dưới mặt biển từ đầu chí cuối quay lại tất cả.
Sau khi hai cái xúc tu không công mà lui, sóng to gió lớn trên mặt biển càng lớn hơn, một cơn sóng cao hơn mười mét phóng lên, mà trong cột sóng đó, xuất hiện một vật thể.
Vào thời khắc này, giống như Hải Thần hàng lâm, phong bạo tàn sát bừa bãi, hai ba mươi căn xúc tu giương nanh múa vuốt trên bầu trời, không ai nghi ngờ, nếu như những thứ gì bị xúc tu này đụng trúng, nhất định sẽ bị nó xé thành tan nát.
Mất đi nơi phát ra linh khí, quái vật ở trong nước trở nên cuồng bạo, nhanh chóng đuổi theo trực thăng ở trên cao, thân hình khổng lồ đang không ngừng phập phồng trên mặt biển, ở trong biển rộng nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.
Sau khi đuổi theo trực thăng trên bầu trời một lúc, quái vật ở trong nước, rốt cuộc cũng hiển lộ thân hình.
Lộ ra mặt biển trước hết, đương nhiên là những cái xúc tu, có tới mấy chục cái xúc tu, sau đó là một thân hình rộng hơn vài sân bóng đá, từ từ xuất hiện trên mặt biển.
Trên đầu của quái vật này, có các loại nếp nhăn rất dài, khắp nơi đều gồ ghề, nếu như không phải mọi người nhìn chằm chằm lên mặt biển, chỉ sợ sẽ cho rằng thứ lộ ra mặt biển này là đảo đá ngầm cực lớn.
Dùng con mắt cũng có thể nhìn trực quan toàn cảnh này, tất cả mọi người có thể nhìn thấy rõ cái đầu xấu xí của nó, cho dù nó chỉ lộ ra một bộ phận trên mặt biển, nhưng cũng đạt tới độ cao của một cao ốc vài chục tầng.
- Thật... Thật sự là bạch tuộc!
Giờ phút này không cần Trang Duệ nói thêm cái gì, cho dù không ăn thịt theo cũng nhìn thấy heo chạy, trong biển cả, trừ bạch tuộc ra, không còn sinh vật nào có hình dạng giống như vậy.
Nhìn thấy sóng to gió lớn ngập trời, mọi người kinh hãi không thôi, có lẽ... Cũng chỉ có trên biển cả vô biên vô tận, mới có thể thai nghén ra sinh vật khổng lồ này.
- Trở về địa điểm xuất phát, trở về thôi!
Sau khi chụp ảnh con quái vật này từ tất cả góc độ, Lars tướng quân hạ lệnh trở về.
Tuy trên trực thăng còn nhiều quả hỏa tiễn, nhưng so với hình thể của con quái vật này, cho dù toàn bộ trúng mục tiêu, cũng không cách nào gây ra vết thương trí mạng với nó, nói không chừng còn có thể làm cho nó phát cuồng lên, đi công kích nhân loại ở ven biển, vậy thì được không bù mất.
Không biết có phải là không thích ứng lưu lại trên mặt biển một thời gian dài hay không, con quái vật kia sau một hồi truy đuổi trực thăng không kết quả, từ từ biến mất dưới mặt biển, ngay cả sóng gió ngập trời lúc nãy, lập tức khôi phục lại như trước kia.
Thời điểm này mọi người lại nhìn từ trên cao xuống dưới biển, thì tầm nhìn đã khác trước, biết rõ phía dưới ẩn nấp quái vật, bọn họ luôn có một cảm giác chờ đợi lo lắng.
Trong đầu hồi tưởng lại những hình ảnh sững sờ lúc nãy, hiện tại thuyền trưởng Clyde nghĩ tới mà sợ hãi không thôi, phải biết rằng, thời điểm buổi sáng, hắn còn đang nghênh ngang điều khiển Huyên Duệ Hào qua lại vùng biển này, nếu không phải nó đang ngáy ngủ, chỉ sợ là một thuyền người chui vào bụng của nó.
- Móa, lần này xem như đến không rồi!
Dùng linh khí cảm ứng được con quái vật đó đã quay trở lại đáy biển, Trang Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, bởi vì con bạch tuộc cực lớn này chiếm giữ tại đó, chỉ sợ đợi đến ngày nó chết đi rồi, những bảo tàng dưới đó mới có thể lọt vào trong mắt của người đời.
Đương nhiên, Trang Duệ tự hỏi là mình có thể đợi tới ngày đó hay không, sinh vật có thể có hình thể lớn như vậy, quỷ mới biết nó sống bao nhiêu năm? Đoán chừng sống một ngàn năm cũng không lớn được như thế.
Chỉ đáng tiếc là đám vàng bạc ở dưới đáy biển, Trang Duệ đã từng đoán chừng đơn giản, nếu như số vàng này có thể xuất thế, chỉ sợ cũng có giá trị ít nhất là ba tỷ đô la, Trang Duệ nhìn thấy mà chảy nước miếng.
Sau khi trực thăng bay được chừng nửa tiếng, không qua bao lâu sau, trở về vùng biển có Huyên Duệ Hào và tuần tra hạm đang dừng lại ở đó.
Có lẽ Lars tướng quân có cảm giác vùng biển này không an toàn, hắn cũng không có xuống trực thăng, trực tiếp thông tri cho tuần tra hạm và Huyên Duệ Hào xuất phát, đi về phía ven biển.
Sau khi trực thăng đáp xuống bong Huyên Duệ Hào, mọi người trên trực thăng mới bước xuống, một màn mạo hiểm vừa rồi, hao tổn tinh lực của mọi người quá nhiều.
Trang Duệ mời Lars tướng quân đi vào phòng nghỉ của thuyền, lúc này đầu óc của mọi người có chút bấn loạn, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết bọn họ cũng không thể tin được là dưới đáy biển lại có một sinh vật to lớn như thế.
- Trang, cám ơn ngươi, nếu không phải ngươi nhắc nhở, sợ rằng hiện tại chúng ta cũng không biết, dưới hải vực kia còn cất dấu một con quái vật lớn như thế.
Sau khi uống một ly cà phê nóng, Lars đứng dậy dùng nghi thức chào của quân đội, tuy quá trình phi thường mạo hiểm, nhưng cũng làm cho bí ẩn bao trùm nội tâm của hắn suốt mấy chục năm, có được đáp án.
Hai hộ vệ của Lars tướng quân, đang không ngừng thao tác cần điều khiển hình thập tự giá, trong miệng thì thào tự nói, khẩn cầu thượng đế phù hộ bọn họ, tin tưởng bọn họ sống vài chục năm nay, cầu nguyện ngày hôm nay tuyệt đối là chân thành nhất.
- Không đủ, ha ha, xúc tu của thằng này không đủ dài!
Không biết có phải là cầu nguyện của mấy người nước ngoài này có tác dụng hay không, thời điểm cái xúc tu này còn cách trực thăng khoảng năm sáu mươi mét, rốt cục cũng dừng lại trên hư không, sau đó vô lực mà rơi xuống dưới.
Loại kinh nghiệm tìm được đường sống trong chỗ chết này, đúng là không thấy nhiều, sau đại nạn không chết, tất cả mọi người trong buồng trực thăng thở ra một hơi, hoan hô.
- Đó là cái gì?
Thời điểm mọi người đang lớn tiếng hoan hô, đột nhiên nhìn thấy, cái xúc tu kia còn chưa rơi xuống biển hoàn toàn, thì một cái tương tự như vậy từ dưới biển chui ra, lập tức làm cho tiếng hoan hô của bọn họ kẹt trong cổ họng.
- Lên cao, nhanh một chút, lại lên cao!
Trong buồng phi cơ mọi người hiển nhiên đều phát hiện một màn này, tâm tình vừa buông xuống, nhưng lại nhắc lên, phải biết rằng, tay người có dài có ngắn, vạn nhất xúc tu của con quái vật này cũng thế thì sao?
Cũng may người điều khiển lúc hoan hô, cũng không có buông lỏng thao túng trực thăng, sau khi cái xúc tu thứ hai kia đánh tới, độ cao của trực thăng đã đạt tới năm ngàn ba trăm mét.
Rất hiển nhiên, quái vật biển kia, cũng bất lực với độ cao này, cho nên khoảng cách của cái xúc tu thứ hai càng không với tới trực thăng, thẳng đến lúc này, mọi người trong buồng trực thăng mới chính thức yên lòng.
- Trời ạ! Cái này... Rốt cuộc là quái vật gì?
Ở trên trực thăng, chẳng những có hệ thống máy quét ra-đa, còn có lắp đặt thiết bị quay phim, ở độ cao năm ngàn mét mắt thường không thể nhìn thấy gì, nhưng camera treo trên trực thăng lại có thể quay được rõ ràng, đem tình hình từ dưới mặt biển từ đầu chí cuối quay lại tất cả.
Sau khi hai cái xúc tu không công mà lui, sóng to gió lớn trên mặt biển càng lớn hơn, một cơn sóng cao hơn mười mét phóng lên, mà trong cột sóng đó, xuất hiện một vật thể.
Vào thời khắc này, giống như Hải Thần hàng lâm, phong bạo tàn sát bừa bãi, hai ba mươi căn xúc tu giương nanh múa vuốt trên bầu trời, không ai nghi ngờ, nếu như những thứ gì bị xúc tu này đụng trúng, nhất định sẽ bị nó xé thành tan nát.
Mất đi nơi phát ra linh khí, quái vật ở trong nước trở nên cuồng bạo, nhanh chóng đuổi theo trực thăng ở trên cao, thân hình khổng lồ đang không ngừng phập phồng trên mặt biển, ở trong biển rộng nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.
Sau khi đuổi theo trực thăng trên bầu trời một lúc, quái vật ở trong nước, rốt cuộc cũng hiển lộ thân hình.
Lộ ra mặt biển trước hết, đương nhiên là những cái xúc tu, có tới mấy chục cái xúc tu, sau đó là một thân hình rộng hơn vài sân bóng đá, từ từ xuất hiện trên mặt biển.
Trên đầu của quái vật này, có các loại nếp nhăn rất dài, khắp nơi đều gồ ghề, nếu như không phải mọi người nhìn chằm chằm lên mặt biển, chỉ sợ sẽ cho rằng thứ lộ ra mặt biển này là đảo đá ngầm cực lớn.
Dùng con mắt cũng có thể nhìn trực quan toàn cảnh này, tất cả mọi người có thể nhìn thấy rõ cái đầu xấu xí của nó, cho dù nó chỉ lộ ra một bộ phận trên mặt biển, nhưng cũng đạt tới độ cao của một cao ốc vài chục tầng.
- Thật... Thật sự là bạch tuộc!
Giờ phút này không cần Trang Duệ nói thêm cái gì, cho dù không ăn thịt theo cũng nhìn thấy heo chạy, trong biển cả, trừ bạch tuộc ra, không còn sinh vật nào có hình dạng giống như vậy.
Nhìn thấy sóng to gió lớn ngập trời, mọi người kinh hãi không thôi, có lẽ... Cũng chỉ có trên biển cả vô biên vô tận, mới có thể thai nghén ra sinh vật khổng lồ này.
- Trở về địa điểm xuất phát, trở về thôi!
Sau khi chụp ảnh con quái vật này từ tất cả góc độ, Lars tướng quân hạ lệnh trở về.
Tuy trên trực thăng còn nhiều quả hỏa tiễn, nhưng so với hình thể của con quái vật này, cho dù toàn bộ trúng mục tiêu, cũng không cách nào gây ra vết thương trí mạng với nó, nói không chừng còn có thể làm cho nó phát cuồng lên, đi công kích nhân loại ở ven biển, vậy thì được không bù mất.
Không biết có phải là không thích ứng lưu lại trên mặt biển một thời gian dài hay không, con quái vật kia sau một hồi truy đuổi trực thăng không kết quả, từ từ biến mất dưới mặt biển, ngay cả sóng gió ngập trời lúc nãy, lập tức khôi phục lại như trước kia.
Thời điểm này mọi người lại nhìn từ trên cao xuống dưới biển, thì tầm nhìn đã khác trước, biết rõ phía dưới ẩn nấp quái vật, bọn họ luôn có một cảm giác chờ đợi lo lắng.
Trong đầu hồi tưởng lại những hình ảnh sững sờ lúc nãy, hiện tại thuyền trưởng Clyde nghĩ tới mà sợ hãi không thôi, phải biết rằng, thời điểm buổi sáng, hắn còn đang nghênh ngang điều khiển Huyên Duệ Hào qua lại vùng biển này, nếu không phải nó đang ngáy ngủ, chỉ sợ là một thuyền người chui vào bụng của nó.
- Móa, lần này xem như đến không rồi!
Dùng linh khí cảm ứng được con quái vật đó đã quay trở lại đáy biển, Trang Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, bởi vì con bạch tuộc cực lớn này chiếm giữ tại đó, chỉ sợ đợi đến ngày nó chết đi rồi, những bảo tàng dưới đó mới có thể lọt vào trong mắt của người đời.
Đương nhiên, Trang Duệ tự hỏi là mình có thể đợi tới ngày đó hay không, sinh vật có thể có hình thể lớn như vậy, quỷ mới biết nó sống bao nhiêu năm? Đoán chừng sống một ngàn năm cũng không lớn được như thế.
Chỉ đáng tiếc là đám vàng bạc ở dưới đáy biển, Trang Duệ đã từng đoán chừng đơn giản, nếu như số vàng này có thể xuất thế, chỉ sợ cũng có giá trị ít nhất là ba tỷ đô la, Trang Duệ nhìn thấy mà chảy nước miếng.
Sau khi trực thăng bay được chừng nửa tiếng, không qua bao lâu sau, trở về vùng biển có Huyên Duệ Hào và tuần tra hạm đang dừng lại ở đó.
Có lẽ Lars tướng quân có cảm giác vùng biển này không an toàn, hắn cũng không có xuống trực thăng, trực tiếp thông tri cho tuần tra hạm và Huyên Duệ Hào xuất phát, đi về phía ven biển.
Sau khi trực thăng đáp xuống bong Huyên Duệ Hào, mọi người trên trực thăng mới bước xuống, một màn mạo hiểm vừa rồi, hao tổn tinh lực của mọi người quá nhiều.
Trang Duệ mời Lars tướng quân đi vào phòng nghỉ của thuyền, lúc này đầu óc của mọi người có chút bấn loạn, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết bọn họ cũng không thể tin được là dưới đáy biển lại có một sinh vật to lớn như thế.
- Trang, cám ơn ngươi, nếu không phải ngươi nhắc nhở, sợ rằng hiện tại chúng ta cũng không biết, dưới hải vực kia còn cất dấu một con quái vật lớn như thế.
Sau khi uống một ly cà phê nóng, Lars đứng dậy dùng nghi thức chào của quân đội, tuy quá trình phi thường mạo hiểm, nhưng cũng làm cho bí ẩn bao trùm nội tâm của hắn suốt mấy chục năm, có được đáp án.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.