Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi
Quyển 1 - Chương 51: Dương dương tự đắc
Cổ Phán Quỳnh Y
14/01/2014
Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
Trên thực tế, trong tất cả các vương tử, Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất yêu thích nhất chính là nhị vương tử Mạc Đế Sâm, đây là vương tử có nhiều điểm giống hắn, trong lúc việc nội loạn càng ngày càng tăng cao, đã chủ động thỉnh cầu đi bình ổn dẹp loạn. Nhờ sự bình tĩnh, tỉnh táo chỉ huy chiến đấu của hắn, chiến sự liên tiếp thắng lợi, phản quân bị đánh lùi lại, cho nên quân lính tan rã, cuối cùng bị tiêu diệt toàn bộ.
Đối với kết quả như vậy, Áo Cách Nhạc Tác Phổ vô cùng hài lòng, nhưng chuyện làm hắn đứng ngồi không yên cũng sinh ra. Trải qua chiến dịch lần này, Khải Tư Đặc Lặc tướng quân nắm giữ binh quyền trong tay cũng trở thành thân tín của Mạc Đế Sâm, toàn bộ quân đội của đế quốc đã bị hắn kiềm chế chặt chẽ trong tay.
Gần như toàn bộ hoàng thất đều biết Mạc Đế Sâm cùng Khải Tư Lâm từ nhỏ đã có tình cảm sâu đậm, vốn là Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất cũng không phản đối hôn sự này, nhưng một vài dấu hiệu gần đây khiến hắn không thể không thừa nhận thân thể cường tráng của mình đã dần dần suy nhược.
Hắn bắt đầu nóng lòng muốn lập thái tử, có đại thần hiến kế, tổ chức một hôn lễ cho Cáp Mông Đức, cưới một vị công chúa, hắn liền có ngay điều kiện trở thành thái tử. Trong hoàng thất tổng cộng có hai công chúa, công chúa út năm nay mới năm tuổi được loại đi, vì thế ánh mắt của mọi người đều hướng về công chúa Khải Tư Lâm.
Từ lúc Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất quyết định cho Khải Tư Lâm trở thành Vương phi của Cáp Mông Đức, hắn đã âm thầm quan sát phản ứng của Mạc Đế Sâm, không phải là hắn lo lắng Mạc Đế Sâm bất mãn mà phản nghịch, mà là quân đội khổng lồ phía sau hắn một khi nổi loạn, cục diện sẽ không thể khống chế. Mỗi khi nghĩ đến đây đều khiến cho hắn mỗi ngày đều ăn ngủ không yên. Vì thế hắn cố hết sức ban cho Mạc Đế Sâm ưu ái vô hạn, thường xuyên ban châu báu quý hiếm, phái người đưa đến mỹ nữ tuyệt sắc, mà hắn chưa bao giờ cự tuyệt, tất cả đều nhận lấy.
Môt tháng sau khi hắn tuyên bố gả Khải Tư Lâm cho Cáp Mông Đức, Mạc Đế Sâm chủ động tìm đến phòng ngủ của hắn nói chuyện, lần đó nói chuyện cũng chỉ có nửa canh giờ ngắn ngủi. Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất nói phân tích lý do tứ hôn, sau khi hắn thao thao bất tuyệt xong, Mạc Đế Sâm chỉ thản nhiên nói một câu, sau đó liền đứng dậy lui xuống.
“Lần sau không cần viện lý do này nữa, phụ vương, người hãy nhớ rõ đã thiếu con một lần.”
Uống rượu đến nửa buổi, Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất khẽ vẫy tay vài cái, trong đại điện liền vang lên một ca khúc cung đình tuyệt hay, một vài vũ nương diễm lệ mặc lụa mỏng sôi nổi lắc mông bước lên. Không khí ngưng trọng bị đè nén trong nháy mắt trở nên thoải mái, tự tại hẳn lên, trên tay các nô bộc là khay thức ăn bằng vàng bạc, di chuyển không ngừng ở giữa, tiệc rượu bắt đầu náo nhiệt hẳn lên. Đến khi say rượu đến mơ hồ, có người bước ra nhảy múa, trầm mê trong kỹ thuật nhảy yêu mỵ của vũ nương; Có người vừa uống rượu, vừa khẽ nhịp theo, lưu loát ca hát….
Cáp Mông Đức đã say đến mờ mịt, một tay cầm chén rượu, một tay kéo Khải Tư Lâm, miệng nói lẩm bẩm không rõ. “Ta… Nào… Mời… Hoàng đệ một ly.”
Cáp Mông Đức kéo mạnh Khải Tư Lâm, có chút loạng choạng đi từ từ tới gần Mạc Đế Sâm. Lông mi dày đậm của người quân vương khẽ run lên, lãnh đạm liếc mắt nhìn hai người, đường nét trên mặt nhu hòa,bình tĩnh, gần như hoàn mỹ, không nhìn ra tâm tình đang dao động gì.
Đứng trước bàn của Mạc Đế Sâm, Cáp Mông Đức chớp chớp đôi mắt mơ màng say rượu, hôm nay hắn uống vào có chút đắc ý vênh váo. Ưu sầu đọng lại trong lòng hai mươi hai năm cuối cùng hôm nay cũng có thể bỏ ra một cách thống khoái, từ nhỏ, hoàng đệ nhỏ hơn hắn một tuổi này luôn tỏ ra quá mức ưu tú.
Mỗi khi phụ vương tổ chức yến hội, Mạc Đế Sâm thường xuyên ngồi giữa các đại thần, ứng phó tự nhiên, đối với triều chính phức tạp, cũng chỉ chậm rãi mà nói. Các đại thần cùng khách mời liên tục vì nhị hoàng tử điện hạ còn nhỏ tuổi mà lại có thiên phú như thế mà lấy làm thần kỳ, không ngừng gật đầu khen ngợi. Hắn bất đắc dĩ mà nhìn thấy tầm mắt của phụ vương vẫn theo sát Mạc Đế Sâm, trên mặt phụ vương tràn ngập khen ngợi cùng tự hào. Từ đó về sau, Mạc Đế Sâm đã che khuất tất cả hào quang của kẻ làm ca ca như hắn.
Hôm nay hắn có thể trả lại sự xấu hổ ngày xưa, không chỉ có thể đánh bại đệ đệ vĩ đại không ai bì nổi này của hắn, trở thành thái tử hợp pháp của đế quốc Da Tháp Lạp Tư vĩ đại, còn có thể cướp đi nữ nhân yêu quý nhất của hắn. Khi nghĩ vậy, hắn không thể ức chế được sự vui mừng như điên trong lòng, nhịn không được mà dương dương tự đắc, bước chân cũng như nhẹ nhàng hơn.
“Kính chúc đại hôn của hoàng huynh.” Mạc Đế Sâm nghiến răng cười, uống một chén rượu vang.
Beta: LuckyAngel
Trên thực tế, trong tất cả các vương tử, Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất yêu thích nhất chính là nhị vương tử Mạc Đế Sâm, đây là vương tử có nhiều điểm giống hắn, trong lúc việc nội loạn càng ngày càng tăng cao, đã chủ động thỉnh cầu đi bình ổn dẹp loạn. Nhờ sự bình tĩnh, tỉnh táo chỉ huy chiến đấu của hắn, chiến sự liên tiếp thắng lợi, phản quân bị đánh lùi lại, cho nên quân lính tan rã, cuối cùng bị tiêu diệt toàn bộ.
Đối với kết quả như vậy, Áo Cách Nhạc Tác Phổ vô cùng hài lòng, nhưng chuyện làm hắn đứng ngồi không yên cũng sinh ra. Trải qua chiến dịch lần này, Khải Tư Đặc Lặc tướng quân nắm giữ binh quyền trong tay cũng trở thành thân tín của Mạc Đế Sâm, toàn bộ quân đội của đế quốc đã bị hắn kiềm chế chặt chẽ trong tay.
Gần như toàn bộ hoàng thất đều biết Mạc Đế Sâm cùng Khải Tư Lâm từ nhỏ đã có tình cảm sâu đậm, vốn là Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất cũng không phản đối hôn sự này, nhưng một vài dấu hiệu gần đây khiến hắn không thể không thừa nhận thân thể cường tráng của mình đã dần dần suy nhược.
Hắn bắt đầu nóng lòng muốn lập thái tử, có đại thần hiến kế, tổ chức một hôn lễ cho Cáp Mông Đức, cưới một vị công chúa, hắn liền có ngay điều kiện trở thành thái tử. Trong hoàng thất tổng cộng có hai công chúa, công chúa út năm nay mới năm tuổi được loại đi, vì thế ánh mắt của mọi người đều hướng về công chúa Khải Tư Lâm.
Từ lúc Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất quyết định cho Khải Tư Lâm trở thành Vương phi của Cáp Mông Đức, hắn đã âm thầm quan sát phản ứng của Mạc Đế Sâm, không phải là hắn lo lắng Mạc Đế Sâm bất mãn mà phản nghịch, mà là quân đội khổng lồ phía sau hắn một khi nổi loạn, cục diện sẽ không thể khống chế. Mỗi khi nghĩ đến đây đều khiến cho hắn mỗi ngày đều ăn ngủ không yên. Vì thế hắn cố hết sức ban cho Mạc Đế Sâm ưu ái vô hạn, thường xuyên ban châu báu quý hiếm, phái người đưa đến mỹ nữ tuyệt sắc, mà hắn chưa bao giờ cự tuyệt, tất cả đều nhận lấy.
Môt tháng sau khi hắn tuyên bố gả Khải Tư Lâm cho Cáp Mông Đức, Mạc Đế Sâm chủ động tìm đến phòng ngủ của hắn nói chuyện, lần đó nói chuyện cũng chỉ có nửa canh giờ ngắn ngủi. Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất nói phân tích lý do tứ hôn, sau khi hắn thao thao bất tuyệt xong, Mạc Đế Sâm chỉ thản nhiên nói một câu, sau đó liền đứng dậy lui xuống.
“Lần sau không cần viện lý do này nữa, phụ vương, người hãy nhớ rõ đã thiếu con một lần.”
Uống rượu đến nửa buổi, Áo Cách Nhạc Tác Phổ đệ nhất khẽ vẫy tay vài cái, trong đại điện liền vang lên một ca khúc cung đình tuyệt hay, một vài vũ nương diễm lệ mặc lụa mỏng sôi nổi lắc mông bước lên. Không khí ngưng trọng bị đè nén trong nháy mắt trở nên thoải mái, tự tại hẳn lên, trên tay các nô bộc là khay thức ăn bằng vàng bạc, di chuyển không ngừng ở giữa, tiệc rượu bắt đầu náo nhiệt hẳn lên. Đến khi say rượu đến mơ hồ, có người bước ra nhảy múa, trầm mê trong kỹ thuật nhảy yêu mỵ của vũ nương; Có người vừa uống rượu, vừa khẽ nhịp theo, lưu loát ca hát….
Cáp Mông Đức đã say đến mờ mịt, một tay cầm chén rượu, một tay kéo Khải Tư Lâm, miệng nói lẩm bẩm không rõ. “Ta… Nào… Mời… Hoàng đệ một ly.”
Cáp Mông Đức kéo mạnh Khải Tư Lâm, có chút loạng choạng đi từ từ tới gần Mạc Đế Sâm. Lông mi dày đậm của người quân vương khẽ run lên, lãnh đạm liếc mắt nhìn hai người, đường nét trên mặt nhu hòa,bình tĩnh, gần như hoàn mỹ, không nhìn ra tâm tình đang dao động gì.
Đứng trước bàn của Mạc Đế Sâm, Cáp Mông Đức chớp chớp đôi mắt mơ màng say rượu, hôm nay hắn uống vào có chút đắc ý vênh váo. Ưu sầu đọng lại trong lòng hai mươi hai năm cuối cùng hôm nay cũng có thể bỏ ra một cách thống khoái, từ nhỏ, hoàng đệ nhỏ hơn hắn một tuổi này luôn tỏ ra quá mức ưu tú.
Mỗi khi phụ vương tổ chức yến hội, Mạc Đế Sâm thường xuyên ngồi giữa các đại thần, ứng phó tự nhiên, đối với triều chính phức tạp, cũng chỉ chậm rãi mà nói. Các đại thần cùng khách mời liên tục vì nhị hoàng tử điện hạ còn nhỏ tuổi mà lại có thiên phú như thế mà lấy làm thần kỳ, không ngừng gật đầu khen ngợi. Hắn bất đắc dĩ mà nhìn thấy tầm mắt của phụ vương vẫn theo sát Mạc Đế Sâm, trên mặt phụ vương tràn ngập khen ngợi cùng tự hào. Từ đó về sau, Mạc Đế Sâm đã che khuất tất cả hào quang của kẻ làm ca ca như hắn.
Hôm nay hắn có thể trả lại sự xấu hổ ngày xưa, không chỉ có thể đánh bại đệ đệ vĩ đại không ai bì nổi này của hắn, trở thành thái tử hợp pháp của đế quốc Da Tháp Lạp Tư vĩ đại, còn có thể cướp đi nữ nhân yêu quý nhất của hắn. Khi nghĩ vậy, hắn không thể ức chế được sự vui mừng như điên trong lòng, nhịn không được mà dương dương tự đắc, bước chân cũng như nhẹ nhàng hơn.
“Kính chúc đại hôn của hoàng huynh.” Mạc Đế Sâm nghiến răng cười, uống một chén rượu vang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.