Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi
Quyển 1 - Chương 9: Lên đường
Cổ Phán Quỳnh Y
14/01/2014
Edit: Bella Ngân
Beta: LuckyAngel
Đi theo sự dẫn đường của Tạp Lệ, xuyên qua một rừng cây rộng lớn rậm rạp, rốt cuộc cũng đi tới bên hồ. An Ny nhìn hồ Da Tháp Lạp Tư rộng lớn, không khỏi thở một hơi dài. Xem ra bí mật về việc xuyên không của nàng nằm trong hồ này, nhưng mấu chốt là làm thế nào để tránh được độc tính trong hồ để tìm đường quay về đây?
Nàng bước về phía trước vài bước, cố gắng tới gần hồ nước màu nâu, nhưng màu sắc quỷ quyệt của nó cùng với độc tính không khỏi làm cho nàng có chút sợ hãi, thân thể dò tìm như chần chờ chốc lát.
Ngay lúc này đây, những tiếng bước chân vang đến từ trong rừng cây cách đó không xa. An Ny bỗng nhiên quay đầu, nhanh chóng kéo lấy Tạp Lệ trốn phía sau một gốc đại thụ. Nàng có ý muốn bảo Tạp Lệ trốn cho thật kỹ, còn chính mình thì nhẹ nhàng không tiếng động tiến đến nơi vang ra âm thanh này, tìm một tảng đá lớn ngồi xổm xuống, cẩn thận thò đầu ra, xem xét tình huống trong rừng cây.
Trước mắt là một đám binh lính không hề có chút rối loạn mà tập hợp rất có quy luật, thành một đội ngũ chỉnh tề, một người có bộ dạng như thống lĩnh, tay cầm trọng kiếm, từng bước kiên định bước tới trước nhóm binh lính, bắt đầu dặn dò: “…Hoàng tử điện hạ dặn tiến hành bí mật…. Đi tìm nữ tử dị tộc đã mạo phạm hoàng tử điện hạ… Đầu tiên là tìm kiếm bên thánh hồ, sau đó lấy thánh hồ làm trung tâm mở trộng phạm vi tìm kiếm… Sứ mệnh lần này không được thất bại, toàn lực hoàn thành nhiệm vụ…”
Bởi vì khoảng cách quá xa chỉ nghe được loáng thoáng vài câu, nhưng cũng đủ khiến nàng thất kinh. Nữ tử dị tộc đã mạo phạm hoàng tử điện hạ trong miệng bọn họ không phải là chính nàng hay sao? Ngày đó khi chạy trốn nàng đã đánh vào đầu hắn thật mạnh, xem ra hắn chính là không chịu từ bỏ ý đồ, đã bí mật phái người đến bắt nàng rồi.
Nàng rất tức giận, hừ, đồ đăng đồ tử đáng hận, là ngươi khinh bạc ta trước, đoạt mất nụ hôn đầu mà nàng trân quý nhất, làm sao nàng không phản kích lại chứ, như vậy mọi người mới huề nhau. Không nghĩ tới, tên hoàng tử đáng hận này lại âm hiểm độc ác, lại muốn kéo nàng đi trị tội.
Nghe nói mạo phạm hoàng tử vốn là trọng tội, nếu như nàng bị bắt thì kết quả nhất định rất bi thảm. Nàng cắn môi, phẫn hận đấm vào tảng đá. Sau đó nàng từ từ tỉnh táo lại, một bên nhìn chằm chằm theo dõi động tĩnh của đám binh lính kia, một bên không dấu vết lui lại, trở lại chỗ Tạp Lệ rồi cùng nhau quay về trấn, vào phòng thì khóa chặt cửa lại.
“Cát Ân Tư, Tạp Lệ, các người trở về thật đúng lúc.” Y Ân đang cúi đầu thu dọn hành lý, thấy các nàng bước vào, vội vàng bước ra đón, không che đậy được vẻ mặt hưng phấn, kích động, “Ta vừa thấy cáo thị, hoàng thất đến đây tuyển thị vệ. Ta tính đi hưởng ứng lệnh triệu tập, các ngươi thấy thế nào?”
“Thật vậy chăng? Ca ca, thật tốt quá.” Tạp Lệ vỗ tay, níu lấy cánh tay của Y Ân. “Vậy ca ca có phải cũng muốn dẫn chúng ta đến thủ thành sống? Nơi đó nhất định rất đẹp.”
“Đúng vậy, Tạp Lệ, còn có thể ăn rất nhiều món ăn ngon.” Y Ân sờ mũi Tạp Lệ, lại nhìn về phía An Ny, gương mặt trẻ tuổi hiện lên vẻ ngượng ngùng cùng quẫn bách. “Cát Ân Tư, ngươi cũng thấy, nhà chúng ta thật sự rất nghèo, cho nên ta nghĩ đi kinh thành tìm thời vận, tìm được nơi tốt, có thể cho Tạp Lệ một cuộc sống tốt. Ngươi không có người thân, một mình ở đây, chi bằng theo chúng ta đi thủ thành đi. Ta sẽ chiếu cố tốt cho ngươi và Tạp Lệ, không để các ngươi chịu khổ đâu.”
Đối mặt với yêu cầu của Y Ân, nàng trầm mặc không lên tiếng, đi qua đi lại trong phòng. Nàng mới đây đã suy nghĩ thật kỹ, chỉ có biết rõ bí mật của hồ Da Tháp Lạp Tư, nàng mới có khả năng quay về thế kỷ hai mươi mốt, trở lại bên cạnh Thư Á ca. Nếu như đi cùng huynh muội họ đến kinh thành, lại phải rời khỏi hồ Da Tháp Lạp Tư, cũng có nghĩa là ước muốn quay về tương lai càng xa hơn.
“Ca ca, nếu thành thị vệ, có phải hay không sẽ kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền?”
“Đương nhiên rồi, lần này nghe nói là do hoàng tử điện hạ tuyển thị vệ, bổng lộc đương nhiên nhiều, lúc đó ca ca sẽ mua cho Tạp Lệ thật nhiều…”
An Ny thính tai liền bị lời Y Ân nói hấp dẫn, quay người lại cắt ngang hai người bọn họ đang trò chuyện, “Cái gì? Y Ân, ngươi nói lần này là hoàng tử điện hạ tuyển thị vệ?”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Y Ân nhìn thấy ánh mắt nàng như lóe sáng, vội gật đầu không ngừng, hắn dường như có một tia hy vọng, xem ra nàng có chút động tâm rồi.
Nhắc tới hoàng tử, trước mắt nàng như hiện lên hình dáng của người như cùng một khuôn mẫu với Thư Á ca, đã thế con mắt của hắn lại hàm chứa ý cười ôn hòa. Ý chí của nàng quả thật có chút dao động rồi, đáy lòng có một tia tình cảm dây dưa không rõ thúc giục nàng.
Ở nơi này kéo dài thời gian, chi bằng đi xem tên hoàng tử kia, chỉ cần thấy mái tóc màu hạt dẻ cùng nụ cười ôn nhu mềm mại mê người, phảng phất giống như đang ở bên Thư Á ca, sẽ cho nàng thêm dũng khí cùng tin tưởng trong thời gian lưu lại quốc gia xa lạ này .
Mà tên hoàng tử cuồng vọng đó lại không sợ độc trong hồ nước, khác thường hơn là hắn lại ở trong hồ tắm rất tự nhiên. Như vậy xem ra, người thống trị quốc gia này đã sớm biết bí mật của hồ Da Tháp Lạp Tư, chỉ là không biết nó được cất giấu thế nào thôi. Nếu có thể biết bí mật này, nàng không cần sợ hãi độc trong hồ này, xuống nước theo đường cũ mà đi, nói không chừng có thề quay trở lại thế kỷ hai mươi mốt.
“Cứ thế đi.” Nàng không chút chần chờ, gật đầu đồng ý, nắm tay nắm chặt như biểu lộ quyết tâm của chính mình. “Ta đi cùng các ngươi, bất quá ta có điều kiện, ta cũng muốn đi hưởng ứng lệnh triệu tập.”
“Hảo, không thành vấn đề.”
Y Ân mở miệng đáp ứng, chỉ cần cho hắn ở gần để chiếu cố nàng, có thể thường xuyên thấy gương mặt xinh đẹp của Cát Ân Tư, hắn cũng cảm thấy mỹ mãn rồi. Về phần hưởng ứng lệnh triệu tập, dù sao nàng cũng là nữ tử, cho dù nàng cải trang thành nam nhân thì vóc người cũng rất nhỏ nhắn, yếu đuối, tới cửa chọn thứ nhất khẳng định sẽ bị loại.
Beta: LuckyAngel
Đi theo sự dẫn đường của Tạp Lệ, xuyên qua một rừng cây rộng lớn rậm rạp, rốt cuộc cũng đi tới bên hồ. An Ny nhìn hồ Da Tháp Lạp Tư rộng lớn, không khỏi thở một hơi dài. Xem ra bí mật về việc xuyên không của nàng nằm trong hồ này, nhưng mấu chốt là làm thế nào để tránh được độc tính trong hồ để tìm đường quay về đây?
Nàng bước về phía trước vài bước, cố gắng tới gần hồ nước màu nâu, nhưng màu sắc quỷ quyệt của nó cùng với độc tính không khỏi làm cho nàng có chút sợ hãi, thân thể dò tìm như chần chờ chốc lát.
Ngay lúc này đây, những tiếng bước chân vang đến từ trong rừng cây cách đó không xa. An Ny bỗng nhiên quay đầu, nhanh chóng kéo lấy Tạp Lệ trốn phía sau một gốc đại thụ. Nàng có ý muốn bảo Tạp Lệ trốn cho thật kỹ, còn chính mình thì nhẹ nhàng không tiếng động tiến đến nơi vang ra âm thanh này, tìm một tảng đá lớn ngồi xổm xuống, cẩn thận thò đầu ra, xem xét tình huống trong rừng cây.
Trước mắt là một đám binh lính không hề có chút rối loạn mà tập hợp rất có quy luật, thành một đội ngũ chỉnh tề, một người có bộ dạng như thống lĩnh, tay cầm trọng kiếm, từng bước kiên định bước tới trước nhóm binh lính, bắt đầu dặn dò: “…Hoàng tử điện hạ dặn tiến hành bí mật…. Đi tìm nữ tử dị tộc đã mạo phạm hoàng tử điện hạ… Đầu tiên là tìm kiếm bên thánh hồ, sau đó lấy thánh hồ làm trung tâm mở trộng phạm vi tìm kiếm… Sứ mệnh lần này không được thất bại, toàn lực hoàn thành nhiệm vụ…”
Bởi vì khoảng cách quá xa chỉ nghe được loáng thoáng vài câu, nhưng cũng đủ khiến nàng thất kinh. Nữ tử dị tộc đã mạo phạm hoàng tử điện hạ trong miệng bọn họ không phải là chính nàng hay sao? Ngày đó khi chạy trốn nàng đã đánh vào đầu hắn thật mạnh, xem ra hắn chính là không chịu từ bỏ ý đồ, đã bí mật phái người đến bắt nàng rồi.
Nàng rất tức giận, hừ, đồ đăng đồ tử đáng hận, là ngươi khinh bạc ta trước, đoạt mất nụ hôn đầu mà nàng trân quý nhất, làm sao nàng không phản kích lại chứ, như vậy mọi người mới huề nhau. Không nghĩ tới, tên hoàng tử đáng hận này lại âm hiểm độc ác, lại muốn kéo nàng đi trị tội.
Nghe nói mạo phạm hoàng tử vốn là trọng tội, nếu như nàng bị bắt thì kết quả nhất định rất bi thảm. Nàng cắn môi, phẫn hận đấm vào tảng đá. Sau đó nàng từ từ tỉnh táo lại, một bên nhìn chằm chằm theo dõi động tĩnh của đám binh lính kia, một bên không dấu vết lui lại, trở lại chỗ Tạp Lệ rồi cùng nhau quay về trấn, vào phòng thì khóa chặt cửa lại.
“Cát Ân Tư, Tạp Lệ, các người trở về thật đúng lúc.” Y Ân đang cúi đầu thu dọn hành lý, thấy các nàng bước vào, vội vàng bước ra đón, không che đậy được vẻ mặt hưng phấn, kích động, “Ta vừa thấy cáo thị, hoàng thất đến đây tuyển thị vệ. Ta tính đi hưởng ứng lệnh triệu tập, các ngươi thấy thế nào?”
“Thật vậy chăng? Ca ca, thật tốt quá.” Tạp Lệ vỗ tay, níu lấy cánh tay của Y Ân. “Vậy ca ca có phải cũng muốn dẫn chúng ta đến thủ thành sống? Nơi đó nhất định rất đẹp.”
“Đúng vậy, Tạp Lệ, còn có thể ăn rất nhiều món ăn ngon.” Y Ân sờ mũi Tạp Lệ, lại nhìn về phía An Ny, gương mặt trẻ tuổi hiện lên vẻ ngượng ngùng cùng quẫn bách. “Cát Ân Tư, ngươi cũng thấy, nhà chúng ta thật sự rất nghèo, cho nên ta nghĩ đi kinh thành tìm thời vận, tìm được nơi tốt, có thể cho Tạp Lệ một cuộc sống tốt. Ngươi không có người thân, một mình ở đây, chi bằng theo chúng ta đi thủ thành đi. Ta sẽ chiếu cố tốt cho ngươi và Tạp Lệ, không để các ngươi chịu khổ đâu.”
Đối mặt với yêu cầu của Y Ân, nàng trầm mặc không lên tiếng, đi qua đi lại trong phòng. Nàng mới đây đã suy nghĩ thật kỹ, chỉ có biết rõ bí mật của hồ Da Tháp Lạp Tư, nàng mới có khả năng quay về thế kỷ hai mươi mốt, trở lại bên cạnh Thư Á ca. Nếu như đi cùng huynh muội họ đến kinh thành, lại phải rời khỏi hồ Da Tháp Lạp Tư, cũng có nghĩa là ước muốn quay về tương lai càng xa hơn.
“Ca ca, nếu thành thị vệ, có phải hay không sẽ kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền?”
“Đương nhiên rồi, lần này nghe nói là do hoàng tử điện hạ tuyển thị vệ, bổng lộc đương nhiên nhiều, lúc đó ca ca sẽ mua cho Tạp Lệ thật nhiều…”
An Ny thính tai liền bị lời Y Ân nói hấp dẫn, quay người lại cắt ngang hai người bọn họ đang trò chuyện, “Cái gì? Y Ân, ngươi nói lần này là hoàng tử điện hạ tuyển thị vệ?”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Y Ân nhìn thấy ánh mắt nàng như lóe sáng, vội gật đầu không ngừng, hắn dường như có một tia hy vọng, xem ra nàng có chút động tâm rồi.
Nhắc tới hoàng tử, trước mắt nàng như hiện lên hình dáng của người như cùng một khuôn mẫu với Thư Á ca, đã thế con mắt của hắn lại hàm chứa ý cười ôn hòa. Ý chí của nàng quả thật có chút dao động rồi, đáy lòng có một tia tình cảm dây dưa không rõ thúc giục nàng.
Ở nơi này kéo dài thời gian, chi bằng đi xem tên hoàng tử kia, chỉ cần thấy mái tóc màu hạt dẻ cùng nụ cười ôn nhu mềm mại mê người, phảng phất giống như đang ở bên Thư Á ca, sẽ cho nàng thêm dũng khí cùng tin tưởng trong thời gian lưu lại quốc gia xa lạ này .
Mà tên hoàng tử cuồng vọng đó lại không sợ độc trong hồ nước, khác thường hơn là hắn lại ở trong hồ tắm rất tự nhiên. Như vậy xem ra, người thống trị quốc gia này đã sớm biết bí mật của hồ Da Tháp Lạp Tư, chỉ là không biết nó được cất giấu thế nào thôi. Nếu có thể biết bí mật này, nàng không cần sợ hãi độc trong hồ này, xuống nước theo đường cũ mà đi, nói không chừng có thề quay trở lại thế kỷ hai mươi mốt.
“Cứ thế đi.” Nàng không chút chần chờ, gật đầu đồng ý, nắm tay nắm chặt như biểu lộ quyết tâm của chính mình. “Ta đi cùng các ngươi, bất quá ta có điều kiện, ta cũng muốn đi hưởng ứng lệnh triệu tập.”
“Hảo, không thành vấn đề.”
Y Ân mở miệng đáp ứng, chỉ cần cho hắn ở gần để chiếu cố nàng, có thể thường xuyên thấy gương mặt xinh đẹp của Cát Ân Tư, hắn cũng cảm thấy mỹ mãn rồi. Về phần hưởng ứng lệnh triệu tập, dù sao nàng cũng là nữ tử, cho dù nàng cải trang thành nam nhân thì vóc người cũng rất nhỏ nhắn, yếu đuối, tới cửa chọn thứ nhất khẳng định sẽ bị loại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.