Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi
Quyển 1 - Chương 58: Ngủ cùng nhau
Cổ Phán Quỳnh Y
14/01/2014
Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
“Vậy hắn có thấy ngươi giúp ta thay quần áo hay không?” Nàng thật cẩn thận quan sát nét mặt của Duy Á Đặc, trái tim giống như bị treo giữa không trung. Thượng Đế, người nhất định phải phù hộ…
“Không có. Lúc ta giúp ngươi thay quần áo, vài thị nữ đang hầu hạ điện hạ.” Duy Á Đặc khẽ lắc đầu, nhìn ánh mắt của nàng đang dần dần biến thành hoang mang. “Cát Ân Tư, ngươi…”
“Duy Á Đặc, ta xem ngươi như là tỷ muội tốt nhất của ta, ngươi sẽ không bán đứng ta chứ.” An Ny nắm chặt hai tay của Duy Á Đặc, vẻ mặt đáng thương hề hề. “Ta là nữ cải trang nam, quyết không phải là vì vinh hoa phú quý. Ta có nỗi khổ bất đắc dĩ, ngươi nhất định sẽ giúp ta giữ kín bí mật này, có phải hay không?”
Duy Á Đặc nhìn chằm chằm nàng thật lâu sau, khẽ thở dài. “Cát ân Tư, ta tin tưởng ngươi không phải là người như thế. Nếu lúc biết nhau, ngươi không đem ta thành nữ nô thấp hèn mà đối đãi, như vậy thì cho dù ngươi không đề cập tới, ta cũng xem ngươi như tỷ muội tốt của ta.”
An Ny nặng nề gật đầu, hai tay không khỏi xoa trước ngực, cảm giác bằng phẳng mà cứng rắn, vui sướng không thôi. “Duy Á Đặc, ngươi có tháo nó xuống hay không?”
“Đương nhiên là không thể tháo xuống.” Duy Á Đặc liếc mắt nhìn nàng một cái, đưa cho nàng một cái chén tinh xảo. An Ny cầm lấy chén uống lấy một ngụm nước, sau đó chậm rãi ngậm lại súc miệng.
“Bởi vì lúc điện hạ ôm ngươi trở về, nói là muốn qua đêm ở trong này.”
“Phốc…” Đang đảo nước qua lại trong miệng thì phun một cái ra khỏi miệng, thấm vào tấm thảm đẹp đẽ.
“Ngươi… Ngươi vừa mới nói cái gì? Hắn… Hắn… Qua đêm tại chỗ này? Cùng… Cùng ta ngủ… Trên cùng một giường?”
Nàng trừng mắt to như chuông đồng, lưỡi như bị cột lại, khó mà có thể tin vào tai của chính mình. Trời ạ! Nhất định là đang nằm mơ, đúng, nằm mơ.
“Cho nên, lúc giúp ngươi thay quần áo, nhìn thấy một lớp vải thật dày quấn trước ngực ngươi cũng không dám lên tiếng, chỉ giúp ngươi thay đổi một cái áo ngủ mà thôi.” Duy Á Đặc vô tội nháy mắt, lộ ra vẻ đắc ý nho nhỏ.
“Ta đoán rằng, lúc ấy điện hạ cũng có chút men say, tuy rằng cùng ngươi đắp một cái chăn, nhưng hắn tuyệt đối không phái hiện ngực bằng phẳng của người nằm bên cạnh là giả.”
“Hô… Hoàn hảo… Hoàn hảo.” Vừa nghe nói tối qua mình đã vượt qua an toàn, lúc này An Ny mới thở phào một hơi. Đồng thời lại có một nghi vấn xuất hiện.
“Duy Á Đặc, ngươi nói vì sao hắn lại muốn làm như vậy? Không hiểu ra sao lại ôm ta đến tẩm cung này, lại muốn ngủ cùng ta. Không phải hắn có phòng ngủ của chính mình hay sao? Hơn nữa, nếu hắn không biết rõ thân phận của ta, trong mắt hắn thì ta đây cũng là một nam nhân. Hắn có nhiều nữ nhân như vậy, sao lại nghĩ đến ngủ cùng giường với ta?”
“Cát Ân Tư, ta chỉ là một nô bộc, đoán không ra tâm ý của điện hạ. Ngươi nên hỏi thẳng điện hạ thì tốt hơn.” Vẻ mặt Duy Á Đặc lộ vẻ khó xử, “Đúng rồi, lúc điện hạ rời giường sáng hôm nay, đã bảo ta nói cho ngươi một tiếng, sau khi ngươi tỉnh lại thì đi đại sảnh một chuyến.”
Beta: LuckyAngel
“Vậy hắn có thấy ngươi giúp ta thay quần áo hay không?” Nàng thật cẩn thận quan sát nét mặt của Duy Á Đặc, trái tim giống như bị treo giữa không trung. Thượng Đế, người nhất định phải phù hộ…
“Không có. Lúc ta giúp ngươi thay quần áo, vài thị nữ đang hầu hạ điện hạ.” Duy Á Đặc khẽ lắc đầu, nhìn ánh mắt của nàng đang dần dần biến thành hoang mang. “Cát Ân Tư, ngươi…”
“Duy Á Đặc, ta xem ngươi như là tỷ muội tốt nhất của ta, ngươi sẽ không bán đứng ta chứ.” An Ny nắm chặt hai tay của Duy Á Đặc, vẻ mặt đáng thương hề hề. “Ta là nữ cải trang nam, quyết không phải là vì vinh hoa phú quý. Ta có nỗi khổ bất đắc dĩ, ngươi nhất định sẽ giúp ta giữ kín bí mật này, có phải hay không?”
Duy Á Đặc nhìn chằm chằm nàng thật lâu sau, khẽ thở dài. “Cát ân Tư, ta tin tưởng ngươi không phải là người như thế. Nếu lúc biết nhau, ngươi không đem ta thành nữ nô thấp hèn mà đối đãi, như vậy thì cho dù ngươi không đề cập tới, ta cũng xem ngươi như tỷ muội tốt của ta.”
An Ny nặng nề gật đầu, hai tay không khỏi xoa trước ngực, cảm giác bằng phẳng mà cứng rắn, vui sướng không thôi. “Duy Á Đặc, ngươi có tháo nó xuống hay không?”
“Đương nhiên là không thể tháo xuống.” Duy Á Đặc liếc mắt nhìn nàng một cái, đưa cho nàng một cái chén tinh xảo. An Ny cầm lấy chén uống lấy một ngụm nước, sau đó chậm rãi ngậm lại súc miệng.
“Bởi vì lúc điện hạ ôm ngươi trở về, nói là muốn qua đêm ở trong này.”
“Phốc…” Đang đảo nước qua lại trong miệng thì phun một cái ra khỏi miệng, thấm vào tấm thảm đẹp đẽ.
“Ngươi… Ngươi vừa mới nói cái gì? Hắn… Hắn… Qua đêm tại chỗ này? Cùng… Cùng ta ngủ… Trên cùng một giường?”
Nàng trừng mắt to như chuông đồng, lưỡi như bị cột lại, khó mà có thể tin vào tai của chính mình. Trời ạ! Nhất định là đang nằm mơ, đúng, nằm mơ.
“Cho nên, lúc giúp ngươi thay quần áo, nhìn thấy một lớp vải thật dày quấn trước ngực ngươi cũng không dám lên tiếng, chỉ giúp ngươi thay đổi một cái áo ngủ mà thôi.” Duy Á Đặc vô tội nháy mắt, lộ ra vẻ đắc ý nho nhỏ.
“Ta đoán rằng, lúc ấy điện hạ cũng có chút men say, tuy rằng cùng ngươi đắp một cái chăn, nhưng hắn tuyệt đối không phái hiện ngực bằng phẳng của người nằm bên cạnh là giả.”
“Hô… Hoàn hảo… Hoàn hảo.” Vừa nghe nói tối qua mình đã vượt qua an toàn, lúc này An Ny mới thở phào một hơi. Đồng thời lại có một nghi vấn xuất hiện.
“Duy Á Đặc, ngươi nói vì sao hắn lại muốn làm như vậy? Không hiểu ra sao lại ôm ta đến tẩm cung này, lại muốn ngủ cùng ta. Không phải hắn có phòng ngủ của chính mình hay sao? Hơn nữa, nếu hắn không biết rõ thân phận của ta, trong mắt hắn thì ta đây cũng là một nam nhân. Hắn có nhiều nữ nhân như vậy, sao lại nghĩ đến ngủ cùng giường với ta?”
“Cát Ân Tư, ta chỉ là một nô bộc, đoán không ra tâm ý của điện hạ. Ngươi nên hỏi thẳng điện hạ thì tốt hơn.” Vẻ mặt Duy Á Đặc lộ vẻ khó xử, “Đúng rồi, lúc điện hạ rời giường sáng hôm nay, đã bảo ta nói cho ngươi một tiếng, sau khi ngươi tỉnh lại thì đi đại sảnh một chuyến.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.