Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi
Quyển 1 - Chương 48: Tướng lãnh thần bí (1)
Cổ Phán Quỳnh Y
14/01/2014
Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
An Ny dựa theo quyết định trước đó đi tới đại sảnh, bên trong đang ca múa mừng cảnh thái bình, vũ nữ tóc vàng mắt xanh xinh đẹp, yêu kiều, tất cả giống như những đóa hoa đang nở rộ, duyên dáng lắc eo theo tiếng nhạc một cách chậm rãi.
Mạc Đế Sâm lười biếng nằm trên nhuyễn tháp, tay phải ôm một nữ tử xinh đẹp mặc lụa mỏng, tay thì đang xoa nhẹ lên chén vàng, ngửa cổ uống rượu, cứ một chén rồi một chén. Ánh mắt mê ly lãnh đạm của hắn đảo qua, nhìn thấy thân ảnh tiêm gầy kia đang mờ mịt đi vào đại sảnh, mím môi vẽ ra một nụ cười tà tứ, nghiêng đầu dựa đầu vào ngực nữ tử trêu đùa.
Tiếng nhạc ồn ào, dáng người vũ nữ đẹp đến động lòng người, bên tai còn tràn đầy tiếng trêu đùa. An Ny chán ghét nhướng mày, nhanh chóng tránh sang một bên của đại sảnh. Hôm nay người trong lòng sẽ thành thân, chú rể lại là ca ca của mình, cỡ nào châm chọc nhưng cũng là chuyện khiến người ta xấu hổ, tâm tình của người này phải là rất đau khổ, tối tăm mới đúng, hiện tại lại còn có tâm tình trác táng cùng nữ nhân khác.
Bởi vậy chỉ có thể phỏng đoán ra hai kết quả, hoặc là người này dùng chuyện này để che dấu tâm trạng không tốt của mình, hoặc là hắn giang sơn dễ đổi, buông tha cho một cây đại thụ, còn có cả một khu rừng rậm đang chờ hắn.
Rõ ràng ngày hôm qua đã đáp ứng tên đại hoàng tử kia là hôm nay sẽ đi sớm một chút, nhưng lúc này đã gần giữa trưa, bộ dạng của người này vẫn là vui đến quên trời quên đất, căn bản là không có ý muốn đứng dậy. Rốt cuộc là có muốn đi hay không! An Ny lo lắng, không ngừng nhìn đến người đang thưởng thức ca múa – Mạc Đế Sâm, hiện tại chỉ hận không thể thoáng cái xông lên, nắm cổ hắn để hỏi xem là hắn có ý gì chứ? Nếu tối nay mới đi, có khả năng đến cũng chỉ nhìn thấy một phòng toàn là chén đũa hỗn độn.
Quan trọng nhất là, nàng vừa đi đến quốc gia thần bí này, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hôn lễ của hoàng thất, chỉ có thể tưởng tượng ra cảnh tượng hoa lệ mà xa hoa lãng phí chưa từng có thôi.
Một thân ảnh vội vàng chạy vào cửa đại sảnh. “Cung báo điện hạ, bệ hạ đã phái người đến thúc giục hai lần, ngài…”
Mạc Đế Sâm ngẩng đầu lên từ trong lòng ôn hương nhuyễn ngọc, hai mắt là ngọn lửa giận đang bốc lên cuồn cuộn khiến cho người ta sợ hãi. Không đợi hắn mở miệng, tên thị vệ kia đã sợ tới mức tiểu ra quần, té chạy ra ngoài.
Hắn phất tay bảo vũ nữ lui ra, sau đó quay đầu khẽ nâng cằm của nữ tử trong lòng, tiếng nói khàn khàn mê ngươi. “Ngươi lui xuống trước đi, đêm nay ngươi chờ ta ở tẩm cung.”
Trên lớp phấn dày của gương mặt xinh đẹp nhất thời mừng rỡ như điên, vô cùng mừng rỡ mà rời khỏi đại sảnh. Mạc Đế Sâm đứng lên, Lao Sâm liền theo sát ngay phía sau, Mạc Đế Sâm quay đầu thấp giọng nói với hắn. “Hôm nay ngươi không cần đi theo ta, để hắn đi theo ta là được rồi.”
“Nhưng điện hạ, an toàn của ngài….” Khó mà thấy được gương mặt bình tĩnh, không chút dao động của Lao Sâm hiện lên một tia lo lắng.
“Lao Sâm, thị vệ thân cận của ta cũng không chỉ có một mình ngươi, còn có Cát Ân Tư.” Mạc Đế Sâm lơ đễnh, đưa tay ngăn lại lời Lao Sâm muốn nói. “Ngươi cũng đừng quên, hắn là do chính ta lựa chọn ra.”
Lao Sâm không nói thêm gì nữa, chỉ cúi đầu chậm rãi lui về phía sau vài bước.
An Ny nhìn thấy nhị hoàng tử duỗi thẳng tay chỉ chính mình, chậm rãi bước qua. Hô, rốt cục hôm nay cũng có thể đến nơi náo nhiệt nhất hôm nay của hoàng cung rồi. Vừa rồi để nàng nhìn thấy nhiều nữ nhân làm động lòng người như vậy, nếu để cho nàng tiếp tục chờ nữa, khó chắc chắn là nàng sẽ không mất khống chế mà phát điên.
Ãi, không thể tưởng tượng được là ở bên cạnh người này vài ngày, vẫn không tìm được bất cứ dấu vết gì của việc nàng muốn tìm. Mỗi ngày ứng phó với chuyện phong lưu của sắc lang này cùng đám nữ nhân quyến rũ kia, cũng đã đủ khiến nàng phát điên rồi. Bây giờ căn bản là, không rảnh để bận tâm đến kế hoạch bí mật kia.
Trong lúc nàng đang ngây người, ngẩng đầu đã thấy thân ảnh kia muốn bước ra khỏi đại sảnh, vội vàng đuổi theo. Mạc Đế Sâm đã bước xuống bậc thang, tầm mắt liền nhìn thấy thân ảnh nàng đang đi ra.
Đúng vào lúc này, thân hình tròn trịa của Khắc Lý vội vã chạy tới, thiếu chút nữa đâm đầu vào hoàng tử điện hạ tôn quý, hoàn hảo là hắn phản ứng rất nhanh, vội vàng dừng lại ngay khi thân thể sắp ngã về phía trước.
“Điện hạ.” Khắc Lý khom người thi lễ, vì chạy quá nhanh mà có chút khó thở. “Người… Người phái đi điều tra tin tức ở phụ cận Tháp Tháp Nhĩ trấn đã quay trở lại, hiện tại ngài có muốn gặp hắn hay không.”
Tháp Tháp Nhĩ trấn? An Ny cả kinh, bất động thanh sắc mà đứng lẳng lặng phía sau Mạc Đế Sâm. Trên đỉnh đầu của Khắc Lý mập mạp kia còn có một luồng sáng từ chiếc mũ giáp màu bạc, dường như phía sau hắn còn có một người nữa.
Một người có bộ dạng như tướng lãnh bước ra nhanh từ phía sau thân hình mập mạp của Khắc Lý, quỳ một gối xuống chào. “Điện hạ, hạ thần xin bẩm báo tình hình hành động cụ thể lần này, chúng ta…”
Nói đến chỗ mấu chốt, hắn ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt của hoàng tử điện hạ đang nheo lại nguy hiểm, thần kinh vốn đã căng thẳng rồi liền kinh sợ ngay, vội vàng đem lời muốn nói nuốt trở về trong bụng.
Beta: LuckyAngel
An Ny dựa theo quyết định trước đó đi tới đại sảnh, bên trong đang ca múa mừng cảnh thái bình, vũ nữ tóc vàng mắt xanh xinh đẹp, yêu kiều, tất cả giống như những đóa hoa đang nở rộ, duyên dáng lắc eo theo tiếng nhạc một cách chậm rãi.
Mạc Đế Sâm lười biếng nằm trên nhuyễn tháp, tay phải ôm một nữ tử xinh đẹp mặc lụa mỏng, tay thì đang xoa nhẹ lên chén vàng, ngửa cổ uống rượu, cứ một chén rồi một chén. Ánh mắt mê ly lãnh đạm của hắn đảo qua, nhìn thấy thân ảnh tiêm gầy kia đang mờ mịt đi vào đại sảnh, mím môi vẽ ra một nụ cười tà tứ, nghiêng đầu dựa đầu vào ngực nữ tử trêu đùa.
Tiếng nhạc ồn ào, dáng người vũ nữ đẹp đến động lòng người, bên tai còn tràn đầy tiếng trêu đùa. An Ny chán ghét nhướng mày, nhanh chóng tránh sang một bên của đại sảnh. Hôm nay người trong lòng sẽ thành thân, chú rể lại là ca ca của mình, cỡ nào châm chọc nhưng cũng là chuyện khiến người ta xấu hổ, tâm tình của người này phải là rất đau khổ, tối tăm mới đúng, hiện tại lại còn có tâm tình trác táng cùng nữ nhân khác.
Bởi vậy chỉ có thể phỏng đoán ra hai kết quả, hoặc là người này dùng chuyện này để che dấu tâm trạng không tốt của mình, hoặc là hắn giang sơn dễ đổi, buông tha cho một cây đại thụ, còn có cả một khu rừng rậm đang chờ hắn.
Rõ ràng ngày hôm qua đã đáp ứng tên đại hoàng tử kia là hôm nay sẽ đi sớm một chút, nhưng lúc này đã gần giữa trưa, bộ dạng của người này vẫn là vui đến quên trời quên đất, căn bản là không có ý muốn đứng dậy. Rốt cuộc là có muốn đi hay không! An Ny lo lắng, không ngừng nhìn đến người đang thưởng thức ca múa – Mạc Đế Sâm, hiện tại chỉ hận không thể thoáng cái xông lên, nắm cổ hắn để hỏi xem là hắn có ý gì chứ? Nếu tối nay mới đi, có khả năng đến cũng chỉ nhìn thấy một phòng toàn là chén đũa hỗn độn.
Quan trọng nhất là, nàng vừa đi đến quốc gia thần bí này, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hôn lễ của hoàng thất, chỉ có thể tưởng tượng ra cảnh tượng hoa lệ mà xa hoa lãng phí chưa từng có thôi.
Một thân ảnh vội vàng chạy vào cửa đại sảnh. “Cung báo điện hạ, bệ hạ đã phái người đến thúc giục hai lần, ngài…”
Mạc Đế Sâm ngẩng đầu lên từ trong lòng ôn hương nhuyễn ngọc, hai mắt là ngọn lửa giận đang bốc lên cuồn cuộn khiến cho người ta sợ hãi. Không đợi hắn mở miệng, tên thị vệ kia đã sợ tới mức tiểu ra quần, té chạy ra ngoài.
Hắn phất tay bảo vũ nữ lui ra, sau đó quay đầu khẽ nâng cằm của nữ tử trong lòng, tiếng nói khàn khàn mê ngươi. “Ngươi lui xuống trước đi, đêm nay ngươi chờ ta ở tẩm cung.”
Trên lớp phấn dày của gương mặt xinh đẹp nhất thời mừng rỡ như điên, vô cùng mừng rỡ mà rời khỏi đại sảnh. Mạc Đế Sâm đứng lên, Lao Sâm liền theo sát ngay phía sau, Mạc Đế Sâm quay đầu thấp giọng nói với hắn. “Hôm nay ngươi không cần đi theo ta, để hắn đi theo ta là được rồi.”
“Nhưng điện hạ, an toàn của ngài….” Khó mà thấy được gương mặt bình tĩnh, không chút dao động của Lao Sâm hiện lên một tia lo lắng.
“Lao Sâm, thị vệ thân cận của ta cũng không chỉ có một mình ngươi, còn có Cát Ân Tư.” Mạc Đế Sâm lơ đễnh, đưa tay ngăn lại lời Lao Sâm muốn nói. “Ngươi cũng đừng quên, hắn là do chính ta lựa chọn ra.”
Lao Sâm không nói thêm gì nữa, chỉ cúi đầu chậm rãi lui về phía sau vài bước.
An Ny nhìn thấy nhị hoàng tử duỗi thẳng tay chỉ chính mình, chậm rãi bước qua. Hô, rốt cục hôm nay cũng có thể đến nơi náo nhiệt nhất hôm nay của hoàng cung rồi. Vừa rồi để nàng nhìn thấy nhiều nữ nhân làm động lòng người như vậy, nếu để cho nàng tiếp tục chờ nữa, khó chắc chắn là nàng sẽ không mất khống chế mà phát điên.
Ãi, không thể tưởng tượng được là ở bên cạnh người này vài ngày, vẫn không tìm được bất cứ dấu vết gì của việc nàng muốn tìm. Mỗi ngày ứng phó với chuyện phong lưu của sắc lang này cùng đám nữ nhân quyến rũ kia, cũng đã đủ khiến nàng phát điên rồi. Bây giờ căn bản là, không rảnh để bận tâm đến kế hoạch bí mật kia.
Trong lúc nàng đang ngây người, ngẩng đầu đã thấy thân ảnh kia muốn bước ra khỏi đại sảnh, vội vàng đuổi theo. Mạc Đế Sâm đã bước xuống bậc thang, tầm mắt liền nhìn thấy thân ảnh nàng đang đi ra.
Đúng vào lúc này, thân hình tròn trịa của Khắc Lý vội vã chạy tới, thiếu chút nữa đâm đầu vào hoàng tử điện hạ tôn quý, hoàn hảo là hắn phản ứng rất nhanh, vội vàng dừng lại ngay khi thân thể sắp ngã về phía trước.
“Điện hạ.” Khắc Lý khom người thi lễ, vì chạy quá nhanh mà có chút khó thở. “Người… Người phái đi điều tra tin tức ở phụ cận Tháp Tháp Nhĩ trấn đã quay trở lại, hiện tại ngài có muốn gặp hắn hay không.”
Tháp Tháp Nhĩ trấn? An Ny cả kinh, bất động thanh sắc mà đứng lẳng lặng phía sau Mạc Đế Sâm. Trên đỉnh đầu của Khắc Lý mập mạp kia còn có một luồng sáng từ chiếc mũ giáp màu bạc, dường như phía sau hắn còn có một người nữa.
Một người có bộ dạng như tướng lãnh bước ra nhanh từ phía sau thân hình mập mạp của Khắc Lý, quỳ một gối xuống chào. “Điện hạ, hạ thần xin bẩm báo tình hình hành động cụ thể lần này, chúng ta…”
Nói đến chỗ mấu chốt, hắn ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt của hoàng tử điện hạ đang nheo lại nguy hiểm, thần kinh vốn đã căng thẳng rồi liền kinh sợ ngay, vội vàng đem lời muốn nói nuốt trở về trong bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.