Học Sinh Chuyển Trường
Đánh giá: 6.4/10 từ 27 lượt
Học sinh chuyển trường - Đang tiến hành - takataka
Giới thiệu truyện teen thú vị này:
Nó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ – Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai (Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ (Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy (Tv, Tủ lạnh, …). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.
Gia đình là vậy nhưng bên ngoài nó sống rất khép kín, từ nhỏ nó chỉ có duy nhất một người bạn, một người duy nhất muốn nói chuyện, chơi cùng nó và bảo vệ nó mỗi khi bị người khác bắt nạt, đó là người bạn tốt nhất của nó đến tận bây giờ. Nhưng, năm lớp 4 vì lý do công việc nên gia đình thằng Vũ (bạn thân nó ý) chuyển vào nam sinh sống, từ đó nó càng trở nên trầm tính, lạnh lùng hơn, nó bắt đầu mạnh mẽ hơn để giữ lời hứa với thằng Vũ. Từ hôm thằng Vũ đi nó liền xin phép bố mẹ đi học võ, ban đầu bị phản đối vì nó muốn học Teakwondo – môn võ khá nặng nề trong việc luyện tập, nhưng vì quyết tâm của nó nên bố mẹ đành đồng ý, và vì gia đình nó ai cũng biết võ (bố mẹ nó oánh nhau mới yêu nhau).
Cuộc sống của nó cú thế tiếp diễn, sáng đi học, chiều học võ. Do bố mẹ đi làm suốt nên nó phải tự lập khá sớm, ông anh rong ruổi cả ngày, lúc rảnh nó thường ôm cuốn sách nấu ăn của mẹ để học, nó không muốn phải nuốt mì tôm khi bố mẹ nó bận không về nên nó nấu ăn khá là ngon. Nói qua tí về việc học của nó, lớp 1 – 4 học sinh khá, lớp 5 trở đi năm nào cũng học sinh giỏi (từ lúc Thằng Vũ chuyển đi nó chỉ học và học).
Năm lên lớp 6 nó chính thức được tiền tiêu vặt (luật là vậy, ông anh năm lớp 6 mới được nên ổng kêu bố mẹ lớp 6 mới cho nó, đểu thật). Nhưng nó chả tiêu đến gì cả, mỗi ngày được 50k nó đều đem cất đi chỉ để lại 200 – 300k để khi cần thì dùng. Ở lớp học võ nó cũng quen được 2 ông anh bằng tuổi anh nó (hơn nó 3 tuổi), một ông tên Dũng, một ông tên Quân, hai ông này học võ trước nó 1 năm, mà tính hai ông này cũng lạ, ít nói y như nó nhưng sống rất tốt, 3 anh em chơi thân vì hợp tính và cũng vì là học trò xuất sắc của lớp võ, sau này anh em hay giúp đỡ nhau khi bị đánh, đặc biệt lão Quân còn dạy nó chiêu bắn đá bằng chân. Lần đó lão Dũng bị up 2 anh em đến giúp, lão Quân tung 2 hòn đá lên sút bay thẳng vào 2 đầu gối tên đại ca bên kia, nể luôn.
Sinh nhật năm lớp 6 bố nó tặng cây sáo trúc và kêu không bao giờ được làm mất (lý do sau này sẽ rõ), rồi nó lại đi học thêm thổi sáo. À mà lan man tuổi thơ qua, tua luôn đến cấp 3, nơi biến cố đầu tiên xảy ra và mối tình đầu cay đắng của nó.
Giới thiệu truyện teen thú vị này:
Nó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ – Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai (Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ (Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy (Tv, Tủ lạnh, …). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.
Gia đình là vậy nhưng bên ngoài nó sống rất khép kín, từ nhỏ nó chỉ có duy nhất một người bạn, một người duy nhất muốn nói chuyện, chơi cùng nó và bảo vệ nó mỗi khi bị người khác bắt nạt, đó là người bạn tốt nhất của nó đến tận bây giờ. Nhưng, năm lớp 4 vì lý do công việc nên gia đình thằng Vũ (bạn thân nó ý) chuyển vào nam sinh sống, từ đó nó càng trở nên trầm tính, lạnh lùng hơn, nó bắt đầu mạnh mẽ hơn để giữ lời hứa với thằng Vũ. Từ hôm thằng Vũ đi nó liền xin phép bố mẹ đi học võ, ban đầu bị phản đối vì nó muốn học Teakwondo – môn võ khá nặng nề trong việc luyện tập, nhưng vì quyết tâm của nó nên bố mẹ đành đồng ý, và vì gia đình nó ai cũng biết võ (bố mẹ nó oánh nhau mới yêu nhau).
Cuộc sống của nó cú thế tiếp diễn, sáng đi học, chiều học võ. Do bố mẹ đi làm suốt nên nó phải tự lập khá sớm, ông anh rong ruổi cả ngày, lúc rảnh nó thường ôm cuốn sách nấu ăn của mẹ để học, nó không muốn phải nuốt mì tôm khi bố mẹ nó bận không về nên nó nấu ăn khá là ngon. Nói qua tí về việc học của nó, lớp 1 – 4 học sinh khá, lớp 5 trở đi năm nào cũng học sinh giỏi (từ lúc Thằng Vũ chuyển đi nó chỉ học và học).
Năm lên lớp 6 nó chính thức được tiền tiêu vặt (luật là vậy, ông anh năm lớp 6 mới được nên ổng kêu bố mẹ lớp 6 mới cho nó, đểu thật). Nhưng nó chả tiêu đến gì cả, mỗi ngày được 50k nó đều đem cất đi chỉ để lại 200 – 300k để khi cần thì dùng. Ở lớp học võ nó cũng quen được 2 ông anh bằng tuổi anh nó (hơn nó 3 tuổi), một ông tên Dũng, một ông tên Quân, hai ông này học võ trước nó 1 năm, mà tính hai ông này cũng lạ, ít nói y như nó nhưng sống rất tốt, 3 anh em chơi thân vì hợp tính và cũng vì là học trò xuất sắc của lớp võ, sau này anh em hay giúp đỡ nhau khi bị đánh, đặc biệt lão Quân còn dạy nó chiêu bắn đá bằng chân. Lần đó lão Dũng bị up 2 anh em đến giúp, lão Quân tung 2 hòn đá lên sút bay thẳng vào 2 đầu gối tên đại ca bên kia, nể luôn.
Sinh nhật năm lớp 6 bố nó tặng cây sáo trúc và kêu không bao giờ được làm mất (lý do sau này sẽ rõ), rồi nó lại đi học thêm thổi sáo. À mà lan man tuổi thơ qua, tua luôn đến cấp 3, nơi biến cố đầu tiên xảy ra và mối tình đầu cay đắng của nó.