Chương 18: Chờ Đợi.
LynSs
15/09/2021
[15.9.2021 _ Một ngày nắng]
Chẳng có ai mong muốn sự chờ đợi nhưng đôi khi chẳng thể làm gì khác ngoài chờ đợi.
Không biết rằng liệu điều gì chờ mình ở phía trước, nhưng cứ chờ thế thôi. Nếu như biết chắc được rằng sẽ có điều gì sẽ đến, vậy thì cứ bình tâm chờ đợi cũng coi như là một chuyện thú vị đi. Còn không thì cũng phải chờ thôi, có đôi lúc là như thế.
Tất nhiên, trong lòng vẫn sẽ luôn mong muốn mọi thứ sắp tới sẽ tốt đẹp. Nhưng nếu không thì sao? Thì cũng chẳng sao cả. Suy sụp một lúc rồi cũng phải đứng lên mà bước tiếp.
Cuộc đời vốn dĩ chẳng có điều gì là chắc chắn, cũng chẳng có điều gì là hoàn toàn đúng như mong đợi. Đôi lần vấp ngã dẫu có đau thật đấy, nhưng vì còn thiếu sót nên mới như thế, vì quá tự tin mà không chừa cho mình một đường lui. Sai thì sửa, và tiếp tục học hỏi, điều quan trọng là đừng phạm phải cái sai lầm ấy nữa.
Mọi chuyện xảy đến không như mong đợi, cũng chẳng giống như mình đã nghĩ quả thực là một điều gì đó rất tồi tệ. Nó đánh gục tất cả những gì cao ngạo nhất trong lòng người, và thiêu rụi hết thảy những điều tươi đẹp còn đang rực cháy.
Mãi đến sau này, tôi đã không còn nói cho người khác nghe về những điều mình chưa chắc chắn, và cả những dự định chỉ mới vẽ ra trong đầu rồi bị delay ở đó suốt một thời gian dài. Bởi tôi chẳng cao siêu gì, cũng chẳng ít những lần quá tin vào bản thân rồi bị vả cho một cú thật đau đớn. Và rồi lại phải đợi chính mình nhìn ra những sai lầm, sửa nó rồi mới có thể bước tiếp được.
Vài lần như thế, tôi cũng hiểu được mình muốn gì và mình đang như thế nào.
Bắt đầu nỗ lực thay đổi và thoát khỏi những sai sót kéo tôi xuống bùn lầy và tiếp tục chờ đợi thành quả sau khi những lỗ hổng đã được lấp đầy là cách mà tôi giúp mình trở nên tích cực hơn.
Đã có lúc tôi đắm chìm trong những bi thương và chán trường, tình trạng ấy kéo dài rất lâu cho đến khi tôi biết mình cần cố gắng và học hỏi thêm đi. Sai ở đâu thì sửa ở đó, như thế mới có thể tiếp tục mà không lệch hướng. Bước tiếp theo chính là chờ đợi kết quả mới, một lần nữa.
Vẫn sẽ có những điều tốt đẹp ở phía trước nếu như biết cách nhìn nhận và thay đổi thực tại một cách đúng đắn. Tôi nghĩ thế!
Và lúc này đây, tôi vẫn đang chờ và hy vọng một kết quả tốt đẹp nào đó sẽ đến sau khi đã cẩn thận "hô biến" những sai sót khiến tôi trở nên bế tắc.
Đôi khi sự chờ đợi sẽ cho một đáp án hoàn toàn khác trước đó mặc dù tôi chẳng thích chờ đợi một chút nào...
Chẳng có ai mong muốn sự chờ đợi nhưng đôi khi chẳng thể làm gì khác ngoài chờ đợi.
Không biết rằng liệu điều gì chờ mình ở phía trước, nhưng cứ chờ thế thôi. Nếu như biết chắc được rằng sẽ có điều gì sẽ đến, vậy thì cứ bình tâm chờ đợi cũng coi như là một chuyện thú vị đi. Còn không thì cũng phải chờ thôi, có đôi lúc là như thế.
Tất nhiên, trong lòng vẫn sẽ luôn mong muốn mọi thứ sắp tới sẽ tốt đẹp. Nhưng nếu không thì sao? Thì cũng chẳng sao cả. Suy sụp một lúc rồi cũng phải đứng lên mà bước tiếp.
Cuộc đời vốn dĩ chẳng có điều gì là chắc chắn, cũng chẳng có điều gì là hoàn toàn đúng như mong đợi. Đôi lần vấp ngã dẫu có đau thật đấy, nhưng vì còn thiếu sót nên mới như thế, vì quá tự tin mà không chừa cho mình một đường lui. Sai thì sửa, và tiếp tục học hỏi, điều quan trọng là đừng phạm phải cái sai lầm ấy nữa.
Mọi chuyện xảy đến không như mong đợi, cũng chẳng giống như mình đã nghĩ quả thực là một điều gì đó rất tồi tệ. Nó đánh gục tất cả những gì cao ngạo nhất trong lòng người, và thiêu rụi hết thảy những điều tươi đẹp còn đang rực cháy.
Mãi đến sau này, tôi đã không còn nói cho người khác nghe về những điều mình chưa chắc chắn, và cả những dự định chỉ mới vẽ ra trong đầu rồi bị delay ở đó suốt một thời gian dài. Bởi tôi chẳng cao siêu gì, cũng chẳng ít những lần quá tin vào bản thân rồi bị vả cho một cú thật đau đớn. Và rồi lại phải đợi chính mình nhìn ra những sai lầm, sửa nó rồi mới có thể bước tiếp được.
Vài lần như thế, tôi cũng hiểu được mình muốn gì và mình đang như thế nào.
Bắt đầu nỗ lực thay đổi và thoát khỏi những sai sót kéo tôi xuống bùn lầy và tiếp tục chờ đợi thành quả sau khi những lỗ hổng đã được lấp đầy là cách mà tôi giúp mình trở nên tích cực hơn.
Đã có lúc tôi đắm chìm trong những bi thương và chán trường, tình trạng ấy kéo dài rất lâu cho đến khi tôi biết mình cần cố gắng và học hỏi thêm đi. Sai ở đâu thì sửa ở đó, như thế mới có thể tiếp tục mà không lệch hướng. Bước tiếp theo chính là chờ đợi kết quả mới, một lần nữa.
Vẫn sẽ có những điều tốt đẹp ở phía trước nếu như biết cách nhìn nhận và thay đổi thực tại một cách đúng đắn. Tôi nghĩ thế!
Và lúc này đây, tôi vẫn đang chờ và hy vọng một kết quả tốt đẹp nào đó sẽ đến sau khi đã cẩn thận "hô biến" những sai sót khiến tôi trở nên bế tắc.
Đôi khi sự chờ đợi sẽ cho một đáp án hoàn toàn khác trước đó mặc dù tôi chẳng thích chờ đợi một chút nào...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.