Hôn Nhân Gượng Ép: Xin Hãy Buông Tha Cho Em
Chương 65: Ước gì người đó là em
lacyy
02/12/2023
Giáng sinh ở Mỹ được xem là một ngày lễ lớn nên trong những ngày cận kề
giáng sinh như này thì mọi người đều rủ nhau đi mua những đồ trang trí
dễ thương để trang trí nhà cửa.
Vốn dĩ Dương Tuyết Hoa chỉ định trang trí đơn giản với những đồ dùng sẵn có nhưng bạn bè trong lớp đại học cứ liên tục rủ cô đi mua đồ chung nên cô cũng không tiện từ chối bọn họ. Thay vì ở nhà suy nghĩ vớ vẩn rồi buồn bã thì ra ngoài đi dạo vẫn tốt hơn.
Mặc dù Alanta không có tuyết rơi nhưng nơi này cũng khá lạnh so với thời tiết ở trong nước. Trên đường, các cây thông được trang trí bằng những dây đèn sặc sỡ, tạo ra những ánh sáng rực rỡ.
Các trung tâm mua sắm và các con phố chính nổi tiếng của Atlanta cũng trở nên sống động hơn bao giờ hết trong mùa này. Cửa hàng và cửa hiệu được trang hoàng bằng những chiếc vòng hoa, cây thông nhân tạo lấp lánh và những nhân vật cổ tích như ông già Noel, những chú tuần lộc và người tuyết. Mọi người dạo chơi trên lòng đường, mua sắm và thưởng thức các món ăn đặc sản của mùa đông.
Trên khắp thành phố, có rất nhiều hoạt động giải trí và sự kiện liên quan đến giáng sinh diễn ra. Các buổi triển lãm, vận động viên trượt tuyết trên băng và các buổi diễn nhạc giáng sinh tạo ra không khí lễ hội đầy khí thế.
Không chỉ các địa điểm công cộng, mà cả các khu dân cư cũng rực rỡ với những ánh sáng và trang trí đầy màu sắc. Những ngôi nhà được thắp sáng bằng ánh đèn led và những hình ảnh thiên thần giáng sinh tạo ra một không gian thật phép màu và ấm cúng.
Kỳ Khang đã đặt một cây thông khá lớn trong nhà nên Dương Tuyết Hoa chỉ cần mua một vài món đồ để trang trí lên đó, nếu cô thích có thể mua thêm vài dây trang trí tuyết nhân tạo để thêm phần sinh động cho cây thông. Nhưng giáng sinh chỉ diễn ra trong vài ngày ngắn ngủi nên Dương Tuyết Hoa đang cân nhắc có nên mua thêm vài món đồ hay không…
Dương Tuyết Hoa định chụp hình lại khung cảnh đường phố bên ngoài thì phát hiện ra cô để quên điện thoại ở nhà, mãi cho đến tận mười giờ tối khi cô về đến nhà thì cô mới phát hiện ra Hoắc Đông Quân đã gọi cho cô rất nhiều cuộc. E rằng có chuyện gì đó quan trọng lắm nên hắn mới gọi nhiều như vậy.
Đột nhiên Dương Tuyết Hoa nhớ đến lời Tố Lam từng nói, ngày mai chính là ngày Hoắc Đông Quân kết hôn cùng với cô tiểu thư nào đó, vậy nên Dương Tuyết Hoa đoán rằng Hoắc Đông Quân gọi là để báo cho cô biết hắn không thể ăn tối cùng cô vào đêm giáng sinh được…
Đột nhiên tiếng điện thoại lại vang lên lần nữa khiến Dương Tuyết Hoa như bừng tỉnh, cô nhanh chóng nghe máy để tránh cho đầu bên kia lo lắng…
“Có chuyện gì vậy?”
[Em đi đâu từ tối đến giờ? Sao tôi gọi mà em lại không nghe điện thoại?]
Rõ ràng âm điệu trong giọng nói của Hoắc Đông Quân trầm hơn mọi ngày, dường như hắn đang cố gắng đè nén cảm xúc ức chế để không phải quát tháo lên với Dương Tuyết Hoa…
“Tôi đi mua đồ trang trí giáng sinh với bạn nhưng quên mang điện thoại, có chuyện gì sao?”
[Có chuyện, nhưng tôi không muốn nói thông qua điện thoại…]
Dương Tuyết Hoa cảm giác được chuyện này có vẻ nghiêm trọng nên Hoắc Đông Quân mới không nói qu điện thoại, nhưng cô và hắn ở xa như vậy thì rốt cuộc có chuyện gì cơ chứ?
“Vậy khi nào gặp tôi sẽ nghe anh nói…”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc làm Dương Tuyết Hoa tưởng Hoắc Đông Quân đã ngắt máy, nhưng sau đó lại có giọng nói vang lên…
[Ngày mai tôi đính hôn, ước gì người đó là em…]
Bây giờ đến lượt Dương Tuyết Hoa im lặng, dường như cô đang cân nhắc rất kĩ để không phải nói ra điều khiến bản thân cảm thấy hối hận…
“Anh sẽ không để tôi khó xử, đúng không?”
Cuộc trò chuyện này dường như diễn ra lâu hơn so với những cuộc trò chuyện thông thường khác, khi mà mỗi câu nói thốt ra đều phải khiến đối phương im lặng một lúc rất lâu mới có thể nghe được tiếng phản hồi…
[Sẽ không, tôi đã nói rồi…]
Dương Tuyết Hoa ngồi dựa vào tường, cô vẫn chưa muốn cúp điện thoại cho lắm, cô muốn biết Hoắc Đông Quân đang nói đến lời hứa nào…
“Anh nói gì?”
[Chúng ta đã kết hôn rồi Dương Tuyết Hoa…]
Hoắc Đông Quân vừa nói xong câu này thì đầu dây bên kia cũng ngắt máy, mặc dù không biết biểu cảm hiện tại của Dương Tuyết Hoa ra sao, nhưng Hoắc Đông Quân đoán rằng cô sẽ cảm thấy hài lòng vì câu trả lời này.
Hoắc Đông Quân là một người tinh ý nên hắn biết cảm xúc hiện tại của Dương Tuyết Hoa đã thay đổi ra sao, hắn biết cô đã mở lòng chỉ là cô không dám chủ động quá nhiều vì sợ rằng cô sẽ lại chịu tổn thương một lần nữa. Vậy nên hắn phải chịu khó dỗ dành con thỏ nhỏ của hắn một chút, để con thỏ nhỏ ngoan ngoãn trở về bên cạnh hắn…
Vốn dĩ Dương Tuyết Hoa chỉ định trang trí đơn giản với những đồ dùng sẵn có nhưng bạn bè trong lớp đại học cứ liên tục rủ cô đi mua đồ chung nên cô cũng không tiện từ chối bọn họ. Thay vì ở nhà suy nghĩ vớ vẩn rồi buồn bã thì ra ngoài đi dạo vẫn tốt hơn.
Mặc dù Alanta không có tuyết rơi nhưng nơi này cũng khá lạnh so với thời tiết ở trong nước. Trên đường, các cây thông được trang trí bằng những dây đèn sặc sỡ, tạo ra những ánh sáng rực rỡ.
Các trung tâm mua sắm và các con phố chính nổi tiếng của Atlanta cũng trở nên sống động hơn bao giờ hết trong mùa này. Cửa hàng và cửa hiệu được trang hoàng bằng những chiếc vòng hoa, cây thông nhân tạo lấp lánh và những nhân vật cổ tích như ông già Noel, những chú tuần lộc và người tuyết. Mọi người dạo chơi trên lòng đường, mua sắm và thưởng thức các món ăn đặc sản của mùa đông.
Trên khắp thành phố, có rất nhiều hoạt động giải trí và sự kiện liên quan đến giáng sinh diễn ra. Các buổi triển lãm, vận động viên trượt tuyết trên băng và các buổi diễn nhạc giáng sinh tạo ra không khí lễ hội đầy khí thế.
Không chỉ các địa điểm công cộng, mà cả các khu dân cư cũng rực rỡ với những ánh sáng và trang trí đầy màu sắc. Những ngôi nhà được thắp sáng bằng ánh đèn led và những hình ảnh thiên thần giáng sinh tạo ra một không gian thật phép màu và ấm cúng.
Kỳ Khang đã đặt một cây thông khá lớn trong nhà nên Dương Tuyết Hoa chỉ cần mua một vài món đồ để trang trí lên đó, nếu cô thích có thể mua thêm vài dây trang trí tuyết nhân tạo để thêm phần sinh động cho cây thông. Nhưng giáng sinh chỉ diễn ra trong vài ngày ngắn ngủi nên Dương Tuyết Hoa đang cân nhắc có nên mua thêm vài món đồ hay không…
Dương Tuyết Hoa định chụp hình lại khung cảnh đường phố bên ngoài thì phát hiện ra cô để quên điện thoại ở nhà, mãi cho đến tận mười giờ tối khi cô về đến nhà thì cô mới phát hiện ra Hoắc Đông Quân đã gọi cho cô rất nhiều cuộc. E rằng có chuyện gì đó quan trọng lắm nên hắn mới gọi nhiều như vậy.
Đột nhiên Dương Tuyết Hoa nhớ đến lời Tố Lam từng nói, ngày mai chính là ngày Hoắc Đông Quân kết hôn cùng với cô tiểu thư nào đó, vậy nên Dương Tuyết Hoa đoán rằng Hoắc Đông Quân gọi là để báo cho cô biết hắn không thể ăn tối cùng cô vào đêm giáng sinh được…
Đột nhiên tiếng điện thoại lại vang lên lần nữa khiến Dương Tuyết Hoa như bừng tỉnh, cô nhanh chóng nghe máy để tránh cho đầu bên kia lo lắng…
“Có chuyện gì vậy?”
[Em đi đâu từ tối đến giờ? Sao tôi gọi mà em lại không nghe điện thoại?]
Rõ ràng âm điệu trong giọng nói của Hoắc Đông Quân trầm hơn mọi ngày, dường như hắn đang cố gắng đè nén cảm xúc ức chế để không phải quát tháo lên với Dương Tuyết Hoa…
“Tôi đi mua đồ trang trí giáng sinh với bạn nhưng quên mang điện thoại, có chuyện gì sao?”
[Có chuyện, nhưng tôi không muốn nói thông qua điện thoại…]
Dương Tuyết Hoa cảm giác được chuyện này có vẻ nghiêm trọng nên Hoắc Đông Quân mới không nói qu điện thoại, nhưng cô và hắn ở xa như vậy thì rốt cuộc có chuyện gì cơ chứ?
“Vậy khi nào gặp tôi sẽ nghe anh nói…”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc làm Dương Tuyết Hoa tưởng Hoắc Đông Quân đã ngắt máy, nhưng sau đó lại có giọng nói vang lên…
[Ngày mai tôi đính hôn, ước gì người đó là em…]
Bây giờ đến lượt Dương Tuyết Hoa im lặng, dường như cô đang cân nhắc rất kĩ để không phải nói ra điều khiến bản thân cảm thấy hối hận…
“Anh sẽ không để tôi khó xử, đúng không?”
Cuộc trò chuyện này dường như diễn ra lâu hơn so với những cuộc trò chuyện thông thường khác, khi mà mỗi câu nói thốt ra đều phải khiến đối phương im lặng một lúc rất lâu mới có thể nghe được tiếng phản hồi…
[Sẽ không, tôi đã nói rồi…]
Dương Tuyết Hoa ngồi dựa vào tường, cô vẫn chưa muốn cúp điện thoại cho lắm, cô muốn biết Hoắc Đông Quân đang nói đến lời hứa nào…
“Anh nói gì?”
[Chúng ta đã kết hôn rồi Dương Tuyết Hoa…]
Hoắc Đông Quân vừa nói xong câu này thì đầu dây bên kia cũng ngắt máy, mặc dù không biết biểu cảm hiện tại của Dương Tuyết Hoa ra sao, nhưng Hoắc Đông Quân đoán rằng cô sẽ cảm thấy hài lòng vì câu trả lời này.
Hoắc Đông Quân là một người tinh ý nên hắn biết cảm xúc hiện tại của Dương Tuyết Hoa đã thay đổi ra sao, hắn biết cô đã mở lòng chỉ là cô không dám chủ động quá nhiều vì sợ rằng cô sẽ lại chịu tổn thương một lần nữa. Vậy nên hắn phải chịu khó dỗ dành con thỏ nhỏ của hắn một chút, để con thỏ nhỏ ngoan ngoãn trở về bên cạnh hắn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.